106 - 111

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thuộc hoàng tộc hay ko...một khi chuông vàng đã ngân lên thì đứa bé trong tương lai nhất định sẽ làm vua, cố tình chống lại số phận chỉ đem đến sự chết chóc và diệt vong mà thôi.
Hai bên cãi nhau bất phân thắng bại nhiều tháng ròng rồi thống nhất là sẽ mời lãnh chúa Thành Xezata hồi đó – ngài Rafael Rio, ông nội của Xeza. Tới để đưa ra lời khuyên. Ngài Rio rất đc lòng mcr và cả hai bên, bên nào cũng tự tin rằng ngài ấy sẽ ủng hộ mình, những mong cuộc viếng thăm đó sẽ mang lại giải pháp cho hoà bình nhưng thật trớ trêu. Khi lãnh chúa Rio tới cung điện gặp Nhà vua nhỏ ông đã điềm tĩnh mà nói rằng: "đứa bé này ko phải là ma cà rồng, nó là phù thuỷ".
Lui đứng dậy khỏi ghế một cách vô thức, miệng há hốc ra:
– Gì cơ? Cha là mcr, mẹ là mcr mà lại sinh ra một đứa con là phù thuỷ ư?
– Đúng vậy – Kiban gật đầu – dòng máu chảy trong người Nhà vua nhỏ là của nhà Curytanus nhưng ngài ấy ko phải mcr mà là phù thuỷ. Lãnh chúa Rio đã nói rằng: đứa bé này đang dùng phép màu tự nhiên của nó để bắt chước mcr, nếu xung quanh ko còn mcr nữa, nó sẽ trở lại là chính nó. Ko
ai tin điều đó cả nhưng ngài Rio đâu phải người thường, ngài ấy là nhà tiên tri, nhà chính trị lỗi lạc, là người có tài ngoại giao xuất chúng.... Ko ai dám tỏ thái độ nghi ngờ nhưng người ta vẫn thử. Người ta để Nhà vua nhỏ ra một bãi đất rộng và kiểm tra. Đúng như ngài Rio nói, khi tất cả mcr lùi khỏi Nhà vua nhỏ ngoài bán kính 100 mét vuông, lập tức Nhà vua biến đổi. Dù chỉ là biến đổi rất nhỏ thôi nhưng cũng đủ để những mcr già đời lão luyện nhận ra... ngài Rio đã đúng, đứa trẻ đó thực chất chỉ đang bắt chước mcr thôi chứ ko phải mcr. Và ngài Rio trở về Vương quốc. Thật khủng khiếp, ko những mâu thuẫn ko đc giải quyết mà còn nổ ra dữ dội hơn. Phe chống đối cương quyết đòi phải tống cổ đứa bé đi càng xa càng tốt, cho rằng nó là nỗi xấu hổ của hoàng tộc, của dòng họ, một tai hoạ từ trên trời rơi xuống báo hiệu thời kỳ suy tàn của nhà Curytanus. Phe ủng hộ cũng ko nhường nhịn, họ đã biết đứa bé ko phải mcr có phép thuật mà thực chất là phù thuỷ, họ càng tin rằng đó không phải sự nguyền
rủa mà là thông điệp từ Thuỷ tổ để gắn kết hai giống loài với nhau them bền chặt. Mà nếu chống lại ý nguyện của Thuỷ tổ đồng thời chống lại chuông vàng của tổ tiên thì kết cục sẽ thảm khốc vô cùng. Họ tiếp tục cãi nhau và rục rịch chuẩn bị sẵn sàng nếu buộc phải dùng đến vũ lực để giải quyết chuyện này. Lãnh địa đứng trên bờ vực, cuộc nội chiến chỉ còn là chuyện sớm chiều.
Kiban dừng lại, nhìn sự lơ đãng của Xeza và hỏi:
– Chuyện này cậu biết rồi hả?
– Phải – Xeza chép miệng – nhưng ko biết chi tiết như anh, cứ kể tiếp đi.
Kiban gật gù:
–Trong lúc vua mcr ko biết phải làm thế nào thì có mật thư của ngài Rio từ Vương quốc nguyên thủy gửi tới, bức thư nói rằng: nhà Curytanus đã làm gì đó có gây tổn hại đến Vương quốc nguyên thủy nên Nhà vua nhỏ đã bị nguyền rủa, đứa bé chính là kẻ phải hứng chịu hậu quả mà cha ông nó gây ra, phải trả món nợ mà Lãnh địa ko thể trả đc cho Vương quốc nguyên thuỷ, cuộc đời của nó phải gắn với Vương quốc nguyên thuỷ, phải phục vụ Vương quốc cho đến chết để chuộc lỗi lầm cho nhà Curytanus. Bức thư là tuyệt mật, yêu cầu Nhà vua ko đc tiết lộ ra ngoài mà phải ngay lập tức đưa đứa trẻ tới Thành Xezata để Rio coi sóc.
– Bức thư là tuyệt mật cơ mà, sao cha lại biết nội dung?
Lui sốt ruột nhấp nhổm cứ như chuyện này sắp diễn ra chứ ko phải là đã diễn ra cách đây 18 năm rồi. Kiban mỉm cười:
– Lúc đó Lãnh địa mcr sôi lên sùng sục, làm gì có ai dám đưa thư. Rio đã gọi ta đến, giao cho bức thư, tiết lộ cho đại khái nội dung và dặn rằng nếu có kẻ chặn đường cứơp thư thì dù có chết cũng phải huỷ ngay đi, ko đc để thư lọt ra ngoài. Nếu thư bị huỷ rồi mà còn sống thì nhất định phải tới đc lãnh địa báo cho vua mcr ngay để còn đưa Nhà vua nhỏ đi trước khi quá muộn.Ta đc cảnh báo trước nên đã có sự chuẩn bị. Có kẻ nào đó đã nhúng tay vào thật, tuy nhiên chúng chỉ bắt đc vài Kiban Frank giả. Thư đến đc tay Nhà vua và ông ta ngay lập tức triệu tập quân đội, hạ lệnh trục xuất Nhà vua nhỏ khỏi Vương quốc, nhưng thực chất là bí mật cho đưa tới Vương quốc, kẻ nào chống lại mệnh lệnh sẽ bị khép vào tội phản nghịch và tử hình ngay lập tức. Phe chống đối đương nhiên là vui mừng hết sức, phe ủng hộ sôi lên sùng sục nhưng cắn răng im lặng vì người lãnh đạo của họ tin rằng dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì trong tương lai Nhà vua nhỏ vẫn sẽ trở về kế vị thôi, không việc gì phải đổ máu vô ích. Nhà vua nhỏ đc bí mật đưa ra khỏi Lãnh địa vào một đêm bất kỳ ko đc báo trước, tuy nhiên những kẻ chống đối ko ngồi im, chúng muốn diệt trừ hậu hoạ, chúng ko biết nội dung bức thư nên luôn coi Nhà vua nhỏ là mầm mống tai hoạ, là lời nguyền giáng xuống giống loài, chúng đã cho lính đánh thuê phục kích. Đoàn áp tải và lính đánh thuê đụng độ nhau trên cánh đồng ở khoảng giữa lãnh địa và Vương quốc, đoàn áp tải bị giết sạch ko còn một mống nào. Khi quân đội của cả Lãnh địa lẫn Vương
quốc đến đc nơi giao tranh thì lính đánh thuê đã chạy thoát, ko tìm thấy xác Nhà vua nhỏ. Trong lúc đoàn áp tải và lính đánh thuê đánh nhau, Nhà vua nhỏ đã biến mất.
Xeza ngẩng lên:
– Có phải vì suy nghĩ chuyện này nên ông nội đã đổ bệnh ko?
– Đúng thế. – Kiban cười buồn – ngài Rio đã rất ân hận vì đã ko bảo ta bồng Nhà vua nhỏ ra khỏi Lãnh địa ngay sau khi giao thư, nếu đi lúc đó thì ma chẳng biết quỷ chẳng hay. Nhiều năm sau đó vẫn ko ai tìm đc tung tích Nhà vua nhỏ vì ngài ấy ra khỏi lãnh địa mcr sẽ trở thành phù thuỷ, sẽ chẳng còn dấu vết gì ngoài dòng máu Curytanus cuồn cuộn chảy trong huyết quản. Trước khi ngài Rio qua đời còn gọi ta đến căn dặn rằng: ta đã quá sai lầm khi nghĩ rằng mình có thể làm gì đó để thay đổi số phận nghiệt ngã, ngươi đừng phạm sai lầm như ta, ngươi đã biết bí mật của lời tiên tri, đừng can thiệp vào số phận nữa, hãy cứ để nó đi đúng hướng của nó. Rồi ngài ấy qua đời. đau đớn thay, chỉ vài ngày sau khi ngài Rio về với cát bụi ta đã tìm thấy Nhà vua nhỏ. Tưởng rằng ở đâu xa....tưởng rằng trốn thật kỹ...ai ngờ ở ngay trước mặt..... giá như ngài Rio sống đc tới ngày hôm đó, thấy đc Nhà vua nhỏ còn sống khoẻ mạnh thì.... Ta đã làm đúng như lời khuyên của ngài ấy, đứng ngoài nhìn. Nhà vua nhỏ lớn dần
theo năm tháng, ngày càng gần với cuộc sống của ta hơn, trưởng thành, mạnh một cách khủng khiếp và đùng một cái bị lôi tuột vào Vương quốc, bị tống vào quân đội. lời tiên tri bắt đầu ứng nghiệm, dù muộn nhưng ngài vẫn phải bắt đầu cuộc đời phục vụ để trả món nợ mà dòng họ Curytanus ko
thể trả đc.
Lui bừng tỉnh khỏi sự ngu muội của chính mình, cậu ta hỏi:
– Cha, ko phải cha đang nói.... Catarina chính là vị vua nhỏ đó đấy chứ?
Kiban mỉm cười với cậu con trai mình. Lui bịt miệng và té nhào khỏi ghế một cách khó tin. Kiban nhìn Xeza:
– Nhà vua nhỏ có lẽ sẽ đc yên thân một thời gian nữa nếu như cách đây vài tháng hoàng hậu ko sinh hạ một hoàng tử, một mcr chính hiệu nhưng chuông vàng đã ko ngân lên. Phe chống đối muốn hoàng tử sẽ đc nuôi dạy để trở thành vua và tranh chấp lại bùng lên. Có lẽ lần này Nhà vua buộc phải đưa Nhà vua nhỏ về để giải quyết tranh chấp này....có thể Nhà vua nhỏ sẽ phải tuyên thệ thoái vị để nhường ngôi vua tương lai cho em trai mình.... có thể lắm chứ.
Xeza gật gù:
– Cũng có thể.
– Cậu định làm gì? Có cứu Catarina ko?
Xeza nghiêng đầu:
– Tôi cũng muốn lắm nhưng bằng cách nào, như thế nào và tại sao? Cha đã nói hoàn toàn đúng, họ đưa Nhà vua của họ về thì chúng ta có quyền gì mà ngăn cản.... haha.... Mặc dù cho đến tận giờ phút này cha vẫn chưa biết Nhà vua nhỏ của Lãnh địa mcr chính là con dâu ông.
– Xeza – Lui nhíu mày – cậu đã biết Cat là vua mcr từ trước khi cưới cô ấy phải ko?
Cái hôm cậu bảo Rai lấy máu Cat với lý do là cần máu trinh nữ đó, hôm đó không hề có chiến dịch lấy máu nào cả, có phải máu đó dùng để thử ko?
Xeza gật đầu cười buồn:
– Khi đó mình vẫn chưa nhớ ra hết mọi chuyện đâu.... Mình luôn thắc mắc Cat là ai và vì ko có ký ức trong đầu nên mình cảm thấy cô ấy trông chẳng khác nào một mcr. Tóc đen, mắt xanh một cách bất thường, đẹp hoàn hảo và dường như toả sáng trong bóng tối... một vẻ đẹp khác lạ. Rồi mình đọc hồ sơ của Ronal, có quá nhiều lỗ hổng, nhiều khoảng thời gian trống quanh quanh lúc Cat xuất hiện tại nhà Ronal mà ko có bất cứ ghi chép nào. Cô ấy có thể đến từ bất cứ đâu, là con của bất cứ ai.... Rồi mình nghe chuyện lãnh địa mcr đóng cửa, nhớ ra hình như 18 năm trước vua mcr ra đời và chợt phát hiện ra rằng từ đó đến nay mcr chưa bao giờ gửi thư mời sinh nhật, tiệc tùng hay bất cứ thứ gì liên quan đến Nhà vua nhỏ của họ. Ko tin tức, ko ảnh, ko thăm viếng, ko gì cả...thật khác xa với những
sự kiện đình đám về các vua nhỏ trong lịch sử. Giả thiết rằng có một lý do nào đó khiến vua nhỏ ko thể ở trong Vương quốc đc, mình tới gặp cha. Ông đã kể sơ sơ cho mình nghe chuyện vua mcr bị nguyền rủa và bị đưa khỏi Vương quốc. haha.... Buồn cười thật, mình đã lấy máu của Cat để thử.
Kết quả thì sao? Mcr uống máu phù thuỷ thì sẽ trúng độc chết nhưng tên mcr bị ép uống máu Cat đã sặc lên sặc xuống và gào thét rằng giết hắn đi chứ đừng bắt hắn uống máu đồng loại. Số phận thật nghiệt ngã...ngay lúc mình bối rối nhất, hoang mang nhất về tình cảm của mình đối với cô ấy thì Thuỷ tổ lại lên tiếng quyết định thay. Thì ra lễ cưới vội vã chính vì vua mcr cho người tới đón con về.
Kiban đứng dậy đi lấy rượu:
– Giờ thì sao đây? Chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi nhìn thôi à?
– Cat ko hề sợ hãi – Xeza cười nhạt tay sờ lên chiếc bông tai kim cương.
– Cô ấy vẫn ổn mặc dù bị lôi đi vội vã và chẳng hề biết chuyện gì xảy ra với mình cũng ko biết mình là ai. Còn chúng ta, anh tưởng sẽ có kết cục tốt đẹp nếu coi thường bọn người sói ư? Chúa tể hắc ám đứng sau chúng đấy, các toà thành có thể sập bất cứ lúc nào....chắc a hiểu. Chúng ta phải giải quyết xong chuyện ở đây, giữ đc mạng của mình đã rồi hãy nghĩ tới chuyện đối đầu hay đối thoại với lãnh địa mcr hùng mạnh đó.
Kiban im lặng, mặc dù nét mặt ko hề thoải mái chút nào nhưng ko tìm ra lý do nào để phản đối Xeza nên đành ngậm miệng. Vậy là Catarina thân yêu của chúng ta sẽ phải tự thân vận động rồi.
Đứa con bị nguyền rủa, kẻ mang lại tai hoạ, nỗi xấu hổ của dòng họ.... vẫn ko hay biết gì về thân phận thực sự của mình, vẫn nối gót Rury để trở về cái nơi mà mình không thuộc về... để nhận lấy tai hoạ.

Chương 110

Radic rảo bước nhanh qua khoảng sân rộng của doanh trại thành Zoo, tiến về đài chỉ huy. Cảm ơn Thuỷ tổ vì kiến trúc của các doanh trại giống hệt nhau nên ko cần phải tìm kiếm cũng biết đài chỉ huy ở chỗ nào, chứ nếu ko giờ này Radic chắc chắn là mình sẽ lạc ngay vì tâm trí đang bấn loạn. Sinh ra và lớn lên mà ko có mẹ, sống cùng người cha lạnh lùng bận rộn khiến tuổi thơ tẻ nhạt, tâm hồn méo mó. Học hành chỉ để vượt qua Catarina Luss, cố gắng lấy điểm cao tất cả các môn chỉ để cha ko phàn nàn khi cầm bảng điểm, ko sở thích, ko thói quen, ko ước mơ, ko hoài bão.... Lúc nào cũng thua xa Lui, lúc nào cũng nhìn Cat bằng ánh mắt ghen tỵ. Tại sao hai người bọn họ có thể học hành với niềm đam mê, niềm vui và hạnh phúc như vậy? Tại sao bọn họ có thể phát triển bình thường, quấn quýt lấy nhau khi mà gia cảnh hoàn toàn trái ngược như vậy? Sao Radic ko thấy vui ko học, sao cậu ko thể có đc mục tiêu, ko thể có nhiệt huyết như cái mà cậu thấy trong mắt Catarina sau khi cha cô ấy chết, hoặc tưởng rằng đã chết?
Đi nhanh lên cầu thang, Radic thấy hơi khó thở. Lúc nào con bé đó cũng gây ra những rắc rối khó ngờ, lúc nào cũng khiến người ta ghen tỵ, lúc nào cũng làm người khác phải lo lắng. Ko có lấy một thứ gì đáng để bám vào mà sống, tuổi trẻ nông cạn đã thúc Radic tự đặt ra cho mình một lý do vô lý để cố gắng: đuổi theo Catarina và vượt qua cô ta ở mọi mặt. Vâng, có thể với ai đó thì đây thật là một điều ngớ ngẩn nhưng đối với Radic, kẻ ko có bất cứ sự bình thường nào trong suy nghĩ thì cho rằng cái ngớ ngẩn đó chính là bước ngoặt của cuộc đời mình. Cat bị tống vào quân đội Thành Xezata, Radic xin cha quăng mình vào đội mật thám quân đội miền Tây để làm việc, trau dồi kinh nghiệm. Ở đây, cậu chợt nhận ra rằng nếu ko có Catarina, nếu ko có những ngày tháng tuổi thơ ganh ghét lẫn nhau, cố sống cố chết để học cho bằng đc những gì Catarina biết, làm cho bằng đc những gì Catarina làm thì có lẽ Radic đã chết trong tay lũ phù thuỷ hắc ám rồi. Bị bắt bởi một kẻ vô hình mà mãi sau này mới biết đó là "con quỷ", bị lột sạch ký ức, bị tra tấn dã man nhưng lạ thay, Radic vẫn ko chết, ko chết và ko thể chết đc khi mà mục tiêu của cậu ta vẫn còn sống, vẫn đang lớn lên, mạnh lên từng ngày trong doanh trại quân đội xa vời nào đó ở Thành Xezata.
Băng qua hành lang, Radic rảo bước tới căn phòng mà cậu nghĩ sẽ là nơi Xeza dùng để họp hành.
Thoát khỏi nhà tù Một chiều, thoát khỏi cái địa ngục trần gian đó, Radic thay đổi. cậu nhận ra rằng quân đội Miền Tây, nơi mà những kẻ trong bộ máy đầu não cũng chẳng khác gì bọn tội phạm bên ngoài ko phải là chỗ dành cho cậu, ko đáng để cậu phải phục vụ, ko đáng để hi sinh xương máu khi mà chúng sẵn sàng hi sinh tính mạng của cậu cho địa vị của chúng chứ ko phải vì lợi ích chung. Radic nghĩ cách để thoát ly khỏi đó, cậu đề nghị cha đưa mình vào Vương quốc nguyên thuỷ. Lạ lùng thay, cha cậu đã đồng ý ngay mà ko thắc mắc gì, đưa Radic vào Vương quốc cho đợt huấn luyện cận vệ đặc cách do hoàng tử Calas đỡ đầu. Vương quốc nguyên thủy, nơi Catarina đang sống và làm việc, Radic lại tiếp tục đuổi theo cô bé.
Dừng lại trước cánh cửa, cậu gõ nhẹ lên đó và chờ đợi. Chạm mặt Catarina Luss tại nhà Xeza, ngạc nhiên vì chỉ trong 2 năm cô ta đã kéo giãn khoảng cách xa đến như vậy nhờ kho kiến thức khổng lồ tích luỹ đc trong đầu, Radic cay cú, xấu hổ và tức giận với chính bản thân mình. Cậu đâm đầu vào học như kẻ mất trí và ko thể ngờ đc chỉ sau vài tuần vào Vương quốc, cậu đc gọi tới doanh trại quân đội Thành Xezata lúc nửa đêm để gặp một người gọi là 'Tư lệnh'. Rafael Leo Santo, Tư lệnh của đội quân bí mật – một tổ chức tuyệt mật gồm đủ mọi thành phần, đủ mọi tầng lớp trong Vương quốc hoạt động với nguyên tắc đặt lợi ích của lãnh chúa, tân lãnh chúa và Thành Xezata lên hàng đầu. Radic ko hiểu bọn họ là gì, cậu chưa kịp hiểu cái tổ chức đã mời mình vào đó, chỉ biết rằng họ chỉ chấp nhận những kẻ có sức mạnh đột biến, có tư chất hơn người, thế là Radic đồng ý. Cho đến khi bước lên bục làm lễ tuyên thệ Radic mới biết vì sao những con người kia chẳng cần kiểm tra nhân cách và quá khử của cậu, thật trớ trêu, vì lời thề trung thành là thề trên mạng sống. Nếu Radic có ý phản bội, có hành động đi ngược với lợi ích của lãnh chúa và Thành Xezata thì cậu sẽ chết ngay lập tức. Vậy có nghĩ là, một khi cậu còn sống tức là cậu còn trung thành. Sự sợ hãi chỉ đeo đuổi tâm trí Radic những ngày đầu mới ra nhập, ở tổ chức, người ta ko cần biết cậu là ai, ko cần biết tính cách cậu như thế nào, làm việc thì cộng tác, về họp thì báo cáo, nhận lệnh trực tiếp từ đội trưởng, ko tranh luận, ko bất mãn. Và một điều khiến cho Radic thực sự thoải mái trong lòng, cảm thấy như mình đc sinh ra một lần nữa là người ta tuyệt đối tin tưởng cậu, tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau, dĩ nhiên bởi vì sự dối trá đồng nghĩa với cái chết. Họ ko cần biết cậu làm thế nào, ko cần biết nội dung chi tiết ra sao, chỉ cần nhiệm vụ đc hoàn thành, thế thôi. Một lần nữa đuổi theo Catarina Luss khiến cậu có đc cuộc sống mới, tốt đẹp hơn. Ở đây, Radic gặp Rai, người anh song sinh thất lạc từ khi mới chào đời, bàng hoàng khi biết đc quá khứ đau khổ mà Rai phải vượt qua, tự thấy mình vẫn còn may mắn, Radic bắt đầu đi đúng quỹ đạo.
Cậu ta vẫn chưa hay biết gì về lời tiên tri, về số mệnh của mình.
Cánh cửa từ từ mở ra, Radic đi vào phòng, chào Xeza và sững lại. đứng bên cạnh Xeza ko phải là Catarina như mọi lần mà là một nữ tướng khác, người này cậu chưa bao giờ gặp: tóc đen, mắt xanh, khuôn mặt khá xinh đẹp và sắc sảo, có vẻ lớn tuổi hơn Xeza, đặc biệt giống Cat và có một thân hình vô cùng, vô cùng bốc lửa. Radic thấy bụng thót lên một cảm giác khó chịu vô cớ. Xeza giới thiệu:
- Radic Bruno, tướng 1 sao ngoài Nguyên lão viện thành viên đội quân bí mật hoạt động tại Thành Nguyên Thuỷ; Sandra Luss, tướng 2 sao ngoài Nguyên lão viện, thành viên đội quân bí mật hoạt động tại thành Zoo. Vì lĩnh vực hoạt động của hai người hoàn toàn khác nhau nên tôi nghĩ hai người chưa từng gặp nhau. Radic – Xeza nhìn cậu – Sandra là Drulvias (người chuyên nhận nhiệm vụ ám sát, nhận lệnh trực tiếp từ Tư lệnh, thuộc hàng cao cấp trong đội quân bí mật, có bề dành hoạt động ít nhất là 5 năm, đạt đc nhiều chiến công, sẽ đc chỉ định thay thế đội trưởng nếu một trong số những đội trưởng bị thương nặng đến mức tạm thời ko thể chiến đấu đc).
Radic cúi chào, sự bực tức vô cớ trong lòng dâng cao hơn một chút. Họ Luss ư? Phải rồi, tất cả những người tóc đen trong Vương quốc đều là người của dòng họ Luss nhưng có nhất thiết phải giống Catarina đến thế ko?
- Cậu là em song sinh của Tướng Rai?
Sandra tiến đến, chìa tay ra, Radic gật đầu mỉm cười lấy lệ bắt tay cô ta. Hừ, ít ra thì giọng nói cũng hơi khác, giọng cô ta ko nhẹ nhàng như Cat, dáng đi cũng ko thanh thoát bằng, tuy nhiên rõ ràng cô ta thể hiện sự tự tin và oai phong của một kẻ quyền cao chức trọng, giàu sang phú quý. Một quý tộc chính hiệu. Sandra lùi lại sau khi dẹp đi cái ánh mắt soi mói xem trông Radic có gì khác so với Rai. Xeza chỉ vào ghế bành:
- Ngồi đi.
Radic nhíu mày:
- Đã gần sáng rồi ạ, tôi có thể nghĩ rằng mình sắp phải nghe chuyện gì đó rất khủng khiếp ko?
Xeza ko nói gì, chỉ lẳng lặng tiến tới cửa sổ. Radic ngồi xuống chờ đợi trong khi Sandra vẫn đứng. dù khi Radic mới tới nhà Xeza, tân lãnh chúa tỏ ra ko hứng thú với một kẻ chưa từng đc huấn luyện bài bản nhưng may mắn thay, sau khi cậu vào đội quân bí mật, Xeza đã coi như việc cậu vượt qua các nhiệm vụ đc giao và còn sống chính là bài kiểm tra tốt nhất để đánh giá tổng thể con người nên đối xử với cậu bình đẳng như mọi người khác. Tân lãnh chúa nói chậm rãi:
- Rai đang ở trong tình trạng khá nguy kịch.
Cắn chặt răng, nhíu mày, Radic thấy hơi khó thở. Cái tên song sinh đó lúc nào chẳng đâm đầu vào những chuyện nguy hiểm, lúc nào cũng liều lĩnh, tự làm theo ý mình nhưng có lần nào hắn chết đâu, tốt nhất là hắn ko nên chết, chết cũng đâu có nhắm mắt đc khi mà khát vọng, ước mơ, nhiệt huyết và đủ thứ khác cứ cháy bừng bừng trong mắt hắn như thế. Tốt nhất là ko nên để Radic sống một mình trên đời, ko người thân thích, chẳng có gì trong tay.
- Vì sao?
Radic chỉ nghĩ đc ra hai từ đó. Phản ứng của cậu ta khá hơn nhiều so với sự tưởng tượng của Xeza nên lãnh chúa con nói luôn:
- Trúng độc, một loại độc do chính viện pháp sư tạo ra và đã bị niêm phong.
Radic nhíu mày:
- Hoàng cung đâu có lý do gì để hạ sát Rai?
Cậu ta hiểu khá rõ về luật đấy chứ. Xeza gật đầu:
- "Con quỷ" vẫn còn sống.
- Vậy người chết trong hầm ngục là ai? Chẳng lẽ..... là công chúa Julliana.....
Mặt Xeza hơi tái đi, cậu nghiêng đầu:
- Sao cậu biết? Cậu biết đc chuyện gì?
Radic đảo mắt suy nghĩ vài giây, ko trả lời ngay nhưng chỉ trong khoảng thời gian đó, cậu ta đã hiểu ra mọi chuyện.
- Vậy là Rai đã quật mộ "con quỷ" lên để kiểm tra và trúng độc ư? Bất ngờ thật đấy, hắn làm cách nào mà còn sống sót đc nhỉ? – sực nhớ ra Xeza vẫn đang chờ câu trả lời của mình, Radic nói – chính Calas đã ra lệnh cho Julliana hạ độc "con quỷ". Hoàng tử gọi công chúa tới ra lệnh và chỉ vài giờ sau nhận đc tin "con quỷ" đã chết, ngay cả lính gác nhà ngục còn chẳng kịp báo cáo lên cấp trên thì làm cách nào "con quỷ" có thời gian mà chủân bị chứ? Ko đũa phép, ko thuốc men trên người thì sao mà xoay sở đc?
Xeza đi qua đi lại suy nghĩ một lát trong khi đầu Radic cứ căng ra muốn nổ tung vì quá nhiều thắc mắc, quá bất ngờ. Xeza cắn móng tay rồi nói nhanh:
- Cậu quay lại cung điện của Calas đi, bám sát anh ta mọi lúc mọi nơi. Sandra, cô hãy lập tức đột nhập vào hoàng cung, nếu đó quả thật là "con quỷ" thì giết ngay lập tức.
- Làm sao để chắc chắn? – Sandra hoang mang.
- 'Viên đá quỷ sa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net