LXXVI ( Chương 3751-3800 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
quan sát đột nhiên chỉ hướng bốn phía, truyền âm kêu nói:

- Đại nhân, chúng ta trúng bẫy!

Khúc Trường Thiên nhìn sang trái sắc mặt hơi biến, nhìn sang phải sắc mặt lại cũng biến, chỉ thấy trong tinh không trước sau trái phải bốn phương tám hướng vọt tới nhân mã chi chi chít chít đếm không xuể, chí ít gấp mấy lần bên này, hoàn toàn là thế vây công, ở đâu ra nhiều nhân mã như vậy? Trong tình báo Thiên cung cung cấp cho mình căn bản không điều này a!

Trên chiến trường, tình báo thường thường quyết định thắng thua của chiến cuộc.

Tốc cáo Tỉ Trác, cẩn thận có trá, mệnh hắn lập tức tới chi viện!

Khúc Trường Thiên mặt banh lại, tức giận rống lên.

-----o0o-----

Chương 3758: Chờ đợi đã lâu (1)


Chương 3758: Chờ đợi đã lâu (1)

Dịch: HaoNhien
Nguồn: Vipvandan

Đến bước này, hắn lo lắng nằm ngàn vạn nhân mã của Tỉ Trác cũng đã rơi vào bẫy, đối mặt quân địch số lượng khổng lồ như thế, khư khư năm ngàn vạn nhân mã sao thủ nổi được lối vào nữa, khẩn cấp triệu hồi mới là hay nhất, cùng hợp nhất với nhân mã nơi này, thống nhất tập kết lực lượng chưa hẳn không có hi vọng đột vậy, thực lực cận vệ quân đặt ở đó, tách ra mới thật có khả năng bị phân mà tiêu diệt.

Đồng thời Khúc Trường Thiên gọi lại gấp Hàn Trạch Quân, Toàn Vũ Bình, Tiêu Viêm Liệt, yêu cầu bọn họ dẫn người triệt về tập kết lực lượng, không thể cho quân địch cơ hội phân mà cắt xén, tất phải dồn lực lượng nắm thành một nắm thiết quyền ứng đối tình thế trước mắt.

Ba chi nhân mã phân đi ra khẩn cấp triệt hồi, nhân mã bên này cũng vừa khép lại, một tỷ rưỡi nhân mã tính cả Thanh Nguyệt đồng thời đoàn đoàn vây quanh mãnh công đối phương, một tỷ rưỡi nhân mã tập trung toàn bộ Phá pháp cung lên tuyến đầu, cứng đối cứng cùng Phá pháp cung của cận vệ quân.

Nhân mã của Khúc Trường Thiên co lại thanh hình cầu, đồng thời ứng phó vây công từ bốn phương tám hướng, không còn tiếp tục xung kích, mà tiến vào toàn diện thủ thế, lấy Phá pháp cung tiêu hao vũ lực đối phương.

Nhân mã dưới sự điều động của Thanh Nguyệt điện cuồng từ bốn phương tám hướng lấy trận thế hình mũi khoan xung kích, giống như từng nhánh gai nhọn đâm hướng hình cầu ở giữa, đồng thời có vô số lưu quang canh hướng đối phương.

Tiếng chém giết kịch liệt như muốn khiến cả tinh không cũng bị chấn động theo.

Chiến cuộc dần ổn định, Khúc Trường Thiên khẩn cấp đăng báo tình hình...

Tỉ Trác vừa nhận được tin đại quân chủ công rơi vào bẫy rập, không khỏi cả kinh, tấn tốc vung tay phẫn nộ quát:

- Tập kết nhân mã, lập tức theo ta đi chi viện tả chỉ huy sứ đại nhân!

Hắn vừa mới nói xong, bên trên truyền đến một tiếng kinh hộ:

- Đại nhân!

Tỉ Trác tấn tốc nhìn sang bốn phía, chỉ thấy tự tinh cầu hoặc tinh thể trong tinh không chung quanh đột nhiên hiện ra đại lượng nhân mã, đang hướng bên này hợp vậy mà qua.

Tỉ Trác lập tức quay ngươi, mắt nhìn tinh môn sau lưng, số lượng nhân mã quân địch vượt xa bên này, sợ là khó mà đương cự, hiện nay biện pháp tốt nhất chính là trực tiếp ra tinh môn ly khai nơi này. Nhưng mà, hậu quả khi không chấp hành quân lệnh của Khúc Trường Thiên hắn gánh không nổi, ném xuống đại quân chủ công đang bị vây khốn hắn cũng thực sự không làm được, nếu thật làm vậy, mang đi chi nhân mã này không khác với tự suy yếu thực lực bên mình, một khi để quân địch trước mắt này chạy tới tham dự vây công, đồng nghĩa với tăng thêm áp lực cho phía Khúc Trường Thiên, càng huống hồ không ai biết mặt sau tinh môn nay liệu còn có phục binh hay không.

Trong đầu tấn tốc cân nhắc thiệt hơn, Tỉ Trác vung thương trong tay, chỉ hướng đại quân, quát lên:

- Theo ta giết ra trùng vây, chi viện tả chỉ huy sứ đại nhân, giết!

Năm ngàn vạn nhân mã oanh oanh liệt liệt xông về hướng kia.

Trong tinh không truyền đến tiếng thanh âm Hoành Vô Đạo làm phép hét lớn:

- Hoành mỗ chờ đợi đã đầu, các ngươi còn muốn chạy đi đâu!

Ngươi suất lĩnh nhân mã ngăn cản hướng đi của cận vệ quân chính là Tị lộ nguyên soái Hoành Vô Đạo, Phá pháp cung Lưu Tinh tiễn của song phương như cuồng phong mưa rào công hướng đối phương.

Năm ngàn vạn nhân mã bị đại quân trước mặt ngăn trở lại, ngay sau đó nhân mã từ bốn phương tám hướng vây chặt lấy bọn họ.

Mới đầu Miêu Nghị còn không cách nào định liệu ra tình hình chia binh của bên này, nhưng đoán được đối phương khẳng định phải phân đường phủ kín tinh môn phòng ngừa hắn tháo chạy, mới trực tiếp điểm năm trăm triệu nhân mã cho Hoành Vô Đạo lam chuẩn bị. Như thế, bằng với năm trăm triệu nhân mã vây công năm ngàn vạn đại quân, đây là số quân gấp mười đối phương, tình hình Tỉ Trác phải đối mặt còn nguy cấp hơn ca Khúc Trường Thiên bên kia!

Trong chiến trận Tỉ Trác khẩn cấp đáng báo lên.

Khúc Trường Thiên trên chu chiến trường tiếp đến tin tức chỉ biết âm thầm kêu khổ, xem bộ dáng này, thô lược tính qua một cái, có lẽ địch phương đã ngầm tập kết hai ty nhân mã, há sẵn miệng chờ đợi bọn họ tự chui vào lưới a!

Hắn không khỏi ngấm ngầm trách cứ Thanh Chủ bên kia, đến cùng làm ăn kiểu gì, thân làm thống soái tối cao của cận vệ quân, khoan nói tình báo sai lầm, chỉ riêng dự đoán tình thế thôi mà đã sai lệch đến bước này?

Bây giờ chỉ có thể là làm ra được hai tính toán, một là tranh thủ giết vỡ một cánh của đối phương, tranh thủ đột vây, hai là thủ vững chờ đợi viện binh...

Đồng thời với khi bên này vừa vặn triển khai thế tiến công.

Sửu định vực, trên một viên tinh cầu hoang vu, Hoa Nghĩa Thiên từ trong sơn động bước nhanh đi ra, đưa mắt trống tinh môn thông đi Tử bính vực nơi xa, sau người là một quần tướng lĩnh phân hai bên trái phải đi theo.

Lối vào tinh môn, mấy chục vạn thủ vệ Nam quân phủ kín trước cửa, ngăn chặn người phía bên này tiến vào, mà bên này trước đó đã có mấy trăm vạn tiến vào tra thám, bây giờ ngay cả tra thám cũng không cần làm, cứ ngăn lại ở đây không cho vào, các ngươi có thể làm gì? Thủ vệ tại tinh môn căn bản không sợ hãi, các ngươi còn dám cường hành tấn công chúng ta?

Ngươi mặt dưới không biết chuyện ở mặt trên, tự cho là không có sợ hãi, không ngờ rằng lần này có người thật dám trở mặt cùng vương gia bọn họ.

- Theo kế hoạch, động thủ!

Hoa Nghĩa Thiên phát ra mệnh lệnh ngắn gọn.

Rất nhanh, thủ vệ tinh môn phát hiện không đúng chỉ thấy vài trăm vạn cận vệ quân trực tiếp xông qua, không có chút ý tứ nào muốn giảm tốc.

Chuyện càng khiến bọn họ kinh khủng còn ở mặt sau, nhân mã vọt tới ngay cả một tiếng chào hỏi đều không kêu, mở ra Phá pháp cung liền xạ, một trận lưu quang chìm ngập mà đến.

Nháy mắt mấy chục vạn thủ vệ bị đánh vỡ, đại quân vừa xông tới, trực tiếp bước qua tinh môn, từ trong hư không hiện ra, nhân mã bên này vừa tiến tới liền làm tốt chuẩn bị cảnh giới chung quanh.

- Đi!

Hoa Nghĩa Thiên vung tay lên, nhân mã lập tức được thu gom, theo gót hắn hướng nơi sâu trong tinh không lao nhanh mà đi.

-----o0o-----

Chương 3759: Chờ đợi đã lâu (2)


Chương 3759: Chờ đợi đã lâu (2)

Dịch: HaoNhien
Nguồn: Vipvandan

Nhưng còn không đi được bao xa, Hoa Nghĩa Thiên lại khẽ giương tay, nhân viên đi theo đồng thời ngừng lại, chỉ 3 thấy chính diện vọt tới một viên tướng, chính là Nam quân Mão lộ nguyên soái Nghiêm Tiếu, sau người là một quân, tướng linh theo gót, đại đa đều là thuộc cấp của Thành Thái Trạch, dẫn theo một quân nhân mã chi chi chít chít ngăn cản đường đi của bọn họ.

Đám người Hoa Nghĩa Thiên tấn tốc nhìn hướng bốn phía, nhân mã ẩn thân ở chung quanh dần chi chi chít chít hiện ra, từ bốn phương tám hướng hợp vậy mà đến, số lượng nhân mã nhiều đến siêu quá sức tưởng tượng của bên này.

Nghiêm Tiếu vung thương chỉ hướng Hoa Nghĩa Thiên:

- Hoa Nghĩa Thiên, Nghiêm mỗ đã chờ đợi ở đây từ lâu, người cớ gì giết huynh đệ Nam quân ta? Mau mau khoanh tay chịu trói, ta sẽ tha các ngươi một mạng, bằng không giết không tha!

Miêu Nghị mệnh hắn lĩnh một trăm vạn thân vệ, phụ trách hiệp đồng chỉ huy nhân mã bên phía Thành Thái Trạch.

- Đại độ đốc, tình hình không ổn, hình như đại đa là nhân mã cua Thành Thái Trạch, đây là chuyện gì?

Bên trên có người truyền âm một tiếng với Hoa Nghĩa Thiên.

Ánh mắt Hoa Nghĩa Thiên quét qua chung quanh, híp mắt coi chừng Nghiêm Tiếu, biết sự tình phiền toái, biết người ta rõ ràng đã há sẵn miệng cho hắn chui đầu vào lưới, đầu hàng? Làm sao có thể! Bèn nhàn nhạt một tiếng với hai bên:

- Bố trận!

Hơn ba trăm triệu nhân mã cận vệ quân tấn tốc được toàn bộ triển khai.

Vừa rồi đều là lời nói nhảm, sau khi một tỷ rưỡi nhân mã hình thành thế hợp vây, Nghiêm Tiếu quát lớn một tiếng uống:

- Giết!

Sát na, song phương lưu quang tứ xạ, tiếng nổ vang kích đãng, trực tiếp tiến vào trạng thái quyết liệt, không phải người chết chính là ta sống...

Ngoài tinh vực lối vào Thiên cung, một tòa bài phương to lớn an tĩnh trôi nổi giữa không trung, trên một viên tinh cầu cách đó không xa, là nơi một chi nhân mã cận vệ quân đang trú đóng.

Liêu Ứng Đồng thông báo một tiếng rồi tiến vào trong quân trường Đô thống, chỉ thấy Mục Vũ Liên ngồi ngay ngắn ở sau án, liền chắp tay nói:

- Tham kiến Đô thống đại nhân!

Lúc nói lời này, bất giác quét mắt nhìn bốn phía, xem có ngươi ngoài hay không.

Mục Vũ Liên khẽ cười, truyền âm nói:

- Không cần nhìn, nơi này không có người ngoài, ta đang đợi một mình ngươi.

Mấy vạn năm qua đi, chuyện cũ giữa nam nữ năm đó sớm đã rời xa, nam nhân tên là Bá Ước mà năm xưa nàng gửi thân sau khi điều nhiệm tới địa phương sớm đã bị giết chết trong lúc tranh giành quyền lực với thế lực bên ngoài. Năm đó được biết tự tấn của Bá Ước, nàng cũng không biết là cao hứng hay là không cao hứng, Bá Ước vừa chết nàng cũng tính là giải thoát, đến sau một người đã từng đồng dạng bất kham đi theo hầu hạ Bá Ước là Nhã Hồng, kết quả cuối cùng tính là bị Bá Ước làm liên lụy, sớm đã hướng tiêu ngọc vân.

Mà Mục Vũ Liên thì thoát ly Bá Ước đi một con đường thuộc về chính mình, năm đó sau lần theo gót Miêu Nghị suất lĩnh nửa chi hổ kỳ một chiến, có dũng khí cùng lòng tin để tự lập, tinh thần diện mạo cả người tính là triệt để đổi khác, không còn tiếp nghi chỉ nghĩ tới ý phụ nam nhân, tính là dính phục khí từ trận chiến ấy, hiện nay nàng đã là Đô thống cận vệ quân.

Nàng một mực ngầm nhận được sự giúp đỡ của Miêu Nghị, nói lời thật thật không ngờ những bộ hạ cũ năm đó cũng đều như nàng, đều thành thám tử được Miêu Nghị ngầm cài cắm trong cận vệ quân, thẳng đến lần này Miêu Nghị hạ lệnh bọn họ triệt thoái, cần nàng tới tiếp ứng, nàng mới rõ ràng.

Liêu Ứng Đồng bước lên truyền âm nói:

- Người đều đến đông đủ?

Mục Vũ Liên lắc đầu:

- Lão huynh đệ ở bên này chỉ đến được ngan người, còn có một số không cách nào đi ra, ý của vương gia là để bọn họ tạm thời trốn vào tinh vực chưa biết ẩn thân, đợi đại cục ổn định lại trở ra cũng không muộn.

Liêu Ứng Đồng kỳ quái nói:

- Vương gia đột nhiên để chúng ta thoát ly nơi này là có ý gì?

Mục Vũ Liên:

- Không biết, nếu vương gia đã bố trí như thế, chắc là có nguyên nhân, đừng dong dài nữa, vương gia đã ra lệnh thi tận mau rút lui. Theo ta đi thôi!

Nói rồi đứng dậy mà đi, Liêu Ứng Đồng gật gật đầu theo đuôi đằng sau.

Mục Vũ Liên vốn là thống soái cao nhất ở đây, ra vào địa bàn của chính mình tự nhiên rất nhẹ nhàng.

Sau khi hai người ly khai tinh cầu này, lại trốn vào một viên tinh cầu hoang vu nơi sâu trong tinh không, chạm mặt cùng hơn ngàn người đã tránh trong một sơn cốc trước đó.

- Vốn còn muốn mang theo chút nhân mã đi cùng.

Một viên tướng lĩnh thở dài nói.

Mục Vũ Liên nói:

- Vương gia nói sẽ đả thảo kinh xà, để chúng ta tự đặt an toàn của bản thân lên hàng đầu, nghe vương gia dặn dò, nơi này không nên ở lâu, đi thôi!

Rất nhanh, một hàng hơn ngàn người nối áo bay về phía tinh hải mênh mang, đều biết đi lần này tính là triệt để thoát ly cận vệ quân, không còn cách nào quay đầu nữa...

Một chỗ nào đó trong cảnh nội Tây quân, một chi nhân mã cận vệ quân chính đang chém giết kịch liệt cùng trú quân nơi này, cũng có thể tính là một lần đột tập.

Chủ tướng giao quyền chỉ huy cho phó tướng, tìm một cái cớ rời đi trước, vừa đi liền không bao giờ quay đầu, cứ thế trốn vào nơi sâu trong tinh không.

Những sự kiện đột tập tương tự của cận vệ quân, chính đang liên tục không ngừng diễn ra trong cảnh nội Tây quân cùng Bắc quân.

Khấu Thiên vương phủ, Khấu Lăng Hư đang đứng tại đầu cầu vậy thức ăn cho cả thần tâm kịch chấn, đột nhiên quay đầu nói:

- Ngươi nói cái gì? Thanh Chủ đang tấn công Ngưu Hữu Đức?

Đường Hạc Niên:

- Hiện tại còn không thể xác nhận tin tức là thật hay giả, tin tức là do thám tử chúng ta cài cắm trong Ngưu vương phủ truyền đến, nói trong Ngưu vương phủ dồn dập xuất hiện lời đồn, nói Thanh Chủ điều động một tỷ rưỡi cận vệ quân giết vào hang ổ Ngưu Hữu Đức, hiện nay Ngưu vương phủ đã tiến vào trạng thái giới nghiêm, Ngưu Hữu Đức lại giết hai người thiếp thất, tội danh là bịa đặt.

Khấu Lăng Hư nhíu mày:

- Một tỷ rưỡi cận vệ quân? Đâu ra một tỷ rưỡi cận vệ quân giết vào hang ổ Ngưu Hữu Đức?

Mà Đường Hạc Niên lại lấy ra tinh linh, hơi chút liên hệ, sắc mặt kịch biến, cấp báo:

- Vương gia, không ít nơi trong cảnh nội Bắc quân chúng ta tảo ngộ cận vệ quân đột tập!

-----o0o-----

Chương 3760: Ngự giá thân chinh (1)


Chương 3760: Ngự giá thân chinh (1)

Dịch: HaoNhien
Nguồn: Vipvandan

Vừa rồi con đang nói chuyện cận vệ quân tấn công Ngưu Hữu Đức, chỉ chớp mắt cận vệ quân lại đã tấn công bên này, Khấu Lăng Hư mặt banh lại nói:

- Tình hình đã được xác nhận chưa?

Đường Hạc Niên:

- Ứng sẽ không sai, địa điểm tao ngộ tập kích không chỉ một nơi, không đến nỗi mấy chỗ đồng thời xuất hiện sai lầm chứ?

Khấu Lăng Hư cắn răng nói:

- Thanh Chủ muốn làm cái gì?

Vẫn chưa hết, tinh linh trong tay Đường Hạc Niên lại rung lên, sau một hồi liên lệ, vội báo nói:

- Vương gia, năm trăm triệu viện binh Cực lạc giới đã xuất quân, xuất hiện trong cảnh nội Bắc quân chúng ta.

Khấu Lăng Hư sắc mặt âm trầm, mới đầu hắn còn tưởng rằng đám nhân mã Cực lạc giới chuẩn bị kia là dùng để uy hiếp biến cố tại Đông quân, ai ngờ hiện tại cận vệ quân lại đang tập kích địa bàn của mình, chuyện của Đông quân đa được giải quyết, nhân mã Cực lạc giới vẫn cứ chạy ra, đây là muốn làm gì?

Ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn chính là Thanh Chủ muốn xuống tay với mình, trầm giọng nói:

- Thông tri nhân mã khẩn cấp phong tỏa tinh vực nhân mã Cực lạc giới xuất hiện, mệnh nhân mã các nơi tập kết tự vệ, ngăn trở đại quân cận vệ quân tập kết trên quy mô lớn, cận vệ quân vừa ra tay tấn công liền nhất luật tiêu diệt!

- Tuân mệnh!

Đường Hạc Niên lập tức truyền đạt mệnh lệnh xuống dưới.

Khấu Lăng Hư lại khẩn cấp lấy ra tinh linh liên hệ đám người Miêu Nghị, tưởng xác nhận xem tình hình phía bọn họ như thế nào, nếu thật khai chiến, một mình nhà hắn gánh không nổi, phải tìm kiếm sự ủng hộ từ mấy nhà khác...

Dưới thành quách phồn hoa, trong một tòa đại viện thẩm trạch, Tào Mãn đứng dưới tàng cây yên lặng không nói.

Thất Tuyệt đi tới, bẩm báo nói:

- Lão gia, mặt dưới đang chấp hành, hẳn rất nhanh liền có thể chuyển dời đám gia quyến kia đi.

Mặt Tào Mãn lộ vẻ ngập ngừng nói:

- Nhóm gia quyến cận vệ quân này đều là những người nào, không ngờ đáng để lão gia tử bên kia lên tiếng cường điệu ắt phải an toàn chuyển dời đi?

Thất Tuyệt nói:

- Vừa rồi lão nô nhân tiện tra xét một lúc, từ lý lịch những người này tìm ra một điểm chung, lúc Ngưu Hữu Đức còn ở trong cận vệ quân, những người này đều từng hiệu mệnh dưới tay Ngưu Hữu Đức, đều là nhân mã nửa chi hổ kỳ theo Ngưu Hưu Đức huyết chiến tại Dậu định vực mà còn sống sót!

- Là bọn họ?

Tào Mãn kinh ngạc, không ngờ lão gia tử không ngờ sẽ vì những người này mà không tiếc mất đi bao nhiêu nhân thủ tiềm phục trong cận vệ quân...

Thiên cung, Tinh thần điện, Thanh Chủ nhắm mắt dương thần tĩnh tọa sau án, đại chiến đã bắt đầu, bề ngoài hắn có vẻ bình tĩnh, kỳ thực nội tâm đang kỳ vọng tiệp báo.

Nhưng trong điện, Vũ Khúc thả xuống tinh linh trên tay lại sắc mặt đại biến, gấp giọng nói:

- Bệ hạ, đại sự không ổn, lúc sơ bộ nhân mã của Khúc Trường Thiên đến gần địa điểm tiến công, tảo ngộ một tỷ rưỡi nhân mã Nam quân vây công, tựa hồ Ngưu Hữu Đức sớm có chuẩn bị, sơ bộ nhân mã của Khúc Trường Thiên đã rơi vào bẫy do Ngưu Hữu Đức bố trí sẵn!

Thượng Quan Thanh đột nhiên ngẩng đầu, Tư Mã Vấn Thiên đầy mắt chấn kinh.

Cao Quán nhíu mày, sau khi bên này triển khai tiến công, liền không cần giấu giếm sự tình với hắn, bèn gọi hắn tới cùng lúc nghe lệnh.

Thanh Chủ đột nhiên trợn mắt chầm chậm đứng lên, tức thì tức giận nói:

- Lập tức để sơ bộ nhân mã của Hoa Nghĩa Thiên tới chi viện!

Tinh linh trong tay Vũ Khúc lại chấn động, làm sơ liên hệ, Vũ Khúc hận tiếng nói:

- Đại tướng dưới tay Khúc Trường Thiên suất lĩnh năm ngàn vạn đại quân phong tỏa lối vào tinh môn mục tiêu, kết quả tao ngộ Tị lộ nguyên soái Hoành Vô Đạo suất lĩnh năm trăm triệu đại quân vây công, đã nguy tại sớm tối! Bệ hạ, Ngưu Hữu Đức bày bố xuống hai tỷ đại quân chờ sẵn chúng ta, xem ra hắn đã sớm nhìn thấu kế hoạch tấn công của bên này!

- Lập tức để sơ bộ Hoa Nghĩa Thiên toàn tốc chi viện!

Thanh Chủ gầm lên.

Nhưng Vũ Khúc vừa nhấc lên tinh linh, lại có tin tức đi tới, lần này sắc mặt Vũ Khúc thật trở nên rất khó coi, chậm rãi ngẩng đầu nói:

- Bệ hạ, ba trăm triệu đại quân lấy Hoa Nghĩa Thiên cầm đầu vừa có động tác, liền lập tức tao ngộ một tỷ rưỡi đại quân vây công!

Thanh Chủ tức giận, chi vào hắn nổi giận nói:

- Lại lôi đầu ra một tỷ rưỡi đại quân?

Vũ Khúc gian nan lắc đầu nói:

- Là nhân mã của Thành Thái Trạch, là một tỷ rưỡi đại quân của Thành Thái Trạch, đám người Hoa Nghĩa Thiên nguy rồi!

- Thành Thái Trạch! Đừng rơi vào tay trẫm, bằng không trẫm tất thiên đao vạn quả nhà ngươi!

Thanh Chủ "động" một tiếng, quyền đấm xuống trên án, mặt lộ vẻ hung ác, trước đó hắn đã nghi ngờ sự tan biến của sơ bộ nhân mã Thành Thái Trạch, cho nên mới hy sinh thám tử giám sát tả bộ cài cắm tại Ngưu vương phủ để dò xét, dò xét xong liền xóa bỏ nghi ngờ, khi đó hắn mới yên tâm xuất binh, bây giờ xem ra căn bản vốn là trò đùa, đối phương đã nhìn thấu ý đồ hắn, làm ra một chiêu tương kế tựu kế.

Vừa bắt đầu hắn còn tưởng rằng phía Ngưu Hữu Đức nhìn thấu kế hoạch của mình là do bên này có người tiết mật, hiện nay xem ra căn bản không phải chuyện như vậy, bởi vì lúc hắn vừa bắt đầu ấp ủ kế hoạch này căn bản không thổ lộ qua với bất cứ người nào, mà Ngưu Hữu Đức từ hành động lấy phục binh tại Thái cổ làm màn chi liên hợp mấy nhà buộc hắn vứt bỏ chống lưng cho Thành Thái Trạch, hiển nhiên đã sớm đánh chú ý lên người Thành Thái Trạch, Ngưu Hữu Đức sớm đã mưu lấy sơ bộ nhân mã Thành Thái Trạch, làm vậy là muốn đẩy Thành Thái Trạch vào tuyệt lộ, không thể không nương nhờ Ngưu Hữu Đức.

Vừa nghĩ minh bạch điểm này, Thanh Chủ căm hận lên tiếng:

- Ngưu tặc đáng ghét, là năm đó mắt trẫm bị mù, đến nỗi dưỡng hổ thành họa!

Tinh linh trên tay Vũ Khúc lại liên hệ một phen, bi phẫn lên tiếng nói:

- Bệ hạ, bốn trăm triệu tàn binh trong cảnh nội Nam quân nghe lệnh mà động, lại không ngờ được U Minh phản quân đột nhiên giải hòa cùng nhân mã bình định của Nam quân, hai bên cùng quay đầu, hợp lực đánh vỡ một lộ ngày vạn nhân mã của ta! Một tỷ đại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net