Chap 2: Cặp đôi ' Cà-Tuộc' và người anh bí ẩn của Rin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~~~~~~tiếp theo~~~~~~~~
Hai người đi được một đoạn thì gặp cặp đôi nào đó đang cãi lộn. Mọi người chỉ trỏ nhưng cặp đôi này vẫn ko suy chuyển. Đoạn 'mắng yêu' đó như sau:
- Ngày hôm đó anh đã ăn 'cái ấy' của tôi mà đúng ko, anh đã ăn sạch sành sanh mà còn chối hửm, chính tôi thấy mà anh còn chối! Anh d_ Anh đâu có ăn 'cái ấy' của em đâu, anh ăn 'cái ấy' của người ta mà, chắc em không biết đâu.- Tôi chưa nói xong sao anh dám ngắt hửm. Anh có biết 'cái ấy' nó quan trọng với tôi như thế nào không hả? Còn không dám nhận, 'cái ấy' chỉ có_ Anh xin em mà! Anh nói thiệt, em không tin anh sao? 'Cái ấy' của em còn nguyên ấy, không có mất đâu." Hửm? Cặp này không lẽ đang bàn về....."_ Cô không muốn suy nghĩ nữa, đau đầu lắm. Cô quay sang nhìn cô bạn mình, chợt nhớ ra một điều quan tọng lắm không thể tiếu- Nè bạn ơi cho mị hỏi, bạn tên gì thế nhờ?-Umk....mình quên giới thiệu với bạn, mình tên là Miku. Còn bạn?- Mị tên Rin nhé!
Rin nhìn Miku cười, Miku cũng cười lại với Rin. Nụ cười đó, nụ cười tươi tắn, nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời của Rin đã làm cậu bé nào đó đứng xa sắp đứng tim.
Nhìn qua cặp đôi kia Rin mới nhớ ra- Nè Miku, cặp đôi kia tên gì và đang nói cái gì thế?_ Miku nhìn Rin vẫn cười, nhưng nụ cười đó sao sao í, ukm....giống như muốn gợi đòn.
- Để tớ kể cho bạn nghe nha! Ngày xửa ngày xưa, có một anh bán cà tím, đi gặp chị bán bạch tuộc, hai người yêu nhau nhờ cái cách lãng xẹt mà mọi người cho là lãng mạn. Một ngày như mọi ngày, anh luôn bán cà tím(thứ yêu thích), chị luôn bán bạch tuộc(thứ yêu thích). Hôm nào không có cãi lộn thì cũng là chiến tranh lạnh, từ một chuyện rất nhỏ nhoi cũng xé ra to, ca..

- Dừng, stop! Stop! Mị muốn nguyên nhân, không muốn diễn biến với kết quả nghe chưa. Kể lại đi, nhá, kể đúng á._ Rin lên cơn, cơn bệnh ĐIÊN nó hành, Rin đứng chỉ trỏ lung tung như một đứa ĐI*N. Miku thì đứng cười, cười quác quai hàm, làm mọi người chuyển sự chú ý từ cặp kia và cặp kia cũng vậy, tất cả quay sang nhìn hai đứa điên lộng hành.
- Bạn không nói thì mị sẽ tự hỏi. Hứ._Rin đi đến chỗ cặp đôi 'cà-tuộc' mà Miku không ngăn cản.
- Anh chị có thể cho em biết cái chuyện hồi nãy hai nhười nói được không ? Em đứng nghe mà không hiểu anh chị nói gì hết!_ Rin chân thành hỏi. Không biết tại sao, cũng như Miku hai người này nghe Rin hỏi xong thì bật cười, hai người nhìn nhau cười, giống như cơn tranh chấp hồi nãy như chưa bao giờ có.- À...vụ việc này là do Luka đó, tự nhiên hôm bữa anh đi làm việc về, bắt gặp nấy người đi bán bạch tuộc nghĩ cô ấy sẽ thích nên anh mua về. Lúc anh về thì cô không có nhà, sợ bạch tuộc để lâu hư nên anh ăn hết. Ăn gần hết rồi Luka tự nhiên xuất huện rồi bảo anh ăn con bạch tuộc của cô. Anh vô tội mà. - GAKUPO!_ Anh ấy đứng nói thôi mà chị Luka lườm liếc như một kẻ biến thái thực thụ.
- Tèn ten tén tèn ten, xin thông báo, bây giờ là 6h đúng, ten tèn tén ten tèn. Tèn ten tén tèn ten, xin thông báo, bây giờ là 6h đúng, ten tèn tén ten tèn. Tèn.....
- Thôi tôi bỏ qua cho anh đấy. Còn em, em là người mới à, sao chị chưa thấy em ở đây bao giờ. _ Luka quay qua nhìn Rin cười dịu dàng
- Vâng em là người mới, theo mục tiêu của mẹ là em lên ở với anh hai, nhưng kiếm hoài vẫn không thấy._ Nhìn Rin bây giờ thật thảm thương- Anh em tên gì? Để anh/chị/mình kiếm cho._ Cả ba người đồng thanh. - Em cảm ơn. Anh em tên là S...
- Rin! Sao em đứng đây?
~~~~~~~két túc nè~~~~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net