Chap 3: Len!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~~~~~~~tiếp theo~~~~~~~~
Anh em tên là S..
-Rin, sao em đứng đây!
- A! Thằng anh khốn nạn, sao giờ mới vác cái mặt ra hử? Biết mị đi sắp mòn chân ko hử? Đền tổn thất đi! 200 ngàn, đưa đây!_ Rin hét vào mặt Kaito, vâng đây là thằng anh khốn nạn của cô đấy, vừa hét vừa chỉ trỏ lung tung, cuối cùng là giang tay ra, đứng chống nạnh-cái kiểu đứng của bất cứ đứa lưu manh nào cũng làm.
- Em làm gì mà quá vậy! Anh bán kem một tháng được có khoảng trung bình 4 triệu là ít (quao! 4 triệu là ít, hô hô hô, giờ ta mới biết Kaito 'nghèo' đến vậy đó Kaito: tui tát cái quẹo mỏ bi giờ yuu: đừng nóng đừng nóng kaito: sau này mi chết với ông) mà em đòi 200 ngàn, không có đâu nha! 100 ngàn thôi! " Hừ! Cái tính keo kiệt vẫn như xưa. 1 tháng trung bình 4 triệu vậy mà cho 200 ngàn không chịu, đòi 100 ngàn cơ đấy. Đc, lần này là mi thách mị đấy nhá! Đừng nghĩ mị đây nhẹ tay tha cho."_ Rin suy nghĩ rồi cười, nhưng đây là nụ cười phớt qua, ít ai thấy ngoại trừ cậu bé đó(chap 1). Nếu nhìn kĩ sẽ thấy nụ cười đó thật gian xảo, khiến cậu rùng mình.
- Anh à, anh ơi, anh biết rằng nhà mình cách đây 3 4 cây lận mà, em lại đi bộ. Anh à, chúng ta là anh em ruột, chẳng nhẽ từ nhỏ tới giờ số lần anh em mình gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay lại khiến anh không thương em sao._ Mắt ngân ngấn nước nhìn Kaito khiến anh hơi siêu lòng- Với lại nếu anh đã thương em thì thương cho trót, anh sẽ thương em nhiều lần nữa được không?_ Điệu bộ chú cún con dễ thương khiến  cho Kaito và những người xung quanh siêu lòng.
- Uk, vậy bây giờ em muốn gì?
- Em muốn anh cho em 500 ngàn nha!

- Thôi, được rồi. Mệt em quá, có ai bảo em là em rất là gian sảo chưa?_ Kaito mệt mỏi nhìn đứa em 'yêu quái' của mình.
- Rồi, nhiều lắm, nghe quen tai luôn òi!_ Rin nói thản nhiên làm mọi người xung quanh té *rầm*
- A! Len ơi! Sao em đứng đó vậy? Tới đây luôn cho vui!_ Kaito thấy cậu bé đó đứng hoài mà có nguy cơ là không tới nên bảo tới luôn.
- Xin chào bạn a~~~ Mình tên là Len nga~~~ Còn bạn tên gì?_ Len dễ thương thật, còn rụt rè nữa chớ, làm Rin hơi bị lỗi nhịp.
- Hử! À tu tên là Rin nha!
- Thôi mọi người về hết đi. Còn Rin, em theo anh về, anh sắp xếp chỗ ở cho.
- Tạm biệt mọi người nha!_ Rin quay đầu lại nhùn mọi người.
- Tạm biệt Rin-chan/Rinnee/lưu manh (Len cũng quay đầu lại nhưng nói nhỏ sợ Rin lên cơn)_ Mọi người cũng chào Rin, rồi ai về nhà đấy.
~~~~~~~~~kết thúc òi~~~~~~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net