Ngoại truyện 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bối cảnh Đại Xưởng.

_____________________

Đại Xưởng chỉ còn có 20 người, vì vậy tần suất bị thồn cẩu lương càng thêm dày đặc.

Ơ, nhiều người ra về rồi, đáng ra phải ít cơm chó hơn chứ, sao lại bạo phát thế này?

Xin thưa là các bạn quá ngây thơ rồi. Càng ít người thì các cặp đôi mới càng bày tỏ ác liệt, mới càng bám chặt lấy nhau, càng show ân ái trước mặt cẩu độc thân.

La Nhất Châu và Dư Cảnh Thiên là một ví dụ. Từ sau thước phim gay cấn của lần công bố xếp hạng thứ nhất, hai người không hề tương tác với nhau, anh em Đại Xưởng còn nghi ngờ có lẽ hai người tuyệt giao rồi, nhưng mà gần đây...

Đường Cửu Châu cùng Tôn Oánh Hạo và Thường Hoa Sâm thì thầm to nhỏ đủ thứ chuyện trên đời, cho đến khi Thường Hoa Sâm phát hiện biệt đội Sữa Dâu bỗng nhiên thiếu mất một người.

"La Nhất Châu đâu rồi?"

Chỉ thấy Đường Cửu Châu bày ra bộ mặt tức giận, khí chất của học bá lúc này như muốn nuốt chửng người đối diện.

"Cậu ta gần đây không giống như bình thường, lén lút chui ra ngoài rồi nửa đêm mò về, giữa ban ngày mà đệch mặt ra kêu mấy tiếng cũng không trả lời. Bây giờ biến đi đâu nữa rồi."

"Quan hệ của hai người tốt như vậy, sao cậu không hỏi thẳng cậu ấy?" Tôn tỷ hăng hái đề nghị.

"Cậu ta không cần người anh em thân thiết này nữa. Tôi phát hiện cậu ta giấu tôi rất nhiều điều, hôm vừa rồi..."

Đường Cửu Châu kể xong, Tôn Oánh Hạo và Thường Hoa Sâm quay sang nhìn nhau rồi đồng loạt hét lên:

"HẢ!!!!!!!!!"

Đường Cửu Châu kể rằng, hôm nọ anh thấy La Nhất Châu từ nhà vệ sinh đi ra, môi son lấm lét hết thảy, mà trọng điểm là, đấy không phải là màu son mà La Nhất Châu vẫn hay dùng. Đường Cửu Châu thấy là lạ, ngay sau đó cánh cửa nhà vệ sinh bật ra lần nữa, phỏng chừng có người định bước ra, thế nhưng La Nhất Châu lại nhanh tay đè cửa lại. Biết vì sao không, vì La Nhất Châu phát hiện anh đang đứng nhìn chứ sao!!! Thế là La Nhất Châu tìm mọi cách đẩy anh đi chỗ khác, anh không tài nào biết được cái người trong nhà vệ sinh là ai.

Câu chuyện khiến Tôn Oánh Hạo phấn khích, lập tức bổ não.

"Chắc chắn là cậu ta hôn nhau với ai đó trong nhà vệ sinh, không ngờ thiếu chút nữa lại bị cậu nắm thóp đây mà."

Thường Hoa Sâm đơ ra.

"Không lẽ La Nhất Châu dẫn phụ nữ về Đại Xưởng?!"

Tôn Oánh Hạo vò đầu Thường Hoa Sâm, hàm ý sao cậu ngốc thế.

"Không có khả năng. Bên ngoài toàn là camera, trạm tỷ của các thực tập sinh xếp chồng chồng lớp lớp khắp mọi ngõ ngách của Đại Xưởng, cậu nói xem dẫn phụ nữ vào kiểu gì? Chỉ có khả năng duy nhất là..."

"La Nhất Châu đang hẹn hò với ai đó trong 20 người chúng ta." Đường Cửu Châu thông thái tiếp lời.

Thường Hoa Sâm mắt chữ A mồm chữ O.

"Ai cơ???"

"Tôi mà biết thì tôi đã không tò mò như thế này rồi." Đường Cửu Châu đẩy gọng kính, ánh mắt loé lên tia sáng.

"Điều tra không?"

"Đi. 3 người chúng ta chia ra đi gõ cửa từng phòng, xem cậu ta đang ở phòng ai."

"Nhất chí!!!" Thường Hoa Sâm hô to.

"Suỵt!!!" Tôn Oánh Hạo bất lực bịt miệng Thường Hoa Sâm, thầm nghĩ tiểu tổ tông này vì sao lại ngốc nghếch đến thế.

____________________

Tôn Oánh Hạo vốn định bỏ qua phòng Dư Cảnh Thiên vì đinh ninh quan hệ của cậu và La Nhất Châu vốn không tốt. Nào có ngờ...

Anh vừa đi ngang qua liền nghe thấy tiếng khóc oà lên của Dư Cảnh Thiên.

Gì vậy? Nhớ ba mẹ hả, hay nhớ RouRou?

Tôn Oánh Hạo định gõ cửa xem có chuyện gì, có điều chưa kịp gõ đã lọt vào tai giọng nói hết sức thân thuộc của người anh em La Nhất Châu.

"Ngoan, đừng khóc...Là anh không kiềm chế được. Sau này sẽ không đụng vào người em như vậy nữa."

Boong một tiếng, đầu Tôn tỷ vỡ làm đôi.

Chiếc búa này cũng ngược đời quá.

"Ân...Không cho anh trêu chọc em như vậy, thật sự cả người rất khó chịu. Chúng ta vẫn còn ở trong Đại Xưởng."

"Anh biết, là anh suy nghĩ không thấu đáo. Anh dẫn em đi mua xúc xích, nhé?"

"Tạm tha cho anh."

Đùng một tiếng, tam quan Tôn tỷ vỡ nát.

Viên đạn này không chân thật.

Tôn Oánh Hạo đỡ trán, nghi ngờ nhân sinh đến tột độ, may mắn là anh đi ngang qua hơi muộn, đi sớm một chút chắc có thể nghe thấy mấy thứ đặc sắc hơn.

Nhóm 3 người tụ họp lại sau cuộc điều tra, cả hai người kia đều chán nản, riêng Tôn Oánh Hạo một mặt vi diệu đến không ngờ.

Đường Cửu Châu: "Sao vậy, nhìn mặt cậu có khác gì sốc thuốc không, mất hết khí chất mỹ nhân..."

Thường Hoa Sâm nhanh chóng cắt ngang: "Ai nói vậy, Oánh Hạo trông vẫn rất đẹp mà!!!"

"Hai cậu có thể im lặng nghe tôi nói được không?"

Cả phòng im thin thít.

"Lúc nãy tôi đi ngang qua phòng của Tony...Cậu ấy với Nhất Châu..."

Thường Hoa Sâm: "Làm sao, đánh nhau hả?"

Bum một tiếng, đầu Thường Hoa Sâm u một cục.

Tôn Oánh Hạo đem mọi chuyện kể ra.

Đường Cửu Châu và Thường Hoa Sâm thiếu chút nữa bất tỉnh nhân sự. Thật là nể Tôn Oánh Hạo, tiếp thu việc động trời như vậy mà vẫn còn sức lực lết về phòng.

Nhân sinh gian nan, có một số việc xin đừng vạch trần, cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net