Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuộc đời mỗi người, ai cũng từng mắc sai lầm, Yến Minh Lan cũng thế, ngàn vạn đau khổ về sau , lại bắt đầu từ tối hôm nay.

Không khí đầu hạ khá mát mẻ, những cơn gió đêm nhẹ thàng thổi qua, Yến Minh Lan nhìn ngoài cửa sổ, ngắm những cánh hoa tử đằng phản phất bay, cuối cùng nằm trơ trọi dưới nền cẩm thạch, tạo nên một lớp thảm xinh đẹp, nhưng man mác buồn.

Yến Phong đêm nay về rất muộn, mùi rượi quanh hắn nồng nặc, người lảo đảo, bước đi không vững, cô vội chạy ra đỡ lấy, gần như toàn bộ cơ thể cao lớn của hắn đều dựa vào cô, hơi nóng phả sau gáy, khiến khuôn mặt thuần khiết thiếu nữ ửng đỏ.

Yến Phong cảm thấy người cực kì bức bách khó chịu, mẹ kiếp, ai dám hạ dược hắn.

Mùi hương thơm ngát thiếu nữ như tra tấn, lần đầu tiên dục vọng điên cuồng khống chế được hắn.

Hắn vội đẩy cô ra.

Cô lo lắng hỏi:

" Chú nhỏ , có sao không?."

" Không sao",

Yến Phong vừa xoa trán vừa cởi vài cúc áo, nghiêng ngả lên lầu, đột nhiên hắn quay đầu,giọng nói mơ hồ :

" Hứa Nhan, tôi khát nước, rót cho tôi ly nước."

Cô sững người, sau đó vội vàng lấy nước, lên phòng đưa cho hắn.vừa vào phòng, một lực mạnh ôm lấy cô, cốc nước rơi xuống sàn, vỡ vụn.

Cô hoảng hốt nhìn Yến Phong, người hắn nóng hổi, nhiệt độ nóng bỏng lan qua cả cơ thể cô, đèn vẫn chưa bật, căn phòng chìm trong bóng tối, dù ở rất gần nhưng cô vẫn không nhìn rõ mặt anh, chỉ nghe tiếng thở dốc ngày một nặng nề.

Khó khăn lắm cô mới có thể hỏi :

" Chú... Không ..sao chứ?"

Hơi thở nam tính mạnh mẽ, giọng trầm gợi cảm vang lên, hắn cắn nhẹ vành tai cô.

" Em thơm quá, chẳng phải em nói yêu tôi sao?, hôm nay tôi thõa mãn em."

Yến Minh Lan nhận biết tình huống cực kì nguy hiểm, cô dãy dụa mạnh hơn, bây giờ không thể, cô muốn hắn nhưng không phải tình huống mất lý trí như thế này.

Cô hét lên: " Không" .

Ánh mắt tràn đầy dục vọng của hắn nhìn cô, như sói rình mồi, giờ cô giống như con nai chờ người tới thịt. Chỉ có thể lo sợ trong bất lực.

Hắn dịu dàng lên tiếng; " Ngoan, không phải em luôn muốn cùng tôi sao?".

Lần đầu tiên hắn nhìn cô như một người đàn ông với phụ nữa, là dục vọng cùng độc chiếm, khiến cô trầm luân,

Nụ hôn như vũ bão rơi xuống trên người cô, từ mắt , mũi rồi mạnh mẽ đoạt lấy đôi môi đỏ mọng, khiến cô dần mê muội, nếu như không thể dừng lại, vậy thì nhắm mắt chập nhận nó đi.


Lúc bị anh chiếm lấy, cô bật khóc nức nở. hai tay ôm mặt hắn, để hắn nhìn thẳng vào mắt cô.

" Yến Phong từ hôm nay anh của em, bất luận thế nào , em đều không buông tay."

Dù ngày mai tỉnh dậy, hắn sẽ hối hận, sẽ quên đi, nhưng cô đã không còn cơ hội quay đầu, kiên quyết bước trên con đường tình yêu đầy gai nhọn đến da thịt tan nát.

Hắn dừng động tác , nhìn cô thật lâu, nụ hôn nồng nhiệt rơi xuống môi cô,thay câu trả lời.

Ngọn gió đêm thổi mang mùi hương của hoa tử đằng, dịu dàng nhưng bi thương.

Giọt nước mắt cô rơi xuống, không biết vì đau đớn hay vì người hắn bất giác gọi tên :" A Nhan"

Tận cùng của bi thương, chính là bản thân có một tình yêu nồng nhiệt,chân thành nhưng cuối cùng cũng chỉ thế thân người khác.

Yến Phong ngay từ đầu hắn vẫn luôn tỉnh táo, chỉ là muốn một lần buông thả bản thân, là chính mình.

Từ " a Nhan" hắn phải cố gắn nghẹn lòng, miệng đắng chát mới có thể gọi ra.

Dù biết cô sẽ tổn thương, nhưng quả thật hắn không còn cách nào khác.

Cuộc đời con người, có lẻ đau khổ nhất , là người mình yêu trước mắt, nhưng phải giả vờ không hề động tâm.

Yến Minh Lan đau khổ, Yến Phong tan nát tim gan.

Cuối cùng , thật lâu sau đó, mọi thứ chìm yên tĩnh, hắn lưu luyến hôn lên gáy cô, ôm chặt cô vào lòng, tựa như qua hôm nay, sợ không còn cơ hội.

Sáng sớm hôm sau, Yến Phong bình tĩnh mặt quần áo, từ từ cài từng cúc áo, lạnh lùng như chưa có chuyện gì xảy ra, mở cửa ra ngoài. Không hề quay đầu nhìn lại.

Cô không khóc, con mắt vô hồn nhìn qua khung cửa sổ,con đường này cô chọn, có tư cách gì oán trách ?

Sau ngày hôm ấy, hai tháng vẫn không thấy bóng dáng Yến Phong, là không thể về hay không muốn về.

Yến Minh Lan quyết định đến Yến Thị , lâu rồi không gặp hắn, sự nhớ nhung bào mòn đến không thở nổi.

Vừa bước vào phòng Chủ Tịch, liền thấy một đôi nam nữ ôm nhau, khuôn mặt tuấn tú của hắn lạnh nhạt, không chút biểu cảm gì.

Không kiềm chế được cảm xúc, cô hung hăng chất vấn :

" Chú nhỏ, cô ta là bạn gái chú sao ?"

Ánh mắt pha chút ý cười lạnh lùng, nhưng không thể che dấu sự ngông cuồng không người nào có thể trói buộc được:

" Không phải, nhưng tôi đang nghiêm túc suy nghĩ ".

Cô hít một hơi sâu, quan sát vị mĩ nhân đang nằm trong ngực hắn, đúng là thanh tao thoát tục, xinh đẹp động lòng người. Cô ta hẳn là Hứa Nhan, người mấy ngày nay luôn nằm trên top hotseach người tình của vị đại gia thần bí.

Miệng cô đắng chát, nuốt bao nhiêu ngụm nước bọt vẫn không suy giảm.

Cứ tưởng rằng, có thể chờ đợi tình yêu có thể đến với mình, những thứ cô chờ đợi, liệu có phải tình yêu?.

Khó khăn lắm cô mới thốt ra lời:

" Chúng ta có thể nói huyện riêng được không? "

Ánh mặt lạnh như băng hắn nhìn xuống người trong lòng, phất tay .Hứa Nhan nhanh chóng rời đi.

Căn phòng yên tĩnh chỉ còn lại cô và hắn, im lặng đến mức nghe được nhịp đập trái tim cô.

Giọng cô nghẹn ngào :

" Tối hôm đó, chú còn nhớ đúng không? "

" Em muốn tôi nhớ đến chi tiết nào?"

Cô lắp bắp :" Vậy chúng ta, có thể ở chung một chỗ được không?,

Môi mỏng hắn dần nhếch lên, nụ cười mỉa mia :

" Đàn bà của tôi không thiếu, nếu em muốn , thì có thể gia nhập vào?"

Yến Minh Lan đứng bất động,nổi đau từ từ lan ra, môi mấp mấy mãi không thốt nên lời, tình yêu này cô coi như bấu vật, nhưng đối với hắn nó không khác gì cỏ rác, không đáng một xu.

Cô quay người, cảnh vật trước mắt như chao đảo, cô loạng choạng rời đi.

Dòng xe cộ tấp nập, Yến Minh Lan đứng giữa ngã tư đường, nghĩ mãi không ra, nơi nào là đích đến của cô, trời kéo mây mịt mù, những hạt mưa hòa lẫn nước mắt, nhỏ xuống .

Tình yêu khiến con người mất phương hướng, mãi vẫn không tìm được hướng đi.

Bóng cô vừa khuất, Yến Phong thu hồi nụ cười, vẻ mặt âm trầm. thần sắc càng u ám hơn.

Hắn đã không còn chọn lựa nào khác, chỉ có thể nhắm mắt mà đi.

Yến Minh Lan tỉnh táo suy nghĩ, Yến Phong là người đàn ông độc thân hoàng kim, bên người không thiếu phụ nữ, như con ngựa hoang chưa bị thu phục, không biết động lực từ đâu, tin rằng cô sẽ thu phục được hắn.

Tuổi trẻ ,Thật ngây thơ !

Sau đó là những chuỗi ngày cô vứt sạch mặt mũi, tìm mọi cách , tận dụng mọi cơ hội để có gặp người mình thương..

Suốt nửa năm ròng rã, số lần gặp mặt cô tự tạo ra cho hai người còn nhiều hơn 8 năm cộng lại.Yến Phong đâu hết cả đầu, không buồn ngăn cản.

Gần đây số ngày hắn trở về hoa viên Yến Gia nhiều hơn, vì mỗi lần hắn trở lại, đều thấy ánh đèn phòng khách bật sáng, thì ra vẫn có người luôn chờ hắn quay về.

Hắn bất giác mỉm cười, cảm giác ấm áp dần dần lãn tỏa trong cơ thể lạnh lẽo của hắn, hắn có thể có nhà lần nữa sao?

Từ lúc chứng kiến ba mẹ mình chết thảm năm 8 tuổi, vì bảo vệ hắn, hai người chết không toàn thay, hình ảnh máu văng tung tóe, ánh mắt đau đớn tuyệt vọng của họ đi vào giấc mộng hắn mỗi đêm.

Từ lúc hắn nhà tan cửa nát, ba mẹ không còn, hắn từ hận thù lớn lên, cuộc đời hắn định là cô độc, bằng mọi giá phải trả mối huyết hải thâm thù này.

Yến Phong đã đi trên con đường đầy máu tanh này, làm sao xứng với tiểu thiên sứ như cô ấy?

Càng bước đến gần, nhìn gương mặt xinh đẹp thiếu nữ đang ngủ say, tim hắn đập loạn, bàn tay run run của hắn khẽ chạm nhẹ lên khuôn mặt trắng nõn. Nhưng hắn lau vội đôi tay, chà đến lòng bàn tay đỏ ửng, hắn sợ mình sẽ làm bẩn thiên thần ấy. Ánh mắt hắn tràn đầy dịu dàng say mê .

Làm sao có thể khống chế được tình yêu ngày càng mãnh liệt, càng muốn khóa chặt càng đớn đau.

Yến Minh Lan nhiệt tình như lửa, dù Yến Phong lạnh lùng tàn nhẫn bao nhiêu, dứt khoát từ chối không biết bao nhiêu lần. Cô vẫn không chịu tử bỏ.

Không phải cô không biết tự trọng, mà cô cố gắn bao nhiêu, vẫn không thuyết phục được chính bản thân mình.

Chỉ cần nhìn thấy hắn, cô sẽ bất giác muốn đến gần, muốn quan tâm, muốn yêu thương.

Rất nhiều mong muốn dày vò cô , khiến cô chật vật, đau khổ, dù hắn ở gần trước mắt, nhưng lại quá xa xôi, dù cô cố gắn thế nào cũng không với tới.

Ngày kỉ niệm thành lập tâp đoàn Yến Thị, Yến Minh Lan hỏi hắn có thể dẫn theo cô không? Với tư cách bạn gái?

Giọng hắn lạnh băng đâm thẳng vào trái tim cô :

" Không cần, tối nay tôi đi cùng Hứa Nhan"

Gáo nước lạnh dội thẳng lên mặt, không hề báo trước khiến mặt cô tê rần. Nước mắt chực rơi. Sự chua chát không thể không chế như lũ tràn về, nhấn chìm tất cả.

Tối hôm đó nhìn những tấm hình trên tin tức, thì ra không phải hắn không dịu dàng, vì cô không phải người hắn yêu,cô chưa từng nghĩ, nụ cười hắn lại đẹp đến vậy, anh mắt nhu tình đến thế.

Yến Minh Lan có một chuyên gia tình cảm rất có tâm, chính là cô bạn thân Mạch Khê, dù nàng ta chưa có mảnh tình rách vai nhưng là giáo sư tâm lý cho các con thiêu thân lao vào biền lửa .

Mạch Khê dõng dạc bảo:

" Cuộc đời vốn không dễ dàng tìm được người mình yêu, phải cố gắn theo đuổi, nắm bắt cơ hội, để sau này sẽ không hối hận"

Hờ hờ, nhờ chân lý này cả hai người đều rơi vào vòng soái khốc liệt tình yêu, bất chấp trái tìm bị vò nát, chết dần chết mòn trong đau dớn.

Tối đó, cô vẫn đến yến tiệc, nhìn đôi nam nữ quấn quýt lấy nhau, nam thì cực kì anh tuấn, nữ xinh đẹp động lòng người, ánh mắt hai người ý tình nồng đậm.

Yến Minh Lan toàn thân bất động, cảm giác máu toàn thân ngưng đọng, cả miệng cô toàn vị chua chát.cô muốn tìm ăn chút đồ ngọt để xua tan vị chua chát trong miệng, nhưng nước mắt vẫn cứ nhòe đi, loay hoay mãi không tìm được hướng đi.

Yến Phong liếc nhìn phía bên này, ánh mắt bất giác dõi theo bóng lưng loạng choạng của cô . Khuôn mặt hắn trở nên tối tăm, lạnh lẽo, khiến Hứa Nhan bên cạnh sợ hãi run lên.

Hứa Nhan say mê người đàn ông này, về phương diện nào hắn đều là cực phẩm, nhưng tính cách ngang tàn, để đạt được mục đích bất chấp thử đoạn, khiến cô ta vừa yêu vừa sợ,

Vốn dĩ hai người đến với nhau là hợp đồng, cô ta cần tiền, danh vọng, hắn lại cần người phụ nữ làm lá chắn, đứng trước người đàn ông hoàng kim như vậy, cùng những lợi ích cô ta có được, làm sao có thể chối từ, nhưng không biết từ khi nào? Cô ta lại tham lam muốn có cả trái tim hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net