Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy hôm sau, hôm nay Anh Thư phải ra ngoài tham gia gameshow, lúc chuẩn bị đồ mới phát hiện bản thân không có chiếc túi nào đủ to để đựng trang phục hôm nay, đành phải đi tìm Quỳnh Như hỏi mượn. Đi một vòng căn nhà cũng không thấy cô đâu, Anh Thư đoán chắc cô lại đang ngâm mình trong phòng làm việc, đi đến gõ cửa.

Cốc cốc cốc

Nàng vừa gõ cửa, bên trong đã có tiếng người truyền đến

- Vào đi

Nhìn thấy nàng đi vào, cô cũng không bất ngờ:

- Em tìm tôi có việc gì sao

- À, tôi muốn hỏi chị có chiếc túi xách nào to một chút có thể cho tôi mượn không

- Em ngồi chờ một chút được không, tôi xem xong văn kiện này sẽ đi lấy cho em

- Được a

Trong lúc chờ cô xem văn kiện, nàng lặng lẽ quan sát căn phòng. Phòng làm việc này cũng giống như những căn phòng khác trong nhà, lấy mày trắng, xám, đen làm chủ đạo, ở chính giữa là bàn làm việ của cô, bên trái là tủ đựng hồ sơ, bên phải là cánh cửa dẫn đến thư viện nhỏ bên trong. Đảo mắt nhìn qua một lượt tủ trưng bày bắng cấp và huy chương của cô, nàng đột nhiên phát hiện có cái gì đó rất quen mắt.

Cái này..... chẳng phải là lightstick của Blackpink sao ???

Bên cạnh còn có một đống album xếp kề nhau. The album, -R-, Lalisa, Square up..... Tất cả album đều ở đây, này là chuyện gì hả trời

- Chị cũng thích Blackpink sao

Nghe nàng hỏi, Quỳnh Như đang cuối đầu xem văn kiện ngâng lên:

- Đúng vậy, 3 năm trước đã bắt đầu yêu thích họ

Câu trả lời này của cô khiến cho Anh Thư có chút bất ngờ. Nhìn bề ngoài lạnh lùng của cô, có ai ngờ được người này cũng sẽ đu idol đâu chứ. Mà cũng không hẳn, nhớ đến lần trước Quỳnh Như say rượu hướng nàng làm nũng đòi kẹo bông, Anh Thư thầm nghĩ đúng là không có chuyện gì không thể xảy ra.

Quỳnh Như xem xong văn kiện thì dắt nàng vào phòng thay đồ của mình lấy túi. Nhìn thấy căn phòng chứa đồ của cô, nàng thực sự bị choáng ngợp. Căn phòng này thậm chí còn to hơn phòng ngủ của nàng a. Áo sơ mi, quần tây, áo vest, túi xách, giày cao gót, giày thể thao, đồng hồ,........ tất cả mọi thứ đều phân loại ra từng khu vực riêng, sắp xếp ngay ngắn trên từng chiếc kệ, đến cả nàng là diễn viên mà còn không khoa trương như vậy. Chỉ là có điều, sao tất cả các kệ tủ đều chỉ để đồ có một nửa, chừa ra một nửa khoảng trống vậy chứ:

- Nè, sao tủ đồ của chị đều chừa ra một nửa khoảng trống vậy chứ

- Là để chủ nhân thứ hai của căn phòng này để đồ vào những khoảng trống ấy

Trả lời nàng xong còn nhìn nàng mà cười thật tươi

Bang!!!

Thính này quá mạnh, Anh Thư không chịu nổi a, mặt của nàng đã đỏ hết cả lên rồi. Tranh thủ nhận lấy chiếc túi rồi phóng về phòng mình, nếu còn ở lại đây chắc nàng sẽ bị thiêu chết mất.

Sau khi mượn được túi, Anh Thư phải đến trường quay ghi hình gameshow. Cùng lúc đó....

Quỳnh Như chậm rãi bước vào bãi giữ xe. Khi chiếc xe của nàng chạy ra ngoài, một chiếc xe đậu sẵn ở ngoài lặng lẽ bám theo.

Nhìn thấy kẻ theo dõi đã bị đánh lạc hướng, Quỳnh Như lúc này đang ngồi trong một chiếc xe khác mới lên tiếng lệnh cho tài xế lái xe đi....

*Viện dưỡng lão

Hôm nay là cuối tuần, viện dưỡng lão vô cùng náo nhiệt, vì thường thường hôm nay con cháu của người ông bà ở đây sẽ đến thăm họ.

Trong công viên của viện dưỡng lão, Quỳnh Như lúc nãy đang đẩy một lão ông trên xe lăn, đầu tóc bạc phơ, thoạt nhìn cũng phải hơn 70 tuổi.

- Ta biết cháu sẽ đến tìm ta

Ông ấy hướng cô nói. Người ông này chính là ông Nhật, trợ lý đã đi theo ông nội của Anh Thư lập nghiệp. Lúc của nàng mất, mọi người đều cho rằng ông ấy đã về quê, nhưng thực sự là ông ấy vẫn ở đây, âm thầm quan sát tập đoàn, hướng dẫn cho Quỳnh Như. Thờ dài một tiếng, ông nhận lấy tập hồ sơ từ tay luật sư Trần đưa cho cô:

- Cái này, ông nghĩ đến lúc cháu đã cần rồi

Đọc qua nội dung bên trong, mặt cô khẽ biến sắc:

- Ông nội của cháu đã chuẩn bị thứ này từ trước rồi sao?

- Đúng vậy, ông ấy đã sớm nhìn ra được nên đã giao cho ông giữ, bây giờ cũng đến lúc đưa lại cho cháu rồi. Xử lý xong người đó, ông cũng yên tâm nghỉ ngơi, giao lại mọi việc cho cháu được rồi

- Cháu biết rồi, cháu sẽ nhanh chóng xử lý

- Luật sư Trần đã theo ông và ông nội cháu nhiều năm, về mặt pháp lý cháu cứ trông cậy vào ông ấy

- Cháu cảm ơn ông

Ở bên trườn quay, Anh Thư vừa ghi hình xong, đang muổn ra về thì có người gọi nàng lại:

- Cô là Anh Thư đúng không, tôi có chuyện muốn nói với cô


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net