Chương 16: Chuyến đi hẹn hò trong mơ của Phuwintang (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần hai ngày ở vùng biển này quá lâu khiến cả đám bắt đầu chán nản, hết đánh bài, ca hát, tắm biển rồi lại ăn uống. Cả đám lại bắt đầu bày trò để giết thời gian, Gemini lại lôi kéo mọi người chơi cái trò thử thách nhảm nhí của mình và điều hiển nhiên là không một ai thèm chấp nhận. Neo giơ tay nở một nụ cười biến thái nói: 

"Tao cảm thấy chúng ta nên chơi trò kéo búa bao, thua một lần cởi một thứ trên người" nói xong còn hết sức mong đợi nhìn Prim

Prim nhìn hắn chán ghét đáp: "Còn tôi cảm thấy cậu sống đến giờ này vẫn chưa bị ai đấm vào mồm thì thật là một điều thần kỳ"

Phuwin dùng ánh mắt khinh bỉ cực mạnh nhìn Neo, sau đó quay qua Naravit kéo tay hắn:

"Tao chắc chắn Naravit sẽ không để tao tham gia cái trò biến thái này của mày đâu, thân thể tao rất quý giá, ngoài Naravit ra thì không ai được nhìn đâu nhé"

"Anh nói như thế bao giờ?" Naravit nhìn cậu lại bắt đầu ảo tưởng

Phuwin thấy hắn trả lời cậu một cách vô tình không khỏi chu môi nhắc lại câu nói lúc trưa: "Cậu ấy không phải là người mà anh có thể tùy tiện chạm tay vào, ai hả, ai là người nói câu đấy"

"Anh quên rồi" nói xong liền đeo tai nghe lười biếng lướt điện thoại, hoàn toàn đem sự đáp trả ồn ào của Phuwin bỏ sang một bên.

.

Hơn hai ngày ở biển nghỉ dưỡng, đến tối ngày thứ ba cả nhóm rủ nhau kéo đến quán bar gần khu trung tâm quẩy cả đêm, buổi tối ở vùng biển này chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua thôi, cũng đủ khiến người ta lạnh sống lưng, thế mà mấy cô gái đi ra đi vào quán bar ăn mặc mát mẻ, hết xẻ ngực lại đến xẻ eo, Phuwin đi cạnh Naravit, hai tay cậu giữ chặt tay hắn, chốc thì nhìn xung quanh quan sát, chốc thì lại dùng ánh mắt canh chừng hướng về phía Naravit: 

"Naravit, anh không được nhìn, không nên nhìn những cô gái này, anh nếu muốn có thể nhìn ngắm em cả ngày, em chấp nhận hy sinh bản thân vì anh"

"Em bảo anh nhìn cái bộ ngực phẳng lì của em làm gì"

"Anh đòi xem ngực lớn cái gì, đến một ngày em bỗng nhiên mang hai quả bưởi đến trước mặt anh, không chừng khiến anh sợ chết khiếp"

"Nếu như em thật sự muốn mang thứ đó đắp lên người thì anh cũng không ngại, chỉ cần đừng xuất hiện trước mặt anh là được"

Phuwin nhăn mặt mở to mắt nhìn hắn:

"Em mới không cần hai thứ đó!!"

Phía bên trong quán bar âm nhạc vang lên, lớn đến chói tai, cả khu được chia làm nhiều bàn riêng cho từng nhóm, cả đám chọn một chỗ lý tưởng ngồi xuống bắt đầu gọi đồ uống, chưa đến mười lăm phút cái đám giặc này lập tức không thể ngồi yên mà lôi kéo cậu nhao nhao chạy ra phía ngoài nhảy nhót điên cuồng, cậu nhìn về phía Naravit đang ngồi một bên yên tĩnh nhâm nhi đồ uống, Phuwin vừa chơi vừa dùng ánh mắt canh chừng quan sát hắn, sợ hắn bị người nào khác quyến rũ đi mất.

Phuwin chơi một lúc cảm thấy hơi mệt, cậu rời khỏi đám đông bước đi về hướng WC, cả người cậu hơi choáng, lúc nãy uống một ít đồ uống có cồn làm cậu có hơi say, đứng trước gương đưa tay hất nước lên mặt cho tỉnh táo, vừa xoay lưng lại liền bắt gặp hình dáng quen thuộc của Rey, mấy lần gặp trước đây cậu không quá để ý người này, sau lần bị Naravit cảnh cáo ở quán nước hôm đó, cậu cũng không còn gặp lại Rey, giờ phút này cậu không muốn nói chuyện với ai cả, cơ thể cậu bắt đầu mệt mỏi, hiện tại cậu chỉ muốn quay về bên cạnh Naravit nằm ngủ một giấc thật ngon, còn chưa kịp quay đi, cánh tay cậu đã bị Rey bắt lấy, hắn ta kéo tay cậu, nhanh đến mức khiến cậu muốn ngã về phía sau:

"Phuwin, không ngờ lại gặp cậu ở đây"

"Xin chào, hiện tại tôi có việc bận, đi trước đây" cậu có chút khó chịu, cố gắng buông tay hắn ta ra

"Khoan đã, nói chuyện chút đi, đi uống cùng tôi vài ly, được chứ?" Rey càng nói càng áp sát cậu về phía sau

Phuwin chau mày quay mặt sang hướng khác: "Anh làm gì thế, mau tránh ra!!"

Hắn ta thấy cậu không thoải mái, lại càng có thêm hứng thú, cười nhếch môi một cái, bộ dáng khác hẳn với lần đầu tiên gặp nhau ở biển: "Mẹ nó, còn giả vờ cái gì, ngay từ lần đầu tiên gặp, tôi đã biết cậu là cái đồ lẳng lơ thiếu đàn ông thao rồi" 

Phuwin sắc mặt tái nhợt, cắn chặt môi dưới: "Tránh ra, đồ biến thái!!"

Rey nhìn vẻ mặt sợ hãi của người trước mặt, bắt đầu nổi điên, hắn ta cười một tiếng, tay phải bóp chặt lấy hai má cậu: "Tên bạn trai của cậu hôm nay không đi cùng à, để hôm nay tôi thao cậu một lần, xem hắn còn chấp nhận nổi hay không" 

Tay của hắn ta lướt vào trong vạt áo cậu, mạnh bạo vuốt ve, Phuwin sợ đến mức hai tay vùng vẫy cố gắng đẩy người trước mặt ra, còn chưa kịp mở miệng kêu cứu, từ phía sau một giọng nói quen thuộc cất lên, Phuwin không tin nổi vào tai mình, quay đầu về phía cửa, Naravit đang tức giận đi về phía này.

Naravit nắm lấy cổ Rey kéo mạnh một cái khiến hắn ta mất cân bằng lùi về phía sau mấy bước:

"Con mẹ nó thằng chó, tao đã cảnh cáo mày không được chạm tay vào người của ông đây, mày không nghe rõ lời tao nói à?" không để Rey kịp lên tiếng, Naravit liền đấm vào mặt Rey một cú, khiến cho đầu hắn nghiêng sang một bên, máu từ mũi Rey chảy xuống, Rey ăn đau che mặt, đến nói cũng không thành tiếng.

Naravit nhìn Rey còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, một đường đi thẳng về phía Rey, nắm lấy tóc hắn, không một chút do dự, trực tiếp đem đầu Rey đập vào tường một cái thật mạnh, Rey đau đớn ôm trán ngã xuống đất, cậu nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi run rẩy nắm lấy tay Naravit, muốn kéo hắn đi, Naravit nhìn Rey đến đứng cũng không đứng nổi, dùng chân lật người của Rey lại, một tay ôm lấy Phuwin, hơi cuối thấp người nhìn xuống:

"Nhìn cho thật kỹ, cậu ấy là người của tao, tao cảnh cáo mày lần cuối cùng, nếu để tao thấy mày xuất hiện trước mặt cậu ấy một lần nào nữa, mày sẽ phải chết"

Phuwin bị Naravit nắm tay kéo đi, lúc đi ra khỏi quán bar, cả đám bạn nhìn hai người ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì, Naravit nhìn sang cả nhóm, hắn nói: 

"Các người cứ tiếp tục chơi, chúng tôi về trước" nói xong liền kéo tay cậu rời đi

Phuwin nhìn Naravit một lúc, cậu cố gắng phân tích cảm xúc của hắn hiện tại, hai người cùng nhau đi bộ trở về khách sạn, lề đường vắng người qua lại, gió trời buổi tối có hơi làm cậu lạnh người, Phuwin khẽ liếc sang quan sát biểu cảm hắn, Naravit vẫn chau mày tức giận, vẻ mặt sắc lạnh như sắp muốn giết người, Phuwin bị bộ dạng lúc nãy của Naravit dọa cho sợ hãi:

“Pond, thật xin lỗi"

Hắn nhìn cậu, bất giác cất giọng hỏi: "Em xin lỗi cái gì?"

"Em sợ anh mắng em phiền phức, khiến anh phải bận tâm"

"Lần này em không phiền phức, không cần phải xin lỗi anh"

"Nếu như từ đầu em không nói chuyện với tên đó thì chắc mọi chuyện sẽ không như thế này" 

Naravit bỗng nhiên dừng bước, hắn quay nghiêng người về phía cậu, dùng một tay nâng cằm cậu, khẽ nói:

"Phuwin, em không có lỗi, người duy nhất có thể ức hiếp em chính là anh, ngoài anh ra không một kẻ nào có quyền động tay đến em"

Giờ phút này Phuwin mới chính thức hiểu được hàm ý của câu nói "Cậu ấy không phải là người mà anh có thể tùy tiện chạm vào".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net