END: Sự dịu dàng của anh ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cứ tưởng sau lần cầu hôn nhạt nhẽo ấy, Naravit sẽ thực sự cầu hôn cậu lại lần nữa tại ngày lễ tình nhân. Nhưng xem như cậu đã đánh giá quá cao hắn, Naravit nói được làm được, sự thật là không có buổi cầu hôn lần thứ hai nào diễn ra, cứ như vậy cậu chính thức cùng hắn bay sang Hà Lan đăng ký kết hôn.

Dự định sau khi đăng ký kết hôn sẽ làm một cái đám cưới thật hoành tráng, nhưng tính đi tính lại, cuối cùng là mở một buổi tiệc nhỏ tại nhà, sau đó mời bạn bè gia đình đến tham gia

Buổi tối trước ngày đám cưới diễn ra, Phuwin ngồi một bên thẩn thờ suy nghĩ

Naravit từ phòng tắm trở ra, đến áo cũng chẳng thèm mặc, nhìn thấy bộ dạng mơ màng của cậu, hắn lại gần đá đá vào chân cậu mấy cái: "Thẩn thờ cái gì? Mau đi tắm"

"Nara, em thấy hồi hộp quá"

Hắn đi đến tủ, lấy ra máy sấy tóc: "Chồng em đang đứng trước mặt, em hồi hộp cái mẹ gì" 

"Dù sao cũng là lần đầu tiên đám cưới" thở dài

Naravit đen mặt, tắt máy quay đầu lại: "Em còn đòi cưới lần thứ hai??"

Bỏ qua lời của Naravit, cậu nói: "Nara, anh có cảm thấy lo lắng giống em không?"

"Có" dừng lại một chút suy nghĩ "Anh lo lắng cho cuộc sống sau này của anh sẽ bị em làm phiền đến chết"

"Đệt, không nói chuyện với anh nữa, em đi tắm đây" Phuwin đi đến mở tủ muốn lấy quần áo

Vòng eo cậu bị Naravit nắm lấy kéo về phía sau, mặt hắn vẫn không cảm xúc: "Sẵn tiện làm vài chuyện vận động trước khi đi tắm đã"

Phuwin là kiểu người nhạy cảm, nghe đến đây liền hiểu ý hắn đang ám chỉ điều gì: "Không được, ngày mai đám cưới rồi, không thể ăn cơm trước kẻng, má em la"

Hắn không để Phuwin thêm lộn xộn, đưa tay cởi áo cậu ra: "Em làm ra bộ dạng con gái nhà lành cái gì, cũng không phải lần đầu tiên, ăn cơm trước kẻng cái rắm"

Kéo cậu xuống giường, tay hắn vuốt ve khắp vòng ngực của cậu, tham lam mút một cái trên cổ, sau đó đưa miệng ngậm lấy đầu nhũ mềm mại

Hô hấp của Phuwin ngày càng dồn dập, hai mắt mơ màng bắt lấy tay hắn, có ý muốn chống đối:

"A~ anh buông tay, không muốn, nhất định phải để em một thân trong sạch trước khi đám cưới"

Đáng tiếc lời cậu nói đều bị Naravit đem bỏ ra sau tai, vẫn như cũ làm càn, tiếp tục dạo chơi hai bên ngực cậu:

"Em bớt nói nhảm, cái miệng của em lên đến giường vẫn không thể nào ngừng nói"

Bờ môi của cậu bị hắn chiếm lấy, dùng đầu lưỡi quét qua một vòng, kỹ thuật trên giường của Naravit vốn rất tốt, chỉ cần vuốt ve một chút Phuwin liền lập tức đầu hàng, thấy cậu có vẻ bắt đầu ngoan ngoãn, hắn cười xấu xa cúi xuống dùng miệng ngậm lấy phân thân của cậu lên xuống một lúc, đến khi cậu bắt đầu chịu không nổi, cong người bắn ra, Naravit mới phì cười liếm môi, đánh vào mông cậu một cái:

"Lúc nãy còn bảo giữ thân như ngọc, xem bộ dạng của em bây giờ đi"

Sống lưng Phuwin cứng ngắc, ánh mắt phũ đầy sương mù, mơ màng nhìn lên trần nhà, cả người như đang trên mây, cảm thấy tội lỗi với bản thân vô cùng, mình làm sao mà mới bị hắn đụng chạm mấy cái liền thuận theo, cậu muốn giống như nữ chính trong phim sau khi kết hôn ngại ngùng cùng chồng mới cưới động phòng, con mẹ nó bị hắn phá hủy sạch sẽ!!!

Naravit nhìn thấy vẻ mặt đáng thương kia của cậu cũng không buông tha, hắn lật người cậu xuống, đưa tay tìm gel bôi trơn ở kệ giường, bắt đầu lần mò xuống nơi riêng tư của cậu mà khuếch trương, đưa ra rút vào một hồi, cả người cậu chảy đầy mồ hôi, rên hừ hừ mấy tiếng

Giờ phút này không kịp nghĩ nhiều nữa, dù sao mọi mong ước của cậu cũng bị hắn phá nát, nên thay vì chống cự, cậu sẽ tranh thủ tìm niềm vui cho mình trước: "A..a…Pond, nhanh...nhanh cho em, mau vào, vào đi" 

Naravit cũng không dài dòng trêu chọc cậu thêm, lập tức rút tay ra, đưa phân thân trượt vào, cả người hắn đưa đẩy, thúc vào bên trong, đây cũng không phải lần đầu tiên hai người làm chuyện này, rất nhanh Phuwin đã tiếp nhận hắn, đem thân thể phối hợp với động tác của Naravit

Gần một giờ sau, hai người cùng rên một tiếng, chất lỏng phóng hết ra trên bụng cả hai, chớp mắt một cái liền thấy Naravit rất thong thả đứng lên đi vào phòng tắm 

Dựa vào đâu cùng nhau làm mà chỉ có mình cậu không bước nổi xuống giường hả? Trả lời đi!!!

Lát sau, Naravit quay trở ra, ôm lấy cậu lại vác vào nhà vệ sinh lần nữa

Phuwin ngồi trong bồn tắm, với tay lên chỉnh nhiệt độ nước nóng: "Nara, anh có biết thuốc hồi trinh không?"

"Cái gì cơ??" Hắn đang giúp cậu vệ sinh bên dưới, nghe đến đây liền bị dọa cho hết hồn, ngón tay trượt mạnh vào trong, đâm vào vách thịt còn đang sưng đỏ

Phuwin đau đến nẩy lên, cong người hét lớn: "Đậu má, anh muốn giết chết em phải không??"

"Ai bảo em hỏi nhảm" Naravit đưa tay vỗ nhẹ vào má mông cậu một cái "Ngồi yên cho anh"

"Em thấy trên mạng mấy chị hủ bảo có thuốc đấy"

"Hủ gì?"

"Hủ nữ"

"Hũ mắm thì có, em rảnh rỗi tới mức đi giao lưu nhảm nhí rồi phải không"

"Ai bảo thế!" cậu bĩu môi, thôi đành từ bỏ giấc mơ làm thiếu nữ trong trắng tại đây.

.

Buổi sáng hôm sau, Phuwin dậy rất sớm, chuẩn bị quần áo, sau đó vào phòng đánh thức Naravit

"Mau dậy đi con heo lười này"

Naravit vẫn như những ngày đầu, quen nhau hơn năm năm, chưa bao giờ cậu thấy hắn có tiến triển trong việc thức dậy vào mỗi buổi sáng, lúc đầu Phuwin vẫn luôn suy nghĩ tìm cách khiến hắn dậy sớm, lâu dần nhận ra thay vì làm chuyện vô nghĩa mãi mãi không có tác dụng đó, Phuwin mỗi sáng đều đánh thức hắn trước nửa tiếng, sau đó trừ hao thời gian Naravit ngủ nướng trên giường, lúc thức dậy là vừa đúng giờ.

Đúng như dự đoán nửa tiếng sau mới thấy thân thể lười biếng của hắn bước ra, đầu tóc vẫn còn rối tung như tổ quạ: "Em bắt anh dậy sớm như vậy làm gì? Có biết anh đêm qua làm việc cực khổ lắm không hả"

"Anh làm việc cực khổ? Anh còn làm việc gì ngoài cái việc biến thái ấy đâu? Người cực khổ là em mới phải" nhắc đến đây liền chọc trúng chỗ ngứa của cậu, không nhịn được ồn ào nói

.

Đám cưới vốn cũng như là tiệc gia đình, tuy nhiên ba mẹ và bạn bè hai bên vô cùng hăng hái, chuẩn bị cũng rất hoành tráng, quyết định mở tiệc ngoài trời vào ban đêm, nhóm bạn của cậu còn khoa trương hơn, mua hẳn một dàn hoa hồng đến bao hết cả sân, thuê cả một dàn loa để hát karaoke, xác định là quậy banh nóc đêm nay

Từ xa là bóng dáng quen thuộc, Anne chị họ của Naravit đang trò chuyện với ba hắn, lúc nãy cậu đã cùng cô trò chuyện mấy câu, Phuwin vốn là người sống rất đơn giản, chuyện gì xảy ra mấy năm trước đều chẳng đọng lại trong đầu cậu được bao nhiêu, vả lại Anne là người rất tốt, chẳng qua với tính cách quái gở thích trêu chọc người khác của chị ta làm Phuwin vẫn không thể nào thích nghi nổi

"Naravit, nói cho anh biết một chuyện" cậu thì thầm vào tai hắn

"Chuyện gì?" lười biếng đáp

"Chị ta bị thúi nách"

"Cái gì thúi??" Naravit khó hiểu

"Nách"

"Ai cơ?"

"Anne chứ còn ai!!" 

"Chị mày nghe hết rồi đấy nhá" một giọng nói từ phía sau hai người chen vào, đánh vào mông cậu một cái "đừng có mà bôi nhọ danh dự của chị"

"Đệt, đừng có mà xàm sỡ người ta"

.

Đứng phía trên nhìn xuống, ba mẹ cả hai đang mỉm cười nhìn hai người, Joong và Neo đang cùng nhóm bạn của cậu đốt pháo hoa, cả đám cùng nhau cười to hô tân hôn vui vẻ, Mork và Pi tay trong tay hạnh phúc nhìn cả hai, Anne làm mc một bên đang nói say sưa, không khí buổi tối se lạnh, ánh đèn vàng ấm áp bao lấy không gian hạnh phúc này

Trái tim cậu bỗng nhiên đập vô cùng nhanh

Giống như khoảnh khắc cậu cùng hắn trò chuyện lần đầu tiên, run đến mức nói ra mấy câu nhảm nhí, chọc cho hắn cười

Giống như khoảnh khắc cậu nhận ra hắn cũng thích cậu, vui mừng đến nỗi không tin vào sự thật

Giống như khoảnh khắc cậu nói lời chia tay với hắn năm ấy, khiến cho cả hai dằn vặt nhau đến mấy tuần liền

Giống như khoảnh khắc cậu được hắn hôn môi dưới tuyết, vô cùng hạnh phúc ôm lấy hắn, xem hắn là người đàn ông của riêng mình

Giống như khoảnh khắc cậu đứng đối diện với hắn ngay lúc này, xúc động muốn rơi nước mắt

Naravit mặc trên người một bộ suit đen, cậu nhìn đến ngẩn ngơ, người như Naravit cho dù có đưa cho hắn chiếc áo rách thì vẫn sẽ đẹp, vô cùng đẹp, trong mắt cậu hắn là đẹp nhất.

Phuwin một bên khoác tay hắn mỉm cười hạnh phúc, Naravit bị bộ dáng này của cậu hút đi, ánh mắt hắn dừng trên nụ cười của cậu, giờ phút này, hắn tự hứa, sẽ không bao giờ để cho nụ cười này của cậu biến mất.

Em à, không cần phải quá xinh đẹp

Anh à, không cần phải nói lời ngọt ngào

Em à, không cần phải là người tốt nhất

Anh à, không cần phải cố gắng dịu dàng

Họ ở bên nhau từ những điều đơn giản nhất, cảm ơn anh vì đã yêu em, cảm ơn em vì đã đến bên anh.

Người khác đều nói anh ấy khô khan lạnh lùng, chỉ có tôi mới có thể cảm nhận được sự dịu dàng của anh ấy.

                                  Hoàn chính văn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net