dại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

có con sẻ dại,
vì dại mà đau. 
ngập ngụa trong máu,
chết một ái tình.

có ai ngu ngốc đem rót đầy những giọt máu tình nơi mảnh trăng tịch mịch để giờ lại ngập ngụa trong chính đầm máu tình bị lãng quên đó của mình.

có ai ngu ngốc đem trao đi cả một con tim đầy chấp niệm để giờ lại nằm thoi thóp nơi địa ngục với quả tim nát bấy những mảnh thịt vụn và lồng ngực rách toát.

có ai ngu ngốc đi viết nên những lá thư dạt dào tình ý để giờ lại bẽ bàng với những giọt nước mắt còn chưa kịp hong khô trên mảnh giấy trắng nhàu nhĩ khi trao tay người thương.

có ai ngu ngốc đâm đầu vào nơi có đầy hiểm nguy lùng sục, chẳng biết sống chết ra sao để giờ lại sứt đầu mẻ trán cùng với thân thể đầy vết chấp vá vì những mảng rỗng tuếch và rách rưới.

làm gì có ai ngu ngốc và dại đến như thế đâu, Quỳnh Hương em hỡi?

thế mà tôi trót một đời say rượu tình của em như một con nghiện, và nhận lại là bao lần người đâm những nhát chí mạng vào vật bị giam cầm nơi lồng ngực trái. dù vậy, tôi vẫn ngu ngốc cầm những mũi kim, khâu đầy từng mảng vải vá trên cơ thể. giờ thì người tôi nát rồi, hơn cả bộ quần áo rách rưới của kẻ ăn mày.

đau đớn

nát bấy

máu thẳm

và c.h.ế.t

...

có thằng khờ nọ, 
vì khờ mà đau. 
ngập ngụa trong máu, 
chết một ái tình.

có thằng khờ nọ, 
đôi lời tình ca. 
giấu nơi vòm họng, 
chẳng nói nên lời.

khờ ngốc, 
khờ dại, 
nhưng khờ nguyện...
vì thương em. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net