Chương 10: Ngày trở lại!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chứng kiến tình huống nguy hiểm của đám nhóc, Tử Hàn, Lãnh Phong vẫn làm mặt bình thản đứng yên tại chỗ, không hề có ý hoảng hốt. Khuôn mặt Khải chỉ khẽ nhíu mày, dòng ký ức ngày hôm ấy vội lướt qua rồi vụt tắt. Điều chỉnh lại tinh thần, anh đưa tay ra tạo thành một vòng chắn màu đỏ bảo vệ đám nhóc. Đôi mắt anh toát lên lửa hận thù đỏ ngầu, đường gân xanh trên trán nổi lên như đang chịu đựng ngàn mũi dao xuyên thấu tim mình. Thế nhưng, anh vẫn làm chủ được bản thân.

• Ra đi, trốn đến khi nào - Phong vừa lên tiếng một thân ảnh màu đen lao ra, dùng song kiếm chặn đứng ba dòng tà lực của thuỷ quái: "Lãnh Phong vẫn mãi là Lãnh Phong, không ngờ cậu đã nhận ra được sự hiện diện của chúng tôi". Cô gái ấy nói rồi bồi thêm một nhát chém chí mạng làm nổ tan xác con thuỷ quái ba mắt.

Đám nhóc nhận ra người con gái này ngay, bởi chúng đã được nhìn thấy ảnh của cô treo tại phòng thông tin, dù chỉ là thoáng qua vì tình hình khẩn cấp nhưng bởi người con gái này rất xinh đẹp, không phải là đẹp nhất trong những tấm ảnh nhưng cũng là đẹp đến mức nhìn qua cũng không thể quên được. Đây là lần đầu chạm mặt và chứng kiến sức mạnh khủng khiếp này. Cô gái với dáng vẻ thon gọn, cao gầy, khuôn mặt baby, mái tóc nâu bồng bềnh làm nổi bật lên làn da trắng noãn, mắt xanh dương tràn ngập vẻ lãnh đạm, chiêu thức của nàng thật dứt khoát. Không biết sẽ còn những điều gì mới mẻ đang chờ chúng khám phá.

• Các cậu liều lĩnh nhỉ cảm nhận được sự hiện diện của Poseidon - một con cấp S mà vẫn bình thản để đám nhóc này ra tay. - một giọng nói cất lên trong trẻo, có phần dịu dàng thanh thoát. Cô gái bước ra từ vòng kết giới, lướt nhẹ ngang qua trước mặt đám nhóc trong bộ đồ màu trắng. Mái tóc màu đỏ thật nổi bật đang tung bay trong gió đối xúng với đôi mắt vàng rực, khuôn mặt toát lên vẻ lanh lợi.

Lúc này Anh Thư cũng vừa tiêu diệt Poseidon liền thu lại lưỡi kiếm. Nghe tiếng Thiên Anh hướng về mình, ba vị nam nhân tiền bối chẳng ai buồn lên tiếng làm như thể sự việc vừa diễn ra không quá khó với bọn nhóc. Duy chỉ sự xuất hiện của Poseidon thì ba tên đó cũng biết là một trong ba cô nàng sẽ ra tay nên mới làm bộ dạng hờ hững như thế. Cô nàng mặc đồ trắng cũng bước đến với vẻ quyến rũ, đôi mắt ánh lên vẻ lạnh nhạt, lướt nhìn về phía Lãnh Phong rồi lại nhanh chóng chuyển sang hướng khác. Cô lại chẳng biết rằng sau khi cô lia mắt sang hướng khác, Lãnh Phong lại quay sang phía cô, ánh mắt dịu dàng. Tử Hàn đang bận soi gương, chải lại mái tóc vừa rồi bị rối. Ngón tay cậu thon dài tuyệt đẹp, khuôn mặt vẫn thản nhiên như không. Chợt một cú đánh như trời giáng làm cậu ta nôi đom đóm mắt. "Ouch..." Cậu quay sang tìm kiếm thủ phạm của cú đánh vừa rồi, nhìn thấy Anh Thư, Tử Hàn liền ngoan ngoãn như một con mèo nhỏ, lại có chút thẹn thùng, làm nũng của một thiếu nữ mới lớn...
Đám nhóc đang mệt mỏi, chưa kịp hồi phục, thấy thế cũng thất kinh. Lãnh Phong và Minh Khải đã quen với việc thế này nhưng cũng toát mồ hôi trán, liền thay đổi thái độ nghiêm túc hơn. Bảo Vy và Thiên Anh chỉ khẽ mỉm cười.
Anh Thư chỉ ném cho Tử Hàn một cái liếc xéo sắc lẹm rồi quay sang đám nhóc.
• Chào các em, chị là Anh Thư, còn đây là Bảo Vy và Thiên Anh (chỉ tay về phía hai người bên cạnh) - Một chất giọng lành lạnh như gió đông nhưng không xa cách trái ngược hoàn toàn với vẻ hung hăng lúc đầu. Tâm trạng của bọn trẻ như được thả lỏng ra, chúng định tiến lên thu dọn tàn cuộc và mang một vài con thuỷ quái cấp C và B về làm thí nghiệm nhưng liền bị Anh Thư ngăn lại. Cô khẽ liếc qua, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, ba thanh niên "giáo sư" như biết thân biết phận lầm lũi đi tới dùng linh lực bắt nhốt 4 con quái vật đưa lên máy Fast.
Đám nhóc mệt mỏi dìu nhau bước vào, chúng chẳng còn sức mà cuồng vọng cái động cơ bầu dục này. Ba cô nàng tiền bối cũng bước vào theo. Cánh cửa đóng rồi lại mở, phòng dưỡng sinh của toà lâu đài A hiện ra trước mắt. Theo sơ đồ, đây là lầu hai, căn phòng màu trắng rất rộng, được bố trí như một bệnh viện thu nhỏ, trang bị nhiều máy móc rất lạ.
Mỗi chiếc giường đều được kết nối với thiết bị điều khiển chính gắn trên trần của căn phòng. Đây có lẽ là nơi duy nhất có màu trắng trong toà lâu đài màu đỏ rực này.

• Đây là thiết bị Health của gia tộc Academy, có tác dụng chữa thương, các trò mau nằm lên đi! - Minh Khải giải thích nhanh chóng

Đám nhóc theo lệnh nằm lên chiếc giường nhưng chẳng còn tâm trí đâu mà để ý đến cỗ máy mới nữa, vừa đặt lưng lên chiếc bàn nhỏ liền ngủ li bì không biết trời trăng mây gió gì cả. Một làn khí đen làm người khác dễ chịu được phun ra từ cỗ máy, bao trùm cả căn phòng, những người còn lại đều lặng lẽ đi ra với dự tính bước lên máy Fast về toà lâu đài D. Vừa đi qua cửa sổ, Anh Thư thả người qua cửa sổ lớn, người bình thường nhìn thấy liền tưởng rằng cô nàng đang "tự tử". Rất nhanh sau đó, cô lao vun vút trong gió, không cần FastShoes, thẳng tiến về hướng hòn đảo D.

Ai nấy cũng chỉ biết cười trừ, rồi nhanh chóng về đảo D. Cánh cửa một căn phòng nào đó trong toà lâu đài D mở ra. Trong căn phòng ấy, chiếc ti vi màn hình phẳng vô cùng rộng được đặt trên tường, những bức tranh vẽ đẹp như chụp ảnh cũng được treo ngay ngắn. Tủ kính chứa hàng xấp những tài liệu và hình ảnh chiếc bàn gỗ lớn được đặt trước màn hình tivi, chiếc ghế sôpha màu đen mạ vàng nhìn êm ái vô cùng. Một chiếc bản đồ thế giới vẽ trên giấy da trải rộng trên mặt bàn. Đây chinh là phòng Học Thực Hành kiêm Trụ Sở Chính của quân đoàn D.F.A...

...Kỷ niệm mấy năm trước lại ùa về...

Có những lúc người ta tưởng: qua một thời gian khá dài, những kỷ niệm ngày ấy sẽ đi vào quên lãng, thế nhưng khi gặp lại, cảnh vật vẫn như cũ hiện ra trước mắt, ký ức như một cuốn băng chạy dài...Cảnh vật như cũ, người sao đổi dời...

"Kim niên hoa lạc nhan sắc cải,
      Minh niên hoa khai phục thuỳ tại."

Dịch:   "Năm năm tháng tháng hoa còn đó
Tháng tháng năm năm khách đổi dời"

"Đại bi bạch đầu ông"- Bạch Đầu Ông Vịnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#teenfic