chín

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

16.

Chiếc xe lao đi nhanh với tốc độ đáng ngờ. Phía sau có hai chiếc mô tô đang cật lực theo sát. Nam Lý Cự Giải nhìn bọn chúng qua kính chiếu hậu, nheo mắt một hồi rồi chậc một tiếng. Đuổi theo dai dẳng như vậy, bọn chúng sợ là muốn xử lý tên này cho bằng được.

Cô lên tiếng giễu cợt người bên cạnh: "Anh gây thù chuốc oán với họ à?"

Hắn gượng cười. Cảm giác đau nhức lan đến ngày một rõ ràng hơn. So với chuyện đó thì hắn càng lo sợ cô bị họ tóm được. Tốt nhất là nên thoát khỏi.

"K..Kỹ thuật lái xe của em không tệ!"

Đầu hắn sắp choáng đến nơi khi cô liên tục lạng lách không ngừng. Vậy nhưng có lạng lách đi nữa cũng khó lòng thoát khỏi khi đang đi xe hơi.

Hắn nói tiếp: "K..Không kịp."

Cô mím chặt môi.

Hắn không thể để bọn chúng tóm cả hai được, đặc biệt là cô. Với suy nghĩ đó, hắn liền xông đến nắm lấy tay lái của cô rồi lạng lách mấy hồi. Cô như muốn phát điên, quay sang quát hắn.

"Này, anh làm cái gì đấy?"

"Anh không muốn sống nữa à?"

"Mau dừng lại cho tôi!"

Quá muộn để có thể kiểm soát tình hình. Chiếc xe nhanh chóng va vào những chiếc xe đi đường khác, liên tục như không có dấu hiệu sẽ dừng.

Con xe thoáng cái lên đến đỉnh cầu, Bắc Sư Tử đưa mắt nhìn bọn chúng qua kính chiếu hậu. Có vẻ như sau màn va chạm vừa rồi, cả bọn chúng cũng không có ý định sẽ dừng lại trò đùa lố bịch và tai hại này. Hắn cười cợt, chậc một tiếng rồi tăng tốc độ.

Nam Lý Cự Giải không hiểu nổi hắn đang làm điều quái quỷ gì. Cơn đau nhức ở bả vai có lẽ chẳng ngăn cản được hắn làm chuyện điên rồ. Và dĩ nhiên, đây sẽ là chuyện điên rồ nhất mà cô cùng hắn trải qua sau vụ gài bom ở buổi tiệc đêm hôm đó. Cô tặc lưỡi một phen, thầm nghĩ có muốn chết cũng nên chết một mình đi chứ?

Và rồi chiếc xe đâm sầm vào lan can, lao xuống cầu một cách bất ngờ. Bọn chúng lập tức thắng xe, tiếng két gần như vang trời. Có một tên đi tới, đưa mắt nhìn con xe dần rơi xuống biển.

17.

Trong cơn mơ màng không tỉnh táo, Nam Lý Cự Giải chỉ kịp nhìn thấy bộ dạng của Bắc Sư Tử đang nhăn nhó mặt mày. Việc lap xuống đầy ngoạn mục ấy khiến đầu cô bị đập vào cửa kính rồi bất tỉnh nhân sự. Chỉ riêng hắn vẫn còn tỉnh táo để có thể thoát.

Đợi đến lúc cô sực tỉnh liền phát hiện bản thân đang nằm trên giường bệnh. Nghe lời từ các đồng nghiệp có vẻ như họ đã thấy hắn và cô bên ven bờ. Sau đó đưa cả hai vào bệnh viện kịp thời.

Có điều Bắc Sư Tử tình trạng không mấy khả quan. Đến giờ còn hôn mê.

"Bắc tổng không chết chứ?"

Cô nhìn hắn chằm chằm qua cửa kính trong suốt. Bên cạnh có Bạch Ma Kết. Nghe cô hỏi câu này, anh gượng cười.

"Nếu ngài ấy chết thật thì tốt quá, tôi có thể chiếm luôn cả sản nghiệp ngài ấy gây dựng. Nhưng thật đáng tiếc là ngài ấy không sao và sẽ tỉnh lại thôi."

Anh đẩy gọng kính. Tên tổng tài này chưa bao giờ khiến anh yên tâm. Dù vậy ngoài đón nhận, anh không biết nên làm thế nào. Hoặc có khi đã trải qua quá nhiều lần nên không còn cái gọi là cảm giác mất mát với hắn nữa.

"Chúng ta giết Bắc tổng nhé."

Bạch Ma Kết giật thót. Đột ngột nghe câu này làm anh rợn người, vội quay sang nhìn cô. Chẳng biết từ bao giờ đôi ngươi của cô dần trở nên u ám.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net