một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

01.

Bắc Sư Tử nới lỏng cà vạt. Thần thái trầm ổn nhìn vị phía kia múa công phu trước bàn dân thiên hạ. Mặc kệ lưỡi dao sắc bén thiếu chút nữa cứa vào cổ hắn một đường sâu dài. Mấy việc như tính mạng bị đe dọa thế ấy, cứ như cơm bữa nên hắn không sợ.

Ngược lại với nét mặt bình thản, ta đây nhởn nhơ của hắn. Nam Lý Cự Giải đã lên cơn nổi đóa, cô tặc lưỡi.

"Anh bạn này, hành sự tốt nhất nên biết dùng não một chút. Hay là, cậu lâm vào đường cùng nên chơi liều?"

Anh ta run lên từng đợt. Quả thật như cô nói, không còn cách nào khác nên anh ta chỉ có thể nhân lúc mọi người xung quanh huyên náo vì Bắc Sư Tử lộ diện mà trực tiếp xông lên giết chết.

Anh ta nghĩ chỉ cần bản thân đủ nhạy bén và nhanh nhẹn liền có thể thành công mỹ mãn. Con gái thân yêu của anh ta sẽ có tiền chữa căn bệnh tim.

"T-Tôi chẳng còn đường lui!"

Không nói nhiều, cô mau chóng lấy con dao từ tay anh ta. Nếu còn chĩa vào, e rằng người nào đó sẽ cáu gắt.

Thế rồi cô ngoắc tay ra hiệu, đám vệ sĩ phía sau tức tốc đi đến, áp giải anh ta rời khỏi thảm đỏ. Người hai bên thảm bắt đầu hú hét, gục ngã trước độ ngầu lòi của Bắc tổng và nàng vệ sĩ xa lạ nọ.

Bắc Sư Tử đánh mắt sang nhìn. So với ban nãy thì gương mặt vẫn lạnh nhạt như ngày thường, chẳng thay đổi bao nhiêu. Hẳn là tiếp xúc với chuyện thế ấy, cô mới có thể biến sắc nổi nhỉ. Còn không, giữ một dáng vẻ thờ ơ đó suốt.

"Vệ sĩ Nam gần đây vất vả nhỉ."

Ly rượu sóng sánh ánh đỏ. Nghĩ kĩ lại thì đây là lần đầu tiên cô làm chuyện nhàm chán này, có chút mất nhẫn nại hơn những gì cô tưởng. Dẫu sao cũng phải kính nghiệp, ôm cây đợi thỏ vậy.

"Chuyện nên làm."

Cô đưa ly rượu về phía hắn, nói tiếp: "Hơn nữa đây là buổi tiệc của doanh nhân, tổng tài giàu sụ như anh không nhất thiết phải một tiếng vệ sĩ Nam, hai tiếng vệ sĩ Nam làm gì. Cứ thế gọi tôi là Cự Giải cho thật bình thường!"

02.

Một tháng trước.

Thành phố A gần đây bắt đầu dấy lên một cơn sóng dữ dội, trực tiếp đánh vào tâm lý của bọn doanh nhân thành đạt. Nghe đâu vụ việc xuất hiện trên các trang báo, trở thành đề tài nóng.

"Bắc tổng, chuyện đó..."

"Không cần phải nói."

Bạch Ma Kết vừa mở miệng chưa nói hết câu đã bị chặn họng, hại anh nuốt trọn mấy lời vào bụng. Hắn biết anh muốn nhắc đến tin đồn kia, nhưng có là gì đi chăng nữa hắn cũng chẳng sợ.

"Ngài vẫn nên cẩn thận thì hơn! Tôi chỉ muốn nhắc nhở ngài đôi chút. Tổ chức đó... đến cảnh sát điều tra miết còn chẳng có chút manh mối nào. Chỉ là đợi bọn họ điều tra xong, doanh nhân ở thành phố này đều phá sản."

Tin đồn ngày một lan rộng. Tính xác thực của nó cũng vô cùng cao. Không ít tập đoàn lớn ở thành phố A trong một đêm ngắn ngủi liền phá sản. Tất cả bọn họ đều có điểm chung: phong thư màu đen được gửi đến tập đoàn.

Bằng cách thức nào đó mà mặt trái của giới thương trường bị tổ chức kì lạ nọ phanh phui trước đám đông.

Có kẻ dùng tập đoàn làm vỏ ngoài, bên trong âm thầm vận chuyển các chất cấm. Ban đầu mục đích có vẻ hướng đến ánh sáng chính nghĩa.

Nhưng càng về sau mọi thứ trở nên lệch lạc, không biết rõ đâu là sự thật.

Bắc Sư Tử không để tâm đến. Hắn chỉ lo việc làm ăn của hắn. Còn lại những thứ khác, hắn căn bản không rảnh rỗi đến vậy. Hơn nữa tổ chức ấy vẫn chưa đụng đến đây, hắn không cần phải lo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net