DON'T YOU BRING ME DOWN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đã làm EXO-L được hai năm, và cho đến tận bây giờ chưa bao giờ tôi cảm thấy thương idol của mình đến vậy, thương đến đau lòng.
Tôi xót cho họ, những chàng trai ngay từ khi debut đã phải gồng mình chịu đựng những lời dèm pha. Nhưng họ chưa bao giờ lùi lại,dù chỉ một bước chân.
Tôi xót cho họ, khi mà mọi cố gắng của họ đều bị antifan đem ra làm trò cười, họ bị dè bĩu, bị hắt hủi. Nhưng vẫn luôn kiên định vì ước mơ của chính mình.
Tôi xót cho họ, bị xem là "nhóm nhạc thất bại đầu tiên của SM ENTERTAINMENT". Trong lúc những nhóm nhạc cùng thời được ca tụng, biểu diễn với đầy đủ điều kiện. Thì EXO của tôi, họ lại phải đứng ở những nơi mà người ta gọi là "khỉ ho cò gáy", đèn không đủ sáng cũng không mic, tay cầm loa và họ phải hát mặc dù... phía dưới họ chỉ vỏn vẹn vài chục fan.
Rồi khi nhận tiền cát-xê, bạn nghĩ đó là tiền sao, một số tiền hậu hĩnh. Không hề, tất cả chỉ là vài bao gạo té xíu. Tôi thật không thể tưởng tượng ra cảnh ấy, một chiếc xe 7 chổ nhưng có tận 12 người, rong rủi tìm kiếm con đường cho tương lai.
Đứng trước đầu sóng ngọn gió, họ vẫn luôn mĩm cười với fan, dùng nụ cười chân thành nhất 'đối đãi' với khó khăn, nhưng nụ cười đó lại khiến tôi đau đớn. 

-----------

Ra mắt được một năm rưỡi, có lúc người ta tưởng chừng như EXO đã tan rã, thì bất ngờ họ dành được chiến thắng đầu tiên của mình.
Đến giờ khi xem lại khoảnh khắc ấy, cái khoảnh khắc leader cầm chiếc cúp mà khóc, nó khiến tôi thấm thía biết bao nhiêu về vất vả mà họ đã trãi qua.

------------

Để rồi hôm nay, sau năm năm hoạt động. Ngay khi đã trở thành nhóm nhạc có tầm ảnh hưởnh nhất châu Á, nhận hàng trăm giải thưởng, gần hai mươi DAESANG, trở thành một hiện tượng của làng giải trí, liên tục xuất hiện ở các show âm nhạc lớn và được báo giới quan tâm.
EXO của tôi vẫn luôn là chính họ, những chàng trai nhiệt huyết với đam mê được toả sáng trên sân khấu của mình.

Vậy thì đã sao?
Đến cuối cùng vẫn là bị 'ai đó' với những mục đích không thể đếm bảo là 'ngậm thì vàng'! Cho tôi hỏi, họ ngậm thìa vàng vì họ chăm chỉ hay ngậm thìa vàng vì được EXO-L yêu thương vậy?

Đừng đem mồ hôi nước mắt của EXO tôi ra làm chuyện cười mà các bạn kể nhau nghe, cũng đừng so sánh EXO tôi với bất kì nhóm nhạc nam nào, điều đó là không công bằng. Tôi nói không công bằng ở đây là không công bằng cho idol nhà bạn lẫn idol nhà tôi. Bởi vì hơn ai hết hẳn bạn phải biết những vất vả mà idol mình cũng trải qua, sẽ có mà, nhỉ?

---------------

Những điều tôi viết ở đây kì thực là chưa đủ để nói hết về bao biến cố mà EXO đã trãi qua. Cũng không phải là khoe khoang EXO của tôi tuyệt vời thế nào( nếu có cũng là tự EXO-L biết rõ). Điều quan trọng chính là tôi muốn các bạn- những người chưa hiểu tí gì về idol của tôi hãy tôn trọng họ.

Đã bước vào con đường làm fan, tôi cũng như bạn, mỗi chúng ta luôn tâm niệm rằng idol mình là best. Tuy nhiên, cái cách mà các bạn tự hào về idol bạn lại đồng thời làm tổng thương idol người khác, điều này là bất công.
Nếu các bạn từng mở lời mắng mỏ, tung tin sai sự thật, dùng lời lẽ thô tục để nói về EXO nhà tôi thì thật đáng buồn khi phải nói với bạn rằng: bạn không xứng để làm fan của ai đó.

Bạn hoàn toàn chẳng hiểu gì về khái niệm fan cả. Tôi nói vui thì Fan chính là 'áo chống đạn' của idol.
Cho nên khi bạn làm hay nói bất cứ điều gì bạn phải nghĩ đến idol của bạn, lường trước hậu quả. Nói bạn nghe, mắng idol người khác cũng giống như tự tay cầm kéo cắt rách chiếc áo giáp kia vậy. Tự hủy hoại bộ mặt fandom lại còn bêu xấu cả idol mình.

Bảo vệ idol, ai chả biết.
Cái chính là phải bảo vệ như thế nào để không làm ảnh hưởng đến idol, để mỗi khi người khác nhắc đến tên fandom phải mĩm cười bật ngón cái.

Một lần cuối cùng tôi xin nhắc lại: bạn tôn trọng idol của tôi, tôi tôn trọng idol của bạn. Đã chẳng thấu hiểu nhau bao nhiêu thì tốt nhất nước sông không phạm nước giếng, thân ai nấy lo.
Cảm ơn đã ghé đọc, mong các cậu thông cảm cho tôi. Có nhiều cách nhưng đây là cách tôi chọn để bảo vệ EXO - my idol - my life.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net