119:Vua ngầm (08)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lẽ Túc Ảnh đã nghe lọt những gì hôm qua cô nói, nên hôm nay sau khi từ chỗ làm về nhà thì người vẫn còn ở, không có rời đi. Lại còn để cả bữa tối cho cô.

"Tôi đã ăn tối ở nhà ăn rồi." Đã mười giờ đêm rồi, với thể loại mạng có thể không cần nhưng không thể không ăn cơm như Đường Hoan thì làm gì có chuyện chưa ăn tối. "Muộn thế này còn đợi tôi, có chuyện gì không?"

"Chị đã nói, là sẽ đưa tôi đi học." Túc Ảnh nhìn chằm chằm Đường Hoan, phảng phất như nếu cô có chút đổi ý, thì cậu sẽ lập tức trở mặt.

Đường Hoan liền biết, sói con này chuyển tốt, thì sẽ là có mục đích.

"Nguyện ý đi học?" Đường Hoan duỗi tay xoa xoa đầu Túc Ảnh.

Túc Ảnh kềm chế không phản kháng lại, cắn răng nhịn xuống, mặc cho cái tay đang ở trên đầu làm loạn

"Em muốn đến trường." Đường Hoan nói có lý, cậu không thể nào cứ lăn lộn mãi với đám người đó được. Nếu cứ như thế, cậu căn bản sẽ không thể nào biết được bao giờ mình mới có thể đứng ngang hàng với Mộ Cửu Lăng!

"Đi học cũng có thể, nhưng đầu tiên đáp ứng tôi ba điều kiện. Có thể đáp ứng, thì đi. Còn không thể, thì cậu liền trở lại trong thế giới của cậu." Đối với loại sói con này, hơn nữa còn là sói mắt trắng. Người mềm yếu không có chủ kiến thì sẽ bị cậu ta leo lên đầu ngồi!

Túc Ảnh hơi siết nắm đấm. Cậu biết, chắc chắn bà chị này sẽ có mục đích của mình! Quả nhiên bây giờ sắp lộ ra đuôi cáo, nhưng có mục đích thì cũng chả sao cả, ít nhất bây giờ cô có giá trị lợi dụng!

"Thứ nhất, không gây chuyện ở trường."

Túc Ảnh nhíu mày, chỉ thế thôi sao?

"Được"

"Thứ hai, không cho phép tự ý trốn học."

Túc Ảnh lại nhíu mày, chỉ như này?

"Em có thể."

"Thứ ba, nghe lời tôi." Đây mới là điều quan trọng này, tiêu tiền mua người, tiêu tiền cho cậu ta đi học, kết quả còn không nghe lời, Đường Hoan cảm thấy mình sắp lên máu mất!

Nuôi con trai cũng chưa tâm đắc như vậy!

Túc Ảnh âm lãnh cong khóe môi.

Nghe lời cô nói?

"Được."

Hết lòng tuân thủ hứa hẹn? Thứ này không có trong từ điển của cậu, đáp ứng xong rồi sau đó sẽ thế nào?

Nữ nhân ngu ngốc!

-----------------------

Đường Hoan nói được làm được, lập tức xin nghỉ, ngày hôm sau mang Túc Ảnh đến một trường học gần đó.....

Đi cửa sau!

Nếu không thì làm sao, bây giờ đã khai giảng năm học được một thời gian, trước đó Túc Ảnh cũng chưa từng đi học. Nếu không đi cửa sau, chú em cho rằng trường học nhận cả rác thải vào luôn à?

Hệ thống:【......】Hình như ký chủ càng ngày càng khó ở!

Không phải là đôi mắt mù sao, làm sao lệ khí lại nặng như thế?

Nhân sinh vẫn rất tốt đẹp mà!

"Nếu có thể vào học, thì chính cậu phải cố gắng, vì cậu không có kiến thức nền tảng của tiểu học và trung học cơ sở. Buổi tối tôi sẽ dạy cậu học bù, để cậu không quá tụt hậu." Đường Hoan mang theo Túc Ảnh đi vào khuôn viên trường, dặn dò cậu.

Thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi còn cao hơn so với cô, nếu bắt đầu học trung học cơ sở với những đứa nhỏ kia, vậy thì quá mất mặt. Trọng điểm là lãng phí thời gian!

Năng lực học tập của Boss phản diện có thể nghi ngờ sao?

Đường Hoan mang theo một xấp tiền trong túi, sau khi tìm được phòng hiệu trưởng thì nói hết lời hay. Nhưng mà mặc cô cứ nói, hiệu trưởng vẫn cứ lù lù bất động.

Cuối cùng lấy tiền ra, để lên bàn.

Nháy mắt thu phục.

Đường Hoan:"...." mmp!

Túc Ảnh nhìn xấp tiền kia, ánh mắt ám ám.

Bỏ nhiều tiền như vậy đưa cậu ta đi học, thật sự chỉ là vì nghe mình gọi tiếng chị?

Ha, đúng là một nữ nhân không có đầu óc! Bất quá như thế cũng tốt, vừa lúc để cậu ta có cơ hội lợi dụng!

----------------------------------------------------

-Mộ Cửu Lăng là nam chủ của thế giới này. (dành cho ai quyên mất mạch truyện như tui)

-Sói mắt trắng hay còn gọi là bạch nhãn lang. Là một con sói bị mù, vì bị mù nên nó không thấy được tình cảm của người khác. Thường được sử dụng để chỉ những người vong ân phụ nghĩa.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net