Bắt đầu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Phan Linh là người như nào thế anhh? " Quỳnh cất tiếng hỏi.Mặc dù miệng nói sẽ không quan tâm tới Linh nhưng vừa nãy khi thấy cô sánh đôi với Tú , Quỳnh cũng thắc mắc về Linh hơn , về mối quan hệ giữa 2 người.

" Anh biết cô ấy là con hiệu trưởng trường mình , tính cách khá là chảnh chọe với nóng nảy. Người hồi nảy đi cùng cô ta là người yêu cũ của Linh đấy em. Hình như siêu mẫu Minh Tú. Có người bạn thân với Linh từng tiết lộ chuyện tình cảm của Linh lên cộng đồng mạng của trường thế là sinh viên trường ai cũng biết chuyện " Nam vừa kêu nước cho cả hai xong thì giải đáp thắc mắc cho Quỳnh!

Quỳnhh nghe nói thì liền sững người vì không ngờ 1 người nổi tiếng như Tú lại quen người cùng giới. Chắc hẳn áp lực dư luận lắm. Không biết họ còn yêu nhau không? Người yêu cũ gì mà cười nói vui vẻ lại đi uống nước với nhau? Chắc diện cớ để người ngoài không dị nghị ( Quỳnh sao thế nhỉ? Ghét người ta mà sao quan tâm thắc mắc quá dị taa)

" Quỳnhh này , em có từng thích hay yêu ai chưa? Với em có hình mẫu lý tưởng gì không? " Nam nhân cơ hội muốn hiểu hơn về chuyện tình cảm và tiêu chuẩn chọn người yêu của Ánh Quỳnh hiện tại.

" Trước đây em từng quen 1 người , nhưng vì một số chuyện không hay nên đã chia ta rồi anh. Còn về hình mẫu lý tưởng của em ấy hả? Chắc là phải xinhh , ngoan ngoãn , biết nghe lời.Thế thôi haha." Quỳnh cười ngại ngùng vì thoáng nghe hình mẫu của bản thân cũng có tí hài hước và trẻ con nhỉ. Hình mẫu của cô vốn không dành cho đàn ông. Thử hỏi có chàng trai nào mà xinh đẹp , ngoan ngoãn lại còn biết nghe lời? Nếu có thì tuyệt chủng gần hết rồi Quỳnh ơi.

" Woww vậy anhh sẽ cố trở thành 1 người thật xinh lại ngoan ngoãn với biết nghe lời em nhé Quỳnh. Anh sẽ làm được " ? " Nam nửa đùa nửa thật khiến Quỳnh thẫn thở vài phút. Anh đang nói chơi hay thật sự nghiêm túc muốn làm người yêu Quỳnh thế?

Cả 2 ngồi trò chuyện đủ thứ trên đời. Tiếng cười rộn rã cả góc quán. Họ không ngờ họ có rất nhiều điểm hợp nhauu!

15h30 chiều.

Quỳnh có thói quen đeo đồng hồ mà bị chết giờ nên mãi nói chuyện mà không để ý đã gần tới giờ chuẩn bị cơm chiều với mẹ như đã hứa. Quỳnh nấu ăn tuy không ngon , có thể nói là chỉ biết nấu mỗi món mỳ gói nhưng cô rất thương mẹ. Cô không muốn mẹ phải vất vả vì chuyện nhà , mẹ cô còn công việc ở ngân hàng nữa. Nên tranh thủ thời gian rảnh là cô sẽ về phụ giúp mẹ được gì là phụ.

" Ôiii 15h30 chiều ròii anhh ạ. Em phải về nhà giúp mẹ em việc nhà. Em xin phép về nhé , cảm ơn anhh vì chầu cafe hôm nayy , nó làm em rất vui. Hẹn gặp lạii anhh ở trường. Chào anhh Nam đẹp zai nhá" Quỳnh vội vã tạm biệt rồi ra về. Nam hơi hụt hẫng khi phải xa nàng quá sớm. Ước gì thời gian trôi chậm lại tí ..

" Em thật sự thú vị , thật sự khiến anh phải muốn tìm hiểu về em nhiều hơn đấy Đồng Ánh Quỳnh " Nam tủm tỉm cườii hướng mắt về phía Quỳnh , nhìn cô dần dần bước ra về.

Tại chung cư Vinhomes Central Park Quận 2.

Tú cũng tạm biệt Phan Linh mà về nhà , cô cũng muốn về nghỉ ngơi ăn uống gì đó vì suốt ngày hôm nay cô chỉ mới bỏ bụng 1 ổ bánh mì nhỏ. Với chiều mai cô sẽ dự event đặc biệt của anh Chung Thanh Phong.

Mẹ Quỳnh đi làm về liền đi siêu thị mua đồ chuẩn bị cơm chiều. Mua đầy đủ , bác về chung cư bước tới thang máy , bác bấm nút lên lầu 3. Kịp lúc đó , Tú cũng chạy nhanh vào thang máy đang còn mở cửa. Trong tháng máy chỉ có bác gái và Minh Tú

Bác cứ nhìn cô gái bên cạnh một cách liên tục từ khi cô vào thang máy. Bác thắc mắc trong đầu mãi , nhìn hai ba lần nữa rồi quay sang hỏi

' Cháu có phải siêu mẫu Minh Tú không? Nếu không phải thì xin lỗi vì đã làm phiền cháu nhé! Tại nhìn cháu giống y hệt cô ấy. ' Bác cất tiếng hỏi.

' Dạ đúng rồi bác , cháu là Minh Tú. Bác cứ gọi cháu là Tú được rồi ạ. Mà sao bác biết cháu vậy? ' Tú quay sang , hơi ngạc nhiên khi bác lại biết đến mình. Cứ sợ mình làm phật ý gì đến bác gái.

' Vậy là đúng rồi. Bác là fan cuồng của cháu đó. Bác thích tài năng lẫn tính cách của cháu rất nhiều , ở ngoài đời cháu còn đẹp hơn lúc lên truyền hình nữa. Chương trình gì có cháu là bác coi hết. Cô tiên răng thỏ " Nhìn đúng người lại còn được đứng kế người nổi tiếng , thần tượng của mình mà bác cười hớn hở , khoe mình là 1 rabbies chính hiệu!

Minh Tú được biết là người rất  phép tắc , dù nổi tiếng nhưng cô luôn cư xử đúng mực với người lớn tuổi hơn. Cô yêu thương fan mình lắm , cô trân trọng tình cảm mà những rabbies dành cho cô. Cô biết mình may mắn mới được bao nhiêu con người thương yêu nhiều đến vậy!

Thấy bác mang xách đồ nặng , bác lại có tuổi nênn Tú liền giúp bác , san sẻ xách hết đồ cho.

' Dạ cháu cảm ơn bác rất nhiều. Cảm ơn vì bác đã yêu thương cháu cũng như ủng hộ những chương trình cháu tham gia ạ. Mà bác mua nhiều đồ thực phẩm như này chắc bác sắp nấu chuẩn bị cơm chiều? ' Nói đến đây mà Tú lại nghĩ về mẹ mình. Hồi nhỏ chiều nào đi học về cũng được mẹ chăm sóc nấu toàn đồ ăn ngon cho tẩm bổ. Giờ xa mẹ , thì ăn uóng qua loa chả như ngày trước.

Bác gái thật sự quý mến tính cách Tú hơn khi được tiếp xúc trực tiếp cô ở ngoài , bác đã không nhầm khi yêu thương hâm mộ cô gái trẻ này. Và cũng cảm kích cô hơn vì đã phụ xách đồ nặng giùm mình lên tận nhà nên mà bác đã ngỏ lời mời chị dùng cơm chiều chung. Được mời , lúc đầu vì ngại và sợ bác cực khi phải nấu thêm phần ăn cho mình nên chị từ chối nhưng càng từ chối thì bác lại mời nhiệt tình hơn nên chị không thể khước từ , vì sợ bác gái buồn lòng , giận mình. Chị cũng không thể ngồi ăn không , chị muốn được giúp bác chuẩn bị buổi cơm xem như lời cảm ơn tới sự thương yêu quá nhiều của bác đã dành cho mình.

Lầu 3.

' Nhà bác ở đâu ạ? ' Tú vừa xách đồ vừa hỏi nhà bác gái.

' Số nhà là 304 nhé cháu , vàoo ngồi chơii rồi chút dùng cơm chung với nhà bác choo vui. ' Bác dẫn đường , khều khều dẫn Tú tới căn hộ.

Vì vốn là fan hâm mộ của Minh Tú nên bác cũng tranh thủ cơ hội có 1 không hai này để được gặp mặt và tìm hiểu thêm về cô nàng.

"  304 ạ? đây là nhà bác? thế là bác có phải mẹ của Đồng Ánh Quỳnh? "

" Đúng ròii cháu , bác là mẹ của Ánh Quỳnh. Mà sao cháu biết thế ,  ra là  chúng ta cũng biết về nhau đôi chút đấy nhỉ?"

" Dạ dạ , cháu ở nhà kế bên. Phòng 303 ạ. Cháu đôi khi hay gặp em nên mới biết được! " Tú thật sự bất ngờ , Tú muốn từ chối buổi cơm này vì sợ sẽ phải đối mặt với Quỳnh , sợ làm phiền tới em vì Tú biết Quỳnh có bao giờ vui vì sự xuất hiện của chị đâu. Đằng này còn ở nhà em nữa ..

Vào nhà.

Bác gái dẫn Tú vào thăm quan căn nhà , bác tranh thủ chuẩn bị nhanh bữa cơm chiều. Tú thấy bác ngày càng giống như mẹ mình , cũng chăm lo chu đáo việc nhà , từng chút một. Tú không nỡ để bác phải phục vụ buổi ăn mà mình lại ngồi không nên chị cũng chạy lại phụ giúp , phụ được gì thì đỡ việc đó. Cùng nhau làm , tranh thủ họ nói chuyện thêm với nhau nhiều vấn đề xung quanh cuộc sống.

" Sao cháu biết con gái Đồng Ánh Quỳnh nhà bác thế? Nó có làm phiền gì cháu không? Con bé đó. Nhà bác mới từ Hà Nội chuyển vô , có thể sẽ không quen liền với nếp sống ở đây. Nếu nó có phiền gì thì cháu cứ lên tiếng với bác nhé Tú " Bác vừa thái thịt , vừa dặn dò Tú. Sợ bị Quỳnh gây lỗi với chị.

" Dạ cháu biết em ấy khi hai đứa có chút hiểu lầm thôi ạ. Giờ thì hết rồi , Quỳnh không hề làm phiền cháu , bác đừng nghĩ thế , oan cho em. Với lại em ấy cũng có cá tính lại còn rất xinh đẹp. " Quỳnh có không thích chị như nào thì với chị ,ấn tượng ban đầu của chị với Quỳnh vẫn như vậy. Quỳnh xinh , Quỳnh lạnh lùng .. Tú thích :3

" Con bé đó cứ đi ra đường là bướng bỉnh , hay gây chuyện lắm cháu ơi. Năng động quậy phá như con trai đấy , nó hay làm hai bác mệt mỏi! Nhưng được cái nó sống tự lập với yêu thương gia đình vô cùng " Chê thì chê nhưng bác không bao giờ hạ con gái cưng của bác xuống đâu. Huống hồ Quỳnh cũng được biết đến là 1 cực phẩm.

" Cháu cũng thấy sự 'hơi đàn ông' ở Quỳnhh ạ haha " Tú nói mà cứ cười che mồm. Quỳnh thật sự mạnh mẽ , chuẩn công lắm lắm , không hề bánh bèo nha! Chỉ có ai kiaa thì 1 mâm bánh bèo bánh bột lọc thôi.

Cốc cốc

" Quỳnhh về rồi à conn? " Bác nghe tiếng gõ cửa liền nghĩ chỉ có Quỳnh mới về giờ này.

" Dạ con gái xinh đẹp của mẹ đây , mẹ mở cửa giúp con. Con về phụ mẹ nấu cơm chiều nè. "

Bác đang lỡ tayy nấu đồ ăn nên tiện nhờ Tú ra mở cửa. Tú biết Quỳnh về , chị lúng túng , ngại ngùng lắm. Chị sợ sẽ lại gây thêm chuyện nếu hai người chạm mặt nhưng cuối cùng thì chị cũng phải mở cửa vì Quỳnh đang đứng đợi.

" Mẹ ơi con về rồi .. ơ sao lại là chị? chị ở nhà tôi làm gì? chị định mách chuyện gì với mẹ về tôi à? tôi với chị hết thù hết oán rồi mà? " Chưa kịp biết chuyện gì thì Quỳnh đã xả một tràn vào mặt Tú làm Tú đơ người.

" Em làm gì mà hỏi mà trách oan tới tấp thế. Chị không phải trẻ con mà chơi trò méc này méc nọ. Mẹ em mời chị qua ăn cơm , chị qua phụ với bác chuẩn bị thôi." Chị cũng không thua kém khi đối đáp lại cái màn 'múa miệng xéo sắt' của Quỳnh.

" Mẹ , sao mẹ lại mời chị ta tới ăn cơm. Chị ta là gì của nhà đâu ạ? Với lại người ta nổi tiếng lắm , kẻo nhà làm phật ý thì fan của người ta kéo qua đánh sập nhà. Chưa nói báo chí sẽ không để nhà mình yên thân đâuu " Quỳnh không hiểu tại sao mẹ lại mời chị ta tới. Cô cũng không kèm câu nói móc Tú cho bằng được.

" Ơ con này. Sao hôm nay ăn nói khó ưa thế! Mẹ mời chị Tú qua dùng cơm , khách của mẹ , con nên tôn trọng nhé. Chị qua , chị cũng phụ mẹ rất nhiều thứ. Con xin lỗi chị mau đi , ăn nói hồ đồ " Bác mắng 1 phát , làm Quỳnh mặt xị xuống như trẻ con bị phạt. Mặt bánh bao tội nghiệpp quá huhu

" Xin lỗi " Quỳnh nói mà không nhìn thẳng mặt chị , nói cho có , nói choo mẹ biết là mình xin lỗi , thế thôi. Chứ thực tâm có chút thấy sai gì đâu.

" Con bác nó cứ ăn nói không suy nghĩ , cháu đừng để tâm. Kêu về phụ bác chứ nó cũng không nấu được gì đâu , con gái con đứa gì mà chỉ biết nấu mỳ gói! mốt không biết ai cưới nó về được " Bác chê Quỳnh trước mặt Tú làm Tú cứ cười thầm. Quỳnh nghe lại ức chế thêm vạn phần , thầm nghĩ mình là con mẹ hay là chị ấy mới là con mẹ. Sao chê mình thậm tệ trước mặt người khác.

" Đồng Ánh Quỳnh , tôi biết được bao nhiêu tật xấu của em rồi nè " Tú nghĩ thầm , cười tủm tỉm giang manh vô cùng haha

Hoàn thành xongg các món ăn thơm ngonn , bữa cơm bắt đầu. Hôm nay nhà có khách , lại còn là khách nổi tiếng. Bố mẹ Quỳnh lẫn em trai Quỳnh đều hào hứng tiếp chuyện , chỉ riêng Quỳnh cứ liếc xéo khó chịu với chị mà thôi. Trong bữa cơm , hễ khi Tú gắp đồ ăn cho Quỳnh thì Quỳnh lại trả về đĩa thức ăn , nhất quyết không ăn đồ chị đưa! Tú ức lắm ròi nha Quỳnh ơi. Mọi người đều no , những người phụ nữ trong nhà phụ nhau rửa chén dọn dẹp lạii cho sạch sẽ. Cũng đến lúc , Tú phải về nhà để chuẩn bị đồ đạc cho ngày mai với lịch trình bận rộn

" Cháu cảm ơn bác vì buổi cơm gia đình ấm áp và ngon miệng ạ. Giờ cũng khuya mai cháu có công việc nên cháu xin phép về trước! Cháu chào gia đình cháu về " Tú lễ phép cảm ơn và nói lời tạm biệt với mọi người trong nhà

" Không có gì đâu Tú , cháu thật dễ thương và lễ phép! Tối ngủ ngon nhé cháu! "

Tú ra về , nhưng Tú lại để quên túi đồ của mình ở nhà Quỳnh. Bác gái thấy vậy liền kêu Quỳnh đem qua đưa lại cho chị.

' Tại sao lại là con? Mẹ đưa đi ạ! " Quỳnh ghét cái giọng điệu khi Tú thấy Quỳnh qua nhà Tú , cứ nghĩ là cô lợi dụng cơ hội tiếp cận tán tính các kiểu.

' Không có đùn đẩy , đem qua đưa cho chị ấy đii. Sao hôm nay con cứ cãi mẹ là sao? Nhanh lênn! " Mẹ Quỳnh nghiêm khác yêu cầu Quỳnh , làm Quỳnh nhõng nhẽo cũng phải lết qua nhà Tú xinh đẹp kaka

Cốc cốc 303

" Em qua đây làm gì? "

" Tôi không lợi dụng gì đâu , chi để quên đồ ở nhà tôi nên tôi đem qua trả chị '

Tú đang định cảm ơn thì thấy đầu hơi choáng , mắt không nhìn rõ lắm. Lăn ra ngất xỉu.

Quỳnh định quay lưng về nhà thì thấy dưới chân mình vướng vướng cái gì. Quay lại thì ..

" Chị , chịi Tú " Quỳnh bối rối , lo sợ liền đỡ Tú vào nhà.

Quỳnh đưa Tú đặt lên giường , đặt tay cô lên trán chị thì nóng hổi. Ra là Tú bị ốm nặng rồi. Trưa nay đã có dấu hiệu muốn bệnh nhưng chị chủ quan nghĩ mình khỏe nên đã không mua thuốc thang. Giờ đổ bệnh , toàn người cứ rã raa , hay nói linh tinh nhảm nhí. Quỳnh đắp chăn , đặt khăn ấm lên trán cho chị hạ sốt. Quỳnh vội chạy đi mua thuốc cảm , mua cháo cho sáng mai chị ăn , mua gừng để còn pha cho chị một ly trà gừng cho chị uống.

Tú mê man , nữa tỉnh nữa mê nhưng chị vẫn cảm nhận được những hành động quan tâm chăm sóc của Quỳnh dành cho mình. Tú vui lắm , hóa ra em không ghét chị như chị tưởng. Cảm ơn em! Rồi Tú thiếp vào giấc ngủ , tới sáng. Dậy , chị đã đỡ bệnh hơn rất nhiều. Chị quay sang phải mép giường thì thấy Ánh Quỳnh. Đúng , Quỳnh vì sợ chị đang ốm mà ở 1 mình sẽ có gì nên đã xin mẹ được bên chị , lo lắng chăm sóc cho chị.

Tú thức giấc thì cùng lúc Quỳnh cũng tỉnh dậy. Tú cứ say mê vẻ đẹp của Quỳnh , nhìn em rồi vén những sợi tóc vướng trên khuôn mặt , em thật xinh đẹp!

' Chị dậy rồi hả? Chị khỏe chưa? Tối qua chị hành tôi thật đấy hứ!' Quỳnh trách mà kiểu trách yêu chứ có ghét người ta vì lỡ hành cô đâu.

' Tôi tưởng em ghét tôi lắm chứ , dù tôi có bệnh hoạn cỡ nào thì em cũng mặc kệ. Nhưng không ngờ .. Cảm ơn em nhiều nhé ' Chị cảm động lắm , giờ chị mới biết Quỳnh tốt bụng , chứ không có xấu tính thích cãi lộn với chị như ngày đầu.

' Tại tôi là người tốt bụng đấy haha. Để tôi đi hâm cháo với pha trà gừng cho chị. Chị còn yếu nên cứ nằm ở đây , tôi làm xong sẽ bưng vô. Duy nhất hôm nay , chị có thể hành hạ tôi ' Quỳnh đi làm vệ sinh cá nhân xong lật đật đi hâm cháo , pha trà giải cảm , soạn thuốc .. tất cả chỉ mong Tú sẽ giảm bệnh , không sốt mê man như hôm qua nữa!

Quỳnh cẩn thận đút từng muỗng cháo cho chị , lấy khăn chùi miệng cho chị sau khi ăn xong. Tiếp đó là đưa ly trà gừng nóng hổi cho chị uống giải cảm. Còn lấy từng viên thuốc cho chị uống hạ sốt. ( Thương nhau quá nè )

' Mai mốt dù có trăm công nghìn việc như nào thì chị cũng nên giữ gìn sức khỏe của mình trước. Đừng để bệnh như này nữa , khổ chị khổ cả người khác! Chị bệnh như này mà người yêu chị không hỏi thăm gì hả? " Quỳnh dặn dò Tú đừng có tham công tiếc việc mà không lo sức khỏe. Cuối cùng thì cũng chỉ Quỳnh lo cho Tú thôi.

' Tôi không phải con em đâu , nhưng em nói cũng đúng , phải giữ gìn sức khỏe mình trước. Mà ai là người yêu tôi? Tôi còn độc thân 100% nha , độc thân quyến rũ vạn người mê mà chưa mê người nào ' Tú cứ cách nói chuyện tếu tếu lại còn siêu lầy như chị trước giờ.

' Thế cô gái hôm bữa bước ra ở quán cafe cùng với chị là ai? Phan Linh là người yêu chị chứ còn chối chi cho mệt '

' Hahaa Phan Linh là người yêu cũ thôi. Giờ là bạn , đơn giản chỉ là bạn. Tôi độc thân chứ không như em. Nghe nói mới vô trường mà em đã có bạn trai là hotboy '

' Chị điên rồi , bệnh nên tự nói nhảm. Anh Nam tôi chỉ xem là anh trai. Không hơn không kém. '

Hai người họ chưa hình thành 1 mối quan hệ chính thức nhưng họ luôn muốn đối phương sẽ không hiểu lầm là họ đã có người yêu. Chưa là gì nhưng cứ sợ .. Chưa là gì nhưng cũng biết ghen?

Đúng lúc đấy , Quỳnh nhận được cuộc gọi từ anh .. À thì ra anh muốn trưa nay được mời cô đi ăn. Hôm nay cũng là cuối tuần , bận bịu gì đâu mà không đi? Nhưng cô nghĩ lại còn Tú , Tú đang bệnh mà còn ở 1 mình , ai lo cho chị khi cô lại đi ăn? Thế là Quỳnh đành từ chối trong tiếc nuối.

Tú biết là Nam gọi cho Quỳnh , Tú lại buồn rồi. Sao cứ gọi cho nhau như người yêu thế?

' Anhh taa gọi cho em làm gì thế? ' Tú trưng nguyên mặt hờn dỗi ra mặt!

' Rủ đi ăn trưa ấy mà ' Quỳnh thản nhiên trả lời câu hỏi của chị

' Vậy mà bảo là anh trai. Ừ em đi đi , tôi bệnh tôi 1 mình cũng có sao đâu. Cảm ơn vì hôm qua chăm sóc cho tôi dù biết em cũng không ưa gì tôi cả. Về đi ' Chị trách , trách mà chứa đầy sự giân hờn ghen tị. Cứ muốn kêu người ta đi mà thật lòng là muốn người ta ở lại mãi.

' Chị bị gì vậy? tự nhiên đuổi tôi về , tôi về ai chăm sóc cho chị? Nghe cho hết câu tôi nói đi rồi hãy. Tôi được mời nhưng vì chị nên tôi từ chối rồi. Tôi ở nhà , được chưa? ' Quỳnh quát lại cả chị , mặt xéo sắt thật sự!

' Ô mô , ra là thế hả. Vậy xin lỗi em nha  , chỉ là tôi nghĩ em muốn đi với anh ta hơn. Tưởng em khó chịu khi phải bất đắc dĩ chăm sóc tôi ' Tú vui vẻ trở lại , cười còn tươi hơn hoa nữa aba.

' Vậy giờ kêu Phan Linh tới nha? Chắc chị ấy chăm sóc tốt hơn ấy. Chứ tôi chăm chị khổ như con trâu mà chị cứ nghĩ ác cho tôi không. ' Tú hờn thì Quỳnh cũng biết hờn. Hai người thay phiên hờn nhau?

' Không , chị chỉ cần 1 mình em chăm sóc cho chị thôi hức. Đồng Ánh Quỳnh của chị thôi. Phan Linh không phải người yêu chị , chị không còn yêu em ấy. ' Tú khẳng định chắc nịnh , khuôn mặt mè nheoo dễ thương vô đối.

' Gì gì ? Cho nói lại lần nữa. Ai là của chị ? Trời ạ. Mới một hôm bịi bệnh mà chị đã ăn nói toàn điều trên trời. Nhưng thôi cho qua , vì hôm nay chị bệnh nên tôi là của chị cũng được. Hết bệnh thì mơ , mơ đi nhé ' Quỳnh giơ tay biểu thị sự không đồng tình với suy nghĩ của Tú.

Tú lợi dụng lúc Quỳnh đang nói liền kéo cô lại rồi ôm chặt thật chặt. Mặt chị hạnh phúc lẫn gian tà ghê gớm.Chắc ôm trong ' vô thức' đó hihi

' Lạii còn dám ôm tôi nữa? Thả raa mau. Hôm nay chị lợi dụng tôi hơi nhiều lần đấy. Tôi cho chị gọi 1 cực phẩm như tôi là của chị là quá dễ dãi rồi nhé. Ôm gì mà chặt thế giời. ' Quỳnh càng ra lệnh thì Tú càng ôm chặt. Dù miệng thì cứ kêu buông ra nhưng Quỳnh cũng không chống cự mà đẩy chị ra khỏi mình. Được một người xinh đẹp , đúng chuẩn sugarmama của Quỳnh ôm , sao chối được? giả bộ là hay thoi Ca ơi.

' Chịi bệnh mà Quỳnh , hôm nay thôi. Đồng Ánh Quỳnh của chị. Thương chiều chị ngày hôm nay đi mà. Ôm tí nữa rồi chị thả raa. ' Tú như trẻ con khi bên Quỳnh , nhõng nhẽo đòi được ôm vì cái lý do ' Chụy chuẩn công bệnh òi '

-----------------------------
Tớ biết có nhiều bạn đọc mong sẽ có những cảnh nóng bỏng 18+! Nhưng cho tớ xin lỗi nhe. Tớ còn non nớt về việc viết những cảnh đó lắm , sợ viết không hay lại đâm ra làm dở luôn cả truyện , làm các cậu tụt hứng thì tiêu đời 😂. Nên tớ sẽ không viết những cảnh đó liền lúc này đâu huhu , dù biết sẽ có thể bị giảm lượt xem trầm trọng. Cho thứ lỗi ạ!

Nhưng .. gần những chap cuối tớ hứa sẽ cố gắng làm xuất hiện 1 tập có cảnh siêu nóng bỏng nhé! ( Mong viết hay được vì tớ còn trong sáng lắm haha )

Lời cuối là phải cúi đầu cảm ơnn sự yêu thương của các cậu với FIC [QUYNHTOO] CHỊ LÀ CỦA EM! nhiều nhiều <<333

Lịch đăng truyện là CHỦ NHẬT hằng tuần ( có thể sớm hơn vài ngày nha các cậu ❤ )

Chap này cũng hơi dài , không biết các cậu đọc có bị ngán không nữa :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net