#1/t48 đáng sợ/đáng thương.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Levano cúi xuống bên dưới gầm bàn và lấy lên một cái hộp đen , ông ấy mở cái hộp ra và đưa một trong số vô số tờ giấy bên trong cho Rapier . Đó là một tờ giấy có dấu đỏ và nó ghi đầy đủ thông tin của một hòn đảo.

- Levano " dù chỉ là một hòn đảo nhỏ nhưng nó vẫn to hơn một mãnh đất rất nhiều ".
- Rapier " một , hòn đảo ?!".
- Levano " với khả năng bay hay điều khiển nước có sẳn , cháu có thể ra đó một cách thoải mái mà đúng chứ ".
- Rapier " ông muốn phương pháp chế tạo bùa phép đến thế ư ? ".
- Levano " nó có tiềm năng lớn hơn cháu nghĩ rất nhiều đó , ta chỉ sợ một hòn đảo là không đủ ".
- Rapier " không , không gì là không đủ cả , mỗi người đều có một lý do và mục đích riêng để hướng đến , đối với ông đó là một hòn đảo, đối với cháu đó là một lá bùa, nhưng trong mắt đối phương nó không đơn giản như vậy ".
- Levano " Đúng vậy , với tài năng của cháu thì , hòn đảo ấy chính là nơi tuyệt vời ".

Hai người nhìn vào nhau và thấu hiểu cho đối phương .

Ngày hôm sau , Rapier đến trường và giải quyết vấn đề lớp học của cậu . Những người quản lý bắt cậu ghi rõ lớp học mà cậu muốn , và đáp án vẫn là lớp chế tác.  Rapier bước vào lớp với những đôi mắt nhìn theo cậu , tất cả đều là những khuôn mặt lạ lẫm đối với cậu , nhưng đối với những đứa trẻ này thì chúng lại biết khuôn mặt của Rapier do những sự kiện trước đó .

Hãy nhìn những khuôn mặt thân thiện kia đi ... lớp chế tác quả nhiều là một kho tàng của tương lai, nếu minh tiêm nhiễm vào đầu chúng khi còn nhỏ , sau này mình sẽ có một đội ngũ nhân viên sản xuất vũ khí hạng nặng trong tương lai. Rapier vui vẻ đi đến làm quen với từng người trong số đám học sinh của lớp chế tác .

Nào anh đây sẽ chỉ có các cưng cách chế boom nhá các bé yếu !!! .

Tại một căn phòng thư viện lớn , trên mặt đất chứa đầy những món đồ kỳ lạ  và nằm giữa căn phòng là một con rồng trắng với thân hình khổng lồ , dù đang nằm vẫn có thể thấy rõ những thớ cơ bắp của nó , nhưng trái với thân hình đồ sộ kia thì khi con rồng mở mắt ra một cách từ tốn , đôi mắt chứa đầy tri thức và sự nhân hậu . Cánh cửa của thư viện lớn mở ra và bước vào ngay sao đó là một ông lão chùm kính người , ông ta bước đến gần và cởi bỏ bộ đồ đen trên người và để lộ một bộ quân phục với vô số huân chương trên áo . Ông ta có khuôn mặt hốc hác với bộ râu dài đến ngực áo . Ông ta bước đến gần và rồi quỳ một chân xuống trước con rồng trắng.

- Tể tướng " ngài đã tỉnh giấc rồi sao bệ hạ , chúng thần có hai tin , một tốt , một xấu , ngài muốn ".
- Maghelang " xấu "
- Tể tướng " vâng , tin xấu chính là không thể bắt được lũ quạ đen kia ".
- Maghelang " vậy tốt ? ".
- Tể tướng " chuổi vòng lập của những thanh kiếm của ngài đã bắt đầu lại , nổi bật nhất là một thanh *rapier trắng với cặp hồng ngọc và lam ngọc vô cùng xinh đẹp ".
- Maghelang " thanh Rapier trước kia của ta đã hi sinh trong đại chiến long chủng gần trăm năm trước , phải nói Rapier làm một thanh kiếm cao quý nhưng khó sử dụng, nhưng không thể không nói những thanh Rapier đều rất đẹp ". Ông nhắm mắt lại và hồi ước về những chuyện trong quá khứ. 

- Tể tướng " thanh Rapier lần này đang được giám sát bởi Emma , nên ngài yên tâm ".
- Maghelang " là một bé trai sao ? ".
- Tể tướng " sao ngài biết ?".
- Maghelang " Để Emma trông chừng thì chỉ có thể là một bé trai xinh đẹp mà thôi , ta còn không biết cái sở thích biến ... của cô nàng đó sau ".
- Tể tướng " chúng thần sẽ kêu con nhóc ấy không làm phiền cậu bé ấy ".
- Maghelang " vậy ? Những thanh kiếm khác không đáng quan tâm hay sao mà ngươi chỉ nhắc đến mỗi thanh Rapier vậy ? " .
- Tể tướng " tức nhiên là có , chỉ là chúng đang trong quá trình gần hoàn thiện, nhưng những thanh Katana , Rapier Chokuto là những thanh nhỏ tuổi nhất ".
- Maghelang " khi tất cả đạt đến hai mươi tuổi thì hãy thành lập lại đội kỵ sĩ trưởng đi , với sự đứng đầu lại những kẻ có tên của kiếm , ta rất thích những thanh kiếm được sản xuất từ nhà Michael , không biết có không nhỉ ".
- Tể tướng " thanh rapier đó , từ nhà ấy mà ra ".
- Maghelang " hồ ?! Tuyệt , Lucian có một thanh rapier tên là ánh tốc, giờ nhà họ cho ra một thanh rapier khác dành cho ta à , tuyệt vời lắm , ta muốn  xem thử báo vật lần này sẽ chói sáng như thế nào đây ".
- Tể tướng " chúng thần xin được phép đi trước ".
- Maghelang" Ờ , Các người cứ đi đi , hãy cẩn thận , đại chiến long chủng sắp trở lại rồi , đừng lao lực quá , nghĩ ngơi ăn uống cho hồi sức đi , ta chỉ tin cậy hai ngươi thôi ".
- Tể tướng " cảm tạ sự quan tâm của ngài thưa bệ hạ ".

Tể tướng cúi chào rồi bước ra ngoài , khi đi trên hành lang đẹp đẽ của cung điện, ông thường xuyên nghe thấy những tiếng bàn tán của những người lính hay người hầu về ông , dù không phải là nói tốt nhưng cũng chỉ là tò mò về những thứ họ không biết nên ông cũng không giận họ làm gì .

Tể tướng khi đứng trước bạch thạch long vương Maghelang luôn tự gọi mình là 'chúng thần' vì bên trong ông ta cũng đang tồn tại một con ác ma lâu đời , thay vì tìm cách tiêu diệt nó thì ông đã thuyết phục nó cũng như kể cho nó nghe về sự vĩ đại của long vương Maghelang, từ đó cả hai luôn xem nhau là đồng chí và luôn nói chuyện với nhau khi có cơ hội, nhưng trong lâu đài chỉ có một mình long vương Maghelang là biết và chấp nhận con ác ma kia như một vị quan chức trong chính phủ.  Những kẻ khác  không biết , nên họ xem Tể tướng như một lão già đã phát điên vì quyền lực,  Tể tướng luôn phải đi tìm những nhân tài cho đất nước và những người khác thì không nghĩ thế, họ nghĩ ông ta đang cố bắt cóc những đứa trẻ có tên liên quan đến những chủng kiếm mà đặt biệt danh cho ông là ông kẹ . Họ xem ông như thành phần xấu nhưng không thể loại bỏ trong bộ máy chính trị bởi vì Tể tướng Dianco .Duco-Dile , là kẻ đã sống hơn ngàn năm vì có một sức mạnh phi thường nào đó đã tác động lên ông ta khiến ông ta không thể giết , hay đúng hơn là cơ thể ông ta miễn nhiễm với mọi loại bệnh tật, và mọi vết thương dù có lớn như mất tim cũng không thể giết chết ông ta , ông ta là thuộc hạ đầu tiên của long vương nên không ai dám đối đầu với ông ta . Chính ngoại hình của ông cũng khiến người khác sợ hãi , một ông lão hơn ngàn tuổi , với thân hình cao 1m8 và cái lưng thẳng , ông sở hữu một khuôn mặt hốc hác gốc cạnh và một râu trắng dài , một đôi mắt như thú ăn thịt đầy sát khí, những nếp nhăn trên mắt và vết sẹo trên trán khiến ông giống như mấy lão quái vật dành cả đời trên chiến trường, ngoài ra thêm bộ quân phục đen với viền đỏ với vô số huân chương khiến người ta càng e sợ ông hơn , nhưng thật buồn thay , số người Dianco giết trong suốt ngàn năm mà ông sống lại chỉ gói gọn trong hai bàn tay , đa số những kẻ đó đều phạm tội mưu phản nên khiến ông phải ra tay . Xung quanh ông là những ma cụ với những ma thuật đã được lưu trữ bên trong , chúng trôi nổi trong không khí và bay xung quanh ông như thể ông là trung tâm với những vật bay theo quỹ đạo cố định . Dianco có bốn vật phẩm bay theo người ông , thứ to nhất , có hình dạng như một quả bóng làm từ vàng chứ ma pháp ánh sáng bật S , có tên Edison , một vật phẩm độc nhất mà người dân của thành phố Apollo đã dân lên ông trong quá khứ . Một viên ngọc đỏ trong suốt to bằng một quả táo chứa ma pháp trọng lực , ông gọi nó là Newton , với nó Dianco có thể bay lượn trên không hay khống chế một vật gì đó , hay đè bẹp đối thủ . Một quả cầu tím với ba vòng tròn lớn bao quanh , nó được làm ra bởi long vương Maghelang với lượng kiến thức của ông ấy , dựa trên các cột thu lôi của thành phố Zeus. Dianco gọi vật phẩm ấy là Tesla , một vật phẩm cho phép ông tạo ra một tia sét khổng lồ dáng từ trên không xuống đầu đối thủ. Darwin , chính là tên của món vật phẩm ma thuật cuối cùng, một quả cầu pha lê bảy màu được đựng trong một cái hộp đen, quả cầu chỉ to bằng một viên bi nên cái hộp đen cũng chỉ như một hộp nhẫn , nguyên nhân nó được bộc kính như vậy là do bất kì ai hay sinh vật gì chạm vào cũng sẽ biến thành một sinh vật dị dạng và hoang dã,  một sinh vật hoang dã chạm vào nó sẽ càng to lớn và hoang dã hơn . Dianco và ác ma trú ngụ bên trong ông gọi đó là trạng thái nguyên thủy , cả hai đều vô cùng tò mò và thích thú về sức mạnh kì lạ của viên pha lê Darwin này nên đã thường xuyên bắt những sinh vật sống trong rừng để làm thí nghiệm, điều đó càng làm cho danh tiếng vốn không được tốt đẹp của Tể tướng càng thêm phần đen tối hơn . Dù đã nhiều lần cố giải thích lý do cho những việc ông làm thì các quan chức trong chính phủ, các quý tộc cả nước cũng như những cấp S cũng xa cách và kì thị ông , dù trước mặt họ vẫn cúi chào ông đầy trịnh trọng. Trong lòng đầy đau khổ vì bị kì thị cho đến khi Dianco biến đến khái niệm xuyên không và chuyển sinh, những con người đó có một sức mạnh to lớn nhưng đó không phải thức mà Dianco quan tâm, mà là những kiến thức của họ , họ biết những thứ mà ông muốn biết , vì vậy Dianco rất yêu thích những người xuyên không hay chuyển sinh vì họ có thể hiểu ông đang nói gì và không coi những thí nghiệm của ông là dị giáo , họ gọi nó là khoa học. Tể tướng Dianco và ác ma trong ông thích thú với cụm từ ấy là cho ra một trường phái ma thuật mới ,  nghệ thuật khoa học, những người khác mới đầu gọi ông là tên điên và vài người dị giới trêu đùa đã hỏi ông đã giấu số đá còn lại ở đâu , dù bản thân Dianco không hiểu ý nghĩa của câu đó lắm . Nhưng ông đã đem đến vô số phát minh tuyệt vời khiến những lời chế nhạo ông chỉ có thể thốt ra vào những lúc những kẻ đố kỵ ông ở một mình , Máy sưởi ấm chạy bằng lỏi ma thú, xe ma thuật , điện thoại ma thuật .v.v. .. Những biệt danh như , tên dị giáo , lão quái vật, lão điên , ông kẹ bắt cóc thì giờ chỉ còn có mỗi ông kẹ là chưa bị mất vì ông phải luôn tìm kiếm những nhân tài để chuẩn bị cho đại chiến của các long vương, nhưng đó lại bị xem như bắt cóc vì lý do là ông chỉ hỏi ý kiến của những người được chọn mà không hỏi ý kiến của những người nhà của họ mà tùy ý đem họ đi , dù biết mình sai nhưng ông không được Bệ hạ Maghelang cho phép để lộ thông tin cuộc chiến ra ngoài nên chỉ đành chấp nhận mang tiếng kẻ bắt cóc, những người hiểu cho ông , thân thiện với ông chỉ có những cấp dưới trong tổ chức Rubi , hay long vương và ác ma của ông mà thôi , những người có thể thông cảm cho mọi thứ ông làm , tin tưởng ông không phải người xấu , điều mà chính gia đình cũng không thể cho ông được , dù ít người nhưng ông vẫn hạnh phúc mà gọi họ là tri kỉ .

                     - Hết tập 48 -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net