Chap 4: Đổ bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào mọi người lại là con tác giả wibu này đây,cảm ơn mọi người đã dành thời gian cho những chương truyện xàm của con tác giả non nớt này,cảm ơn mọi người rất nhiều ạ
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thế là suốt một tuần,không hề thấy anh Rayne của chúng ta cười nữa,cũng không thấy cậu ta dán mặt vào điện thoại như trước nữa,có vài người thấy lạ nên có hỏi cậu bạn cùng phòng của Rayne,Max thì cậu ta trả lời
-Tôi không rõ,nhưng cậu ta xem ra cũng không còn vui vẻ,quay trở lại làm Rayne lạnh lùng mà chúng ta biết rồi_Max ngẫm nghĩ
Và bạn Yuki của chúng ta cũng không hề cười một tí nào luôn,trước đây điềm tĩnh bao nhiêu,bây giờ dễ nổi điên bấy nhiêu,cứ hễ có ai khịa khịa thách đấu một tí là cô thẳng tay đánh cho không chừa phát nào luôn,bầm dập từ đầu đến chân,cho nên cũng có một vài tin đồn về cô
"Cô bé học sinh năm nhất một mình thách đấu cả lớp"

"Một số học sinh đã gãy xương hay thậm chí nội thương do thách đấu với một cô bé học sinh năm nhất!"

"....." vâng vâng và mây mây,có rất nhiều tin đồn về cô kiểu này,đa số là gây thương tích cho người khác,thành ra ai cũng tránh xa cô,trừ nhóm Mash quái vật kia,cái nhóm toàn quái vật thì quái vật cũng tham gia được mà.Nhưng hôm nay có một điều lạ xảy ra,cô không tìm thấy áo khoác của mình đâu,áo khoác cũng là một phần trong đồng phục,không có là không được,cô lục tung tủ quần áo của mình lên cũng không thấy đâu,nhưng đột nhiên thấy một cái áo khoác gần giống đồng phục của cô,nhưng nó lại không dài bằng,mà thôi kệ,mặc tạm để không bị khiển trách đã.Nhưng cô không biết rằng,đó là bẫy,chỉ cần cô mặc vào thì sẽ dính virus,loại virus này có thể xóa ma lực của cô nếu không chữa trị kịp thời.Đầu tiên cơ thể sẽ sốt cao đến mức không còn tí sức lực nào,đi đứng cũng không được.Và trong vòng 42 giờ,virus này sẽ ăn mòn ma lực dần dần của người dính bệnh.Nhưng cô lại nghĩ đó là sốt bình thường thôi nên nhờ Lemon báo với giáo viên là hôm nay mình nghĩ,cô nằm vật xuống giường,cố gắng giữ cho tâm trí mình tỉnh táo,không ngất đi,nhưng đó cũng là điều không dễ dàng gì,cả người cô đổ mồ hôi như suối,mặt đỏ bừng,cả người nóng như lò thiêu,đối với cô,cái cơ thể suốt ngày tiếp xúc với giá lạnh như này mà lần đầu bị sốt cao đến mức này thực sự là địa ngục,cô với tay lấy cái nhiệt kế ở trên giá tủ gần đó,cô đo ra 40 độ,sốt cao quá,không biết ổn không nữa.Cô lấy điện thoại ra,tính nhắn cho Rayne thì nhớ ra anh đã block cô từ hơn một tuần trước rồi,đành nằm vật ra nghiến răng chịu đựng cơn nóng và cơn đau của cơ thể.Mặt khác,Rayne ở trên trường tuy không còn liên lạc với con bé vô cảm kia nhưng vẫn theo dõi nó,hôm nay không thấy nó đến trường làm cậu lấy làm lạ.Anh có hỏi cô giáo chủ nhiệm của lớp,thì nghe cô nói là
-Nghe bạn cùng phòng con bé nói là con bé bị sốt nên hôm nay không đi học_Cô giáo nói vậy thôi nhưng cũng làm Rayne lo lắng,một con bé suốt ngày tiếp xúc với cái lạnh như nó mà cũng có ngày bị sốt ư,mà sốt đến mức phải nghỉ học,không thường rồi.Anh dự định tan học sẽ sang phòng nó xem thử,có vẻ bạn nó vẫn chưa về
-Mở cửa cho tôi,Rayne đây!_Anh gõ cửa,nhưng chỉ nghe thấy tiếng bịch ở bên trong,anh nhanh chóng mở cửa ra vì vừa không khóa,anh thấy cô nằm ngay sát giường,có vẻ như vừa bị ngã_Này này bị sao vậy??_Anh chạy tới đỡ cô dậy_Nóng quá!!_Anh vừa chạm vào người cô đã nhanh chóng giật tay ra vì độ nóng này
-40 độ không nóng hơi lạ đá_Cô nằm vật ra đó nói yếu ớt_Mà anh cởi cái áo khoác của tôi ra được không,tôi nghĩ đó là nguyên nhân khiến tôi bị sốt đó
-Được,nhưng không đi bệnh viện?_Rayne nhíu mày nhìn cô
-Đi làm gì?_Cô không chịu nổi nữa,ngất luôn rồi

-Tsch_Anh bế cô lên,mở cửa sổ ra_Partisan!_Anh phi kiếm thẳng đến bệnh viện,đưa vào khoa cấp cứu.Các bác sĩ thấy một thần nhãn đến thì cũng cúi chào nhưng ngay khi thấy cô đỏ bừng vì nhiệt độ cao trên tay Rayne họ mới gấp rút cấp cứu cho cô,rất may là Rayne đưa cô đến bệnh viện kịp thời,chứ không thì cô hôn mê luôn rồi
-Cô ấy bị gì vậy?_Rayne hỏi bác sĩ
-Cô ấy bị dính một loại virus_Bác sĩ cầm hồ sơ bệnh án của cô
-Virus sao?_Rayne thắc mắc
-Vâng,một loại sẽ có tác dụng phụ là sốt giống như cô ấy,còn tác dụng chính của nó là sau 42h sẽ bị xóa sạch ma lực một cách hoàn toàn,không chừa lại tí nào cả_Bác sĩ phân tích_Rất may là cậu đưa cô ấy dến đây kịp thời chứ không là cô ấy bắt đầu quá trình xóa ma lực rồi,bước vào giai đoạn này là các bác sĩ có giỏi đến đâu cũng không cứu được đâu_Bác sĩ chẹp miệng
-Ukm..._Rayne ngẩm nghĩ
-Cậu nên quay lại trường học đi,gần bắt đầu tiết học rồi đấy,lúc nào cô ấy tỉnh tôi sẽ nói sau_Bác sĩ nói anh
-Ukm_Anh quay lưng bỏ về,trước khi đi còn quay lại nhìn cô lần nữa,thầm nhủ một phần cũng vì mình mà cô đổ bệnh nặng như vậy,do anh block cô làm cô không nhắn được,anh mở điện thoại lên,tìm đoạn chat của cô,mở block ra,sau đó đổi biệt danh của cô luôn,mấy bạn biết anh đổi thành cái gì không :)). "Nhỏ nấm lùn vô cảm" :)),cái tên gì nghe khịa người dễ sợ,nhưng anh thích thế,con nhỏ đó lùn hơn anh một khúc luôn mà.
~~~~~~~~~~~~
Ngày hoàn thành: 27/06/2024
Ngày đăng tải: 04/07/2024
Nhảm quá mấy ní ơi :)))!
1023 Words


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net