Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



12 – Hội tụ.

London, một cao bế một lùn đứng trước quầy lễ tân khách sạn đặt phòng, tự nhiên được thiên hạ chú ý lạ kì.

Park Chan Yeol, đẹp trai hảo soái.

Byun Baek Hyun, xinh xắn đáng yêu.

Mỗi người một vẻ thu hút khác thường, nhưng hợp lại mà nói thì không thể rời mắt ra khỏi bởi họ trông xứng đôi vô cùng.

Byun Baek Hyun cho rằng mình bị dòm ngó bởi đang trong tình trạng khá là ám muội với Park Chan Yeol, liền úp mặt vào khuôn ngực của ai kia né tránh ánh nhìn của người lạ, lát sau mau chóng quên sự đời mà lăn ra ngủ trên tay người ta luôn.

Park Chan Yeol vẫn giữ phong thái lãnh đạm thường trực, bản thân đường đường là tổng tài nên chỉ có người khác e dè Park Chan Yeol chứ Park Chan Yeol ngoài Luhan và Byun Baek Hyun ra cũng chẳng buồn để ai vào mắt, ai thích nhìn thì nhìn cho lòi tròng ra cũng được.

Bỗng thấy lồng ngực man mát bèn cúi xuống thấy con người ta vừa ngái ngủ vừa thở rì rì vào ngực mình trông dễ thương kinh khủng.

Nhanh chóng hoàn tất thủ tục nhận phòng, Park Chan Yeol tiếp tục kiếp thân lừa mang vác Byun Baek Hyun cùng đống hành lí tiến đến thang máy.

Thang máy chở người trùng hợp vừa từ tầng trên di chuyển xuống, cửa mở ra, Park Chan Yeol và người đứng trong thang máy đồng thời đứng hình.

"XI LUHAN !"

"PARK... PARK CHAN YEOL... !!!"

Oh Sehun đứng bên cạnh Luhan, hết đưa mắt nhìn Luhan rồi quay sang quan sát Park Chan Yeol đang bế Byun Baek Hyun say ngủ. Vốn định lên tiếng xác minh hỏi Park Chan Yeol rốt cuộc là thằng cha nào sao lại quen biết Luhan của mình, nhưng trông thấy Byun Baek Hyun nằm trong lòng Park Chan Yeol liền đưa ra kết luận chậụ đã có bông nên không cần tranh chấp.

Luhan bắt gặp ánh mắt hằn lên tia giận dữ của Park Chan Yeol thì nhảy phóc ra sau lưng Oh Sehun né đạn vô hình, lòng mặc niệm cầu khẩn 9407 lần Park Chan Yeol đừng tóm cổ bắt mình về Trung Quốc.

"Ai đây ?"

Chất giọng trầm đục phối với chất giọng trong veo đồng thanh lên tiếng phá tan bầu không khí dị thường, cả hai đồng thủ chỉ về người bên cạnh đối phương.

"Tôi là bạn trai Luhan, còn cậu kia hẳn là bảo bối của anh ?" – Cả hai định mở miệng giải thích thì Oh Sehun đã nhất cự li nhì tốc độ đánh dấu lãnh thổ chủ quyền.

Luhan á khẩu, trợn mắt bắn bạch nhãn về phía Oh Sehun, thầm oán thán – tôi có bạn trai bao giờ sao tôi không biết vậy a ?

Park Chan Yeol cúi xuống chỉnh tư thế cố định Byun Baek Hyun nằm yên trong lòng mình, sau đó liền giấu tia ngạc nhiên trong đáy mắt mà ngẩng lên tươi cười trả lời:

"Chắc chắn rồi."

Oh Sehun mỉm cười hài lòng trước câu nói của Park Chan Yeol, giơ tay tỏ thiện chí:

"Bạn của nai nhỏ cũng là bạn của tôi, hân hạnh gặp mặt."

"Vinh hạnh cho tôi." – Park Chan Yeol lập tức bắt tay Oh Sehun.

Hai người nhìn có vẻ thân thiện nhưng trong lời nói khách sáo thì ẩn chứa nồng nặc mùi thuốc súng trộn với mùi dấm chua.

Luhan bất giác đưa tay bịt mũi, mùi này vô cùng khó ngửi a.

.


#24/04/2016

- Chayo! Sắp hoàn rồi. Sẽ cố gắng lấp cho xong hố này nhanh a : )

- Cơ mà, ít người đọc fic nài quá ::>_<::

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net