Chương 259 - 264

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 259. Chỉ thuộc về bà xã tương lai của anh.

Editor: Puck
Vẻ mặt tập trung của Đằng Cận Tư rất động lòng người, trong giọng nói khàn khàn lời tỏ tình trầm ấm như dây đàn vô cùng tinh tế động lòng người, giống như hoa anh túc, khiến cho người ta không có cách nào tự kiềm chế, anh là người đàn ông duy nhất đã làm lòng cô nứt vỡ nhưng vẫn khiến cho cô muốn ngừng mà không được. Dưới ánh mắt thâm tình khẩn thiết của anh, Lương Chân Chân chỉ cảm thấy gò má nóng lên, tâm tư rối loạn, có cảm giác tay chân luống cuống.

Cô vốn cho rằng trải qua chuyện vừa rồi anh sẽ lựa chọn trốn tránh, hoặc cho nhau một thời gian ngắn bình tĩnh lại rồi bàn lại vấn đề giữa hai người, lại không ngờ tới anh dùng phương pháp trái ngược, lúc cô đang bàng hoàng bất lực lại cho cô một hứa hẹn cả đời.

Nói thật, lúc chứng kiến anh quỳ xuống trước mặt mọi người thì vẻ mặt cô không thể tin, phải biết rằng anh là Đằng thiếu lqd luôn cao cao tại thượng, anh luôn đứng ở chỗ cao nhất trong đám người mà nhìn xuống thế giới này, bễ nghễ thiên hạ *, không ai bì nổi, nhưng hôm nay anh lại quỳ xuống trước mặt nhiều người như vậy mà cầu hôn cô, còn nói một đoạn tình ý dài liên tục như vậy, nói không giật mình cảm động tuyệt đối là giả.

(*) bễ nghễ thiên hạ: bễ nghễ = nhìn đời bằng nửa con mắt – ý chỉ sự kiêu ngạo.

Cô đã không biết vào giờ phút này tâm tình của mình là như thế nào, lúc thì hạnh phúc như đang bay trên mây, lúc lại bị phiền não thừa cơ chui vào chỗ trống, trong đầu giống như có ngàn vạn sợi tơ, khiến cho cô tâm hoảng ý loạn, không rõ suy nghĩ chân thật của mình.

"Nai con, đây là chiếc nhẫn của nhà họ Đằng truyền lại mấy đời, tên là "Theone", chỉ thuộc về bà xã tương lai của anh." Đằng Cận Tư lại bổ sung một câu, chiếc nhẫn này là bà nội cho anh, lúc đó nói rất rõ ràng, đây là dấu hiệu của nữ chủ nhân nhà họ Đằng.

Ngay tức thì, chung quanh liên tiếp truyền đến tiếng kinh hô cùng âm thanh hút khí, hôm nay có thể được mời tới đây thật sự là vô cùng may mắn, lại có thể tận mắt chứng kiến Đằng thiếu quỳ xuống cầu hôn gây náo động, hơn nữa còn là dáng vẻ khiêm tốn như vậy, khiến người ta làm sao có thể không khiếp sợ, làm sao có thể không cảm động, bây giờ ở đây đã có không ít thiên kim giàu có đã không nhịn được mà che miệng rồi, trong lòng cũng hận sao người phụ nữ đang đứng trong sàn nhảy kia không phải là mình, có thể được Đằng thiếu cầu hôn, thật sự quá hạnh phúc!

Hốc mắt Úy Hợp Hợp hơi ướt át, rất cảm động đó! Thư Nhĩ Hoàng đứng ở bên cạnh cô vội khóa chặt hông cô, ôm chặt cô vào trong ngực, Hợp bảo bối của anh luôn đa sầu đa cảm, anh vẫn còn nhớ tới màn anh cầu hôn cô, cô khóc như thác đổ, làm hại anh phải vừa hôn vừa dỗ ngọt rất lâu.

Khóe miệng Tiết Giai Ny nhếch lên lộ ra nụ cười ấm áp, cô đang vui vẻ vì bạn tốt đồng thời cũng cảm thấy thương mình, dieênddaanleêquuyddoonn trong lòng người phụ nữ luôn rối rắm cùng mâu thuẫn, cũng mơ ước có thể gặp được một người đàn ông tốt, được anh ấy nâng niu yêu thương trong lòng bàn tay, cưng chiều, yêu, yêu đến một giai đoạn, anh sẽ cầu hôn mình lãng mạn như vậy, sau đó nắm tay nhau mà chết, bên nhau đến già, trôi qua cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.

Nhưng dù sao cũng chỉ có trong thần thoại, có bao nhiêu người phụ nữ có may mắn gặp được người đàn ông gần như tuyệt chủng giống vậy đâu? Chuyện xưa quá mức ảo mộng luôn làm cho người ta cảm thấy không thiết thực, hôm nay thấy bạn tốt hạnh phúc, trong lòng cô ê ẩm, không ngừng hâm mộ, không khỏi muốn tránh thoát khỏi người đàn ông nào đó, nhưng dường như càng ngày anh càng nắm chặt.

Trên mặt Đằng lão phu nhân hiện lên nụ cười khen ngợi, a Tư không hổ là cháu của bà, thật sự rất giỏi!

Trong lòng Lương Chân Chân rung động không thôi, câu "Bà xã tương lai" kia càng khiến trong lòng cô nổi lên một cơn sóng lớn, sôi trào mãnh liệt, kích động trái tim cô, khiến cho cô càng thêm hốt hoảng, ánh mắt không tự chủ liếc về chiếc nhãn đặc biệt lại rất khác biệt kia, dấu hiệu của nữ chủ nhân nhà họ Đằng, bà xã của anh...

Thời gian dường như dừng lại, mọi người đều nín thở tập trung lặng lẽ chờ Lương Chân Chân nói ra ba chữ "Em đồng ý", một giây, hai giây, ba giây...

Không biết người nào trong đám người ồn ào lên một câu, "Đồng ý nhanh lên một chút đi!"

"Đúng thế! Người đàn ông có thể quỳ lqd xuống cầu hôn trước mặt nhiều người như vậy làm người ta cảm động nhường nào! Hơn nữa anh ấy còn là Đằng thiếu tiếng tăm lừng lẫy!"

"Gả cho anh ấy!"

...

Âm thanh cao thấp chung quanh nổi lên, Lương Chân Chân cảm giác đầu óc mình sắp nổ tung, trong phút chốc cảm giác hốt hoảng cuốn lấy cô, hơn nữa bị nhiều người ồn ào như vậy, cô bỗng nhiên hơi sợ hãi.

Thế cho nên cô làm ra một hành động khiến nhiều người ngạc nhiên trợn mắt, nâng váy chạy như chạy trốn ra khỏi sảnh chính, cô chạy rất nhanh, giống như chỉ sợ phía sau có ai đó đuổi theo.

Trong tròng mắt đen như mực của Đằng Cận Tư thoáng qua đau đớn nhàn nhạt, lặng lẽ biến mất nơi đáy mắt, trước khi cầu hôn anh đã dự đoán trước nai con sẽ từ chối, nhưng hoàn toàn không ngờ cô lại có thể chạy như vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười khổ sở, đứng dậy, cất chiếc nhẫn đi, mặc dù lần này thất bại, nhưng anh sẽ không nổi giận, cho đến khi cô nói ra "Em đồng ý" mới thôi.

Thấy bạn tốt chạy đi, Tiết Giai Ny vội vàng hất tay Quan Hạo Lê muốn đuổi theo, kết quả bị Quan Hạo Lê giữ thật chặt, "Giai Ny, bây giờ Lương Chân Chân cô ấy cần bình tĩnh."

"Buông em ra!" Tiết Giai Ny d#đ*l$q@đ không vui trừng mắt liếc anh, dùng sức hất anh ra, bây giờ cô cần nhanh chóng rời khỏi người đàn ông này, hết sức bình tĩnh.

Quan Hạo Lê không có cách nào chỉ có thể buông tay cô ra, nhìn cô biến mất trước mắt mình, anh biết, vừa rồi Giai Ny bị xúc động, anh vốn nghĩ tối nay hàn huyên vui vẻ với cô một chút, nhưng nhìn tình thế trước mắt, chắc là không được, ôi... tình là vật chi, thật khiến cho người ta phiền não!

"Trời ạ! Không phải cô ấy nên nói "Em đồng ý", sau đó giống như hoàng tử cùng công chúa sống hạnh phúc cùng nhau sao? Cô ấy... sao cô ấy lại chạy đi như vậy?"

"Đúng thế! Chẳng lẽ cô ấy mừng đến phát ngốc!"

"Tôi đoán cô ấy bị dọa sợ choáng váng, sau khi chạy đi chắc chắn sẽ hối hận." (Đọc nhanh nhất tại : thich doc truyen . com)

...

Trong đám người lại bắt đầu thảo luận ầm ĩ, tất cả mọi người đều cảm thấy cảnh tượng kia thật khiến cho người ta khó tin, hoàn toàn không phù hợp với phát triển thực tế, rõ ràng nên đồng ý, chuyện tốt tối nay sẽ kết thành vợ chồng, nhưng kết quả nữ chính chạy.

Thật sự khiến người ta nghĩ không ra, không thể giải thích vì sao.

Đằng lão phu nhân không ngờ chuyện sẽ biến thành kịch vui, vội cho cháu trai thể diện, giống như đang nói: Cháu ngốc, sao không đuổi theo, bà xã của cháu thật sự chạy mất.

Đằng Cận Tư thất hồn lạc phách lqd giống như được người ta thức tỉnh, nhấc chân đuổi theo, nhưng vẫn còn chậm một bước, đợi đến khi đuổi kịp ra bên ngoài thì vừa đúng lúc nhìn thấy thân thể xinh đẹp của nai con chui vào trong taxi.

"Nai con..." Anh vội vã la lớn, muốn cô không cần đi, nhưng sau khi cô nhìn thấy anh, ngược lại chạy nhanh hơn, xe taxi "Vèo" một cái khuất xa tầm mắt của anh.

Anh gấp đến mức định lái xe đi, còn chưa đi được mấy bước đã bị người kéo lại, "A Tư, cậu bình tĩnh một chút, thật ra tối nay cậu đã thành công hai phần ba rồi, còn sót lại một phần ba cậu chỉ cần nắm thật chặt thời cơ, tôi tin tưởng không bao lâu nữa."

Quan Hạo Lê ở phía sau đi theo ra ngoài, kịp thời ngăn cản bạn tốt, anh nghĩ giả sử a Tư đuổi theo tới cửa nhà Lương Chân Chân, cô ấy cũng sẽ không để cho cậu ấy đi vào, hai người chỉ có thể cương, sẽ không có chút tiến triển; ngược lại, nếu như cho nhau một không gian suy tính hiểu rõ vấn đề, nói không chừng sẽ tốt hơn.

Đằng Cận Tư liếc nhìn bạn tốt, hơi không hiểu, "Thành công hai phần ba?"

"Cậu suy nghĩ một chút, Lương Chân Chân chỉ chạy trốn, mà không phải trực tiếp từ chối, điều này nói rõ trong lòng cô ấy hốt hoảng, thậm chí có thể sợ, người phụ nữ luôn thiếu hụt cảm giác an toàn, hơn nữa các cậu vừa nói tới vấn đề đứa bé ba năm trước, từ đau khổ sang hạnh phúc, tối nay cô ấy đã trải qua quá nhiều cảm xúc dao động, chỉ sợ khó có thể lập tức thừa nhận."

"Cầu hôn, chỉ là rót vào cho cô ấy một liều thuốc có công hiệu mạnh mà thôi, tôi tin tưởng, lời nói vừa rồi của cậu đã khiến cho cô ấy cảm động, hiệu quả vô cùng tốt." Quan Hạo Lê phân tích rất lý trí.

"Nhưng tôi vẫn lo lắng cho nai con." Đằng Cận Tư chau mày, anh tin lời Lê tử nói, nhưng vẫn không đủ tự tin.

Quan Hạo Lê vỗ bờ vai anh, "Tin tưởng tôi, có lúc cho nhau một không gian sẽ tốt hơn, có Giai Ny đi cùng cô ấy, cậu còn không thể yên tâm sao? Thêm nữa, tối nay là sinh nhật bà nội, cậu không thể đi như vậy."

Đằng Cận Tư cau mày nhìn về phía phương xa, gật gật đầu, thật ra thì anh biết chuyện tối nay cần thời gian để từ từ tiêu hóa, chỗ bà nội, anh không dám nói cho bà biết, sợ rằng sau khi biết sẽ lột một lớp da của anh, đây không phải là chuyện quan trọng nhất, quan trọng là sợ thân thể của bà không chịu nổi.

Hai người sánh vai quay trở lại phòng tiệc, trong lòng đều phiền muộn.


Trên taxi, Lương Chân Chân dựa vào ghế sau kinh ngạc ngẩn người, không thể không thừa nhận, những lời tâm tình anh nói không phải là hay nhất, nhưng là chân thật động lòng người nhất, trong nháy mắt đó, cô cảm giác được tâm hồn mình khẽ run, tim đập như đánh trống.

Lúc anh giơ chiếc nhẫn ra nói "Bà xã tương lai của anh" thì cô thật sự bị mê hoặc rồi, ba chữ kia thiếu chút nữa thì thốt ra, vậy mà, tiếng ầm ĩ của đám người chung quanh kéo lý trí của cô lại, khiến trong lòng cô dâng lên nỗi sợ hãi, tối nay, tâm tình của cô dao động quá lớn, từ đau khổ đến vui sướng, một cao một thấp, lên lên xuống xuống, không có cảm giác chân thật.

Hai mắt không hề có tiêu cự nhìn ra ánh đèn nê ông muôn màu muôn vẻ ngoài cửa sổ, lòng của cô, thật loạn, quá loạn...  

Chương 260. Chơi với lửa có ngày chết cháy (Hoàng – Hợp lái thuyền ~)

Editor: Puck – Diễn đàn Lê Quý Đôn

Đằng lão phu nhân thấy hai người a Tư cùng Lê tử trở lại sảnh chính, trong lòng thở dài, ôi... cháu dâu vẫn chạy mất, cũng không biết chờ tới khi nào mới nhìn thấy hai đứa kết hôn.

"Bà nội, thật ra thì cháu cảm thấy đại ca đã thành công rồi." Nam Hoa Cẩn nháy cặp mắt màu xanh nhạt như ngọc lưu ly.

"Hừ... cháu chỉ biết an ủi bà đây." Đằng lão phu nhân bất mãn hừ hừ, bây giờ tâm tình của bà rất khó chịu, vốn tối nay tất cả đều hoàn mỹ, kết quả gần đến lúc mấu chốt, cháu dâu chạy mất, tất cả tâm tình tốt của bà bị khuấy đảo rối loạn.

Nam Hoa Cẩn giống như đứa bé ôm lấy cánh tay lqd Đằng lão phu nhân, "Bà nội, vừa rồi bà có chú ý đến động tác rất nhỏ của chị dâu nhỏ không, khi đó môi chị ấy giật giật, ngón tay khẽ đưa ra, những điều này nói rõ chị ấy có cảm giác, thiếu chút nữa sẽ đồng ý rồi, nhưng người chung quanh náo động ầm ĩ, sau đó như vậy thôi! Cũng có khả năng khi bọn họ đi ra phía sau đã xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết? Khụ... Tuy nói chị dâu nhỏ thay quần áo rồi, nhưng mà cháu có cảm giác bọn họ không xảy ra chuyện gì."

Lúc này Đằng lão phu nhân mới liếc anh ta, "Thằng nhóc thúi, quan sát rất cẩn thận đó!"

"Hì hì... Bà nội, đây là sở trường của cháu mà, bà yên tâm, cháu tin tưởng nhất định đại ca sẽ cưới chị dâu nhỏ về, chị ấy là một người phụ nữ thú vị." Nam Hoa Cẩn cười rạng rỡ.

"Tam đệ (tam ca), chú (anh) lại nghĩ ra tư tưởng gì xấu, cười đến gian trá?" Nông Dịch Tiêu và Mạc Đông Lăng cùng đi đến.

"Bí mật." Nam Hoa Cẩn giơ ngón tay đặt lên môi, cười đến ngây thơ.

Nông Dịch Tiêu cùng Mạc Đông Lăng rất không chấp nhận việc cậu ta thừa nước đục thả câu, đừng nhìn bộ mặt thiên sứ của người này, thật ra chính là ác ma, mỗi khi cậu ta lộ ra nụ cười ngây thơ như thiên sứ thì chắc chắn trong lòng đang tính mưu ma chước quỷ gì đó, tốt nhất đừng dính dáng đến cậu ta, nếu không! Chạy trời không khỏi nắng.

"Không nói thì dẹp đi." Hai người trăm miệng một lời, on quyết định vẫn là sáng suốt không tham dự vào "Mưu ma chước quỷ" của cậu ta.

Đôi mắt trong suốt như ngọc lưu ly của Nam Hoa Cẩn nhìn lướt qua hai người, sau đó tập trung vào Mạc Đông Lăng, cười tủm tỉm đi đến, "Tứ đệ, tam ca có chuyện muốn thương lượng với em."

Mạc Đông Lăng lộ vẻ mặt tránh không kịp, "Tam ca, em sức yếu, anh cứ tìm nhị ca đi."

"Không, việc này chỉ có em mới có thể giúp một tay, yên tâm, lần này là vì..." Nam Hoa Cẩn đi tới nắm bờ vai của cậu a, ghé vào bên tai nhỏ giọng thì thầm mấy câu.

Lúc này đến lượt tâm tình của Nông Dịch Tiêu không vui, hai người bọn họ lại có thể bí mật trao đổi gì đó mà không nói cho anh! Để cho anh tức giận hơn nữa là thằng nhóc Mạc Đông Lăng kia lại có thể vô cùng phối hợp gật đầu, không hề phản kháng hay tỏ ý không vui, thì ra hai người bọn họ mưu đồ bí mật rất Happy!

"Khụ... Làm nhị ca của các chú, anh kiên quyết không thể cho phép các chú đi gieo họa nhân gian, rốt cuộc là chuyện gì?" Nông Dịch Tiêu xụ mặt hỏi nghiêm túc.

Trong mắt Nam Hoa Cẩn cùng Mạc Đông Lăng đồng thời thoáng qua tia giảo hoạt, vô cùng ăn ý trả lại anh một câu, "Chính là không nói cho anh."

"Các chú... Hừ!" Nông Dịch Tiêu giận đến nổi trận lôi đình, hai thằng nhóc thúi, thật sự càng ngày càng thích ăn đòn rồi, thay vì đứng đây chịu bực bội với bọn chúng còn không bằng đi chơi với con gái anh.

Bữa tiệc đã đến giai đoạn kết thúc, mọi người sinh lòng tiếc nuối với kết cục vội vã của chuyện vừa rồi, rõ ràng là một màn cầu hôn rất hoàn mỹ thật sự cảm động, sao có thể...

Đằng lão phu nhân đã nhiều năm không tham gia bữa tiệc như vậy, cả đêm nay, bà chỉ cảm thấy thân thể có chút ăn không tiêu, hơn nữa Chân Chân không đồng ý lời cầu hôn của a Tư, tâm tình của bà không được tốt, liền kêu Hạ Đông đưa bà về nhà họ Đằng nghỉ ngơi trước.

Người được mừng đại thọ đã đi rồi, những vị khách quý khác đương nhiên cũng rối rít rời khỏi sân khấu, Úy Hợp Hợp đi tới trước mặt Đằng Cận Tư rất nghiêm túc nói với anh: "Đằng đại ca, tối nay biểu hiện của anh vô cùng tốt, em nghĩ chị nai con nhất định bị anh làm cảm động, anh không cần nản chí, chị ấy nhất định sẽ đồng ý gả cho anh."

"Hợp Hợp, cảm ơn em." Đằng Cận Tư vẫn có cảm tình tốt với cô bé thú vị này, xét về phương diện nào đó cô ấy khá giống với nai con, giống nhau ở tâm địa thiện lương, thẳng thắn đáng yêu.

"A Tư, cố gắng lên! Con đường đuổi theo bà xã thường tương đối gian nan." Thư Nhĩ Hoàng vỗ vỗ bờ vai của anh, lúc này nói gì đều là dư thừa, nhớ tới năm đó anh đuổi theo bà xã nhà anh Úy Hợp Hợp lqd gian nan dường nào! Từ nhỏ bên người cô đã có nhiều người đàn ông ưu tú nhìn chằm chằm như vậy, nhất là Lục Thiệu Đình hơn cô hai tuổi, hai nhà không những gần nhau, mẹ hai bên còn là bạn tốt nhiều năm, thiếu chút nữa thì cho bọn họ ước định khi vừa sinh rồi, may mà mình dự kiến trước, lúc Hợp bảo bối tròn một tuổi, liền hạ dấu ấn của mình lên cho cô ấy.

Đằng Cận Tư sáng tỏ gật đầu, mỗi người đều có một tình yêu thuộc về mình, mức độ gian nguy trong đó không muốn người khác biết, mặc kệ như thế nào, anh sẽ không buông tha, nai con, là nguyện vọng của anh!

"Ghét!" Úy Hợp Hợp âm thầm nhéo thịt bên hông của ông xã mình, nhe răng nhếch miệng với anh, cái gì gọi là đường theo đuổi bà xã tương đối khó khăn chứ!

Thư Nhĩ Hoàng dứt khoát bồng cô lên, đi tới phòng khách sạn, khiến Úy Hợp Hợp vừa đấm vừa đánh, thậm chí... cắn, nhưng người nào đó vẫn cứ thờ ơ, tiếp tục đi về phía trước, bước chân tăng nhanh rõ ràng.

"Vật nhỏ, chờ xem anh thu thập em như thế nào!" Anh cúi đầu cắn lên môi cô, trong mắt nhuộm đầy màu sắc tình dục.

Úy Hợp Hợp làm chuyện xấu thò tay vào trong áo sơ mi của anh, níu lấy núm nhỏ nào đó chà đạp một hồi, rất hài lòng khi thấy tròng mắt đen của người đàn ông nào đó càng lúc càng thâm trầm, hừ! Ai nói chỉ có đàn ông hư, phụ nữ cũng có thể hư!

"Tiểu yêu tinh, em cố ý!" Giọng Thư Nhĩ Hoàng kỳ quái, Hợp Hợp của anh được anh cưng chiều càng lúc càng hư rồi, vốn là cô bé không hiểu chuyện giờ đã thành người phụ nữ thành thục như yêu tinh cổ quái, còn có thể làm chuyện xấu với anh, nhưng tính cách nhiều mặt của Hợp Hợp như vậy càng khiến cho anh yêu tận xương tủy, cũng là người chỉ thuộc về riêng anh.

"Rõ ràng chính anh trêu ghẹo trước. Thật khôi hài!" Úy Hợp Hợp bất mãn chu môi, tay nhỏ bé vân vê lên da dẻ d$đ*l@q&đ trước ngực anh, đây quả thực đang khảo nghiệm sự nhẫn nại của Thư Nhĩ Hoàng, thật sự hận không thể giải quyết cô tại chỗ!

Thật vất vả đi đến cửa phòng, Thư Nhĩ Hoàng vội vã tìm thẻ phòng trong túi, lại phát hiện trước ngực có cảm giác ẩm ướt truyền đến, nơi nào đó phía dưới của anh càng mạnh mẽ lợi hại hơn, vật nhỏ đây là muốn chơi đùa với lửa!

Một tay anh ôm cô vào phòng, trực tiếp ấn cô lên trên cửa, thuần thục lột sạch cô, cũng không quan tâm về sau chiếc váy này còn mặc hay không, trực tiếp xé thành vải rách ném trên đất.

"Đến... trên giường đi." Úy Hợp Hợp bị anh đè trên cửa hôn đến choáng váng mờ mắt, tuy nhiên không quên nhắc nhở người đàn ông của mình vị trí XXOO không đúng.

"Bảo bối, hôm nay sẽ cho em trải nghiệm một lần vui vẻ không giống như vậy." Thư Nhĩ Hoàng thở hổn hển buông cánh môi cô ra, tình ý phun lên gáy cô, sau đó vùi đầu vào xương quai xanh của cô, mạnh mẽ hút, mút, gặm, cắn, sức lực lớn đến mức khiến Úy Hợp Hợp mắc cỡ đỏ bừng mặt, tên xấu xa này! Vốn hư hơn cô gấp trăm lần! ╭(╯╰)╮

Chỉ chốc lát sau, cô đã cảm thấy mình sắp bị thiêu đốt dưới lửa nóng trước đây chưa từng có của anh, cả người đã bị cháy sạch đến mềm yếu, lý trí hoàn toàn không còn, cho tới khi thân thể bị một vật khác thường xâm nhập, mới cảm thấy mình bị ăn khi bị đè trên cửa rồi.

Úy Hợp Hợp ngước cổ mịn màng thở gấp, hai chân vòng quanh hông người đàn ông, mặc cho anh nông sâu chọc vào mình, bởi vì sợ hiệu quả cách âm không tốt, cô cắn môi chịu đựng không dám hô lớn tiếng, đè nén âm thanh ừ ừ a a càng thêm kích thích người nào đó, sức lực càng lúc càng không khống chế được, đỏ mắt mạnh mẽ xuyên qua cô.

"A..." Cô đè thấp giọng run rẩy lên, cảm thấy từng tế bào đều đang điên cuồng hô hào.

Lúc kết thúc, Thư Nhĩ Hoàng lui ra ngoài, dieendaanleequuydonn hai ba cái lột sạch sẽ quần áo của bản thân, rời khỏi ôm ấp của anh, Úy Hợp Hợp liền mệt mỏi tuột xuống, hai chân run lên chấm đất, vừa rồi... quá kịch liệt, đột nhiên, trên đùi giống như chảy ra một luồng chất lỏng nóng bỏng.

Không đợi cô kịp phản ứng, bản thân đã bị bế lên, ném đến trên giường lớn mềm mại, vừa mới dính vào giường cô liền "A!" thét lên chói tai, lại bị người đàn ông nào đó chặn lại.

"Hoàng, anh Hoàng... Ông xã..." Úy Hợp Hợp lấy lòng làm nũng, vừa rồi anh dùng quá nhiều lực, hơn nữa đè ở trên cửa, lưng còn đau rát, tối nay có thể không muốn không?

Thư Nhĩ Hoàng cười đến mê hoặc người, "Bảo bối, là em chơi lửa trước, kẻ chơi lửa, nhất định phải bỏng tay, ngoan, kêu một tiếng ông xã nữa."

"Người xấu!" Úy Hợp Hợp lqd kiêu ngạo hừ hừ, trong lòng cô biết tối nay mình không tránh thoát, cho nên không có ý định lấy lòng người khác nữa, cần phải có khí thế!

"Bảo bối, vậy tối nay sẽ hoàn toàn hư hơn một chút." Thư Nhĩ Hoàng vừa nói vừa cắn chỗ đẫy đà mềm mại của cô, động thân, mạnh mẽ xuyên qua cô, bởi vì vừa rồi đã có một lần, bên trong cực kỳ ướt át, xông qua thịt non tầng tầng lớp lớp, dịu dàng bao quanh lấy anh, kích thích anh phấn khởi lạ thường, động tác cũng càng ngày càng mãnh liệt.

Sau đêm nay, Úy Hợp Hợp hoàn toàn thấy được người đàn ông của mình rất hư, thật xấu! Một đêm dùng nhiều tư thế mắc cỡ như vậy giày vò cô, bắp đùi cũng co giật, hu hu...  

Chương 261: Ban đêm ưu sầu
Editor: ChiMy

Bên trong chung cư xa hoa ở trung tâm thành phố, trong ngôi nhà 201 trên tầng 19 tại toà nhà F, có hai cô gái trẻ tuổi ngồi trên sofa, hai người đều mặc áo thun đơn giản và quần đùi tựa vào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net