1.Phải chăng là ông trời sắp đặt?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một buổi sáng nọ, khi những tia nắng đang cố len lỏi vào phòng của anh nhân viên văn phòng Choi Yeonjun, thì bỗng một tiếng *reng* khiến cả căn phòng đang yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào bất thường. Một thân hình to cao đang cuộn tròn trong chiếc chăn, lặng lẽ đưa chiếc tay của mình ra để với lấy chiếc điện thoại đang để trên chiếc bàn kế giường ngủ không xa. Khi đã tắt được tiếng chuông báo thức to vang, thì cái thân hình to cao ấy lại cầm vội chiếc điện thoại vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân vì đã trễ giờ làm.

Dù trễ làm thì trễ làm chứ Yeonjun vẫn không từ bỏ được quán cà phê quen thuộc của cậu vào mỗi buổi sáng, cậu ghé vội vào quán oder cho mình một ly capuchino đá, rồi lại vội vội vàng vàng trèo lên chiếc xe máy của mình phóng thật nhanh đến công ty. Nhưng vì bản tính não cá vàng của mình nên cậu đã bỏ quên chiếc cặp có đựng bản báo cáo mà ông sếp khó ưa đã dặn cậu phải đem nộp ngay trong sáng nay. 

"Lại để quên đồ nữa sao? Chán ông này thật sự."

Người nhân viên tên Beomgyu cũng là người em thân thiết kêu lên trong sự chán nản vì người anh cái gì cũng quên mỗi người yêu cũ là nhớ đã để quên chiếc cặp hơn N lần ở quán cà phê. Beomgyu lại phải như mọi ngày đi đến công ty để đưa lại cho người anh vô tri của mình đồ vật mà người anh đó đã để quên. 

Nhận được bản báo cáo Yeonjun liền đi nộp cho sếp vì nếu hôm nay mà cậu lại để quên bản báo cáo nữa thì coi như mất việc. Nộp xong, cậu đi liền về chỗ của mình rồi làm việc một mạch từ sáng đến tối muộn.

Làm xong công việc của mình cậu liền xách chiếc cặp của mình rồi đi về nhà với cái thân hình mẹt mỏi. Trong lúc đi về, cậu chợt nhận ra chiếc bụng của mình đang kêu cồn cào vì sáng giờ cậu chỉ uống mỗi cốc capuchino đá, nhưng Yeonjun cũng không lạ mấy với chuyện này vì từ khi vào cái công ty ấy cậu có bao giờ ăn đủ 3 bữa 1 ngày đâu.

"A! Là quán thịt nướng quen thuộc, mình sẽ vào đó ăn một bữa thật no mới được!"

Yeonjun reo lên vui sướng khi thấy quán thịt nướng yêu thích của mình đã mở sau một thời gian tạm đóng cửa vì phải sửa chữa. Vừa vào quán mùi thơm nồng nặc của thịt nướng đã khiến cho Yeonjun đã đói lại càng thêm đói, cậu oder 1 đĩa thịt bò ướp sẵn để tự nướng, khi vừa ăn miếng đầu tiên những đoạn kí ức vs người cũ lại xẹt ngang qua trong tâm trí cậu.

 Đó là hình bóng của Choi Soobin, người yêu cũ của Yeonjun, vì lúc còn trong mqh tình cảm với Soobin, cậu ấy đã dẫn Yeonjun đến quán này ăn rất nhiều lần vì biết cậu thích ăn thịt bò. Dù bị dị ứng với thịt bò nhưng Soobin vẫn thấy rất hạnh phúc khi đi ăn thịt nướng vs Yeonjun.

                                                                          Còn tiếp....


Đúng là k ai lm người bthg khi yêu nhỉ=)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net