Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều nay tôi được nghỉ. Mới hôm trước nghe nói gần đây có một vườn hoa mới xây dựng, vé vào cũng rất hợp lý, vì vậy, hai đứa liền rủ rê nhau đi chụp ảnh.
Vườn hoa xinh xinh với muôn loài hóa lưu ly, cúc tím, cúc họa mi,vvv... Nổi bật nhất vẫn là hoa thạch thảo.

Cre : Sưu tầm - GOOGLE

Những bông hoa màu tím nhỏ nhỏ xinh xinh phủ kín cả một vùng.
Thạch thảo như một loài hoa tượng trưng cho tiết trời thanh khiết của ngày thu dịu mát, mênh mang đưa ta đến những khoảng trời đầy bình lặng. Những cành thạch thảo mỏng manh, tím biếc như chất chứa bao nỗi buồn ở trong tim, một sự trầm buồn mà chẳng hề ủy mị, vẫn mạnh mẽ vươn lên tô điểm cho đời. Vậy nên, nhìn những bông hoa mang hương đồng nội ấy đung đưa trong ánh nắng ban mai là bao cảm xúc chợt ùa đến, khiến người ta cứ xốn xang, cứ bồi hồi trong những hoài niệm của ngày xưa. Xa xa là những chiếc cối xay gió màu trắng viền xanh dương nằm trên một đồi đất nhỏ. Dưới đồi là một cây gì đó mà tôi không biết, trên đó có một cái xích đu đôi màu trắng cùng với hoa văn nhìn vô cùng giản dị mà tinh tế. Phía xa xa nữa còn có một cái hồ, cây cầu bắc đến giữa hồ. Có một chiếc đàn piano màu trắng. Đúng là địa điểm thích hợp để chụp ảnh tự sướng, sống ảo. Rong chơi hết cả một buổi chiều đến tối om tôi mới về nhà.

Giờ tôi đang loay hoay chỉnh sửa lại đống ảnh hồi chiều. Chọn hai bức ảnh chụp tôi và Linh riêng lẻ in ra làm bookmarks. Sau đó, chỉnh sửa một vài ảnh, chuẩn bị up mạng xã hội.
Vừa đăng nhập vào tài khoản forum, đã thấy có mười thông báo. Trong đó, tôi chỉ để ý đến một dòng thông báo : " Âu Dương Huyền Vũ đã chấp nhận lời mời kết bạn. 3:45".
Không cần soi gương lúc này tôi cũng biết, mặt tôi chắc chắc là phởn lắm. Chẳng hiểu sao tôi luôn chú ý đặc biệt đến cậu ý. Tôi cũng chả biết nữa.
Tôi liền mở mục inbox, thấy nick cậu ấy đang sáng đèn nhưng cứ nhắn rồi lại xóa, không dám gửi, cuối cùng, tôi đành bỏ cuộc, out ra, đăng tấm ảnh lên kèm theo caption : " Thanh xuân của chúng ta không phải tính bằng tuổi trẻ, mà là được tính bằng thời khắc chúng ta gặp được nhau và nắm tay nhau, trao nhau những tình cảm bình yên nhất.". Ngay lập tức, các bạn đã nhảy vào bình luận sôi nổi.
#1 [ Hoàng Dương Phương Linh ] : Tao nổi da gà lần thứ N+
#2 [ Dương Thái Vạn Trình ] : Hai chúng mày lại đi tí tởn với nhau, để mình thằng bạn này ru rú ở nhà phát mốc rồi đây.
#3 [ Vũ Hoàng Lâm ] : Giày Converse đỏ đậm xinh thế :)))
#4 [ Cao Thái Sơn ] : Ái chà chà, ở đâu đây chúng cậu?
#5 Hoàng Dương Kiều Ninh : Hai đứa đi vui thế, chả rủ bà cô già này đi cùng.
#6 Hoàng Dương Phương Linh : @ Dương Kiều Ninh Thôi đi thím Ninh ạ, 23 tuổi bà già cái nỗi gì, à quên, thím 23 tuổi CHƯA CÓ NGƯỜI YÊU CHƯA CÓ NGƯỜI YÊU CHƯA CÓ NGƯỜI YÊU - chuyện quan trọng phải nhắc lại ba lần.
#7 Hoàng Dương Phương Uyên @Hoàng Dương Phương Linh Bố mày tình cảm với mày như vậy mà mày nỡ, có tin tao.....
#8 Hoàng Dương Phương Uyên @ Vũ Hoàng Lâm Người ta là #1 đấy, cần inform cứ inbox tôi đây , tư vấn free luôn.
#9 Hoàng Dương Phương Linh #8 Bán rẻ bạn bè là điều không nên làm x 3,14
#10 Vũ Hoàng Lâm .....

Buôn chuyện vèo một cái đã gần 12 giờ. Tôi nhìn chăm chú cái nick vẫn còn đang sáng đèn kia, đầu đang nghĩ nên lấy lí do gì để inbox cho người ta.
"Ting"
"Âu Dương Huyền Vũ đã bình luận về bài viết của bạn."
Tôi đơ người ra vài giây, tự véo mặt mấy cái xem có phải là đang mơ ngủ hay không, đau đến chảy nước mắt luôn. Thế nhưng vừa click vào thông báo, mới kịp nhìn chữ hơn ở cuối dòng thì trang web load lại, mất luôn bình luận. Tôi ấn lại vào thông báo, nó liền hiển thị "Thông báo này không tồn tại.". Có lẽ cậu ấy đã xóa bình luận. Tôi liền mở chat , gõ một câu.
- Bình luận gì thế? Sao xóa rồi?
Rất nhanh bên kia đã hiển thị hai chữ "Đã Xem". Tôi đợi 15 phút vẫn chưa thấy reply. Chán thật đấy!!!
Đang định tắt máy đi ngủ thì bên kia lại gửi đến một tin nhắn.
- Ấn nhầm.
Đầu tôi liền đầy một đống thắc mắc. Ấn nhầm mà lại có chữ "hơn", hay là do ấn nhầm nút PASTE, cũng có thể lắm. Tôi cũng không biết nói gì nữa, đành gõ vài chữ.
- Ừm, muộn rồi, ngủ đây, ngủ ngon.
Ngỡ tưởng bên kia sẽ seen, nhưng cậu ấy đã trả lời luôn.
- Ngủ ngon.

Tôi cười như một con ngốc sau đó tắt máy đi ngủ. Đêm hôm ấy tôi đã mơ một rất mơ thật đẹp. Hóa ra , được người mình để ý chúc ngủ ngon chính là như thế!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net