Ngoại truyện 14: Những mẩu truyện nhỏ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những mẩu truyện nhỏ
Edit: Sa

1 - Được cả tình lẫn tiền

Ờm, sự việc xảy ra khi Lý An Ninh và Từ Mạc Đình vừa mới hẹn hò.

An Ninh ngạc nhiên khi ra ngoài mua hoa quả với cô bạn phòng bên mà cũng gặp được Từ Mạc Đình.

Nhìn bóng dáng cao ráo, mái tóc đen gọn gàng thơm mát đang tắm trong nắng ấm ấy, cô cảm thấy đó là một bức tranh rất đẹp.

"Quả là rồng phượng giữa biển người." An Ninh cảm thán.

Cô bạn đi cùng đang chọn táo nhìn theo mắt của An Ninh, gật đầu lia lịa tán thành: "Trai đẹp trai đẹp, là mối tình đầu của bà đúng không? Theo đuổi đi, bà vừa xinh đẹp lại cực kỳ thông minh, theo đuổi người ta sẽ dễ như trở bàn tay." Cô nàng thấy Meo Meo chỉ cười chứ không nói gì thì giật dây, "Có muốn cá cược không, nếu bà theo đuổi được anh ta, tôi sẽ đưa bà một trăm tệ!"

Cô nàng vừa nói xong liền thấy một tờ một trăm nhét vào tay Lý An Ninh.

Từ Mạc Đình nắm lấy tay kia của An Ninh, nói: "Em thuộc về anh, đi ăn cơm cùng anh nào."

An Ninh che mặt, ây da, mình phải cẩn thận mới được.

Bởi vì, được cả tình lẫn tiền mà.

Cô nàng đang cầm quả táo trong tay: "Ôi, trái tim thiếu nữ của bà."

2 - Cờ đỏ

Lý An Ninh đi dạo phố, trên đường gặp được một thầy tướng số

Meo Meo ngồi xuống trước mặt thầy bói.

Thầy bói: Muốn coi gì?

Meo Meo: Hỏi về tiền tài đi.

Thầy tướng số: Trán cao, chân mày rồng, hai mắt có thần, là người tài không thua kém gì đàn ông.

Meo Meo: Hiện giờ tôi không có việc làm, công việc duy nhất của tôi là ở nhà chăm con.

Thầy tướng số: Ặc, cô có cái mũi thẳng, cằm thon, là tướng vận phu. Tiền tài của chồng cô chắc chắn...

Meo Meo: Chồng tôi làm trong cơ quan nhà nước, là người có phẩm chất chính trực và tâm hồn cao thượng.

Meo Meo thầm bổ sung trong bụng: Đó là ở khía cạnh công việc, còn về việc tư thì hoàn toàn không chính trực cũng chả cao thượng gì.

Thầy tướng số: ... Cô à, cô móc mỉa tôi đó hả?

Meo Meo: Tôi thích theo đuổi sự thật. Khụ, mặc dù tôi cũng thích nghiên cứu những hiện tượng kỳ lạ.

Thầy tướng số: Vậy cô muốn coi số mạng không?"

Meo Meo: Không cần đâu, tôi đi dạo hơi mệt, vừa khéo chỗ thầy có cái ghế nên tôi mới ngồi xuống...

Từ Mạc Đình mua nước uống cho Meo Meo đi tới.

Thầy bói: Ồ vị này có ngoại hình là rồng phượng trong biển người, có muốn xem nhân duyên không? Tôi thấy anh có gương mặt sáng sủa, chẩm cốt song long, hoàn toàn có thể hưởng được cuộc sống phú quý, con đàn cháu đống, cờ đỏ không ngã, cờ màu tung bay(1). Chỉ cần anh mua ở chỗ tôi...

Từ Mạc Đình (quả quyết): Không cần đâu. (Kéo Meo Meo) Đi thôi, cờ đỏ.

Meo Meo: ...

(1). Cờ đỏ: vợ, cờ màu: bạn gái bên ngoài. Cờ đỏ không ngã cờ màu tung bay: ý nói có nhiều gái theo.

3 - Lo sợ

Sau khi Lý An Ninh đưa đôi song sinh đi tham dự khóa Tìm hiểu thiên văn thì đến thư viện thành phố ở gần đó để đọc sách.

Từ Mạc Đình hết bận thì đến tìm cô.

Vào tới thư viện, anh nhìn thấy ngay cô đang ngồi cạnh cửa sổ dưới ánh mặt trời, một tay chống cằm còn tay kia thì lật sách.

Anh nhớ lại trước đây, thời còn học đại học, anh đã gặp cô rất nhiều lần ở thư viện, anh muốn đến nói chuyện cô nhưng cuối cùng lại không làm gì cả. Lá thư tình không được đáp trả đã ngăn bước chân anh.

"Ngồi một mình hả?"

An Ninh thấy Từ Mạc Đình ngồi xuống ghế đối diện thì vui vẻ nói: "Anh đến rồi đấy à?"

"Em nhớ tôi là ai không?"

"Em đâu có mất trí nhớ chứ, Mạc Đình, anh làm sao vậy?" An Ninh khó hiểu.

"Em đang đọc sách gì thế? Có hay không?"

"Trang Tử, đang đọc đến đoạn 'Chân giả, tinh thành chi chí dã. Bất tinh bất thành, bất năng động nhân'(2) thì anh tới."

"Lý An Ninh, em thấy tôi thế nào?"

"Thế nào gì chứ? Anh giỏi nhất, mãi luôn như vậy." An Ninh nói với anh: "Tin em đi."

"Có muốn đi ăn với tôi không?"

"Ăn chứ." Không phải đã nói cùng đi đón con rồi ăn lẩu sao?

Từ Mạc Đình nở nụ cười, những lời này đều là những lời trước kia anh muốn hỏi, để lại gần với cô hơn.

Lúc trước là vì lo sợ mà không nói ra, còn bây giờ mỗi câu trả lời đều là những đáp án mà anh từng kỳ vọng nhất.

(2). "Chân giả, tinh thành chi chí dã. Bất tinh bất thành, bất năng động nhân" nghĩa là Thành thực trong đức tính con người là biểu hiện cao nhất của lòng thành, không có tấm lòng thành thì không thể lay động lòng người.

4 - Như thuở ban đầu

Meo Meo và chị họ đi dạo phố, lúc đi vào hiệu sách thì vô tình gặp Từ Mạc Đình.

Chị họ: "Em nghĩ một nửa của chúng ta đã xuất hiện chưa? Gần đây em đang hứng thú với âm dương bát quái gì đó đúng không? Xem một quẻ thử sao."

Meo Meo bấm đốt tay, "Một nửa của em đã xuất hiện rồi, còn của chị thì chưa sinh ra đời."

Từ Mạc Đình đã nhìn thấy Meo Meo khi cô chỉ vừa bước vào hiệu sách, nhưng anh vẫn tiếp tục đọc sách, chỉ là tay cầm sách khẽ siết chặt lại. Sau đó, Mạc Đình nghe thấy câu "còn chưa sinh ra" thì nhíu mày, biểu tình rất... phức tạp.

Sau đó, anh cầm sách ra quầy tính tiền.

Năm phút sau, Meo Meo cũng cầm sách đi tính tiền.

Người bán hàng đưa cho cô một quyển sách.

"Hửm?"

Người bán hàng: "Vừa nãy có một chàng trai đưa cho em."

Meo Meo: "..."

Chị họ: "Chẳng lẽ là tỏ tình? Có khi là một nửa của em đó."

Meo Meo nhìn quyển sách "Các phương pháp đo lường" mà người bán hàng đưa cho, ai lại đi tặng quyển sách này để tỏ tình?

Là vì người không được hồi đáp thư tình đành phải dùng sách khoa học để tìm cảm giác tồn tại.

Nhiều năm sau. Cũng hiệu sách đó.

Meo Meo đi chọn sách cho hai đứa trẻ song sinh ở nhà.

Từ Mạc Đình đỗ xe xong thì đi vào, thấy An Ninh đang nhìn mấy giá sách thì anh có cảm giác như đã mấy đời.

Anh lặng lẽ ngắm cô: Cô cao hơn, tóc dài hơn, thành thục hơn so với cô bé mặc đồng phục học sinh năm nào.

Anh cũng đã không còn là cậu học trò năm ấy nữa.

Chỉ có một điều vẫn không hề thay đổi, đó là tình yêu của anh dành cho cô.

Mãi như thuở ban đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net