Chiếc bật lửa và váy công chúa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc bật lửa và váy công chúa

Thể loại: Ngôn tình hiện đại, HE

Truyện này có vẻ cũng khá nổi, phần lớn mọi người đều dành lời khen có cánh cho nó, nhưng cũng tồn tại ý kiến chê bai. Họ nói nam chính hời hợt, không nhìn ra tình cảm của anh ta với nữ chính? Thực ra từng câu nói, từng hành động của Lý Tuân, đó không phải là yêu thì là gì nữa? Lý Tuân là người không giỏi nói những câu tình cảm, anh ta khá nhiều tật xấu, nhưng hành động của anh ta đủ để gấp mấy lần lời yêu. Có chút giống Tề Mặc ở một điểm, yêu không chỉ là bao bọc, còn là để người mình yêu ngày càng trưởng thành. Chu Vận giỏi, nhưng kiểu giỏi công thức, kiểu học hành, chính nam chính đã góp phần làm nên sự toả sáng của cô, đó không phải là yêu thì là gì? Mình thích lúc có người hỏi vì sao Lý Tuân lại phá hủy sản phẩm của Phương Chí Tịnh, anh ta nói "bởi vì yêu...", chỉ bởi vì Chu Vận không thích Phương Chí Tịnh. Mình thích cách tác giả viết về tình yêu tuổi trẻ của họ, cũng thích cách tác giả viết nên câu nói của Lý Tuân lúc về già, lúc sắp mất.

Về nữ chính, nhiều người nói, nữ chính như người hầu của nam chính vậy. Nhưng lạc thú tình yêu mà, không phải người trong cuộc, bạn thấy người ta đang bị bắt nạt, nhưng chính người trong cuộc cam tâm, tình nguyện và hạnh phúc với điều đó, thì làm gì được? Rõ ràng dễ thấy Chu Vận luôn chạy theo Lý Tuân nhưng nếu cô giận dỗi không chạy theo nữa, anh cũng sẽ quay lại chờ cô. Mình cũng thích tính cách nữ chính. Có sự trong sáng, có thông minh, lúc cần dùng trí có trí. Cuối cùng Chu Vận vẫn chỉ là bại tướng của mình Lý Tuân, để mình anh bắt nạt thôi.

Nhiều bạn không thích tính cách Lý Tuân. Có thể anh ta xấu tính, nhưng ngay trong truyện tác giả cũng nói anh ta không nhiều bạn, vốn tính cách đã khó gần, nhưng vừa đủ để kết hợp với Chu Vận, hai con người đến với nhau hài hoà kì lạ. Họ có cuộc sống riêng, hạnh phúc, họ không quan tâm đến những người xung quanh, thì bạn thích họ hay không cũng không quan trọng. Mình đọc được bình luận của ai đó nói Lý Tuân như bệnh tâm thần, thà rằng nói anh ta bị bệnh còn được thương, đây là người bình thường mà tính cách khó ưa. Nhưng nhìn lại cả tuổi thơ của anh ta đi. Sống trong hoàn cảnh thiếu thốn tình thương như vậy, anh ta vẫn có thể xuất sắc đã là kì tích, vậy nên việc anh ta không muốn cúi đầu, dù thích nữ chính cũng phải ép cô tỏ tình trước, luôn tỏ ta cao ngạo, có phần ấu trĩ, cũng xem như bù lại tổn thương của việc phải trưởng thành quá sớm, luôn bị coi thường, đánh đập. Nói chung thì tính cách nam chính hình thành mình có thể hiểu được. Chỉ là cuộc đời quá bất công với nam chính, khi anh bắt đầu thành công, hơi ấm nhỏ nhoi của tuổi thơ anh cũng ra đi, 8 năm tù giam vì một tên khốn giả tạo. Đã thế còn bị chiến hữu phản bội. Sau ra tù sớm nhưng cũng mất 6 năm. Lúc ấy mình đã cảm thán, sao bên ngoài nhiều kẻ cặn bã được nhởn nhơ như vậy còn người như anh lại chịu mức án nặng đến thế.

Khen nam nữ chính không bằng khen tác giả. Đây là truyện mang nhiều yếu tố thực tế, không giống tổng tài cao cao tại thượng cả ngày chả thấy làm việc, chỉ suốt ngày bên nữ chính thả thính. Tác giả xây dựng nhân vật có công việc, có đi làm, thậm chí là làm bán mạng, vì vậy đôi khi thấy tình cảm quá nhàm chán, nhưng mình lại thích như vậy, lý tưởng hoá nhưng không ảo tưởng hoá. Kì thực cùng motip nhân vật nhưng không phải ai cũng xây dựng thành công, nếu không có sự kéo léo của tác giả có lẽ mình cũng chẳng thích tính cách của nam nữ chính, có thể. Nhưng tác giả đã thành công để mình u mê. Chẳng cần mình nhận xét, tác giả cũng ghi rõ tính cách từng người, ghi rõ hạn chế của họ, ghi cả nỗi băn khoăn của độc giả và giải quyết nó một cách rất hài hòa.

Tóm lại thì đây là một bộ truyện thành công, đáng đọc.

Chấm điểm: 9/10


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net