Sủng phi thượng vị ký - Mạch Thượng Phù Tô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dựa theo những gì tóm tắt trên wattpad, đây là cuốn "cung đấu điền văn" dài 156 chương (lúc đầu mình hơi ngạc nhiên vì truyện đã có kịch tính mưu mô của cung đấu vậy sao còn có nhẹ nhàng thanh bình của điền văn, nhưng sau phát hiện ra đúng là như vậy thật =)) Mỗi chương không dài lắm, mình đọc mất khoảng 3 - 4 ngày tính cả cuối tuần thì hết. Nhìn chung, quyển trọng sinh này, như cái tên, kể về một cô nương đòi lại hết thảy những gì kiếp trước bị đoạt mất, kiếp này đi lên từ chức vị phi tần bé nhất từ từ thành mẫu nghi thiên hạ độc sủng của hoàng đế. Ấn tượng với con số 4 triệu lượt đọc trên watt, mình đã click vào đọc thử xem sao :D

Cố Vân Yên, kiếp trước  vào cung với tâm địa đơn thuần thánh thiện, không tránh khỏi bị người khác tính kế lợi dụng. Tác giả không nói nhiều về khoảng thời gian trước đó của nàng cho tới tận gần cuối truyện, nên cá nhân mình chưa hẳn cảm nhận được nỗi thống khổ của nàng và quyết tâm trả thù ở kiếp sau một cách rõ ràng. Nửa đầu truyện, Cố Vân Yên thể hiện bản lĩnh của một cô gái thông minh nhưng biết ẩn giấu tâm tình, là người nội liễm, dù trong cạm bẫy nàng cũng bình tĩnh hoá giải, bởi hết thảy đều nằm trong sự sắp đặt của nàng. Thêm vào đó, các tình tiết tình cảm đan xen toan tính mạch lạc mà nhuần nhuyễn, cuốn hút, các tiểu tiết trong cung cũng được lột tả chi tiết, xác thực và tỉ mỉ, có thể thấy tác giả viết khá chắc tay nửa đầu, cho mình cảm giác thực sự của một quyển trọng sinh. Nhưng từ giữa truyện trở đi, kể từ khi kẻ thù nguy hiểm nhất của nàng là Hiền phi bị loại bỏ, có vẻ như truyện kém hẳn sự hấp dẫn, dù cho sau đó có xảy ra vài biến cố khác, nhưng cũng đều dễ dàng bị hoá giải. Dường như kiếp sau mọi thứ đến với nàng quá yên bình, tựa như nước chảy mây trôi, từ việc ngầm biết trước rất nhiều âm mưu, khéo léo thu hút sự chú ý của Tiêu Dục, đến việc kết thân cùng Đỗ sung nghi và Huệ phi tình tỉ muội thật tâm giữa chốn hậu cung tàn khốc, lại thuận lợi sinh con nối dòng và liên tục gặp nguy hoá an, càng gần về cuối truyện, mình càng không còn thấy hình tượng nữ nhân vật ban đầu nữa (thực sự là hơi tiếc khi truyện lại theo hướng điền văn kiểu này, đoạn đầu lại khá kịch tính nên mình có phần hơi hẫng) Nhưng dù sao, Cố Vân Yên là nữ chính làm mình không khỏi tán dương, bởi nàng khá lí trí, là một chủ tử khoan dung, có chính kiến biết tiến lui chứ không bánh bèo ỷ lại coi trời bằng vung như nhiều nữ chính khác.

Nam chính Tiêu Dục là nhân vật làm mình không ghét được, mình phục Mạch Thượng Phù Tô ở điểm đấy - tác giả đã tạo nên hình tượng vị vua đúng nghĩa, không hề khiến mình cảm thấy hắn 'không sạch' hay không chung thủy với nữ chính, thậm chí mình còn nghĩ với tư cách là hoàng đế, hắn làm thế là điều tất nhiên; đây là điều ít truyện cổ đại trọng sinh nào làm được với mình. Thêm vào đó, lúc đầu Tiêu Dục cũng chỉ hờ hững với ái tình và coi đó như trách nhiệm bắt buộc, đến khi hắn để tâm đến Cố Vân Yên, dường như hàng loạt các quy tắc của hắn bị phá vỡ, liên tiếp có các ngoại lệ xuất hiện. Và tất nhiên, sủng nữ chính lên tận trời :)) từ khi xác định tình cảm với Vân Yên thì chỉ ngày đêm mong ngóng nàng, không hề đụng đến phi tần cung nữ nào khác mà chỉ tâm tâm niệm niệm cầu hoan cùng 'hoàng hậu của hắn' làm mình đọc truyện cũng orz :v Nửa cuối truyện khi gần như không còn gì đáng lo ngại và toàn sủng thì không còn gì để nói, ngọt đến tận chân răng (đôi lúc hơi nhàm chán). Tính tình hắn thay đổi đến phát sợ, kiểu mình đọc một lèo đôi lúc chưa kịp thích nghi với các thay đổi luôn :vv Thực ra thì nam chính cũng gần như hoàn hảo và không còn gì đáng nhắc đến ngoại trừ nhiều lúc hắn coi ám vệ như cây cảnh vậy, chẳng phát huy nhiều tác dụng cho lắm - khác xa ám vệ trong 'Cắt Đứt Tơ Tình' chuyện méo gì cũng biết để bẩm báo =))

Dàn nhân vật phụ gồm n phi tần cung nữ luôn làm nền cho sự tỏa sáng của nữ chính cùng các thái giám, cung nhân. Trong đó, Mạnh tần nương, Đỗ chiêu nghi và Hoàng hậu tiền nhiệm là nổi bật hơn cả. Một người dám cắm sừng hoàng đế, một người thà tâm sự bầu bạn với Vân Yên còn hơn tranh thủ sự chú ý của Tiêu Dực, thái độ bàng quang, một người làm mình tưởng hiền lành độ lượng cho đến mãi về sau mới bộc lộ âm mưu quỷ kế, đúng là trong cung dạng người nào cũng có :v còn những nhân vật còn lại chưa được miêu tả quá mức kĩ càng.

Với mình, Sủng phi thượng ký chưa hẳn là một bộ truyện đặc sắc của thể loại trùng sinh, thậm chí còn có chút nhạt. Thêm vào đó, tình tiết trong truyện đẩy khá nhanh, chưa kịp ngấm hết tình cảm nảy mầm như thế nào mà đã có con rồi :))) Tuy thế, nếu bạn không kén đọc và thích kiểu cung đấu điền văn bình yên qua ngày không quá nhiều thử thách hiểm nguy, đảm bảo ngọt sủng sắc, nữ nam đều cường, có thể xem qua quyển này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net