Review "Những mảnh ghép kí ức" của KroslineDarle

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Krosline Darle

Thể loại: tình cảm

Link: https://www.wattpad.com/story/102441846-những-mảnh-ghép-kí-ức

------------


Review cho truyện "Những mảnh ghép ký ức" của bạn . Đây là lần thứ hai mình đọc truyện của bạn. Mặc dù truyện có 12 chương nhưng khá ngắn nên mình cũng không viết review dài, chỉ cần tóm gọn đủ ý. Về tổng quan, truyện này tốt hơn so với truyện đầu tiên mà bạn đưa mình review; nó đơn giản nhưng mạch lạc đủ ý (tất nhiên có vài lỗi cần sửa và nên sửa, mình sẽ nói sau). Đây là điều tốt. Như thường lệ, review tập trung vào nội dung và kỹ thuật. Review có thể spoil, ai không thích thì bỏ qua.

Về nội dung, truyện kể về mối quan hệ giữa một cậu bé và một cô bé sau trận động đất tại thành phố Lisbon (Bồ Đào Nha) năm 1755. Chi tiết vụ động đất có thể tra Google :v. Về cơ bản, nội dung này khá truyền thống bởi những câu chuyện như thế có thể gặp ở nhiều tác phẩm và nhiều thể loại. Mình phân chia nó vào truyền thống bởi diễn tiến cảm xúc và cái cách họ nương tựa tinh thần lẫn nhau khá dễ đoán. Cậu bé đã mất tất cả gia đình còn cô bé thì đang ở giai đoạn cuối cùng của bệnh tật. Có lẽ vì truyện khá ngắn cộng thêm các tình huống vẫn dựa theo lối xây dựng cũ nên cá nhân mình chưa thấy điều mới mẻ hay đột phá nào.

Giải pháp ở đây là truyện nên sử dụng nhiều tình huống động hơn thay vì các khung cảnh tĩnh. Nhiều tác giả nữ viết truyện tình cảm hiện nay đều dùng cảnh tĩnh để viết, tức là diễn biến nội tâm mà quên đi bối cảnh bên ngoài. Họ có thể viết diễn biến nội tâm đau khổ vui buồn dài hàng trang nhưng lại dành rất ít cho bối cảnh và xây dựng tình tiết. Ở trong truyện của bạn, thật khó để xác định sự khác biệt giữa một đất nước Bồ Đào Nha vào năm 1755 khác biệt thế nào với thế giới hiện đại. Thời đại, văn hóa, không khí... mọi thứ đều bị lược bỏ trong truyện. Nếu bỏ đi phần ngoại cảnh động đất năm 1755 và gắn một thảm họa khác vào, nội dung truyện vẫn hoạt động bình thường như chưa hề có cuộc chia ly :v. Ngoài ra, bạn mắc một số lỗi về thời đại và văn hóa. Trong Chương 9 có câu "ngắm gà khỏa thân", không đúng với văn hóa hay phong tục châu Âu. Cuối Chương 10, tại sao nhân vật chính lại nghĩ đến "chiếc điện thoại siêu xịn" trong khi người thời đó còn chưa có khái niệm điện thoại? Và ở ngoại truyện Chương 12 có nói đến phẫu thuật, trong khi vào đầu thế kỷ 18 ngành phẫu thuật thực nghiệm mới bắt đầu xây dựng và áp dụng vào y khoa. Hãy tìm hiểu kỹ và để ý phông văn hóa trước khi viết.

Dù vậy thì nội dung truyện diễn biến khá mạch lạc. Việc giới thiệu bối cảnh từ tốn sau một loạt những biểu hiện cảm xúc cũng là một cách hay, khá tốt với tác giả mới viết trong việc xây dựng cái khung cho truyện. So với bộ truyện đầu tiên của bạn, truyện này bớt rối hơn, từng ý tứ được chăm chút đầy đủ và không sa đà quá lâu vào những cái hố cảm xúc tuy nông nhưng lại rất to – điều thường thấy ở các bộ truyện tình cảm. Việc bỏ qua tên tuổi các nhân vật cũng là một lối tư duy mở để người đọc dễ đồng cảm và hòa nhập với cảm xúc truyện, cũng là một điều tốt ở tác giả chưa có nhiều kinh nghiệm viết. Duy chỉ có một điểm là cách khắc họa tư tưởng nhân vật nam chính lại giống nữ quá, nên thành ra ban đầu đọc cứ tưởng đây là nữ, và làm mình tưởng truyện bắt đầu có chiều hướng tình cảm đồng giới :v.

Về kỹ thuật, truyện sử dụng cách viết mạch lạc dễ hiểu, không lạm dụng câu chữ phức tạp hay triết lý tình cảm sến rện (phần lớn đều vô nghĩa) thường thấy ở các bộ truyện tình cảm. Đây là lối tư duy viết đáng khen và là tiền đề tốt để phát triển những ý tưởng mới. Việc sử dụng câu chữ bình thường, lối viết chân thành, hóa ra lại đem lại nhiều tác dụng hơn so với ngôn ngữ tình cảm ủ ê. Cốt truyện của bạn không mới, cũng không có tình tiết đặc biệt, cũng chẳng có sự lên gân nào, nhưng nhờ kỹ thuật viết đơn giản nên làm người đọc có cảm tình hơn. Nó làm mình nhớ truyện "Khu vườn mùa hạ" của tác giả người Nhật, với lối viết đơn giản, cốt truyện đơn giản, ít cầu kỳ nhưng vẫn đạt hiệu quả cao.

Tất nhiên, kỹ thuật viết như mình nói ở trên là bỏ qua bối cảnh nhiều, ít các cảnh động do nội dung quá ngắn. Có vài câu chữ viết hơi khó hiểu như ở Chương 6, đoạn "Tôi đã cố tìm xung quanh..... chẳng ai biết cả", mình không hiểu ngữ nghĩa chỗ này lắm. Ngoài ra, phần ngoại truyện với nhân vật nữ có giọng viết không khác biệt lắm so với nhân vật nam. Phần khác, việc nhân vật chính gặp lại mẹ hay gặp cha của cô bé cũng hơi lên gân nhiều, không hợp lắm với bối cảnh truyện và cũng hơi mơ hồ (về gia cảnh nhân vật chính), có lẽ ảnh hưởng từ bộ truyện học đường "Amelia và Eva" mà bạn viết. Nhưng mấy hạn chế kể trên có thể sửa được. Bạn nên viết những dạng truyện kiểu này thêm một thời gian nữa trước khi đụng tới những truyện phức tạp hơn.

Tựu chung là vậy. Hơi tiếc là truyện ngắn quá nên chưa đủ khắc họa bối cảnh, văn hóa – những chi tiết phụ nhưng sẽ giúp nội dung khác biệt. Dù vậy nó khá nhiều hơn so với truyện đầu tiên mà bạn nhờ mình review :v. Cứ tiếp tục thử nghiệm kiểu viết này và tiến bộ hơn nhé. Thân! :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#review