Chương 5 : Bí mật của Hắc Nguyệt và sự trở lại bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Sáng sớm*

Đức Duy: đau.... Đau đầu quá nhưng... Nhưng mà đây là đâu.

Thanh An: // bước đến// chào

Đức Duy: // nheo mắt// cậu là ai?

Thanh An: tôi là bác sĩ riêng cho Rhyder.

Đức Duy: Quang Anh?

Thanh An:// gật// anh là nguời đặc biệt đấy chiếc giường này rất hiếm ai nằm được vào bước vào đây.

Đức Duy: vậy là phòng của anh ấy vậy... Cậu tại sao lại ngồi ở đây.

Thanh An: Tôi hiện tại phụ trách sức khỏe cho cậu, cậu tên gì?

Đức Duy: Hoàng Đức Duy

Em nhìn tô cháo kế bên của An rồi sau đó thấy thêm thuốc thì hiểu ra vấn đề.

Thanh An: Hoàng sao nghe nói Họ Hoàng đã không còn tồn tại... Nó rất hiếm.

Đức Duy: xin đừng thắc mắc về Gia tộc của tôi.

Thanh An: tôi hiểu rồi cháo đây ăn đi.

Đức Duy: Anh tốt thật anh tên Mai Thanh An nhỉ// chỉ tấm thẻ//

Thanh An: phải tôi không biết cậu là ai nhưng tôi nhìn thấy cái gì đó trong cậu.

Em sững nguời một chút rồi cuời ngượng nhìn An mà hỏi

Đức Duy: Vậy Quang Anh đâu rồi.

Thanh An: về Nguyễn Gia rồi, nghe bảo Là về gặp gia đình cậu cũng nên biết một chút về Hắc Nguyệt nhỉ

Đức Duy: tôi không rành về... Nó cho lắm.

Thanh An: Hắc Nguyệt là một tổ chức Mafia lớn được thành lập bởi 4 thành viên tựa trưng cho 4 tổ đội.

Đức Duy: 4 thành viên đó...

Thanh An: 1 là Đức Thiện nguời mệnh danh là ông hoàng của những trận giao dịch hàng hóa phi pháp khét tiếng nhờ nhờ đó mà Hắc Nguyệt luôn có nhưng thiết bị tiên tiến nhất.

Đức Duy: ra vậy.

Thanh An: Nguời thứ 2: Trung Đan với 32 sòng bạc và 23 quán Bar trên nhiều nước khác nhau kiếm không ít tài chính cho Hắc Nguyệt.

Đức Duy: // gật//

Thanh An: Thứ 3: Quang Anh với các công ty cổ đông nổi tiếng mà tài năng của anh ấy nên mọi băng đảng mafia lớn nhỏ đều là những chi nhánh tách ra của Hắc Nguyệt .

Đức Duy: ồ....

Thanh An: Thứ 4 : Thế Anh là bộ não của Hắc Nguyệt.

Đức Duy: hả...!

Thanh An: Sao vậy

Đức Duy: à không không cảm ơn vậy ngoài cậu ra thì cho tôi hỏi còn ai nữa không.

Thanh An : có các đội trưởng các khu và đàn em của họ cũng có những bác sĩ như tôi hoặc Gián điệp bắn tỉa, đã được Quang Anh cho cậu bước chân vào đây thì e là cậu phải gia nhập Hắc Nguyệt rồi.

Đức Duy: gia nhập? Vậy cũng được

Thanh An: à ùm... Nói sao ta cậu cần có vị trí đứng nếu không sẽ bị kinh nói chung là thế.

Đức Duy: ra là vậy à mà... Tôi muốn ra ngoài vậy anh dẫn tôi đi nhé.

Thanh An: được.

* duới nhà*

Trung Đan: Khoa em tính sao rồi.

Hoàng Khoa: em chọn được rồi.

Đức Thiện: Nhị Thiếu phu nhân cũng nhạy phết nhỉ.

Trung Đan: để im em nghe vợ nói.

Hoàng Khoa: em chọn vị trí ám sát.

Trung Đan: ô... Hợp lắm vậy tên đệm?

Hoàng Khoa: Karik là được rồi

Đức Thiện: hủm vậy còn...

Thanh Tuấn: Em chọn vị trí Hacker.

Đức Thiện : Hùm... Cẩn thận vào

Trung Đan: anh đang kinh thường Anh dâu à

Đức Thiện: không.

Hoàng Khoa: anh ấy lấy tên JustaTee

Đức Thiện: còn....

Hoàng Khoa: Tiểu út em sẽ chọn sau.

Đức thiện: Bin đi thôi

Thanh Tuấn: cẩn thận

Thanh Tuấn lo lắng dặn dò Thiện em sợ khi trở về anh sẽ bị thương.

Đức Thiện: Tuân lệnh vợ~

Hoàng Khoa: Đan! Anh nhớ mua bánh dâu cho em

Trung Đan : được được Phu nhân của anh.

Rồi cả hai bỏ đi Hoàng Khoa quay qua nhìn Thanh Tuấn mà phì cười .

Hoàng Khoa: Sắp trở lại rồi đó Tuấn mà Tuấn này tao thấy tin Tức của Lan Nguyệt im quá.

Thanh Tuấn: // giơ máy tín ra// ngoài mấy thành viên tao chuyển qua Mỹ làm việc thì thông tin của họ đã bị họ ẩn rồi, ấp ủ gì chăng?

Hoàng Khoa: hùm.... Bảo đang tính làm gì rồi

* cạch*

Đức Duy: Anh Rik...

Hoàng Khoa: em đỡ hơn chưa.

Đức Duy: rồi ạ à... Em nãy nghe bảo...

Thanh Tuấn: nghỉ hưu ẩn mình lâu rồi sao không thử làm lại lần nữa .

Đức Duy: à..., mà đây là Mai Thanh An bác sĩ ở Hắc Nguyệt.

Thanh An: chào các Phu nhân.

Thanh Tuấn: không cần gọi chúng tôi như thế cậu là Bác sĩ nhỉ sau nay chúng ta sẽ hợp tác đó// mỉm//

Thanh An: anh cuời đẹp lắm Đại Thiếu Phu nhân.

Thanh Tuấn: được rồi Duy em chọn được gì chưa.

Đức Duy: Chức cũ tên....

Hoàng Khoa: là...

Đức Duy: Captain ạ.

Thanh An: Tên hay á.

Thanh Tuấn: // cuời// được sắp được rồi nhưng anh mày đói quá.

Hoàng Khoa: Nghĩ đến đồ ăn miết!

Thanh An: em biết nấu mọi người ngồi đó đi

Đức Duy: Anh Rik khác chỗ nào shơ?

Hoàng Khoa: ơ kìa Duy:((

Đức Duy: he

Thanh An : // nhìn họ//" vui vẻ thật "

* cạch *

Thế Anh: Tôi về rồi.

Anh Thư: Ngài về rồi// cúi//

Thanh Bảo// lủi thủi vào... //

Anh Thư: Tiểu Tam Thiếu đã đi về Nguyễn Gia từ sớm Đại và Nhị Thiếu cũng đã đi từ nảy còn Bác sĩ An ạ.

Thế Anh: pha tôi ly cafe và nước chuối.

Anh Thư: vâng

Hắn kéo tay em bước vào trong càng đi họ càng nghe rõ tiếng em và ba nguời đang vui đùa bước vào thấy cảnh tượng trước mắt mà kinh ngạt Hắc Nguyệt lại có người Ngoài?

Thế Anh: ?? Hểh

Hoàng Khoa: Bảo Bảo kìa

Thanh Bảo: // lao đến// Rik Duy may quá ra là họ bắt anh và em về Hắc Nguyệt may quá hức... Hức

Thanh Tuấn: Thế Anh đấy à...?

Thế Anh: mấy ổng chịu cho các ông vào đây?

Đức Duy: tụi em đã được đưa đến đây rất lâu rồi anh dẫn Anh Bảo đến đây chắc cũng giống như ba nguời kia nhỉ.

Thế Anh cứng họng nhìn Đức Duy mà gật đầu.

Đức Duy: Vậy Lan Nguyệt rốt cuộc làm sao rồi..

Thế Anh: tan rã rồi

Hoàng Khoa: lẹ như vậy

Thế Anh: nên mới về đây ai ngờ lại có mèo bám đuôi

Thanh Bảo: là Báo!

Đức Duy: cảm ơn..., anh Bảo ăn cơm với tụi em chứ?

Thanh Bảo gật gật trông rất dễ thương khiến Thế Anh mềm lòng rồi thở dài

Thế Anh: Tiểu Bảo Bảo ăn xong lên phòng tôi.

Thanh Bảo: Được.

Đức Duy: Anh Bảo

Thanh Bảo: ở đây sống ổn

Hoàng Khoa: Rất tốt

Thanh Bảo : vậy tốt rồi tìm mọi người sau vậy.

Thanh An: ủa ai kia?

Thanh Tuấn:  Tam Thiếu Phu nhân

Thanh An: gì chứ...

Thanh Bảo: chào?

Thanh Anh : chào chào

Đức Duy: thơm~

Hoàng Khoa: ăn ăn:3

Thanh Bảo: vậy không khách sáo.

Họ nói chuyện vui vẻ làm quen dần với nhau Thanh An cũng hiểu họ và hợp tác làm bạn cùng nhau họ cũng hiểu hơn chút hơn các anh bồ dần dần một tổ đội nhỏ được thành lập với đội trưởng Captain dẫn đầu mạnh mẽ không kém chồng của các Phu nhân trẻ này đâu.

Xem họ sẽ làm gì trên hành trình tiếp theo của mình họ sẽ đối mặt với những gì và thứ gì chứng tỏ cho thế giới thấy tài năng thật sự của họ!

Hết chương 5


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net