Summer

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mặt trời chói chang tỏa ra những tia sáng xuyên qua cửa sổ và những tấm rèm được đóng kín trong căn hộ của Pharita. Mọi thứ dường như đang không ổn với Pharita khi máy điều hòa và tủ lạnh của em bị hỏng trong ngày có nhiệt độ nóng nhất được ghi nhận. Em nằm dài trên sàn và suy nghĩ của em bắt đầu hỗn loạn, em cũng nghĩ mình sắp bất tỉnh vì quá nóng.

Nhưng điều đó không xảy ra khi đã có tiếng gõ cửa đánh thức em.

“Pharita?” Một giọng nói vang lên ngoài cửa và Pharita nhận ra giọng điệu quen thuộc đó.

Ruka bước vào, mặc áo ba lỗ màu đen, đeo kính râm và quần thể thao màu xám, nhìn rất ngầu.

“Em sắp chết Ruka..” Pharita nói đầy kịch tính khi chạm mắt với Ruka, người có vẻ không quá ngạc nhiên trước những gì Pharita vừa nói. Nhưng chị vẫn ngồi xuống cạnh bên em. Pharita có thể nhìn thấy chị một cách chi tiết và hoàn hảo.

“Chị định hỏi em thế nào nhưng thấy em nói vậy, chị cho là ổn.”

Ruka nở một nụ cười khi lục lọi chiếc túi chị mang theo. Thành thật mà nói, Pharita không thấy trò đùa đó thú vị vì em thực sự sắp bất tỉnh do nóng, nhưng một cái chạm mang hơi lạnh vào má Pharita đã làm em chuyển hướng chú ý.

“Chị mang tới một ít đồ uống lạnh và kem để giúp em. Em cảm thấy như thế nào? Còn chút năng lượng nào để ăn nhẹ không?”

Ruka ân cần nói khi bắt đầu mở kem và đặt chiếc thìa vào lòng bàn tay đang mở của Pharita.

“Ăn nhanh kẻo nó tan chảy”

Pharita từ từ ngồi dậy và gật đầu với Ruka như một lời cảm ơn thầm lặng. Tận hưởng cảm giác dễ chịu hơn một chút khi em ăn kem. Nhưng đầu em bắt đầu hơi choáng váng và em quyết định tựa đầu vào vai Ruka để được hỗ trợ.

Ruka dừng việc mình đang làm khi chị cảm thấy Pharita đang cựa quậy một chút.

"Em có sao không?" Pharita nghe thấy giọng nói ngay bên tai mình và em cũng ngừng cựa quậy. Bây giờ, em đang nhìn chằm chằm vào Ruka.

Một cuộc giao tiếp bằng mắt kéo dài cho đến khi chị đặt tay lên trán Pharita. Em vô thức tan chảy trước sự đụng chạm đó và em nhắm mắt lại để cảm nhận làn da mát mẻ của chị. Thư giãn làm sao…

Ruka nghe thấy tiếng thịch vang lên và chị nhìn thấy hộp đựng kem rơi xuống đất bên cạnh họ. Có vẻ như Pharita đã mất kiểm soát khi ngã người vào cơ thể Ruka, để bản thân vào trạng thái bất tỉnh khi bị bao quanh bởi cảm giác mà em luôn cảm thấy yên bình khi ở bên chị.

Ruka nở nụ cười dịu dàng khi bế Pharita  lên giường và nhanh chóng đi tới bồn rửa. Chị nhúng chiếc khăn vào nước, vặn nhẹ nó trước khi gấp lại và đặt lên trán Pharita. Chậm rãi và đều đặn, chị dùng một chiếc khăn khác để lau mồ hôi đang tích tụ trên cơ thể Pharita cho đến khi hơi thở của em bắt đầu duy trì nhịp điệu bình thường. Chị thở ra một hơi nhẹ nhõm khi bắt đầu gọi điện cho thợ sửa chữa điều hòa.

Mặc dù chị rất vui khi được Pharita dựa vào mình nhiều hơn, nhưng chị không thể chịu đựng được khoảnh khắc Pharita mệt mỏi như vậy. Suy cho cùng, chị yêu Pharita và chị luôn muốn dành mọi điều tốt đẹp nhất cho em.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net