wedding (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hoangtienanh1399
anh ơi...
hôm nay là ngày cuối rồi
em không biết anh có đến dự đám cưới này hay không
nhưng nếu minh không đến thì nghe em nói nốt cái này nhé
em yêu bé của em, nhiều lắm..
dù mình không đến được với nhau thì tuấn minh cũng phải nhớ là đã từng có một hoàng tiến anh yêu anh bằng cả trái tim mình
lần cuối, em mong anh sẽ hạnh phúc với một người khác không phải em...

_________

nhấn nút gửi đi cuối cùng, tiến anh thở dài một hơi rồi nhìn lên trước mặt, hình ảnh cậu cùng bộ vest trắng sánh vai bên cô dâu do chính tay bố mình lựa chọn kia khiến tiến anh đau nhói.

cậu chẳng thể hiểu tại sao người mà cậu gọi là bố đấy có thể bán rẻ hạnh phúc con trai mình đi chỉ vì củng cố tập đoàn, dù nhà hoàng tiến anh cũng chẳng khó khăn gì.

tiến anh không phủ nhận rằng cậu nhớ cái lúc còn ở cạnh anh, và trong lòng cậu chỉ mong, người mà hôm nay sánh bước cùng mình trong lễ đường chính là anh, người duy nhất mà hoàng tiến anh dành cả tuổi trẻ của mình để theo đuổi. lần đầu gặp anh, hoàng tiến anh chỉ nghĩ bản thân mình xong rồi, khi bắt gặp cái nụ cười đó, cái giọng ngọt ngào mang theo chút đáng yêu của anh khiến tiến anh không dứt ra được, thế là mang lòng yêu anh từ lúc nào không hay.

"hoàng anh, xong chưa thế?"

tiếng hoàng hải từ bên ngoài gọi vào kèm theo ba tiếng gõ cửa, tiến anh trả lời một câu để hoàng hải biết rồi tên kia cũng tự ý đẩy cửa vào trong.

"chưa gì mà cưới rồi đấy à?"

"chuyện gì?"

hoàng hải kéo cái ghế ngồi cạnh ghế của cậu, ra hiệu cho nhân viên make up cùng vài người phục vụ bên cạnh có thể nghỉ ngơi thì quay sang chế độ nghiêm túc thường ngày.

"hồi nãy em không thấy anh minh đến."

hoàng anh nhìn ra cửa sổ, nhìn từng đoàn xe hơi kéo vào trong, cậu cười.

"ừ, tao cũng đoán ảnh sẽ không đến."

"ê đừng có nói tui ông khóc đó nha?"

"thằng điên."

tiến anh nhíu mày, định đánh hoàng hải một cái thì tiếng mở cửa lại vang lên.

"anh, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, nhanh ra đi."

mai thanh an bước vào, tiến đến kéo hoàng hải ra khỏi ghế, chỉnh lại cổ áo cho hắn rồi mỉm cười, hoàn toàn mặc kệ hoàng anh đang nhăn mặt ngồi ở ghế.

"ờ.. đám cưới tao hay chỗ tụi bây tình tứ?"

thanh an nghe vậy, giật mình bỏ tay ra, ngại ngùng quay người đi trước.

"em nói thế thôi, nhanh đi, bố anh không có kiên nhẫn lắm đâu."

tiến anh thấy hoàng hải muốn nói gì nữa, nhưng cuối cùng hắn lại chọn không nói, chỉ đơn giản vỗ vai cậu rồi nối gót thanh an ra ngoài.

hoàng tiến anh nhìn lại điện thoại một lần nữa, thấy không có thêm tin nhắn nào nữa thì đứng dậy, phủi áo rồi bước đi.

lần cuối em vẫn muốn được yêu anh, nhưng em biết rằng đến cả lần cuối nhìn mặt em anh cũng không muốn...

______

ngày nào tụi này bình thường ngày đó trời nổi cơn giông.

16.brt
cíuu
đóiii quáaaa

hs.vsoul

huhu
sao chưa được vô tiệc nữa vậyyyy

seachains
vl đông vãi ae

youngtobieedasick
mă hồi nãy ko phải tại anh hải nắm tay em chắc em với ảnh lạc nhau mất tiu rùi...

enlightenment111
đủ móooo
nhìn ai cũng căng thẳng
đáng sợ vl

shanhao.lbgz
z thì núp vô ng em nè
em che cho

enlightenment111
chê

shanhao.lbgz

vl bồ

i.mfreaky
má mấy ông bên rv mùa 1 sung thế =))))))

29sidieneversai
đm cứu=))))
ông vịt làm em cười mệt vãi =)))))))

b_wine.uth
vcl ai kéo bé mai của anh ra khỏi chỗ thằng gừng giùm đc khonggg=))))

lilwuyn95g
đcu
đang rất thắc mắc là liệu hoàng anh nó nhìn thấy cái sự hỗn loạn của 2 mùa rv này thì nó có hối hận vì mời tụi bây kh=)))))

sol7.dcod
dm
cất điện thoại đi
tới giờ rồi kìa.

__________

sau tin nhắn cuối cùng của nhóm, ngọc tân cất máy vào trong, ngồi nhìn lên sân khấu. mấy người bên cạnh cũng hiểu ra vấn đề liền nghiêm túc tham gia buổi tiệc cưới.

tiếng người dẫn chương trình vang lên, cùng một tiết mục mở màn vô cùng đầu tư khiến cả khán phòng gần năm trăm người phải bất ngờ vì độ chịu chơi.

"uầy, tiệc này đầu tư thế..?"

quốc phong nói nhỏ với long hải bên cạnh, nhưng không hiểu tại sao hải lại quay qua đánh mình một cái rõ đau.

"chứ sao, đám cưới của người có tiếng mà."

"rồi mắc gì bé đánh em?"

"thích vậy đó."

"ủa đâu ra ngang ngược vậy?"

"hai thằng bây im coi!"

thành hưng quay qua nhắc nhở, không quên lườm hai người kia một cái.

sau một hồi lâu với những nghi thức rườm rà, mới đến phát biểu chú rể.

"chào mọi người, chắc hẳn tất cả ở đây đều khá bất ngờ với đám cưới vội vã của tôi và thùy phương đây. nhưng thật sự ra, ngoài lời cảm ơn tới tất cả vị khách quý đây thì tôi cũng không biết phải bày tỏ lòng thành này đến mọi người như thế nào. cảm ơn cả các anh em của hai mùa rap việt luôn ở đây sát cánh cùng hoàng anh này trên con đường mà em chọn."

hoàng anh nhìn xuống bàn, vị trí ngồi kế mai thanh an trống trơn, thế là anh không đến thật rồi.

"còn một người anh tôi luôn kính trọng, tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến anh ấy, dù hôm nay người đó không đến được... em chỉ muốn nói l-"

bài phát biểu của cậu bị gián đoạn bởi tiếng âm thanh phát ra từ phía sau màn hình lớn của sân khấu.

và nội dung trong đó khiến cô dâu đang cười vui vẻ bên cạnh hoàng anh phải đơ mặt.

"mẹ nó, tao đã bảo tụi bây bỏ thuốc vào ly rượu của tuấn minh rồi để minh vương xử lý rồi mà?"

thùy phương cáu gắt la lên với người mà cô thuê.

"t-tôi xin lỗi.."

"vô dụng vãi, bây giờ tình hình thế nào?"

"hoàng anh đến để đưa tuấn minh về rồi ạ.."

cô vung tay tát lên mặt tên trước mặt, rồi khó chịu quay mặt đi.

"kêu trần minh vương đến đây cho tôi."

lời vừa dứt, tên thuộc hạ trước mặt liền chạy đi, thùy phương nhấp môi ly rượu đỏ trên bàn.

"nguyễn tuấn minh, cái gì không phải của tôi, thì có mơ tôi cũng không để anh có được."

hoàng anh gỡ bàn tay cô dâu ra khỏi cánh tay mình, nhíu mày nhìn thùy phương đang run rẩy lo sợ.

thứ này, sao mà có được chứ?

"hoàng ngọc thùy phương?"

"anh hoàng anh.. nghe em.. mọi chuyện không như anh nghĩ đâu."

cô cố chấp ôm lấy người cậu, tiến anh chỉ khó chịu né đi.

"cái này, cô tính làm nhục cả nhà tôi đấy à?"

"từ từ đã nào cô dâu chú rể, trò vui chưa hết mà~"

hoàng anh nhận ra cái giọng này, giọng của trần tiến, nhưng làm sao mà ảnh có thể đến được phòng phát thanh nhỉ?

sau đó đèn trong khán phòng tắt cái rụp, màn hình vẫn đều đều phát ra những hình ảnh không mấy trong sáng.

nhân vật chính trong đoạn ghi hình, là hoàng ngọc thùy phương và trần minh vương.

thùy phương đứng như trời trồn, cô không ngờ những hình ảnh này của mình đều được mang lên trong chính ngày cưới của cô và hoàng anh.


"an, vậy chuyện ông hoàng anh bỏ thuốc ông minh không phải ổng cố ý hả?"

"không, cái đó ổng cố tình làm vậy thật, nhưng có thùy phương nhúng tay vào nên nó phức tạp hơn thôi."

"hả?"

"suỵt, em giải thích sau, giờ thì xem đi."

hoàng hải bị thanh an đánh, liền ngoan ngoãn tiếp tục theo dõi những gì xảy ra trên sân khấu.

hoàng anh sau khi coi xong những thứ cần coi, cậu liền quay sang nhìn bố mình, ông cũng như những vị khách trong khán phòng cũng chẳng tin nỗi vào một màn những đoạn ghi hình vừa rồi.

"chà chà, sao nào, quà cưới như vậy đủ đặc biệt chưa nhỉ?"

________

th rồi =))) tui đưa drama vô một đống bùi nhùi gì v...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net