Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao trời của em 🌌

Rung động.

Edit: Xiao Yi.

Bởi vì đêm nay, Ninh Vũ Hi biểu diễn rất tuyệt vời nên ai nấy đều ồn ào nói cậu ta hát thử vài ca khúc sở trường của mình. Dư Triết Nhã vỗ tay theo, cô cũng muốn được nghe thử.

Ninh Vũ Hi hào phóng chọn một bài song ca nam nữ, sau đó mời Dư Triết Nhã hát cùng.

Khúc nhạc dạo của Tình yêu đảo Quảng [1] vang lên, đối diện với ánh mắt mong chờ của mấy người Khúc Lâm, Dư Triết Nhã chỉ có thể cầm mic lên.

"Người nên sớm từ chối tôi,

Không nên mặc tôi theo đuổi,

Khiến tôi hi vọng,

Khiến tôi rung động,

Thời gian khó quay lại được,

Nhưng không gian lại dễ tan,

Tình yêu 24 giờ ấy,

Là hồi ức tuyệt đẹp khó quên của đời tôi."

Dưới ánh đèn tối tăm, không ai chú ý tới Trương Tinh Thần đang vì hai người họ ăn ý kết hợp với nhau mà ánh mắt thẫm đi.

Thấy dáng vẻ hắc ám của anh, Tống Cẩn Lệ liền vô thanh cười một cái, giơ giơ ly rượu trong tay mình, như có như không cụng ly với anh.

Trương Tinh Thần rít một hơi thuốc thật dài, sau đó uống sạch rượu trong ly. Anh lại rót thêm một ly nữa rồi đẩy cánh cửa toàn cảnh, đi ra ngoài sân.

Tuổi trẻ, khi đối diện với hai chữ 'tình si' này thì ai cũng không thể kìm lòng...

Trương Tinh Thần dựa lan can, đưa mắt nhìn cảnh đêm phố thị. Muôn vàn suy nghĩ của anh như khói sương tuôn ra từ đầu điếu thuốc, thoạt nhìn có vài phần cô đơn.

Dư Triết Nhã hôm nay khiến anh có cảm giác không giống như trước.

Nếu là trước kia, cô rất an tĩnh, đôi mắt ngây thơ như mắt nai luôn ươn ướt làm người ta kìm lòng không đặng muốn thương cô, thì trên sân khấu hôm nay, Dư Triết Nhã chính là sức sống tươi mới, mái tóc của cô xoã tung, trong đôi mắt kia là sự kiên định xa lạ.

Quần áo màu đen giúp tôn lên dáng người cân xứng của cô, đến cả môi của cô cũng son màu đỏ tươi sáng, bắt mắt.

Một cô gái như vậy, Trương Tinh Thần ngắm đến ngây người, trong đầu thoáng nghĩ: nếu như cô loã thể nằm dưới thân anh, dùng đôi mắt như mắt nai kia để nhìn anh thì cô chính là Thượng đế của anh, khiến anh cam tâm tình nguyện cho cô quyền định đoạt sống chết của mình.

Dư Triết Nhã là ánh dương trong thế giới của anh, khiến anh chỉ nghĩ đến việc dùng sức yêu cô. Chỉ khi vùi vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô, Trương Tinh Thần mới có thể lấp đầy nội tâm u ám của chính mình.

Chỉ là Trương Tinh Thần cũng biết, dưới khán đài có vô số nam sinh có cùng ý niệm này với anh...

Nhớ đến kế hoạch của mình, Trương Tinh Thần vô thức bực bội. Việc Dư Triết Nhã xuất hiện đã quấy nhiễu kế hoạch của anh. Không ngờ trên đời lại có một người con gái có thể khiến anh do dự, khiến anh chậm trễ kế hoạch đã chuẩn bị từ lâu.

Nhìn ánh mắt của thằng oắt Ninh Vũ Hi kia khi nhìn cô, Trương Tinh Thần liền thấu tỏ ý nghĩa trong đó, lòng anh khó tránh được không cam tâm.

...

Hát xong một bài, Dư Triết Nhã quay đầu muốn tìm người mà cô để trong lòng kia, nhưng khi không thấy bóng dáng của anh, cô liền có hơi mất mát.

"Cậu và cậu chàng hát chính có quan hệ gì thế?" Khúc Lâm ngồi xuống bên cạnh cô, mấy nam sinh còn lại chơi tô màu.

"Quan hệ gì chứ? Là bạn cùng ban nhạc thôi." Dư Triết Nhã có hơi không hiểu vì sao Khúc Lâm này lại tới lải nhải.

"Mình thấy cậu ta hình như có ý với cậu đấy. Mắt cậu ta đêm nay có rời khỏi cậu lúc nào đâu? Thấy cậu và Trương Tinh Thần nắm tay nhau, cậu ta thiếu chút nữa là nhìn thủng mặt Trương Tinh Thần luôn. Hồi nãy cố tình hát song ca với cậu là để ép Trương Tinh Thần bực dọc mà ra ngoài đó." Khúc Lâm ra hiệu bằng ánh mắt cho cô.

Nghe cô nàng nhắc đến chuyện Trương Tinh Thần nắm tay mình, mặt Dư Triết Nhã vô thức đỏ lên, "Không thể nào đâu, tụi mình chỉ là bạn chơi nhạc cùng thôi, cậu đừng nghĩ nhiều."

Nói xong, cô quay đầu nhìn ra ngoài sân.

Thấy Dư Triết Nhã phân tâm, Khúc Lâm chậc lưỡi cười cười, "Cậu mau đi an ủi người ta đi."

Bị Khúc Lâm trêu chọc như vậy, Dư Triết Nhã có hơi xấu hổ nhưng cô cũng lo lắng, anh sẽ không hiểu lầm thật đấy chứ?

"Thế lúc mình về thì chúng ta nói một chút về anh Cẩn nhà cậu nhé, mình thấy hai người giấu kỹ đấy!"

"Đi hộ mình cái." Khúc Lâm thoáng nhìn qua Tống Cẩn Lệ, thấy anh cũng đang nhìn mình, cô nàng cười duyên một cái.

Dư Triết Nhã cầm một ly rượu rồi đẩy cửa, đi ra ngoài sân.

Vừa nãy trong nhà thật ấm, lúc này bị lạnh nên Dư Triết Nhã vô thức run lên. Cô thật cẩn thận đi tới đứng bên trái Trương Tinh Thần.

Ngẩng đầu nhìn anh một cái, Dư Triết Nhã giơ ly rượu lên, lấy lòng hỏi: "Anh muốn cụng ly với em không?"

Trương Tinh Thần nghiêng người nhìn cô, ánh mắt phức tạp. Đột nhiên, anh chống tay phải lên lan can, cúi người dựa qua.

Dư Triết Nhã kinh sợ tới mức tròn mắt nhìn anh, tay cầm ly rượu nhưng đầu óc thì rỗng tuếch.

Trương Tinh Thần khẽ cười một tiếng, "Thứ tôi muốn không chỉ như thế này đâu."

Nói xong, anh cầm ly rượu chạm khẽ vào ly của cô một chút, sau đó trở về vị trí cũ của mình rồi nhấp một ngụm.

"Anh lắm trò thế..." Dư Triết Nhã vừa uống rượu, vừa bĩu môi nói.

"Hôm nay em rất nổi bật, giọng hát cũng dễ nghe đấy." Trương Tinh Thần không nhìn cô mà nhìn phố thị trước mặt.

"Không có đâu ạ, em còn muốn luyện tập nhiều hơn, trình độ của em bây giờ còn kém rất xa trình độ mà em mong muốn. Được cái em cũng rất thích bài hát hôm nay, nó như một bức thư tình ấy." Nhắc đến âm nhạc mà mình yêu thích, đôi mắt của Dư Triết Nhã sáng lên, không hề rụt rè như khi bị anh trêu chọc.

"Tình yêu đó... tính ra cũng nồng nhiệt." Trương Tinh Thần nghĩ nghĩ một lát rồi nói.

"Em cảm thấy tình yêu phải nồng nhiệt mới tốt, lúc có được tình yêu thì hãy cố gắng yêu, như thế mới không hối hận. Dù cho mai sau không thể ở bên nhau nữa, nhưng khi nghĩ đến bản thân đã từng ở bên cạnh một nam sinh tuyệt như thế, em sẽ không tiếc nuối."

Dư Triết Nhã đang ao ước nói, bỗng thấy Trương Tinh Thần quay đầu nhìn mình liền có hơi xấu hổ.

Trương Tinh Thần chậm rãi cúi đầu, trán chạm trán cô, trong đôi mắt của anh là xúc cảm mà cô nhìn không hiểu, "Em còn như vậy nữa, tôi sẽ không kìm chế được đâu."

Lồng ngực của Dư Triết Nhã lập tức căng ra.

Cô không biết nên trả lời thế nào, dù sao trong tình huống này, nhìn thế nào cũng là cô tự ý gây rối lòng anh!

Đúng lúc này, mấy nam sinh trong ban nhạc mở cửa đi ra. Nhìn thấy màn tình cảm này của họ, mọi người không biết nói gì. Ninh Vũ Hi nhấp môi, "Tiểu Nhã, tụi mình định tới tiệm net chơi thâu đêm nên về trước đây."

Sau đó, cậu lại nói: "Trương Tinh Thần, cảm ơn anh đã mời."

Trương Tinh Thần đứng thẳng người lên, thầm trao đổi ánh mắt với Ninh Vũ Hi, cuối cùng gật đầu không nói gì.

Ninh Vũ Hi không ở lâu. Nhìn thoáng qua Trương Tinh Thần đang dựa người lên Dư Triết Nhã, cậu yên lặng kéo hai người còn lại rời đi.

Còn chưa kịp theo đuổi cô đã bị tình địch không đánh vẫn thắng, Ninh Vũ Hi cười tự giễu.

...

Lời editor:

Truyện được convert bởi Reine Dunkeln | edit bởi Xiao Yi và đăng tại https://minhthaole.wordpress.com/

_____

[1] Tình yêu đảo Quảng – 广岛之恋: nhạc Trung Quốc: link Baidu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net