Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao trời của em🌌

Sinh nhật của Trương Tinh Thần.

Edit: Xiao Yi.

Ngày hôm sau, Dư Triết Nhã nổi hứng tới trường tập nhạc rất sớm. Mấy ngày nữa cô có một tiết mục phối hợp với ban nhạc, Khúc Lâm vừa tới đã hỏi cô tập nhạc thế nào, đã lâu rồi hai người chưa tan học cùng nhau.

"Tiểu Nhã à, nghe nói gần đây cậu tập nhạc đến khuya, có mệt lắm không?"

"Không đâu, dù sao cũng là chuyện mình thích mà." Dư Triết Nhã cười đáp.

"Cậu còn nói nữa, vì mấy nay cậu tập nhạc làm mình phải cô đơn về nhà mỗi khi tan giờ tự học buổi tối đấy. Dỗi cậu muốn chết, chẳng trò chuyện với mình gì cả."

Đôi mắt của Khúc Lâm đảo một cái, "Để bồi thường cho mình, cuối tuần này cậu tới dự bữa tiệc sinh nhật của Trương Tinh Thần với mình đi. Anh Cẩn nói mình tới chơi nhưng mình không quen thân với mấy người bạn của anh ấy, cảm giác không được tự nhiên."

"Hả? Mình với Trương Tinh Thần không quen thân, chuyện này không tốt lắm đâu." Tuy có hơi khó xử, nhưng Dư Triết Nhã lại có chút chờ mong.

"Cậu đi đi mà, có cậu thì mình mới không sợ thiếu người tán gẫu. Dù sao người tới dự tiệc cũng rất đông, không sao đâu. Quyết định thế nhé, thứ bảy mình sẽ chạy qua đón cậu." Khúc Lâm hứng khởi lên kế hoạch xem thứ bảy phải chơi thế nào cho lớn.

Sinh nhật của Trương Tinh Thần phải tặng cái gì tốt mới được, không tặng lại hơi kỳ, dù sao cũng đó cũng là tiệc sinh nhật tại gia của người ta.

Dư Triết Nhã quyết định tặng anh móc khoá bằng bạc mà mình yêu thích. Anh thường xuyên lái xe máy, hẳn là sẽ hay dùng tới.

Thứ bảy rất nhanh đã tới, giờ hẹn là bốn giờ chiều ở cửa tiểu khu.

Trong khoảng thời gian này, bởi vì tập nhạc buổi tối đã chiếm hết thời gian tự học, cho nên Dư Triết Nhã tồn rất nhiều bài tập Toán chưa làm xong. Mấy đề này cô hơi khó hiểu, mà thứ hai phải nộp rồi, bây giờ cực kỳ lo âu.

Mắt thấy giờ hẹn sắp tới, Dư Triết Nhã đặt bút xuống rồi rửa mặt chải đầu, sau đó chọn một bộ váy màu xanh ngọc, khoác thêm một áo khoác nửa lưng màu đen bên ngoài. Cô điểm một chút son môi màu đỏ, trang điểm sắc mặt của mình tươi lên một chút. Tiếp theo, cô chọn một đôi giày bít bằng da dê thấp gót, mái tóc dài tuỳ ý cột thành đuôi ngựa phía sau.

Sau khi mang theo món quà sinh nhật đã chuẩn bị tốt để tặng cho Trương Tinh Thần, cô đi ra cửa, nhưng suy nghĩ một lát lại quay trở vào, cất sách vở bài tập Toán vào túi xách rồi mới đi ra cổng tiểu khu.

Xe nhà Khúc Lâm đã tới, Dư Triết Nhã đi nhanh qua đó, "Thật ngại quá, cậu chờ mình có lâu không?"

Hôm nay Khúc Lâm mặc một áo lông dê màu trắng và quần cao bồi, trên đôi mắt to tròn còn đính thêm kim tuyến lấp lánh, thoạt nhìn vừa hoạt bát vừa đáng yêu.

"Không lâu, mình và anh Cẩn mới đến à, hôm nay Tiểu Nhã đẹp quá ta? Anh Cẩn, anh thấy em nói có đúng không ạ?"

Tống Cẩn Lệ ngồi ở ghế phụ, mặc áo gió màu nâu. Lúc này, anh nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, khẽ mỉm cười nói: "Hôm nay các em đều rất đẹp."

Dư Triết Nhã xấu hổ đẩy Khúc Lâm một cái, ý bảo cô nàng đừng trêu chọc mình nữa.

Chiếc xe tiến vào khu biệt thự ở vùng ngoại thành, Dư Triết Nhã từng nghe nói mảnh đất này của thành phố D là khu của người giàu ở, bốn phía được núi sông bao quanh, mỗi biệt thự đều có hệ thống bảo an riêng. 24/24 đều có người túc trực, người bình thường không thể tới gần, hơn nữa không phải nhà giàu nào cũng mua được bất động sản nơi đây.

Phong cảnh bên trong được phủ xanh, không khí cực kỳ thoải mái, hai bên đường xe chạy có hàng cây xanh um, trên mặt đất phủ đầy cánh hoa. Đi trên đường như có cảm giác bản thân đang tiến vào đồng nguyên tươi tốt.

Thời điểm ba người tới nhà Trương Tinh Thần đã nghe được tiếng cười đùa của nhóm người bên trong, đôi khi còn vang lên tiếng trống nhạc.

Sau khi đỗ xe, Dư Triết Nhã bị Khúc Lâm khoác tay, kéo xuống. Xe của Tống Cẩn Lệ đỗ cạnh một chiếc xe máy màu đen, Dư Triết Nhã nhớ lại hình ảnh anh tự mình tới đón cô liền đỏ mặt, nhưng rất nhanh đã vờ như không có gì, ra khỏi bãi đỗ xe.

Phòng ở nằm ở tầng hai của biệt thự, còn lầu một được tạo thành bởi loạt cửa sổ toàn cảnh [1] bao quanh, bên ngoài có một bể bơi có thể điều chỉnh nhiệt độ, bên trong là nhóm nam nữ đang hoà tấu chơi nhạc.

...

Lời tác giả:

Có phải Khúc Lâm là thiên sứ nhỏ có công tương trợ uyên ương không nào?

...

Lời editor:

Truyện được convert bởi Reine Dunkeln | edit bởi Xiao Yi và đăng tại https://minhthaole.wordpress.com/

_____

[1] Cửa sổ toàn cảnh: hình ảnh minh hoạ:


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net