C1231-C1255

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


      Chương 1230
      Cha con phản bội. (P2)
  

                  Người thần bí này có thân thủ vô cùng cao, trong bang của
                  mình, ngay cả một trong tứ đại hộ pháp Kim Quát Kỳ cũng cùng
                  đối thủ của hắn! Ông ta là một trong những người trung thành
                  với Tôn Hồng Quân, nhưng mà bởi vì võ công cao cường, trong
                  bang lại có địa vị cao, nên là mối họa tâm phúc lớn nhất của
                  Điền Long, nhưng mà, ông ta lại chết trong tay của người thần
                  bí kia! Điều này làm cho Điền Long có một cái nhìn khác về
                  thực lực của ông chủ phía sau!

                  Nghĩ đến chuyện này, Điền Long bỗng nhiên toát mồ hôi lạnh
                  toàn thân, biến sắc nói : "Con không biết ông chủ phía sau thế
                  nào, không biết thực lực của ông ta cũng là bình thường! Thực
                  lực của ông ta, không hề tầm thường như con nghĩ!"

                  "Vây vì sao ông ta lại không tự mình đi bắt Dương Minh? Ngược
                  lại còn phải mượn tay cha?" Điền Đông Hoa hỏi ngược lại.

                  "Có lẽ là vì có nguyên nhân bất đắc dĩ, nhưng mà thực lực của
                  ông chủ phía sau không giống như con đã tưởng đâu!" Điền Long
                  kiên định nói : "Đông Hoa, con không nên tham dự vào chuyện
                  này!" Truyện "Ngận Thuần Ngận Ái Muội " được copy từ diễn đàn
                  Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

                  "Cha, cha có đúng là đã bị ma quỷ ám rồi không?" Điền Đông Hoa
                  bực bội nói : "Thực lực của ông ta rất mạnh? Hay là do cha
                  không chịu thừa nhận?"

                  "Thực lực của ông chủ phía sau.. được rồi!" Điền Long thấy
                  Điền Đông Hoa như vậy, cũng không còn biện pháp, đành phải nói
                  : "Kim lão thành trong bang, con có biết không?"

                  "Chú Kim? Chú ấy không phải là đã bị kẻ thù..." Điền Đông Hoa
                  nói đến đây, bỗng nhiên nghĩ đến một cái gì đó. Kim lão thành
                  là một trong những người trung thành nhất với Tôn Hồng Quân,
                  tai nạn của người này, chẳng lẽ có liên quan đến cha?

                  "Không, hắn ta không phải là do kẻ thù giết chết, mà là do một
                  người thần bí của ông chủ xử lý!" Điền Long nói : "Ngay cả Kim
                  lão thành cũng bị giải quyết đơn giản như vậy, con nghĩ thực
                  lực của ông chủ phía sau mạnh đến mức nào?"

                  Điền Đông Hoa nghe cha nói xong, nhíu mày, công phu của Kim
                  Quát Kỳ hắn cũng biết, lúc tuổi còn trẻ đã từng đoạt giải quán
                  quân trong một cuộc thi đấu võ, nổi danh nhờ có kim cương
                  cước, đã từng đá gãy một tấm thép! Đây là thực lực khủng bố cỡ
                  nào!

                  Nhưng mà, Điền Đông Hoa nghĩ mãi cũng không rõ, vì sao ông chủ
                  phía sau lại không đối phó với Dương Minh... đúng rồi, Điền
                  Đông Hoa chợt nhớ đến những lời nói của Dương Minh, có phải là
                  cha mượn cớ hay không? Ông chủ phía sau căn bản là không có ý
                  làm gì Dương Minh, mà chính là cha, vì sợ tàn dư của Tôn gia
                  gây bất lợi cho mình, cho nên muốn bắt Dương Minh? Truyện
                  "Ngận Thuần Ngận Ái Muội " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc
                  (LuongSonBac.com)

                  Lúc mà đến biệt thự, Điền Đông Hoa bị những lời nói của cha
                  làm quên mất việc này, lúc này bỗng nhiên nghĩ đến, càng nghĩ
                  càng có khả năng!

                  Chứ nếu không, ông chủ phía sau lợi hại như vậy, ngay cả Kim
                  Quát Kỳ cũng có thể giết chết, vậy thì tạo sao lại không làm
                  gì Dương Minh? Hơn nữa, Dương Minh chỉ là một sinh viên, và ở
                  Tùng Giang, cách Đông Hải xa như vậy, ông chủ phía sau muốn
                  đối phó hắn làm gì? Nghĩ như thế nào cũng thấy không hợp lý!

                  Nghĩ đến đây, Điền Đông Hoa liền hỏi : "Cha, con hiểu rồi!
                  Thật ra, ông chủ phía sau căn bản là không kêu cha đối phó
                  Dương Minh, đúng không? Là cha sợ Dương Minh mang phiền toái
                  đến cho cha, cho nên mới muốn bắt hắn! Nhưng lại sợ con không
                  đồng ý, vì thế liền lấy lý do rằng ông chủ phía sau muốn nhằm
                  vào Dương Minh để gạt con, có phải như vậy không?"

                  "Cái gì?" Điền Long nghe Điền Đông Hoa nói xong, nhất thời
                  kích động : "Cha nhằm vào Dương Minh? Vì sao cha lại muốn nhằm
                  vào hắn? Đông Hoa, con đừng suy đoán lung tung!"

                  "Con không có suy đoán lung tung, con đang nói sự thật!" Điền
                  Đông Hoa nói : "Dương Minh là con rể của Tôn gia, là bạn trai
                  của Tôn Khiết, cha sợ hắn sẽ gây bất lợi cho cha, sợ hắn mang
                  phiền toái đến cho cha, cho nên, cha nhất định phải bắt được
                  hắn!"

                  "Cha? Bắt hắn? Có nhầm không vậy, hắn sẽ mang phiền toái đến
                  cho cha?" Điền Long buồn cười nói.

                  "Đúng vậy, tuy rằng hắn chỉ là một sinh viên, nhưng mà hắn có
                  khả năng báo cảnh sát!" Điền Đông Hoa nói : "Cha sợ hắn báo
                  cảnh sát, cho nên cha mới mượn cớ nói chuyện với hắn về con,
                  dưới tình huống con không phát hiện ra mà lừa hắn!"

                  "Sao con lại nghĩ như vậy?" Điền Long nghe Điền Đông Hoa nói
                  xong mà dở khóc dở cười. Ông ta bí mật bắt toàn bộ người của
                  Tôn gia, đều là tiến hành trong lúc không ai biết, người biết
                  không nhiều lắm, mà Dương Minh cũng không biết, cho nên Điền
                  Long căn bản là không nghĩ rằng Dương Minh sẽ vì chuyện này mà
                  đến đây gây phiền toái. Điền Long muốn bắt Dương Minh hoàn
                  toàn là vì ông chủ phia1sau.

                  Nhưng mà, bây giờ Điền Đông Hoa nói vậy, làm ông ta thật sự
                  không thể cãi lại. Quả thật, nếu như liên hệ đến thân phận của
                  Dương Minh, ông ta bắt hắn, người ngoài nhìn vào, thật sự đúng
                  là có liên hệ đến Tôn gia.

                  "Chẳng lẽ không đúng?" Điền Đông Hoa nói.

                  "Con đã nghĩ như vậy, cha cũng không còn cách nào" Điền Long
                  thở dài : "Đông Hoa, con cũng đừng trách cha, trước khi chuyện
                  này kết thúc, con nên thành thật ở đây đi"

                  "Có ý gì?" Điền Đông Hoa hơi kinh ngạc, sắc mặt biến đổi.

                  "Người đâu, mang đại thiếu gia đi nghỉ ngơi vài ngày" Điền
                  Long quay lại hô một tiếng, liền có hai gã to con từ trong đi
                  ra, một trái một phải đứng hai bên của Điền Đông Hoa.

                  "Các người muốn gì?" Điền Đông Hoa vô thức hỏi.

                  "Đại thiếu gia, xin lỗi" Hai người nói xong, liền xách lấy
                  cánh tay của Điền Đông Hoa, sau đó nhìn về phía Điền Long.

                  "Mang nó nhốt chung với người của Tôn gia, cho vào trong căn
                  phòng mà tôi đã thu xếp!" Điền Long suy nghĩ một chút rồi nói.

                  "Cha, ngay cả con mà cha cũng muốn như vậy?" Điền Đông Hoa
                  phẫn nộ nhìn cha mình, nói : "Cha không phải bị điên rồi chứ?
                  Lẽ nào cha cứ cứng đầu như vậy, không biết hành vi của mình
                  bây giờ là sai?"

                  Điền Đông Hoa biết, có nói gì nữa thì cũng vô dụng thôi, cha
                  sẽ không nghe, cho nên hắn chỉ có thể cho rằng, cha đã bị ma
                  quỷ ám.

                  Điền Đông Hoa cũng không phản kháng, lúc này, phản kháng cũng
                  không còn ý nghĩa gì nữa. Theo hai người thủ hạ của cha đi ra
                  một chiếc xe màu đen bên ngoài, rời khỏi chổ này.

                  Dương Minh vẫn chờ tin tức của Điền Đông Hoa, mong rằng Điền
                  Long có thể lựa chọn khôn ngoan hơn. Có đôi khi, cơ hội ngay
                  trước mắt, nhưng chỉ có một lần, nếu bỏ lỡ, sẽ không còn lần
                  sau.

                  Ít nhất là bây giờ hắn biết Tôn Khiết và Tôn Hồng Quân ant
                  oàn, chỉ là bị Điền Long giam lỏng thôi, Dương Minh cũng không
                  cần lo lắng nhiều.

                  Từ Bằng thấy tâm tình của Dương Minh không tốt, cũng không nói
                  thêm gì, chỉ yên lặng ngồi ăn xong bữa trưa với hắn. Sau đó,
                  Dương Minh gọi cho Trần Mộng Nghiên một cú điện thoại, không
                  ngờ rằng trong ngày đầu tiên trở về lại xảy ra chuyện như vậy,
                  đầu tiên là chuyện trong công ty, sau đó là chuyện của Tôn gia
                  và Điền Long, kết quả là muốn đến trường cũng không được.

                  "Em yêu, đang làm gì vậy?" Sau khi điện thoại được chuyển,
                  Dương Minh lại giở cái giọng cũ ra.

                  Bây giờ Trần Mộng Nghiên đang rất tỉnh táo, cho nên chỉ thoáng
                  một cái là nghe được giọng của Dương Minh, nghĩ đến cảnh tối
                  hôm qua mình trực tiếp cúp máy, không khỏi đỏ mặt.

                  Dương Minh, em đang ở trong phòng ngủ, anh đang ở đâu?' Trần
                  Mộng Nghiên kéo tay Lâm Chỉ Vận, chỉ chỉ vào trong điện thoại
                  của mình.

                  Lâm Chỉ Vận tự nhiên biết là do Dương Minh gọi đến, ngồi xích
                  lại gần Trần Mộng Nghiên một chút, nhìn chăm chú vào động tĩnh
                  bên này.

                  "Anh đang ở bên ngoài, Danh Dương ... công ty xảy ra chút
                  chuyện..." Dương Minh nói đến đó, lập tức nhớ ra Trần Mộng
                  Nghiên còn chưa biết việc mình là chủ nhân của công ty giải
                  trí Danh Dương, vì thế nói : "Có hai người tham ô tài khoản
                  chạy mất, anh vừa gặp mặt cha em...."

                  Nếu Trần Phi đã thấy mình tại công ty giải trí Danh Dương, vậy
                  thì Dương Minh cũng không cần phải giấu Trần Mộng Nghiên nữa,
                  chỉ là bây giờ không phải lúc, ít nhất là đợi đến lúc gặp mặt
                  rồi nói chuyện của công ty giải trí Danh Dương tốt hơn.

                  "A! Vậy có nghiêm trọng không?" Trần Mộng Nghiên cả kinh, nàng
                  ta không biết là công ty giải trí Danh Dương, còn tưởng rằng
                  là công ty của cha Dương Minh xảy ra chuyện, cho nên cũng
                  không hỏi nhiều.

                  "Buổi tối đi, buổi tối có thời gian, anh về nhà một chuyến,
                  nhưng mà không có khả năng ở qua đêm rồi..." Dương Minh thở
                  dài nói : "Mộng Nghiên, anh xin lỗi!"

                  "Không sao đâu, chuyện chính quan trọng hơn! Vậy anh mau giải
                  quyết đi, buổi tối còn về nhà nữa!" Trần Mộng Nghiên cũng
                  không phải là người không hiểu chuyện, thấy Dương Minh có vấn
                  đề nghiêm trọng như vậy, cũng không nói chuyện phiếm nhiều với
                  hắn. Truyện "Ngận Thuần Ngận Ái Muội " được copy từ diễn đàn
                  Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)









       27.02.2011
            Lăng Độ Vũ
            -=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
            1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007
            Bài viết: 97302 / Điểm: 1253
            Tâm trạng:

      Chương 1231
      Người ủy thác ám sát. (P1)
      Nguồn: Vip.vandan



      Nội dung thu gọn


                  Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám bình an vô sự, làm cho Tùy Dược
                  Tiến vừa sợ vừa buồn! Từ tin tức bên cơ sở ngầm ở Tùng Giang
                  cho biết, hai người này rất tốt, không chỉ lùng bắt những
                  người đã tham ô tài sản trong công ty, hơn nữa còn liên tiếp
                  phối hợp với cảnh sát phá án.

                  Hai người kia sống tốt, Tùy Dược Tiến lại sống không tốt. Đối
                  mặt với nghi vấn của Điền Long, giống như là không hề cử người
                  đến ám sát vậy. Nhưng mà, Tùy Dược Tiến xác định là đã liên hệ
                  với tổ chức sát thủ giỏi nhất thế giới là Hồ Điệp gia tộc để
                  làm nhiệm vụ lần này, về phần vì sao Bạo Tam Lập và Hầu Chấn
                  Hám chưa chết, Tùy Dược Tiến thật không hiểu nổi.

                  Tùy Dược Tiến lên mạng kiểm tra lại bảng nhiệm vụ, trạng thái
                  của nhiệm vụ đã được tổ chức Hồ Điệp gia tộc lấy, đồng thời
                  còn đang trong thời gian tiến hành!

                  Nhưng mà, đã vài ngày trôi qua rồi, còn chưa có tin tức gì,
                  phải biết rằng, Hồ Điệp gia tộc là tổ chức nổi tiếng về hiệu
                  suất làm việc, một nhiệm vụ cơ bản như vậy mà tại sao nhiều
                  ngày qua vẫn chưa hoàn thành?

                  Lẽ nào, bởi vì có nhiều nhiệm vụ đặt trước mình? Nghĩ đến đây,
                  Tùy Dược Tiến liền cảm thấy cái này rất có khả năng! Dù sao
                  thì mỗi ngày các tổ chức sát thủ đều nhận không ít nhiệm vụ,
                  mà nhiệm vụ của ông ta cũng không phải là một nhiệm vụ lớn gì,
                  chắc là đã bị quên.

                  Nhưng mà, nếu quên rồi thì nên làm sao bây giờ? Tuy rằng trang
                  web có hệ thống nhắc nhở, nhưng nó chỉ là hình thức thôi.

                  Sau khi nhận được điện thoại của Điền Long, Tùy Dược Tiến đã
                  lên hối thúc một lần, nhưng mà vẫn không có chút phản ứng nào.

                  Tùy Dược Tiến cũng không có biệt pháp, đành phải bắt đầu tìm
                  kiếm phương thức liên hệ với Hồ Điệp gia tộc trên mạng, mất
                  rất là nhiều sức lực, rốt cục đã tìm được một số điện thoại,
                  Tùy Dược Tiến cũng không nghĩ nhiều, cầm lấy điện thoại bàn
                  gọi cho số điện thoại này.

                  Bởi vì điện thoại di động của ông ta không có chức năng gọi ra
                  nước ngoài, chỉ có điện thoại bàn là gọi được thôi, cho nên
                  Tùy Dược Tiến mới dùng điện thoại bàn. Qua một hồi, điện thoại
                  đã được chuyển, nhưng mà đối phương nói tiếng Anh, Tùy Dược
                  Tiến nghe không hiểu một chữ nào.

                  Tùy Dược Tiến liền gọi thư ký của mình đến, để cho hắn nghe
                  điện thoại, thư ký của Tùy Dược Tiến là Hoa Lương Cao, có bằng
                  thạc sĩ, và nói được ba thứ tiếng.

                  "Tùy tổng, đây là giọng nói trong điện thoại, kêu chúng ta lựa
                  chọn, nhấn phím 2 là hỏi nhiệm vụ, nhấn phím 2 làm nhiệm vụ,
                  nhấn phím 3 là nhắn lại, nhấn phím 0 là chuyển sang hỗ trợ
                  khách hàng!" Người thư ký nghe xong liền phiên dịch lại cho
                  Tùy Dược Tiến.

                  "Chuyển sang mục hỗ trợ khách hàn" Tùy Dược Tiến nghe xong
dặn.

                  "Vâng, Tùy tổng" Người thư ký đáp, sau đó nhấn phím số 0 để
                  chuyển sang phần hỗ trợ khách hàng.

                  "Bên trong nói cái gì, dịch lại cho tôi biết" Tùy Dược Tiến
                  nói.

                  Một lát sau, nghe người thư ký nói : "Tùy tổng,đối phương hỏi,
                  có thể phục vụ gì cho ngài!"

                  "Hỏi hắn, nhiệm vụ của tôi tại sao còn chưa chấp hành?" Tùy
                  Dược Tiến nói.

                  Người thư ký này là tâm phúc của Tùy Dược Tiến, theo Tùy Dược
                  Tiến đã lâu rồi, cũng biết Tùy Dược Tiến làm cái gì, cho nên
                  Tùy Dược Tiến cũng không giấu diếm gì hắn.

                  Thư ký dựa theo ý của Tùy Dược Tiến, phiên dịch lại. Nghe câu
                  trả lời của đối phương, thư ký lại hỏi : "Tùy tổng, hắn muốn
                  ngài cung cấp mã số nhiệm vụ"

                  "Mã số là ZXCDFW2009xxxxxxx..." Tùy Dược Tiến mở ghi chép của
                  mình lên, đọc một dãy số cho thư ký.

                  Thư ký gật đầu, đọc mã số cho đối phương. Một lát sau, dịch
                  lại lời nói của đối phương cho Tùy Dược Tiến nghe : "Tùy tổng,
                  đối phương nói cần phải kiểm tra một chút, sau đó mới trả lời
                  chúng ta, mời chúng ta lưu lại cách liên lạc!"

                  "Tốt, vậy cậu đem số điện thoại trong phòng làm việc của tôi
                  cho bọn họ!" Tùy Dược Tiến nói.

                  Người thư ký đem số điện thoại nói cho đối phương nghe, sau
                  khi đợi đối phương xác nhận lại rồi mới cúp điện thoại, nói
                  với Tùy Dược Tiến : "Tùy tổng, sau khi bọn họ kiểm tra xong sẽ
                  liên hệ lại"

                  Tùy Dược Tiến gật đầu, phất tay với người thư ký, ý bảo hắn
                  rời đi.

                  Tomb đã sớm dặn dò xuống, muốn tra rõ người ủy thác hai nhiệm
                  vụ của Vương Khắc Tiến là ai, nhưng mà, bởi vì đều là nặc
                  danh, căn bản là không có biện pháp tra rõ. Nhưng mà, đối với
                  nhiệm vụ ám sát Dương Minh, đã xuất hiện một đầu mối ngoài ý
                  muốn!

                  Nhiệm vụ ám sát Dương Minh, là do một người đại diện của một
                  tổ chức sát thủ khác ra, theo lời hắn nói, là do sự ủy thác
                  của một người bạn trong nước. Đây là một đầu mối quan trọng,
                  sau khi biết tin, Tomb liền cho người phụ trách theo nó, liên
                  hệ với người đại diện kia, tra ra người ủy thác là ai. Nhưng
                  mà bởi vì người đại diện này cũng thuộc về công tác ngầm, chỉ
                  có thể liên hệ qua thư điện tử thôi, mà người ta vẫn chưa trả
                  lời. Truyện "Ngận Thuần Ngận Ái Muội " được copy từ diễn đàn
                  Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

                  Còn nhiệm vụ ám sát Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, cũng không có
                  manh mối gì. Người ủy thác lần này cũng nặc danh, cũng không
                  tìm được bất kỳ cái gì.

                  Cho nên chuyện này cũng đành phải gác lại thôi. Bởi vì Tomb
                  bây giờ đang ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ, cho nên người phụ
                  trách chuyện này trong tổ chức là sư đệ của Tomb, Tsunami.

                  Hiệu suất làm việc của Hồ Điệp sát thủ vô cùng nhanh, Tùy Dược
                  Tiến vừa mới hỏi không lâu, liền đã được điều tra nhanh chóng.
                  Nhưng mà, sau khi tra ra, liền phát hiện nó không có bị hủy.

                  Bởi vì, bên trong số liệu cũng không có ghi lại nguyên nhân bị
                  hủy, mỗi một nhiệm vụ bị hủy, cần có sự đồng ý của người phụ
                  trách tối cao, những người khác

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC