C1361-C1390

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 2: Truy Mỹ Thời Đại
Chương 1361: Cú điện thoại gây giật mình.


Nói cách khác, cho dù Hứa Tiểu Bân có phối hợp thì Liễu Ky Phi vẫn sợ trong lúc
đàm phán sẽ khiến cho đối phương nghi ngờ. Đến lúc đó lỡ như Hứa Tiểu Bân nghĩ
bậy, sớm muộn gì cũng sẽ đổi hợp đồng, điều kiện gì mà chẳng có thể đáp ứng
được, và thế là chẳng phải sẽ thành chuyện xấu sao?

Nhưng mà bây giờ, hợp đồng đã ký xong rồi, Liễu Ky Phi cũng không sợ Hứa Tiểu
Bân phản đối nữa, bây giờ hai người đã ngồi chung một thuyền rồi, lúc ký hợp
đồng, là hắn xuất hiện, bây giờ hợp đồng thành như vậy, hắn đương nhiên cũng có
trách nhiệm.

Cho dù Hứa Tiểu Bân không thèm quan tâm, thì cũng không có khả năng, cho nên
Liễu Ky Phi mới làm như vậy mà không lo sợ gì cả, cũng không sợ Hứa Tiểu Bân sẽ
biết.

Nhưng mà nói thế nào thì cái công ty bảo an này vẫn phải do Hứa Tiểu Bân phụ
trách, tin rằng hợp đồng thành như vậy, thì hắn ta cũng chỉ khó chịu một lúc
thôi, sau đó khẳng định là cũng tán thành tình huống bây giờ.

Cái hợp đồng này rõ ràng là có lợi cho mình, đến lúc đó được tập đoàn khen
thưởng, Hứa Tiểu Bân cũng có phần.

Dừng xe lại ở phòng làm việc của Hứa Tiểu Bân, Liễu Ky Phi xuống xe, đi vào
trong phòng, nhưng làm cho Liễu Ky Phi buồn bực chính là, trong phòng làm việc
không có người!

Liễu Ky Phi cảm thấy kỳ quái, người đi đâu hết rồi? Vừa định gọi điện thoại cho
Hứa Tiểu Bân, để hỏi hắn đang ở đâu, thì đột nhiên nghe thấy một tiếng động kỳ
quái.

Trong lòng Liễu Ky Phi chấn động, loại âm thanh này hắn làm sao mà xa lạ được,
đây là tiếng đàn bà rên rỉ! Cũng chỉ có thể nghe được trong lúc nam nữ quan hệ
với nhau, Liễu Ky Phi ngừng hô hấp, trong lòng vui vẻ.

Chẳng lẽ Hứa Tiểu Bân và Vương Lệ Hà đang làm chuyện này? Hoặc là Vương Lệ Hà
đang tự sờ? Nghĩ đến khả năng này, Liễu Ky Phi lập tức sôi máu dâm lên, hắn
không đi ra, mà bắt đầu tìm kiếm chổ phát ra âm thanh này.

Liễu Ky Phi nhìn chung quanh bốn phía, cuối cùng nhìn vào một cánh cửa nhỏ.

Đây là căn phòng duy nhất ở đây, bên trong là phòng ngủ của Hứa Tiểu Bân, mà âm
thanh này cũng truyền từ bên trong ra.

Liễu Ky Phi tìm thấy nơi phát ra âm thanh, cũng rón rén bước lại gần, dựng lổ
tai lên, nghe thấy bên trong truyền ra từng tiếng rên rỉ, làm cho máu nóng của
Liễu Ky Phi cứ sôi lên liên tục.

Liễu Ky Phi lúc này đang hận đôi mắt của mình tại sao không có nhìn thấu, có thể
thấy rõ tình huống đằng sau cánh cửa, tại sao không có cửa sổ nhỏ? Liễu Ky Phi
oán giận.

Ơ? Đây là, đột nhiên Liễu Ky Phi mừng rỡ, bên cạnh cửa nhỏ có một cái lổ thủng,
từ nơi này có thể nhìn thấy rõ tình cảnh bên trong.

Liễu Ky Phi chịu đựng sự kích động trong lòng, đưa mắt vào nhìn, tròng mắt muốn
chui vào cái lổ nhỏ luôn. Rốt cục đã nhìn thấy được tình huống bên trong, nước
miếng của Liễu Ky Phi đã tràn ra ngoài.

Vóc người của Vương Lệ Hà cũng quá tốt rồi, Liễu Ky Phi nuốt nước miếng ực ực,
cái tên Hứa Tiểu Bân này đúng là đã kiếm được tiện nghi rồi, có một con bạn gái
vừa xinh vừa trắng như vậy, vóc người hoàn hảo, theo hắn thật sự đúng là đáng
tiếc.

Hô hấp của Liễu Ky Phi trở nên gấp gáp, hắn thậm chí còn tưởng tượng mình là Hứa
Tiểu Bân, đang đẩy điên cuồng trên người của Vương Lệ Hà, Liễu Ky Phi không nhịn
được, bắt đầu cởi khóa quần ra.

"Reng...." Một tiếng chuông điện thoại vang lên, Liễu Ky Phi nhất thời giật
mình, vô thức thò tay vào điện thoại trong túi, không phải xui như vậy chứ? Điện
thoại reng lên lúc này? Hứa Tiểu Bân phát hiện rồi chứ? Vậy quả thật là xấu hổ!
Liễu Ky Phi sợ đến nổi ót chảy mồ hôi lạnh ra, nhưng mà chuyện kế tiếp làm cho
hắn thở phào nhẹ nhõm, Liễu Ky Phi bỗng nhiên nhớ ra, tiếng chuông điện thoại
của hắn không phải là tiếng này!

Nhìn lại, Hứa Tiểu Bân đã cầm lấy điện thoại để trên bàn, đây là chuông điện
thoại của Hứa Tiểu Bân!

Hứa Tiểu Bân đang trong quá trình hưng phấn, bỗng nhiên bị tiếng chuông điện
thoại làm cho hoảng sợ, cầm lấy điện thoại, vốn không muốn tiếp, tắt đi, nhưng
thấy người gọi đến, Hứa Tiểu Bân biết là phải nghe cú điện thoại này, đành phải
cười khổ với Vương Lệ Hà : "Lệ Hà, anh nghe điện thoại!"

"Nghe cái gì chứ, lát gọi lại" Vương Lệ Hà đang khá bất mãn, mình còn chưa xong
việc nữa, làm gì có cái vụ dừng lại nửa chừng nghe điện thoại?

"Là Kinh Tiểu Lộ gọi đến, khẳng định là có chuyện quan trọng" Hứa Tiểu Bân cũng
không muốn dừng lại giữa chừng, nhưng mà cũng không có biện pháp.

Vương Lệ Hà nghe thấy là chính sự, cũng không ngăn cản nữa, nàng cũng biết, cuộc
sống hoàn mỹ của mình sau này còn phải trông chờ vào lần hợp tác này! Chỉ cần
hợp tác thuận lợi, như vậy khẳng định là không lo ăn mặc, sống vui vẻ thoải mái,
cho nên nói : "Vậy anh nghe nhanh một chút đi, em chờ anh!"

Hứa Tiểu Bân gật đầu, nghe điện thoại : "Alo, Kinh phó tổng, chúng ta không phải

là vừa mới gặp mặt sao? Có chuyện gì?"

"Hứa tổng, hợp đồng có vấn đề, bây giờ anh có thời gian không, chúng ta gặp mặt
một chút đi" Giọng nói của Kinh Tiểu Lộ có vẻ không được bình thường, khá là
lạnh lùng.

Cách nói chuyện như vậy làm cho Hứa Tiểu Bân kinh ngạc, Kinh Tiểu Lộ này bị cái
gì vậy nhĩ? Hơn nữa, nàng ta nói hợp đồng xảy ra vấn đề là sao? Nghĩ đến đây,
trong lòng Hứa Tiểu Bân chợt động, lần hợp tác này không xảy ra biến cố chứ?

"Hợp đồng có vấn đề gì vậy Kinh phó tổng?" Hứa Tiểu Bân vội vả hỏi, đây là một
chuyện lớn, Hứa Tiểu Bân thoáng cái đã tỉnh táo lại.

"Sao, anh không biết?" Kinh Tiểu Lộ nghe thấy khẩu khí của Hứa Tiểu Bân, cũng
không giống là giả bộ, nhưng mà không thấy được mặt, ai mà biết hắn ta có đang
giả bộ hay không.

"Kinh phó tổng, tôi làm sao mà biết?' Hứa Tiểu Bân buồn bực nói : "Cô rốt cục là
đang nói cái gì vậy?"

"Như vậy đi, bên trong điện thoại nói không rõ ràng, gặp mặt rồi nói" Kinh Tiểu
Lộ cũng không muốn nói nhiều với Hứa Tiểu Bân qua điện thoại, gặp mặt nói chuyện
tốt hơn.

"Tốt, cô nói chổ đi, bây giờ tôi đến" Hứa Tiểu Bân cũng khẩn trương, không biết
Kinh Tiểu Lộ nói hợp đồng có vấn đề gì, rốt cục là sao, cũng bất chấp Vương Lệ
Hà đang nằm trên giường, nhảy xuống giường, chuẩn bị mặc quần áo vào.

"Đến hội quán thương vụ Tuệ Hải đi, lầu một có quán cafe, tôi chờ anh ở đó" Kinh
Tiểu Lộ nói. Rốt cục có phải là do Hứa Tiểu Bân giở trò hay không, trong điện
thoại căn bản là không thử được, bởi vì Kinh Tiểu Lộ cũng không nhìn thấy biểu
tình của Hứa Tiểu Bân, không biết hắn đang nói thật hay giả.

Nhưng mà, trong lòng Kinh Tiểu Lộ đã nhận định này, chuyện này hẳn là không
tránh khỏi quan hệ với Hứa Tiểu Bân, dù sao thì hợp đồng này cũng có lợi cho tập
đoàn Giang Duyên.

"Tốt, tôi lập tức đến ngay" Hứa Tiểu Bân đương nhiên không biết Kinh Tiểu Lộ
đang nghĩ gì, không biết vì sao Kinh Tiểu Lộ tìm hắn, nhưng mà liên quan đến
chuyện hợp tác, hắn không có khả năng không quan tâm.

Cúp điện thoại, Hứa Tiểu Bân nhanh chóng mặc quần áo vào.

"Tiểu Bân, anh đi gấp vậy làm gì, làm xong rồi đi cũng được mà" Vương Lệ Hà
không muốn, nàng ta vừa mới tiến vào trạng thái đó, thì có điện thoại, rồi Hứa
Tiểu Bân phải đi, cái này không phải là muốn dằn vặt người ta sao?

"Lệ Hà, trở về rồi làm, anh cần phải đi xem thôi, Kinh Tiểu Lộ nói hợp đồng có
vấn đề, đây là chuyện lớn!" Hứa Tiểu Bân vội vã nói : "Em yên tâm, anh đi nhanh
khẳng định về nhanh"

"Vậy được rồi" Vương Lệ Hà ủy khuất nói, nàng cũng biết bây giờ không có biện
pháp giữ Hứa Tiểu Bân lại, chỉ có thể như vậy thôi.

"Được rồi, sau khi anh trở về, nhất định sẽ bồi thường cho em" Hứa Tiểu Bân nhìn
thấy Vương Lệ Hà mất hứng, cười nói với nàng.

"Quyết định vậy đi! Em ở trên giường chờ anh về, nếu anh không về em cũng không
dậy đâu" Vương Lệ Hà cười kiều mị nói.

"Được nha" Hứa Tiểu Bân cười nói.



Yến Linh Điêu03-04-2011, 01:08 AM
Quyển 2: Truy Mỹ Thời Đại
Chương 1362: Lần đầu tiên nhẫn nại

Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: ST


Liễu Ky Phi trốn ở ngoài cửa rình coi, thấy biểu tình khát dục của Vương Lệ Hà,
trong lòng khẽ động, nếu mình có thể thay thế cho Hứa Tiểu Bân thì tốt biết mấy!

Hắn ta cũng quyết định chủ ý rồi!

Lúc Hứa Tiểu Bân nghe điện thoại, hắn ở ngoài cửa cũng nghe rõ ràng, cái điện
thoại này là do Kinh Tiểu Lộ gọi đến! Liễu Ky Phi không ngờ rằng bên Kinh Tiểu
Lộ lại phát hiện vấn đề nhanh như vậy, vốn hắn đến tìm Hứa Tiểu Bân là để nói
chuyện này, không ngờ Kinh Tiểu Lộ lại trước hắn nữa.

Nghe thấy Hứa Tiểu Bân muốn gặp mặt Kinh Tiểu Lộ, Liễu Ky Phi vốn định ngăn cản,
sợ hắn đi nói bậy, nhưng mà con mắt nhìn thoáng qua, thấy Vương Lệ Hà đang trần
như nhộng nằm trên giường, con heo dâm dục cũng bắt đầu nhảy lung tung.

Hứa Tiểu Bân đi, mình có thể thay thế cho Hứa Tiểu Bân làm chuyện đó không? Liễu
Ky Phi đương nhiên là không muốn chơi thủ đoạn ép buộc rồi, như vậy chắc chắn là
phá hủy quan hệ của mình và Hứa Tiểu Bân. Lỡ như tiểu tử này đi mách với lão gia
tử, thì mình sẽ chịu không nổi đâu.

Nhưng mà, nếu như Vương Lệ Hà có thể đồng ý để mình chơi thì sao? thấy bộ dáng
của Vương Lệ Hà, không giống như là loại gái ngây thơ, dùng miệng thì khó mà đối
phó được! Đúng rồi, Liễu Ky Phi bỗng nhiên nghĩ đến một chủ ý tuyệt vời! Tại sao
mình lại quên mất thứ kia! Cái vũ khí bí mật của mình! Lúc này hoàn toàn có thể
áp dụng nó.

Nghĩ đến đây, Liễu Ky Phi không khỏi kích động, cái công hiệu của hủ thơm, làm
sản sinh ảo giác, làm cho những thứ trước mắt trở thành ảo giác.

Đây là một dạng ám chỉ tâm lý tiềm thức, và hủ thơm này có tác dụng kích thích
cái tiềm thức đó.

Lúc đó, Kinh Tiểu Lộ và Vương Đãng Tra cũng bởi vì bị cái hủ thơm này kích thích
ảo giác, cho nên mới rơi vào bẫy. Bọn họ đầu tiên đã nhìn thoáng qua hợp đồng,
thấy không có vấn đề, các số liệu và chi tiết của hợp đồng đều đã ở trong đầu
của họ

Cho nên khi bọn họ nhìn thấy hợp đồng đã bị thay thế, bởi vì trong đầu chỉ chú ý
đến những chổ then chốt ví dụ như điều khoản, cho nên trong đầu dùng số liệu cũ
đã được ghi nhớ, lấy ra để so sánh một cách không tự chủ.

Nhưng mà, bởi vì tác dụng của hủ thơm, khiến cho trí nhớ của bọn họ nảy sinh ảo
giác, và bọn họ tự nhiên cũng cho rằng số liệu trong hợp đồng là chính xác.

Tuy rằng mắt thấy số liệu đã bị thay đổi, nhưng mà hệ thần kinh dưới tác dụng
của hủ thơm đã bị khống chế, cho rằng đây là con số chính xác, cho nên mới gặp
phải chuyện này.

Cũng nguyên lý như vậy, nếu như dùng hủ thơm này với Vương Lệ Hà, thì tin rằng
hiệu quả cũng như nhau.

Bây giờ, trong lòng Vương Lệ Hà chỉ mong muốn Hứa Tiểu Bân nhanh chóng trở về,
cứ như vậy, nếu Liễu Ky Phi dùng hủ thơm này, thì kết quả chắc chắn là... hắc
hắc, Vương Lệ Hà chắc chắn sẽ coi mình thành Hứa Tiểu Bân.

Đến lúc đó, chod ù Vương Lệ Hà phát hiện ra có gì không thích hợp, thì cũng chỉ
có thể ngậm bồ hòn mà thôi, bởi vì trong tình huống tự nguyện phát sinh quan hệ
với mình, hẳn là nàng ta sẽ không dám nói ra ngoài.

Nghĩ đến đây, Liễu Ky Phi cảm thấy mình đúng là một thiên tài siêu cấp, chủ ý
tuyệt diệu như vậy mà cũng có thể nghĩ ra! Xem ra chỉ số thông minh của mình rất
cao, không chỉ lừa được Kinh Tiểu Lộ, mà còn có thể lên giường với Vương Lệ Hà,
thật sự đúng là đáng vui.

Liễu Ky Phi nhìn thấy Hứa Tiểu Bân đã mặc xong quần áo, muốn đi ra khỏi phòng,
liền nhanh chóng chạy khỏi chổ này trong chớp mắt.

Bây giờ hắn không thể để cho Hứa Tiểu Bân phát hiện ra mình đang ở đây, nếu như
Hứa Tiểu Bân nhìn thấy mình, khẳng định sẽ nhắc nhở Vương Lệ Hà mặc quần áo vào,
như vậy thì kế hoạch sẽ khó thực hiện.

Bây giờ còn cần phải trốn, chờ Hứa Tiểu Bân đi rồi, mình quay lại cũng không
muộn.

Về chuyện Hứa Tiểu Bân đi gặp Kinh Tiểu Lộ, mình cũng không cần quản nữa, cứ mặc
kệ đi, đến đâu thì đến, mình cũng không sợ Hứa Tiểu Bân nói lộ ra, bởi vì hợp
đồng đã ký, chỉ cần không thay đổi, thì cho dù Hứa Tiểu Bân đồng ý ký lại hợp
đồng một lần nữa cũng không có tác dụng.

Nghĩ rằng Hứa Tiểu Bân cũng không ngu như vậy, cái hợp đồng này nếu đã được ký,
hơn nữa rõ ràng là có lợi cho phe mình, thì hắn khẳng định là sẽ nghĩ biện pháp
duy trì tính hữu hiệu của hợp đồng này.

Nghĩ như vậy, Liễu Ky Phi cũng yên tâm lại, cũng bỏ ý định thông báo cho Hứa
Tiểu Bân luôn.

Đợi một hồi, thấy Hứa Tiểu Bân chạy ra ngoài đường, đón một chiếc taxi rời đi,
Liễu Ky Phi mới nhanh chóng chạy xe lại chổ phòng làm việc.

Dừng xe lại ở cửa, Liễu Ky Phi không dám làm ra động tĩnh lớn, cẩn thận lấy một
hủ thơm từ sau cốp xe ra, cười gan.

Sau đó, lấy một cây kẹo cao su ra nhai vào, đây là thuốc giải của hủ thơm, sau
khi ăn, sẽ không bị tác dụng của hủ thơm làm ảnh hưởng.

Trước đó Lưu Lộ Do cho Hứa Tiểu Bân ăn kẹo cao su cũng là vì như vậy, nhưng mà
Hứa Tiểu Bân không biết tác dụng thật của kẹo cao su, còn tưởng rằng Lưu Lộ Do
sợ miệng của hắn hôi, cho nên mới cho kẹo cao su nhai.

Nhìn thoáng qua cửa phòng làm việc, phát hiện ra đã khóa lại, Liễu Ky Phi cũng
không cần phải khóa cửa, mà tự nhiên mở cửa ra đi vào.

Bởi vì hắn có chìa khóa cửa phòng làm việc, trước đó Hứa Tiểu Bân cho hắn một
cái vì muốn lấy lòng hắn, để cho hắn tiện ra vào, không ngờ rằng lúc này lại có
tác dụng.

Liễu Ky Phi cẩn thận mở cửa phòng làm việc ra, rón rén đi vào bên trong phòng
làm việc, hắn sợ tiếng cửa đóng lại sẽ làm cho Vương Lệ Hà cảnh giác, cho nên
mới không đóng cửa, mà chỉ khép hờ thôi.

Liễu Ky Phi biết, phòng làm việc này ngoại trừ mình và Hứa Tiểu Bân ra, căn bản
là không có người ngoài. Phòng làm việc này được thành lập lâu rồi, mà ngay cả
một hợp đồng cũng không có, cho nên làm gì có người tìm đến cửa?

Liễu Ky Phi rón rén đến cái lổ nhỏ lần hai, cúi người xuống, nhìn vào bên trong,
phát hiện ra Vương Lệ Hà quả nhiên là không mặc quần áo vào, cuộn tròn mình
trong chăn, đang chăm chú chơi trò chơi trong điện thoại.

Hắc hắc, Liễu Ky Phi cười thầm, đây quả thật là cơ hội trời cho! Hắn sợ Hứa Tiểu
Bân đi rồi, Vương Lệ Hà vì lạnh mà mặc quần áo vào, bởi vì đang là tháng ba,
trời còn rất lạnh! Như vậy mà không mặc quần áo, thì có vẻ không tốt.

Tuy rằng hủ thơm có thể làm cho Vương Lệ Hà nảy sinh ảo giác, xem mình thành Hứa
Tiểu Bân, nhưng mà nếu Vương Lệ Hà thật sự mặc quần áo vào, thì mình muốn chơi
nàng ta, khó bảo đảm là không nói bậy, lộ ra sơ hơ, làm cho Vương Lệ Hà cảnh
giác.

Liễu Ky Phi cẩn thận châm hủ thơm, sau đó cầm lấy một tờ giấy, thổi gió vào
trong cái lổ. Cái cửa phòng này làm bằng gỗ, muốn thổi gió vào trong nó cũng
không phải là việc khó gì.

Tuy rằng trong lòng Liễu Ky Phi rất gấp, nhưng mà cũng biết hủ thơm cần một thời
gian mới nảy sinh hiệu quả, vì để bảo đảm là không có chuyện gì, hắn quyết định
chờ một chút rồi mới thực hiện kế hoạch của hắn, như vậy mới ổn thỏa một chút.
Một phút, hai phút, ba phút... Liễu Ky Phi cầm cây quạt quạt liên tục, cả đời
hắn còn chưa kiên trì làm chuyện gì cả, nhưng mà ngày hôm nay hắn vô cùng nhẫn
nại.

Nhìn hủ thơm còn lại một chút, Liễu Ky Phi cảm thấy đã đến lúc rồi, cái này đã
vượt xa hiệu lực thông thường rồi, tuy rằng mùi thơm có khả năng là đã tản ra
trong phòng rồi, nhưng mà như vậy cũng đủ rồi.

Liễu Ky Phi sửa sang lại quần áo, cầm lấy hủ thơm đẩy cửa đi vào, không ngờ
rằng, cửa phòng không khóa! Cái này làm cho hắn đỡ lao lực rồi. Chắc là Hứa Tiểu
Bân nghĩ rằng, đã khóa cửa ngoài rồi, nên không cần phải khóa cửa trong.

Nếu đã quyết định, Liễu Ky Phi cũng sẽ không do dự, cũng không sợ Vương Lệ Hà
nhận ra.

Vương Lệ Hà đang nằm chơi game điện thoại để chờ hết giớ, lửa dục trong thân thể
của nàng đã bị Hứa Tiểu Bân châm ngòi, Hứa Tiểu Bân lại phải đi, cho nên vì để
áp chế lửa dục trong lòng, Vương Lệ Hà đành phải chơi game điện thoại thôi.

Nhưng mà nàng cũng rất rõ ràng, tuy rằng chơi game điện thoại, nhưng trong lòng
không hề để ý đến nó, chỉ chờ Hứa Tiểu Bân trở về mà thôi.

Nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra, Vương Lệ Hà ngẩng đầu lên, nhìn thấy "Hứa Tiểu
Bân" đẩy cửa, không khỏi vui vẻ nói : "Tiểu Bân, sao anh trở về nhanh vậy?
Chuyện hợp đồng thế nào rồi?"

Nhìn biểu tình của Vương Lệ Hà, Liễu Ky Phi cũng biết hủ thơm đã có hiệu lực,
nghe thấy Vương Lệ Hà hỏi như vậy, Liễu Ky Phi càng mừng như điên! Xem ra, Vương
Lệ Hà đã xem mình là Hứa Tiểu Bân rồi!



Yến Linh Điêu03-04-2011, 01:09 AM
Quyển 2: Truy Mỹ Thời Đại
Chương 1363 + 1364: Ai là kẻ đứng sau

Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: ST


"Ừ, không phải chuyện lớn gì, nên anh trở về!" Liễu Ky Phi tuy rằng biết rằng
mình đã trở thành Hứa Tiểu Bân trong mắt của Vương Lệ Hà, nhưng mà cũng không
dám nhiều lời, sợ lộ ra sơ hở. Vì thế liền đáp rất hàm hồ, Liễu Ky Phi sợ hiệu
quả của hủ thơm sẽ mất đi tác dụng nếu để lâu, vì thế tiện tay đặt hủ thơm lên
trên đầu giường.

"Cái gì vậy?' Vương Lệ Hà tuy rằng trong tiềm thức đã xem Liễu Ky Phi là Hứa
Tiểu Bân, nhưng mà chưa từng thấy qua hủ thơm, cho nên không khỏi tò mò hỏi.

"À, hủ thơm cho nó sạch mùi, không có gì" Liễu Ky Phi thuận miệng đáp.

"Ra thế" Vương Lệ Hà cũng chỉ tùy tiện hỏi, nghe thấy Liễu Ky Phi giải thích,
cũng không hỏi nhiều nữa, ngược lại, dục vọng trong lòng đè nén nãy giờ bắt đầu
nổi lên : "Còn đứng đó làm gì? Mau lại đây đi!"

Động tác của Vương Lệ Hà vô cùng mê người, Liễu Ky Phi nghe xong nhất thời vui
vẻ, cái này thật sự là không uổng công, không cần mình yêu cầu cái gì cả, mà
Vương Lệ Hà đã chủ động trước.

"Được được, anh đến ngay!" Liễu Ky Phi vội vàng đáp ứng, cởi nhanh quần áo trên
người ra, nhảy lên giường, bắt đầu triền miên với Vương Lệ Hà...

......................

Tâm tình của Kinh Tiểu Lộ bây giờ vô cùng phức tạp, Dương Minh không có ở nhà,
vốn cho rằng mình có thể đảm đương trách nhiệm thay cho cho Dương Minh, trở
thành một cánh tay trợ giúp cho Dương Minh, nhưng không ngờ rằng mới lần đầu hợp
tác lại xảy ra vấn đề, và còn là một vấn đề nghiêm trọng! Nhưng quan trọng hơn
là, cho dù là mình, hay là luật sư Vương Đãng Tra, đều không biết cái sai lầm
này xuất phát như thế nào! Kinh Tiểu Lộ rất rõ ràng, muốn biết được sự thật này,
chỉ có thể ra tay từ Hứa Tiểu Bân mà thôi. Điều có thể làm duy nhất bây giờ
chính là tìm hiểu ý tứ của Hứa Tiểu Bân.

"Bạo tổng, em đã gọi điện cho Hứa Tiểu Bân rồi, hẹn hắn nửa giờ sau tại quán
cafe của hội quán thương vụ Tuệ Hải" Cúp điện thoại của Hứa Tiểu Bân xong, Kinh
Tiểu Lộ gọi điện cho Bạo Tam Lập, thở dài nói. Tâm tình của nàng bây giờ đang
rất không tốt, lần đầu tiên làm ăn mà đã xảy ra vấn đề rồi, làm cho nàng cảm
thấy rất là nhục chí.

"Con mẹ nó, cái tên Hứa Tiểu Bân này, lớn lên giống người ai ngờ bản chất lại là
chó, không ngờ lại giả dối như vậy" Bạo Tam Lập đã lâu rồi không chửi bậy, nhưng
bây giờ cũng không nhịn được, chửi một câu ra. Dương Minh vừa ra ngoài, ở đây
liền xảy ra chuyện, điều này để cho Dương Minh biết thì làm sao bây giờ? Lần
trước là do mình làm việc không cẩn thận, dẫn đến việc Lưu Sạn và Khúc Đại Danh
tham ô tiền công ty xong bỏ trốn, lần này lại lọt vào bẫy của người ta, cái này
không phải là do mình quá ngu ngốc rồi sao? Dương Minh khẳng định là sẽ hoài
nghi năng lực làm việc của mình. Nghĩ đến đây, Bạo Tam Lập giận đến nổi đem mười
tám đời tổ tông của Hứa Tiểu Bân ra mà chửi! Cái này không phải là làm cho mình
trở thành kẻ vô dụng sao, mặc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC