Chương 2:Tôi nên làm gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng của Kanda Sorata đã bắt đầu từ rất sớm.

Thậm chí chưa đến 6:30

Trước khi điện thoại của cậu được dùng như một đồng hồ báo thức. trước khi con mèo trắng Hikari đánh thức cậu dậy, hoặc một cú đấm trực tiếp từ con mèo đen Nozomi, hay một cú đánh vào bung của cậu từ con mèo sọc Kodama. Sorata đã bị đánh thức một cách mạnh mẽ từ thế giới của những giấc mơ và mang cậu ấy trở về với hiện thực.

Những gì đến sau đó là một giai điệu có nhịp độ nhanh, một giai điệu từ một game nhập vai thuộc thể loại chiến tranh mà cậu thích kể từ khi cậu là một học sinh cấp 3.

Sau khi rửa mặt, cậu đi về phía phòng ăn, kèm theo bảy con mèo của mình đang trông chờ bữa ăn sáng của chúng.

Sau khi Sorata chuẩn bị thức ăn cho mèo, Những con mèo bắt đầu ăn như cuộc sống của chúng phụ thuộc vào nó vậy. Trong thời gian đó, Sorata cũng ăn bánh mì nướng và uống một ít sữa.

Tất cả điều này là một cái gì đó mà không thể bình thường hơn.

Điều khác biệt duy nhất là mỗi lần cậu mở tủ lạnh, cậu cảm thấy một cảm giác ảm đạm trong mình.

Mặt trước tủ lạnh là hình ảnh của một con gà trống, với những cục nam châm nhiều màu sắc bao quanh nó, cùng với dòng chữ mà cậu không thể nào bỏ qua.

-Bổn phận chăm sóc Mashiro:Kanda Sorata

Màu đỏ là một màu đỏ của sự vĩnh cửu - một bằng chứng về sự vĩnh cửu.

Sorata mang máy tính xách tay mà cậu mượn từ Misaki, và bước vào nhà bếp. Cậu mở một trang web có chứa các phương pháp để tạo ra bento một cách dễ dàng, và bắt đầu chuẩn bị các thành phần.

Thành phần của ngày hôm nay sẽ là cá ngừ chiên, rau bina và rau sống trộn với thịt nguội và cuối cùng, nhưng không kém phần quan trọng, cà rốt chiên với nước tương, tương tự như bữa ăn tối đêm qua. Mashiro cũng đã đồng ý ăn này. Vì lý do, Mashiro dường như không thích thực phẩm chiên.

Trong khi nhanh chóng chuẩn bị bento, Sorata ngồi ăn một miếng bánh mì nướng khác.

Sau đó, cậu lướt nhanh màn hình máy tính xách tay, chỉ để xác nhận các hướng dẫn để chuẩn bị cơm hộp, và, trong khi chờ đợi, vào xem các blog của một số các nhà phát triển trò chơi để giết thời gian.

Tất nhiên, câu không quên trò chuyện với Ryunosuke, người đã chạy xung quanh trong phòng chat khác nhau.

- Sorata, bạn nghĩ như thế nào về "điềm báo chết '?

- Ý cậu nói giống như ""Sau khi cuộc chiến này kết thúc, đề nghị với anh ta à?".

- Cậu nói đúng đấy. Tuy có nhiều luật lệ, nhưng trong thế giới tưởng tượng,họ sẽ sữ dụng sức mạnh ý chí của mình bất chấp những điều thông điều trong cuộc sống. Nhân vật vô tình nói những điều sai trái thì luôn phải đối mặt với cái chết. Đôi khi họ chết một cách tàn nhẫn, có khi họ chết rất thanh lịch. Đôi khi tớ tự hỏi khộng biết họ có biết trước được cái chết của mình hay không?

- Không, nhiều khả năng là không.

Mặc dù Ryunosuke là một con người lạ lùng, nhưng cậu ấy không phải là người khiến cho người khác không vui. Đó chính là ấn tượng của Sorata khi nói chuyện với cậu ấy.

- Chúng ta càng khắc họa thế giới hư cấu không có nghĩa nó gần với thực tại, chúng ta càng nên có thể hiểu được sự tồn tại và sức mạnh ý chí của mình. Nhưng vẫn còn có một thứ gọi là điềm báo của cái chết. Có khi bó chỉ nghĩ ra bởi tác giả hoặc người viết kịch bản muốn miêu tả bản chất của con người.

- Bạn vừa mô tả sự phiền hà trong cuộc trò chuyện này phỉa không?

- Bằng cách này, nó có tạo ra chủ đề về "Liệu thế giới mới sống trong điềm báo trước cái chết không?".

- Vậy, chủ đề này sẽ mất bao nhiêu thời gian? Món cá ngừ của tớ đang cháy.

- Vậy, có lẽ tớ không có lựa chọn nào khác? Chúng ta sẽ có một thời điểm khác để nói chuyện, anh bạn

- Vâng, cậu nói đúng. Dù sao chúng ta cũng học chung lớp mà.

- Việc chung lớp chỉ mang tính ngẫu nhiên thôi, tuyên bố ấy hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả.

"Ryunosuke vừa rời khỏi phòng chat".

Vừa đúng thời gian, thức ăn cho bento hoàn thành xong. Sorata nhanh chóng đặt thức ăn vào hai hộp bento, một cho mình và một cho Mashiro.

"Hừm. Có vẻ ngon."

Sorata chọn một vài miếng để cảm nhận hương vị, mỗi một món trong những món ăn rất hấp dẫn.

"Nếu mình thực sự muốn làm, mình thực sự có thể làm điều đó. Mình có thể cảm nhận được một chút hạnh phúc.".

Sorata tự hào với chính mình. Nhưng đột nhiên, anh bị kéo trở lại với thực tế, và nó đã tạo ra cho anh ta một cảm giác trống rỗng.

"Đợi đã, mình đang làm gì đây? ... Mình không phải là Yamato Nadeshiko làm cơm hộp cho bạn trai của cô ấy!".

Cho đến năm ngoái, Sorata đã luôn luôn mua bữa ăn trưa của mình tại phòng ăn hoặc từ các cửa hàng trên đường phố, vì vậy cậu có thể cho mình ngủ thêm 30 phút. Lý do duy nhất, lý do tại sao cậu đã thức dậy sớm như vậy là vì Mashiro.

-

Hai tuần trước đó.

Trong chớp mắt, giờ là học thứ hai trong năm học mới, và luôn có tiết học vào mỗi buổi chiều.

Vào giờ nghỉ trưa, Sorata đã đi kiểm tra Mashiro, nhưng chỉ thấy cô ấy ngồi một mình trong lớp học.

Sorata không có lựa chọn bởi nếu mời cô ấy đến nhà ăn để ăn, họ chỉ kết thúc nó bằng việc thu hút sự chú ý của đám đông. Mashiro đã rất cầu kỳ, và do đó cô ấy có thể ném tất cả các thực phẩm mà cô ấy không để ý đến vào đĩa của Sorata . Tất cả là nhờ cô ấy, tin đồn kỳ lạ hơn lây lan, và thực sự khó khăn để ăn một cách yên bình.

Và có khi càng đổ dầu vào lửa.

"Ơ, không phải hai đứa này từ Sakurasou?".

"Đồ ngốc! Đừng nhìn thẳng vào mắt của họ!".

"Đây thực sự là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chúng. Awesome man, họ thực sự di chuyển. Và họ đang ăn."

"Ah! Crap! Nếu chúng ta không cách xa họ, chúng ta cũng sẽ bị nhiễm virus Sakurasou!".

Chỉ cần như thế, họ bị đối xử như những con quái vật kỳ lạ. Và điều đó làm Sorata khó chịu.

Mặc dù Sorata đã tùng nghĩ: "Hãy đua Shiina đến một cừa hang ven đường" nhưng ý nghĩ cô ấy sẽ sẽ ăn thực phẩm ngay trên giá tại cửa hàng tạp hóa khiến cậu không muốn thử dù một lần.

Nên vào giờ nghỉ trưa, Sorata cảm thấy khốn khổ tìm nơi, xác nhận những gì Mashiro muốn ăn, và cuối cùng cậu quyết địng nấu bữa ăn sáng.

Sorata thực sự không thích nấu ăn, chính vỉ vậy, cậu cũng không giỏi trong khoảng đó. Trong Sakurasou, Jin là một người hoàn hảo, và Misaki, người giỏi gần như tất cả mọi thứ, cũng khá khéo léo, thậm chí Chihiro còn biết nấu nhiều món hơn cậu. Vì vậy, nếu xếp hạng Sorata về kĩ năng nấu ăn thì thì tìm cậu ở dưới cuối bảng còn dễ hơn.

Ban đầu, cậu tìm đến Misaki, người chuẩn bị bento cho cả Jin và cô ấy.

"Vậy, nếu tinh luôn hộp của Kouhai-kun, vậy chúng ta hãy chơi trò Bento roulette Nga! Chỉ một người sẽ lấy trúng hộp cơm với mù tạc, và sẽ khiến cho người đó xuống địa ngục! Một sự run rẩy vào giờ nghỉ trưa đáng sợ sẽ bắt đầu ngau bay giờ!".

Cô vui vẻ cho biết ý tưởng khủng khiếp này mà thậm chí giọng nói cũng chẳng như một trò đùa. Sorata quyết định để điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.

Rõ ràng, cuộc sống không bao giờ dễ dàng ngay từ đầu.

"Nếu em đang nấu ăn, em sẽ tạo ra món ăn. Nó mang cho cô một cảm giác ghê tởm khi em đang đứng giữa Cảm xúc vui mừng và xấu hổ.".

Chihiro vô tình xuất hiện trong phòng ăn, và cô ấy đã lấy đi tất cả các loại rau còn sót lại.

"Làm thế nào cô có thể nói rằng một học sinh là kinh tởm! Nếu chúng ta bắt đầu xem xét lại nguyên hân, thì tất cả đều là lỗi của cô. Sensei thực sự từ bỏ làm một người giám hộ cho Mashiro, và đẩy tất cả các trách nhiệm đó vào em!".

"Cô nghĩ rằng có câu này nói:" Khi bạn còn trẻ, bạn nên trải nghiệm qua nhiều khó khăn?".

Chihiro lấy một miếng cá ngừ chiên và đặt nó vào trong miệng.

"Ah! Đợi đã!".

"Wow, nó được nêm nếm thết là ngon. Kanda, Cô sẽ nhờ em làm cho cô luôn".

Tại thời điểm này, một người khác bước vào.

"Huh? Gì đang xảy ra ~ ~ ~ gì đang xảy ra ~ ~ Em cũng nên làm cho chị nhé".

Misaki hát một ca khúc bí ẩn, và lao xuống từ tầng hai.

"Cá ngừ! Có mùi cá ngừ!"

Misaki, người tràn đầy năng lượng vào buổi sáng sớm, chạy đến bàn ăn như một con mèo. Cô đứng thẳng lưng, và với một tốc độ tuyệt vời, cô ấy liên tục đưa cả ba món ăn vào miệng.

"Tại sao mọi người đều táo bạo vào buổi sáng vậy. Này!".

"Yummy ~ ~ Bento của chị và Jin ngày hôm nay quyết sẽ giống như thế này.".

"Em không làm cho dù chị muốn nó!".

"Đừng có ích kỷ quá đi.".

Chihiro chuyền hộp bento sang, và Sorata chấp nhận nó.

Mặt khác, Misaki đang để các món ăn vào hộp Bento của mình với các cử động rất nhanh.

Vì cậu luôn chuẩn bị trường hợp cậu ấy thất bại, nên cậu đã chuẩn bị thúc ăn phòng cho trường hợp ấy xảy ra, và số lượng đó đủ cho năm người. Điều đó khiến cho cậu ấy không hài lòng. Cậu đã làm quá nhiều.

"Em đang làm gì vào buổi sáng sớm?".

Jin, người hiếm khi đón chào buổi sáng tại Sakurasou, thức dậy sớm.

Cậu nhìn vào phòng ăn, và âm thầm đánh giá tình hình. Sau đó, cậu thẳng thắn nói:

"Vâng, không có gì là xấu khi em thỉnh thoảng làm điều này trong một thời gian"

"Kouhai-kun có thể kết hôn bất cứ lúc nào bây giờ nhỉ."

"Chính xác".

Sorata cảm thấy không hạnh phúc khi nghe câu trả lời trong khi đóng gói hộp bento của Chihiro.

Sorata kiểm tra thời gian, và hiện tại đã qua bảy giờ.

Và bây giờ đã trễ vào những ngày tháng 4. Sau khi vào tuần thứ tư, có lẽ vì cậu đã quá quen thuộc hơn với việc chuẩn bị bữa ăn, cậu đã có thể chuẩn bị cơm hộp nhanh hơn cậu tưởng tượng. Hôm qua khi Sorata chuẩn bị hộp cơm, nó đã quá bảy giờ ba mươi, thời gian để đánh thức Mashiro dậy.

Hôm nay, có nhiều thời gian hơn để chuẩn bị.

Sorata nghĩ đến một cái gì đó đột ngột và kéo dài cánh tay của mình đối với bàn phím.

Tìm kiếm "Shiina Mashiro' như là từ khóa.

"Cái gì, cái gì? Em đang xem echhi hay hentai anime thế?".

Misaki đặt khuôn mặt của cô gần hơn với màn hình.

"Xin chị đừng giỡn như thế vào buổi sáng sớm.".

Màn hình ngay lập tức hiển thị kết quả tìm kiếm.

Đã có một trăm ngàn trang.

Hầu như tất cả đều bằng tiếng Anh.

"Ồ, Mashiron ~ ~ Đúng vậy, Chị không nghĩ rằng chị đã nhìn thấy nó trước đây."

Sorata nhấp vào kết quả tìm kiếm đầu tiên.

Đó là trang web chính thức một bảo tàng nghệ thuật của nước ngoài.

Jin tò mò cúi xuống gần hơn với màn hình xem rõ hơn, để lại Chihiro, người đang uống cà phê của mình, như là người duy nhất còn lại trong phòng ăn.

"Đó là tiếng Anh, vì vậy em thực sự không đọc được nó, huh. Đây có phải là nó?"

Đột nhiên, màn hình tươi sáng hẳn ra khi cậu chọn một trang web liên quan đến Mashiro.

Đó là một trang web có một thiết kế đơn giản.

Nền xanh lá cây trưng bày một bức tranh duy nhất.

Nó giới thiệu một bức tranh duy nhất trên các bức tường của Bảo tàng Nghệ thuật.

Thời điểm Sorata nhìn thấy nó, tất cả các lỗ chân lông trên cơ thể của cậu mở ra.Dường như tất cả các dây thần kinh của cậu cũng muốn bay ra khỏi cơ thể của cậu.

Misaki đã ca ngợi dù cô ấy không một câu cũng như một từ nào. còn Jin thì nuốt nước miếng.

Ý thức Sorata như hút vào màn ảnh nhỏ.

"Tại sao điều này lại xảy ra?"

Cổ họng cậu như tự ý nói ra những lời đó.

Sorata không thể hiểu được nếu bức tranh này quá tốt.

Tuy nhiên, ông vẫn hấp thụ mạnh mẽ của bức tranh, đó là cả hai trừu tượng và tượng trưng.

Không có cách nào để mô tả nó bằng lời nói.

Bạn có thể nhìn thấy ánh sáng, nghe âm thanh và thậm chí nhìn thấy gió. Bức tranh là một cái gì đó như thế.

Nếu bạn di chuyển xuống, bạn có thể xem ý kiến ​​đánh giá của bức tranh. Rất may, có một bản dịch tiếng Nhật.

'Nhận thức và kỹ năng của Shiina đã cho phép cô thể hiện những thứ như ánh sáng, âm thanh và không khí mà không có thể được nhìn thấy bằng mắt, thực sự là rất đáng ngưỡng mộ. Đó là một thế giới quan độc đáo, không thể diễn tả bằng cách logic. Shiina Mashiro chỉ sử dụng bức tranh như một lối vào thành phố của những thần đồng. Mức độ kiến ​​thức của chúng ta có lẽ không còn sử dụng cho cô ấy.

Đây là lần đầu tiên Sorata đã nhìn thấy một người nào đó được khen ngợi đến mức này.

Sau đó, Sorata cảm thấy rằng cậu không thể bình tĩnh lại, và tắt máy tính

"Này Kanda, tôi nghĩ đã đến giờ rồi".

Vì giọng nói của Chihiro, cậu đột nhiên trở lại với thực tại.

"Ah! Crap!".

Sau khi chuẩn bị khăn nóng, anh đẩy Misaki, người được ngân nga một bài hát lạ, sang một bên, và đi lên tầng hai.

"Này, Shiina! Sáng rồi!Mặc dù, ngay cả khi những điều tớ nói sẽ vẫn vô dụng, xin cậu vui lòng nhanh chóng thức dậy!".

Sau hai giây, vẫn còn không có phản ứng.

Sorata mở cửa, và bước vào phòng.

Hôm nay, lại một lần nữa không có dấu hiệu của Mashiro trên giường. Cô đang ngủ bên dưới đống quần áo và quần lót dưới bàn làm việc. Mái tóc bù xù của cô hơi ló ra ngoài một ít.

Phòng ở trong tình trạng vô cùng lộn xộn, mặc dù nó đã được làm sạch ngày hôm qua trước khi cô ấy đi ngủ.

Máy tính vẫn mở.

Nơi Sorata đang đứng là nơi sạch sẽ nhất.

Tại thời điểm này, đôi mắt của Sorata dừng lại ở một mảnh giấy có kích thước B4.

Đó là một mảnh giấy in có chứa một bản phác thảo ban đầu của truyện tranh.

Nhìn kỹ, có những phác thảo trên tất cả các phòng.

Đến ngày hôm nay, Sorata đã nghĩ tốt nhất là không để dính đầu vào, nhưng hôm nay tò mò của mình đã chiến thắng sự tự chủ của mình.

Có lẽ đó là vì ông vừa nhìn thấy bức tranh của Mashiro trên trang web của bảo tàng nghệ thuật.

Cậu đã lấy đoạn đầu tiên, và ráp lại với phần còn lại một cách tình cờ.

Sorata sắp xếp các trang theo thứ tự.

Bao gồm 23 trang và một trang kết thúc.

Anh nhìn vào tất cả các trang theo thứ tự.

Nét vẽ rất đẹp, thật sự tuyệt đẹp.Không có vấn đề gì về góc độ của các nhân vật đã được vẽ, nó rất phù hợp. Các bức tranh đã được phác Mashiro thảo rất đẹp, hiển thị sự áp đảo của hội họa.

Kịch bản thật thú vị. Bởi vì trong những nhân vật tình cờ được vẽ và nền, nó tạo ra một phong cách mà hiếm khi được nhìn thấy.

Sorata đọc từng trang một cách cẩn thận. Cậu đến trang cuối cùng, và đến khi cột cuối cùng kết thúc.

Sorata sắp xếp lại bản phác thảo và nhẹ nhàng đặt chúng trên một cái bàn bên cạnh

"... Đó thật là nhàm chán.".

Nó rất nhàm chán điều đó đã khiến Sorata ngạc nhiên.

Câu chuyện không có nội dung mà điều đó có thể làm cho mọi người nghĩ rằng đó là một trò đùa.

Đó là một shoujo manga.

Một cô gái không thú vị yêu một cậu bé nhàm chán, và không có truyện gì xảy ra, kết quả của câu chuyện là "Chúng ta hãy đi chơi cùng nhau".

Nó là loại manga sẽ làm cho một người nào đó muốn hét lên.

"Chào buổi sáng."

Mashiro chậm rãi bò ra từ dưới bàn làm việc.

Phần trên cơ thể của cô ấy, cô ấy mặc một cái sọc ô vuông, áo ngắn tay và phần dưới cơ thể cô ấy dường như không có gì, như thể giống đang cố nói với người khác rằng họ đã cởi quần ra trong giấc mơ của mình. Đôi chân thon thả và trắng như tuyết của Mashiro khiến Sorata bắt đầu mất bình tĩnh.

"Shiina! Hãy mặc cái gì ở dưới đi! Có phải cậu đang cố gắng để cám dỗ tớ không?".

Với những bước chân không vững, Mashiro bước về phía bàn trang điểm, cới đôi mắt khép hờ, và ngồi xuống.

Cô ấy không bận tâm ít nhất là đối với những bước chuyển động của Sorata.

Sorata tự nghĩ: "Nếu mình có thể chịu đựng điều này và cho qua những lo lắng của mình như thế này, mình có thể trở thành một vị thần".

Trong khi chải tóc cho Mashiro, cậu cứ nghĩ: "Điều gì sẽ xảy ra nếu mình trở thành một vị thần".

"Misaki nói.".

"Đừng nói một cái gì đó quá bất ngờ! Nó làm tớ giật mình!".

"Cô ấy nói rằng nếu không có quần, Sorata sẽ hạnh phúc hơn.".

"... Như tớ đã nói, bạn không nên bị lừa bởi chị ấy! Não của Senpai đều là những điều sai lầm.".

"Misaki là một người ghê gớm."

Mashiro đã trở lại vào trạng thái thôi miên

"Nếu tớ là một con sói, tớ sẽ ăn bạn.".

Ngay sau khi Sorata nói rằng,ánh mắt họ bắt gặp nhau qua gương.

"Bạn vẫn sống sót một cách an toàn cho đến nay," Sorata nói.

"Vì không có sói.".

"Không, một con chó sói là một phép ẩn dụ. Nó dùng để chỉ những người đàn ông, con trai, nam giới.".

"Nhưng vẫn không có sói".

"Bạn học một trường nữ trong thời gian qua phải không? Có phải đây là lần đầu tiên bạn trong một trường có cả nam và nữ".

"Sorata là lần đầu tiên của tôi.".

"Hả?".

"Là người bạn nam đầu tiên của mình.".

"Vậy, bạn không nên thay đổi cách biểu hiện! Khi nói như thế, có vẻ như tôi đã làm một cái gì đó! Trong thực tế tôi đã không thực hiện bất cứ điều gì, và thay vào đó, bây giờ tôi cảm thấy một sự mất mát!".

"Tớ cảm thấy may mắn khi đó là Sorata.".

"Cậu, Cậu, cậu đang nói về cái gì vậy".

"Bởi vì bạn đã làm rất nhiều thứ cho tớ.".

"R-ra khỏi trạng thái mơ ngủ của bạn đi! Nhanh, thay quần áo của cậu đi!".

"Tớ tỉnh rồi".

Sorata đưa đồng phục cũng như đồ lót sạch cho Mashiro.

Ông không thể nhìn cô trực tiếp vào mắt.

Ngay trước khi ông sắp rời khỏi phòng, Mashiro bắt đầu cởi chiếc áo của cô.

"Hãy chờ cho đến khi tớ ra khỏi phòng rồi hãy thay đồ!".

Sorata đóng cửa lại.

Ông bỏ qua bất cứ điều gì Mashiro đã nói.

Cậu ngả người ra bức tường đằng sau để nghỉ ngơi.

Cậu hoàn toàn kiệt sức vào buổi sáng sớm.

"Điều gì sẽ xảy ra trong tương lai ..."

Không ai trả lời.

Không ai biết.

Thậm chí có thể Chúa không biết.

Shiina là thực sự tài năng.

Đó là chính xác giống như ý kiến.

-Mức độ của chúng tôi về kiến ​​thức không còn sử dụng cho cô ấy.

Nó thực sự là một nhận xét của một người với sự phán xét tuyệt vời.

Cậu thấy điều đó một cách chính xác thông qua chính Mashiro.

"Điều này thực sự không phải là một trò đùa.".

"Um ...".

Mashiro gọi Sorata, người thường bước đi qua mà không nói một lời nào, với giọng nói thì thầm.

"Um?".

"Có phỉa rất nhàm chán".

"Hả".

"Manga của tớ".

Không biết cách trả lời, tất cả những gì Sorata làm là cười cay đắng. Manga đó thực sự được vẽ bởi Mashiro.

"Cậu đã tỉnh giấc vào lúc đó".

"Nó thực sự nhàm chán sao?".

Giọng nói của cô thực không cảm xúc, và không có biểu hiện khuôn mặt.

"Kouhai-kun! Mashiro là tỉnh chưa?".

Đó là lý do tại sao cậu cảm thấy thực sự may mắn khi Misaki đã lao xuống từ tầng thứ hai và gián đoạn họ. Misaki cũng đã thay đổi vào đồng phục học sinh.

"Chúng ta sẽ đi học muộn đấy.".

"Vâng.".

Cảm thấy hơi thở yếu sau lưng, Sorata đi xuống tầng đầu tiên. Tất cả mọi người đang chờ ở đó.

Sau khi Mashiro ăn bánh mì nướng xong, mọi người trong kí túc xá Sakurasou, những người thường đi dến trường riêng lẻ, đi chung với nhau.

"Akasaka, Ngôi nhà là vào em đó".

"Làm thế nào chị có thể yêu cầu cậu phải chăm sóc ngôi nhà! Cậu ấy cũng là học sinh như chị thôi!".

Sau một thời gian tưởng như vô tận, tiết ba ngôn ngữ hiện đại cuối cùng cũng kết thúc.

Ngay trước khi giáo viên, Shiroyama Koharu, ra khỏi lớp. Cô ấy gõ vào đầu của Sorata và làm cho cậu ấy tỉnh dậy.

“Không nên ngủ công khai như vậy khi em ngồi ờ hàng đầu chứ!”.

Cô ấy, một giáo viên dạy môn Ngôn ngữ Nhật Bản hiện đại tốt nghiệp cùng một khóa với Chihiro, có ngoại hình và giọng nói như một người chị ngốc nghếch.Do đó, cô thường nhận những lời phê bình từ các bạn gái khi cô ấy cố gắng hỗ trợ cho các bạn nam.

Cô ấy luôn đi cùng với Chihiro và cặp đôi này rất nổi tiếng. Koharu, người luôn đi theo cô Chihiro, là người không đáng tin và một số học nhận xét rằng Chihoro là ‘một người đáng tin’. Nhưng Sorata không đồng ý.

“Bài hát ru của Sensei quá thoải mái, em không thể cưỡng lại nó và …”.

“Em là người duy nhất chưa nộp phiếu khảo sát nghề

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#school