sam sam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1 

Ánh mặt trời dễ chịu qua cửa sổ chiếu vào một người, khung cửa sổ chiếu cái bóng lên sân thượng. Sam sam mở mắt khó nhọc, ngốc nghếch tỉnh lại, ánh mắt dại ra quan sát các đồ đạc trong nhà, như là chưa từng thấy qua bao giờ, sau đó vui mừng phát hiện đây là phòng của nàng.

An tâm, sam sam nhìn ánh sáng mặt trời phía đông mỉm cười, cô thích tất cả làm cho ấm áp cảm động gì đó. Sam sam cố gắng rời khỏi giường đứng lên, cô chỉ cảm thấy tứ chi lẫn thân thể mệt mỏi, tóc xõa rối tung, sam sam đầu óc mê muội đi ra sau rửa mặt đánh răng, mơ mơ màng màng hình như nghe thấy tiếng chuông điện thoại của mình trong phòng.

Có ai vội như vậy mà lại gọi điện cho cô sớm vậy, ảo giác, nhất định là ảo giác, nhất định là ảo giác. Sam sam tiếp tục quay đầu vào mê muội đánh răng….

Trong buồng vệ sinh đi ra, Sam sam đúng là vẫn còn lo lắng kiểm tra mọt chút điện thoại di động, nét mặt thất thần, không phải đâu…..của, của Boss đại nhân! Nhìn thêm một chút nữa, Sam sam càng kinh khủng nhảy dựng lên, tay dơ lên, trời ạ! Có ai nói cho cô biết tại sao bây giờ đã là ba giờ rồi?!

Một ý niệm xuất hiện trong đầu: đi làm đến muộn

Ý niệm thứ hai xuất hiện trong đầu: khẳng định Boss đại nhân phát hiện cô vô cớ nghỉ làm, gọi điện thoại phê bình cô, không xong nữa là cô lại không nhận điện thoại của Boss đại nhân,

Tiền thưởng của nàng cuối năm a……

Sam sam lệ chảy vội, cô vẫn làm được không sai, nghĩ đến tiền thưởng càng giậm chân ước ao, thế nhưng hiện tịa cũng không có. Trong lòng, sam sam không khỏi bi thương một chút, chua xót một chút, lý trí cũng có một chút trở về, cô nhớ lại hôm nay là ngày cuối tuần.

Ý niệm thứ ba trong đầu: vẫn còn đang cuối tuần

Ý niệm thứ tư trong đầu: điện thoại di động tốt nhưng không nghe

Sam sam nhất thời trở nên thần thái thất thần đứng lên!

Chỉ là……chủ tịch cuối tuần gọi cho cô làm gì? Vậy có muốn hay không quay về đi xem? Boss đại nhân cuối tuần nào cũng bắt cô đi kiểm tra? Sam sam ngẩng cao đầu rồi cúi đầu thấp xuống. Trí nhớ của nàng đêm qua chậm rãi trở lại, chủ tịch…phong tiểu thư…châu Âu…rồi cô đi ra khỏi hội trường sau đó phát sinh chuyện gì?

Sam sam nhìn ngón trỏ, hàng lông mày nhíu lại suy nghĩ, hồi tưởng lại ký ức. Sau đó hình như là chủ tịch lái xe trở cô về nhà, sau đó hình như chủ tịch tỏ tình với cô, sau đó hình như là cô cự tuyệt chủ tịch

Chờ một chút, Boss đại nhân thích cô? Tim Sam sam đập liên tục, bắt đầu hoảng loạn đứng lên. Không phải, không phải, nhất định là cô nhớ nhầm rồi. Cô tự nghĩ rằng hình dáng mình thua Chu Hiểu Vi xinh đẹp, tài trí băng cấp so ra thì kém xa A may, gia thế thì càng trung bình, chủ tịch thế nào lại thích cô được chứ?

Đúng, khẳng định không sai! Tuy rằng Sam sam trong lòng nghĩ như vậy, thế nhưng không hiểu thân hình thất thần đứng lên, dần dần cô mơ hồ thấy rằng ấn tượng là rất chân thật.

Az!quấn chăn là tốt nhất. Người Sam sam lại bọc trong chiếc chăn đơn trên giường lật qua lật lại (cô gái này cứ như vậy bọc mình trong chăn sao….)

Bỗng nhiên điện thoại di động của cô lại đổ chuông lớn, trong phong vốn vắng vẻ nên âm thanh càng chói tai hơn, tựa hồ như giục cô nhận điện thoại nhanh lên một chút, nếu không sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng! Sam sam đứng lên cầm điện thoại vừa nhìn, tâm run lên, thiếu chút nữa làm điện thoại rơi xuống đất, hít sâu một hơi, tay run run ấn vào nút nhận cuộc gọi: “Chủ, chủ tịch!”. Sam sam lắp bắp nói.

Phong Đằng tiếng nói thoáng chút hờn giận truyền đến: “Em đang ở đâu?”

“ ….Ở nhà.”

“Tôi đang ở phía dưới nhà em, em mau xuống dưới đến đây đi.” Phong Đằng mang theo một khí ngữ khiến cô không thể cãi lại.

“ Vì sao?” Sam sam không chút suy nghĩ thốt ra. Cô có muốn bắt Boss đại nhân đứng đợi đâu, vì sao ngày nghỉ ngơi chủ nhật của nàng hắn cũng muốn giữ lấy? Lập tức thân thể cô rụt lại sau một chút, lúc nào cô trở nên lớn mật như vậy? Cô, cô tự nhiên nói lớn hỏi chủ tịch, ách, tuy rằng bất giác nói lớn, hay cả tiêng nhỏ…

Phong Đằng có chút bất ngờ, chần chờ hỏi: “Em không rảnh?”

“Đúng, đúng vậy, tôi ngày hôm nay muốn quét dọn nhà cửa.” Ngữ khí rõ ràng rất lo lắng.

Phong Đằng ở đó hơi mỉm cười một chút, nghĩ trong lòng trong mắt thấy dễ chịu rất nhiều.

“Tốt lắm, em xuống dưới đây, cho ba phút đồng hồ.” Sau đó không đợi Sam sam đáp lời, đối phương cũng rất quyết đoán mà ngắt điện thoại.

Sam sam ngơ ngác nhìn di động đã bị ngắt, Boss đại nhân có phải là không hiểu cô nói gì? Cô không phải vừa mới nói không rảnh sao? Boss lớn lại nghe ra cái gì vậy?

Sam sam bây giờ có chút ảo não vừa nhìn điện thoại vừa như thấy hình như vừa bị hủy diệt trong lòng……

Cô hình như va vào cái gì…..

Một phút đồng hồ?! Sam sam giật mình một cai nhảy dựng lên, vội vã rời chăn đi mặc quần áo vô cùng lo lắng đi xuống lầu, cô vừa đi xuống lầu đã thấy Phong Đằng đứng chờ ở cạnh xe. Lúc trước nghĩ một cái gì, lúc này thấy người sam sam do dự đi chậm lại—vạn lần, vạn lần cái kí ức kia là thật, cô hiện tại có thể nào đối mặt với Boss đại nhân đây a? Nếu như cô thực sự có cự tuyệt hắn, Boss đại nhân sẽ không có “oán hận” trong lòng chứ?

Sam sam bất thần tiến đến cảm giác có một ánh nhìn mạnh mẽ chiếu vào mình, sam sam ngẩng đầu vừa vặn đối diện ánh mắt của Boss đại nhân, trái tim bắt đầu bang bang loạn nhịp.

Phong Đằng nào biết đâu rằng cô lúc này cảm xúc đang rất phập phồng, nhìn chằm chằm cô, ý bảo cô đi đến nhanh lên một chút.

Vẻ mặt sam sam có chút suy nghĩ lên xe, đóng cửa lại, nhìn không chớp mắt nhìn chằm chằm phía trước ngoài cửa xe. Binh pháp tôn tử nói: dĩ bất biến ứng vạn biến! Cô quyết định đối ứng với tất cả, với bão tố mãnh liệt. a không đúng hay không.

Quên đi, sam sam thật không muốn suy nghĩ tiếp, cô một bên loại trừ tạp niệm một bên cố gắng trong lòng “kế hoạch im lặng”. Nhưng “kế hoạch im lặng” chưa kịp thực hiện, đúng lúc này, chủ tịch đại nhân bỗng nhiên quay người về phía cô cúi người xuống…

Sam sam nín hơi khẩn trương trừng mắt nhìn hắn, lắp bắp nói: “chủ, chủ tịch, anh, anh muốn làm gì?”.

Phong Đằng trong mắt hiện lên nét cười, không giải thích, tay trái đưa lên trước ngực nàng định mở cửa xe, lại dùng lực đóng cửa.

“Két” một âm thanh vang lên, Sam sam tim đập liên hồi. Nhìn cửa xe, người trước mặt cô không có ý định dời, trái lại người lại hướng về phía cô . Sam sam ngồi bất động, chằm chằm nhìn thẳng vào đôi mắt thâm thúy của Phong Đằng, nhất thời khuôn mặt sam sam phớt hồng, hô hấp khó khăn, tim đập cực nhanh. Chủ, chủ tịch đại nhân nhìn cô gần như vậy, có nghe thấy lòng nàng kêu như sấm không? Sam sam nghĩ. Ngoài ý muốn đó, Phong đằng không cũng không có..(cái này ko hiểu nên ko dịch thông cảm nhé).. “lạch cạch” một âm thanh vang lên, trái tim vừa thập phần vui vẻ, hình như bỗng nhiên lập tức dừng lại. Sam sam chỉ cảm thấy cảnh dị thường này có gì quen thuộc.

Phong đằng khóe miệng nhích lên “ có gì ở ngoài cửa xe sao? Lên xe cũng không ngồi yên, trong đầu đang nghĩ cái gì? Làm gì khẩn trương thế?”

Sam sam thấy chủ tịch đại nhân mỉm cườ, ý chí hôn mê, nhất thời không có phản ứng nhiều, chỉ ngơ ngác nhìn hắn, đến nói cũng đã quên nói gì. Phong đằng thưởng thức sam sam ngốc nghếch, sau đó tâm tình cực kỳ sung sướng khởi động xe.

Aaaaaa, cô nghĩ tới, tối hôm qua…như vậy, như vậy chủ tịch đại nhân thật có tỏ tình với cô! Như vậy chuyện cô cự tuyệt chủ tịch đại nhân cũng là thực! Boss đại nhân sẽ không trả thủ chứ? Cô tối qua uống say mới can đảm nói ra những lời này, bình thường có cho cô mười là gan cô cũng không dám nói như vậy. Chỉ là, nếu như đổi lại là bình thường, cô liệu có thể hay không cự tuyệt chủ tịch đại nhân?Sam sam lén lút nhìn thoáng qua chủ tịch đại nhân anh tuấn kiểm tra, khuôn mặt có một chút đỏ bừng, tay chân tựa hồ cũng không biết để ở đâu…

Vì vậy trên xe chủ tịch đại nhân có chút thích thú, sam sam tập trung nhìn về phía trước.

Chap 2

Trung tâm thương mại XX? Sam sam quay cái đầu nhỏ lăng xăng quan sát những ngôi nhà cao tầng san sát nhau, được lắp đặt những tiện nghi mới, trước mắt nhìn những hội trường phòng khách sang trong….

Giá, đây là khu trung tâm CBD trong truyền thuyết! tiếng tăm lẫy lừng khu mua sắm cao cấp! Nơi tiêu xài của những kẻ có tiền! trung tâm tập trung của những người ….

Tiền tài, quyền lực, địa vị! Trong mắt Sam sam thấy có một hồng tâm lòe lòe.

“ Sam sam”- Phong đằng mới từ chỗ bãi đỗ xe đi ra thấy Tiết Sam sam đứng một chỗ ngây như phỗng, tâm trạng hưng khởi trêu cợt: “em xem bầu trời làm cái gì? Sắp gẫy cổ kìa?”. Sam sam cũng không để ý đến câu nói có ý trêu ghẹo kia, tâm trạng cô đang chấn động, mất mười giây để lấy lại ý thức, và cũng ý thức được chủ tịch đại nhân đang bên cạnh.

“ Chủ tịch, đỗ xe xong rồi à?” chúng ta vào đi thôi.

Đôi mắt sáng của sam sam có chút lóe sáng. Lẽ nào những vật kiến trúc so với anh có sức hút hơn? Phong Đằng phiền muộn nhìn cô một cái, đầu tiên là bước vào tòa nhà công ty bách hóa ZZ. Sam sam theo sát sau đó, mang theo tâm trạng nhìn bốn phía, tấm tắc, chấn động, tuyệt đối bị chấn động! Chấn động bởi những tiện nghi lắp đặt, chấn động về cách bày biện, chấn động về hàng hóa, chấn động về giá cả! Tuy rằng sam sam đã tới thành phố S công tác khá lâu nhưng sam sam vẫn còn chưa tới CBD bao giờ. Một cái khăn mặt những 2300 đồng (đơn vị của TQ là đồng), đó là nửa tháng tiền lương của cô a…, cô cần cù nhẩm tính một tháng tiền lương của cô ở chỗ này = khăn mặt + bàn chải đánh răng + kem đánh răng, quả nhiên là cách mua sắm của nhà tư bản, Boss đại nhân đương nhiên đi trước, sam sam đằng sau trong lòng chỉ có ý đen tối một chút. Đồ dùng trong phòng ngủ!? Sam sam nuốt nuốt nước miếng, chủ tịch đại nhân, chẳng lẽ cũng cần đại giá quang lâm tự mình chọn đồ dùng sinh hoạt sao? Vậy cô tới đây để làm gì? Không phải là để vận chuyển đồ đạc chứ a… vẻ mặt sam sam uể oải.

“ Hoan nghênh quý khách, quý khách cần phục vụ gì ạ?” Cô gái bán hàng đôi mắt dịu dàng nhìn Phong Đằng hỏi, hoàn toàn bỏ qua bóng dáng người ở phía sau kia. Oa! Đúng là bán hàng hám zai mà!!!!

Quốc sắc thiên hương đều phải mai một ở công ty bách hóa làm người bán hàng, thật tội nghiệp a, thật tội nghiệp a…nhớ tới việc bình sinh “việc đáng tiếc”, trong lòng sam sam có chút thích thích, nhất thời đối với quốc sắc thiên hương kia nổi lên lòng đồng tình thương hại.

Kỳ thực cô cũng không nghĩ lại, mua sắm ở CBD đông tây đều là quan to quý nhân, có bao nhiêu người có ý nghĩ muốn làm người bán hàng ở một cửa hàng ở đây, lộ ra mặt mày rạng rỡ nhất… Bất quá sam sam nhìn như một sinh vật nhỏ nhoi, hiển nhiên một khả năng để lý giải giá càng thâm trầm càng có nghĩa.

Phong đằng tùy ý đi một vòng, sam sam nhắm mắt theo đuôi ở phía sau, trước mặt hiện ra một người đẹp khuynh nước khuynh thành đi tới. “ Tiên sinh, nếu ngài thấy mệt mỏi, chúng tôi có dịch vụ massage, dịch vụ cung cấp miễn phí, ngài có cần nghỉ ngơi một chút không ạ?” – khuynh quốc khuynh thành vẻ mặt nịnh nọt nói, tiếp tục bỏ qua người ở phía sau. Oa, đúng là phục vụ tốt…

Sam sam rất muốn đi xoa bóp cơ thể một chút, để bổ sung thể lực chút nữa làm nhân viên vận chuyển chứ…

Phong đằng bỗng nhiên dừng bước, đầu cũng quay về một phía nói rằng “sam sam, được rồi”

Sam sam hài lỏng lẻn đến phía trước mặt Boss đại nhân, Boss, chúng ta đi nghỉ một chút chứ.

Thế nhưng Phong Đằng không như không có để ý, vẻ mặt có chút suy nghĩ nhìn cô, sam sam bị anh làm cho thấy phát lạnh, Phong Đằng mỉm cười, sau đó quay sang nhìn khuynh quốc khuynh thành, dùng ánh mắt lạnh lùng nói rằng: “ không cần”

Câu nói đầu tiên phát ra làm mong muốn của sam sam biến mất, vì sao cô gái bán hàng kia không hỏi cô có cần một chút hay không chứ???

Phong Đằng lấy tay chỉ chỉ về phía trước chỗ có mấy đồ dùng trong phòng ngủ nhìn sam sam nói: “em đi xem mấy bộ chăn gối, chọn những bộ em thích ấy”

Sam sam mặt mày choáng váng, chủ tịch, anh muốn mua đồ dùng trong phòng ngủ, vì sao lại chọn những bộ cô thích chứ? Huống hồ chủ tịch đại nhân, anh không phải đều có đủ rồi sao, còn muốn cô đến đây chọn làm gì chứ?

“ Có chuyện gì?”- Phong Đằng liếc mắt, cảm giác áp bức sam sam quen thuộc kéo tới.

Đương nhiên là có vấn đề, nhưng vấn đề lớn hơn nữa là lại nhìn cô nói ra những vấn đề này, sở dĩ sam sam không thể làm gì khác hơn là tinh thần uể oải hướng về phía bộ chăn gối.

“ Phong tổng”

Tiếng gọi nhiệt tình mà vang dội vang lên đột ngột trong không gian yên tĩnh, sam sam không tự chủ được quay đầu nhìn lại, một người bụng phệ, người nam nhân mười phần có trí thức với kiểu tóc Địa Trung Hải bước nhanh về phía trước mặt Boss đại nhân, chìa tay nắm lấy tay Boss đại nhân.

Phong đằng lịch sự mỉm cười “ Trần tổng, lâu rồi không gặp, gần đây vẫn tốt chứ?”

“ Cũng không tệ lắm, bất quá đâu bì được với Phong tổng, tập đoàn Phong đằng hàng năm tiền lời nhân đôi, là trung tâm tài chính H lâu…(chỗ này khó dịch quá), Phong tổng thực là tuổi trẻ tài cao đầy hứa hẹn…(tỉnh lược vạn từ đồng nghĩa gây buồn nôn)…”

Hai người lại quay qua nói những từ khách sáo, dối trá…sam sam ở trong lòng khách sáo một chút, gọi người bán hàng hỏi giá bộ chăn gối đơn mà cô thích.

Phong đằng cùng Trần tổng đang nói chuyện trường kì, nghe được sam sam bên này có động tĩnh, ngưng nghỉ một hồi, xoay người hỏi “ đã chọn được rồi?”

“ Được rồi, anh xem bộ này có được không?”

“ Em quyết định là được rồi”. Nói xong Phong đằng lại tiếp tục quay lại đàm luận rộng rãi với Trần tổng…

Ách, thực sự do cô quyết định, sam sam quay sang đưa cho người bán hàng bộ chăn đơn đóng gói, không biết trần tổng nghe được gì sau vẻ mặt đen tối của chủ tịch đại nhân, trần tổng vừa cười vừa nhìn cái dáng người nhỏ nhắn phía sau phong đằng. sam sam không khỏi nhìn Boss đại nhân nghi ngờ…

Sau câu trò chuyện, trần tổng cáo từ .

“ Tổng cộng mười sáu vạn đồng”. Oa, giá cắt cổ!!!

Bộ chăn gối mà hết mười sáu vạn đồng? Vậy xin hỏi chăn gối này được làm bằng vàng sao? Sam sam tưởng tượng…tuy rằng không phải là của nàng dùng, nhưng dù sao cũng là a…, sam sam nhìn hóa đơn có chút tiếc tiếc, dù gì cô cung chưa từng tiêu tiền như vậy, sam sam trong lòng cực ký áy náy.

Phong đằng rút trong ví ra tờ chi phiếu rực rỡ ánh vàng, hàng lông mày có chút nhăn nhưng cơ mặt vẫn dứt khoát—giao dich hoàn thành.

“ Chuyển hàng hóa trực tiếp đến địa chỉ này”- phong đằng bình tĩnh nói

“ Cảm ơn quý khách chiếu cố, hoan nghênh lần sau quý khách lại tới”

Sam sam nhìn người bán hàng nhiệt tình vui vẻ tiễn khách tinh thần uể oải cùng Boss đại nhân đi ra.

Đi được một đoạn xa, sam sam vẫn cúi đầu không hé răng, phong đằng vốn có tâm trạng sung sướng không suy giảm, nhìn sam sam vài lần, nhìn cô vẫn duy trì cái tư thế như tượng kia, Phong đằng không nhịn được mở miệng hỏi:

“Có chuyện gì sảy ra với em sao”

Sam sam rốt cục cũng có chút động tĩnh ngẩng đầu lên, vẻ mặt nhìn Phong đằng nghi hoặc có gì không giải thích được.

“ Làm sao vậy?”

Sam sam cắn môi, giao trái tim nhất hoành, quyết định “ nhận tội, chịu đòn”, bất quá hiện tại không có “sợ” ai, a, mặc kệ đi…

“ Chủ, chủ tịch, tôi sai rồi, tổi chỉ xem kiểu dáng mà không chú ý đến giá cả nhiều như vậy tiền tiêu uổng phí, tôi thực sự xin lỗi anh a! Như vậy đi, để thể hiện sự áy náy và bù đắp những tổn thất của anh, hãy trừ tiền lường của tôi.” Sam sam hàm chứa huyết lệ nói ra giá một phen.

Phong đằng không nói gì nhìn cô, vài giây sau nói: “anh luôn luôn coi tiền tài như cặn bã”

Sam sam giương tay che miệng

“ọccccccccccc…”

Âm thanh trong bao tử sam sam vang lên một tràng

Phong đằng lần thứ hai không nói gì nhìn hai bên trái phải nỗ lực giảm thiểu cảm giác đang tồn tại của người nào đó.

“ Cái đó, cái đó, tôi ngày hôm nay ngủ thẳng cả buổi chiều không rời giường, không đi đây lúc nào, sở dĩ…” cho nên nó hiện tại đói bụng nên không thể trách cô a.

Phòng đằng tiếp tục không nói gì, dùng một loại nhãn thần nhìn Tiết sam sam, sam sam không có ý tứ liền cúi đầu, hai ngón trỏ ngoác vào nhau

“Em có nấu ăn không”

Ách, cái gì? Sam sam nhất thời phản ứng “nấu ăn? không có”

Sam sam ở một căn phòng nhỏ cho một người, bữa trưa cơ bản đều giải quyết ở công ty, thỉnh thoảng ở nhà nấu ăn một chút (chỗ này cũng ko hiểu gì hết hi hi)..

Phong đằng nói một cái gì nữa, chỉ như “thầm thì” không thành tiếng vang lên ở không gian yên tĩnh trong xe, ing, ing….

Hết chap 2

Chap 3

“Chủ tịch, anh tới siêu thị làm cái gì?” – sam sam nghi hoặc nhìn Boss đại nhân

“ Em không phải nói trong nhà không có gì ăn sao? Mau vào bên trong mua đi”

Sam sam nhất thời cảm động đến rơi nước mắt nhìn Boss lớn Phong—chủ tịch, ngài thực sự là phục vụ quá chu đáo rồi!

“Vâng”. Sam sam liên tục gật đầu, “cảm ơn chủ tịch, đợi lát nữa tôi tự về được rồi, thực sự rất cảm ơn chủ tịch”. Nghĩ đến việc đi bộ từ siêu thị về nhà, sam sam đương nhiên là rất hài lòng, càng thêm liên tiếp nói lời cảm ơn rồi đứng lên.

Sam sam liếm liếm môi, nuốt nước bọt, khẩn trương mở cửa xe, cao hứng bừng bừng bước xuống xe, tiêu sái quay lại đóng cửa xe…liên tiếp động tác, hành văn liền mạch lưu loát.

“Chúng ta vào đi thôi”. Một âm thanh trầm thấp của một người vang lên.

“Được” sam sam không cần phải nghĩ ngợi gì liền thốt ra.

Gì? Sam sam ngẩng đầu, bất động tại chỗ, Boss lớn tiến tới, không liếc mắt nhìn cô, chẳng buồn giải thích với cô vì sao anh xuống xe.

Cô có thể hay không vào siêu thị? Sam sam ngực rơi lệ theo sát Boss đại nhân theo sau vào bên trong.

Cuối tuần nên siêu thị đông người, có đôi có cặp, rất náo nhiệt. Phong đằng bên cạnh không phản ứng, tư thái thong dong tiến vào bên trong như thường, phong thái ngạo mạn xa cách. Sam sam tay đẩy xe đẩy cồng kềnh, cật lực theo sát Boss lớn ở phía sau, trán đầy mồ hôi, nhìn đám người đằng sau,bên phải mà có chút ghen tị…

Boss, người đi nhanh quá, cả linh hồn cũng không theo kịp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net