CHƯƠNG 2: NGƯỜI PHỤ NỮ XINH ĐẸP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trên lục địa Kyushu, tu luyện võ thuật bao gồm các cảnh giới:

Linh Vũ, Nguyên Vũ, Huyền Vũ, Thiên Vũ, mỗi cảnh giới chia làm 9 cấp độ.

Chu Phong gia nhập Thanh Long môn và bắt đầu tu luyện võ thuật năm năm trước và đã tu luyện tới Linh Vũ cấp hai chỉ trong một tháng.

Tuy nhiên lại phải mất tới năm năm Chu Phong mới đột phá Linh Vũ cấp ba. Sở dĩ có chuyện này là do đã gặp phải một tai nạn trước đây.

Năm năm trước thần lôi cửu sắc xuất hiện trên lục địa Kyushu và Chu Phong đã bị sấm sét đánh trúng.

Kể từ ngày đó, trong đan điền của Chu Phong xuất hiện chín con lôi thú khổng lồ.

Chu Phong có thế bước vào Linh Vũ cấp hai trong một khoảng thời gian ngắn nhờ vào món quà của thần lôi.

Nhưng thành công cũng là thần lôi, thất bại cũng là thần lôi.

Sau khi đạt tới Linh Vũ cấp hai, thần lôi bắt đầu làm tiêu hao linh lực trong cơ thể Chu Phong. Nếu hắn không thu thập đủ linh lực thì khó có thể đột phá.

Tuy nhiên, Chu Phong thấy rằng chỉ cần hắn có thể thu phục chín lôi thú này thì tu luyện của hắn sẽ có đột phá.

Sau năm năm tích luỹ, Chu Phong chỉ còn một bước nữa là có thể đột phá.

SWAH...

Chu Phong đột nhiên mở mắt ra, trong mắt loé lên ánh chớp, trên mặt hiện một tia vui mừng khó tả.

"Thành công, năm năm, Chu Phong ta cuối cùng cũng thành công"

Mặc dù đúng như hắn dự đoán, chỉ cần cung cấp đủ linh lực cho chín lôi thú thì chúng có thể đột phá. Nhưng khi ngày đó thực sự đến, Chu Phong vẫn khó có thể kiềm chế được cảm xúc của mình.

Vì ngày này, hắn đã đợi năm năm.

"Cảm giác này thật mạnh mẽ, dòng linh lực ổn định đang dồn dập trong cơ thể, như sắp bộc phát ra ngoài."

Sau khi cần thận quan sát cơ thể mình, Chu Phong càng thêm hương phấn, hắn chưa từng tưởng tượng được thần lôi sẽ ngưng tụ lại trong đàn điền của hắn, linh lực phát ra từ thần lôi rất mạnh, ngoài sức tưởng tượng của hắn.

Hắn biết rằng, cho dù có tu luyện năm năm không ăn không ngủ cũng không thể ngưng tụ ra linh lực mạnh mẽ như vậy, sở dĩ có được điều này chính là do Thần Lôi.

HUM...

Nhưng vào lúc này, thân thể Chu Phong đột nhiên cứng lại, sắc mặt biến đổi kịch liệt.

Thần lôi đang thay đổi, sức mạnh của hắn ta đang tăng lên một cách nhanh chóng và đột phá thêm lần nữa, bước vào cảnh giới Linh Vũ cấp bốn.

"Tất cả có đáng không?"

Chu Phong nắm chặt tay, cảm nhận sức mạnh bùng nổ trong cơ thể, hắn thấy những vất vả hơn năm năm qua đều xứng đáng.

"Cha, bắt đầu từ hôm nay, con sẽ không còn là gánh nặng của cha nữa, con sẽ là niềm tự hào cho cha."

Chu Phong rất vui mừng và hắn càng mong đợi hơn về tương lai.

Anh ta không phải người nhà họ Chu mà chỉ là con nuôi của Chu Nguyên, trưởng lão thứ năm của Chu gia.

Chu gia có tính bài xích ngoại nhân, người nhà đều không công nhận Chu Phong, từ nhỏ hắn đã bị bắt nạt, chỉ có Chu Nhạc hết lần này đến lần khác giúp đỡ hắn.

Nếu không có sự bảo hộ của cha nuôi, Chu Phong đã bị đuổi ra khỏi nhà từ lâu rồi.

Khi Chu Phong gia nhập vào Thanh Long tông, lại không thể trở thành đệ tử nội môn thì ngay cả cha nuôi Chu Nguyên cũng không thể ngóc đầu lên được trong Chu Gia.

Nhưng Chu Phong biết rằng, tất cả những điều này sẽ sớm kết thúc.

Trong thể giới này võ học là trên hết, kẻ mạnh vi tôn. Chỉ cần có thể trở nên mạnh mẽ sẽ không ai dám coi thường hắn ta.

...

Thanh Long tông chỉ tuyển đệ tử mỗi năm một lần, mỗi lần mười ngày.

Mười ngày sau, cuộc thi khảo hạch đệ tử nội môn hàng năm cũng sẽ bắt đầu. Lần này, Chu Phong, người đã im lặng năm năm, cuối cùng cũng có thể tham gia.

Địa điểm cuộc thi diễn ra là một cung điện khổng lồ dưới lòng đất, trong sảnh chính của cung điện đang có hàng vạn người.

Đa số những người này đều là linh vũ cấp ba, bởi vì mọi người đều biết ít nhất phải đạt Linh Vũ cấp ba mới có thể vượt qua kì thi.

Tuy nhiên cũng có một số đệ tử Linh Vũ cấp hai muốn thử vận may, năm nào cũng sẽ có những người như vậy, nhưng phần lớn đều chỉ kết thúc trong thất bại.

Đáng nói là vẫn có một số ít người đạt tới Linh Vũ cấp bốn. Bọn họ không phải tất cả đều tu luyện bình thường, ngược lại có một số người là thiên tài.

Bọn họ cố ý lựa chọn tham gia cuộc thi khảo hạch đệ tử nội môn khi đã đạt đến Linh Vũ cấp bốn. Về phần lý do và vì phần thưởng.

Đạt Linh Vũ cấp ba đã có thể luyện võ kỹ.

Võ kỹ là phương tiện tấn công lợi hại,không chỉ có thể phát huy hết sức mạnh của bản thân, mà còn có được sức mạnh vượt qua giới hạn của cơ thể.

Vì thế võ kỹ rất quý, Ngay cả những gia đình giàu có cũng không có. Chính vì vậy mà các gia tộc lớn cũng gửi con cháu mình đến các môn phái để luyện tập.

Bởi vì mỗi môn phái đều có số lượng võ kỹ lớn, và ở Thanh Long tông, chỉ cần trở thành đệ tử nội môn là có thể tu luyện võ kỹ.

Tuy nhiên, võ kỹ cũng có thứ hạng, được chia thành chín giai đoạn từ yếu đến mạnh.

Trong số các đệ tự nội môn, cao nhất có thể tu luyện chỉ là võ kỹ tam giai.

Tuy nhiên, trong khảo hạch đệ tử nội môn hàng năm, người đứng đầu sẽ nhận được võ kỹ tứ giai.

Vì vậy, sở dĩ một số người thích tu luyện ở ngoại môn hơn vào nội môn là vì võ kỹ tứ giai.

"Nhìn xem, đó không phải là Dương Thiên Vũ sao?"

"Thực sự là hắn. Mới mười ba tuổi, hắn ta đã đạt tới Linh Vũ cấp bốn. Có thể hắn sẽ đứng đầu trong lần khảo hạch này."

Giữa đám đông, một cậu bé thu hút sự chú ý của mọi người.

Có hàng trăm hàng ngàn đệ tử ngoại môn, hầu hết đều là những nhân vật vô danh, nhưng cũng có người là tâm điểm chú ý, phần lớn những người này đều là thiên tài, mà Dương Thiên Vũ này chính là một trong số đó.

"Điều đó chưa chắc đã đúng. Cho dù Dương Thiên Vũ có tài năng đến đâu, hắn ta cũng còn quá trẻ, rất khó để dành được vị trí đầu tiên."

"Trong Thanh Long tông này ngoạ hồ tàng Long, có khi thiên tài cũng không thể đọ sức lại với nhân tài tầm thường, như Doãn Viễn kia." Một đệ tử ngoại môn chỉ tay về phía một thiếu niên lãnh đạm.

Người này tên là Doãn Viễn, đã gia nhập Thanh Long tông được sáu năm, vốn dĩ chỉ là một người vô danh. Nhưng chỉ vài tháng trước, hắn ta đã đánh bại một đệ tử nội môn Linh Vũ cấp bốn. Từ đó, danh tiếng của hắn ngày càng lan rộng và anh ta trở thành tâm điểm của ngoại môn.

Dương Thiên Vũ và Doãn Viễn đã thu hút nhiều sự chú ý và trở thành tâm điểm bàn tán.

Nhưng bất ngờ là vẫn có người chú ý tới Chu Phong.

"Nhìn xem, tên kia sao lại đắc ý như vậy?"

"Giống như võ kỹ tứ giai sẽ thuộc về hắn ta vậy. Hắn cho rằng mình là Dương Thiên Vũ hay Doãn Viễn?"

"Đừng để ý tới hắn, có rất nhiều những phế vật tự cho mình là đúng."

Mấy người khinh thường nhìn Chu Phong.

Đối với loại thảo luận này, Chu Phong khẽ mỉm cười, chứ không tức giận.

Bởi vì Chu Phong cảm thấy những người đó thực sự nói đúng một chuyện, Võ kỹ cấp bốn dĩ nhiên sẽ là của hắn.

Đây không phải là ảo tưởng, nó sắp trở thành sự thật.

"Im lặng."

Đột nhiên, một giọng nói lớn vang lên.

Trong cung điện ồn ào bổng trở nên yên tĩnh.

Có hơn chục bóng người xuất hiện trên bục cao chính điện.

Phần lớn những người này đều là người lão nhân, trưởng lão của ngoại môn, nhưng người dẫn đầu bọn họ không chỉ là người trẻ tuổi mà còn là một mỹ nữ.

Người phụ nữ mặc một chiếc váy đỏ bó sát, tôn lên đường cong mê người, đặc biệt dưới làn váy là đôi chân thẳng tắp trắng như tuyết.

Người phụ nữ không chỉ hấp dẫn mà khuôn mặt còn vô cùng quyến rũ, ánh mắt cầu hồn, đôi môi đỏ mọng, gương mặt sắc sảo. Đơn giản là khuôn mặt hồ ly tiêu chuẩn.

Và cô là trưởng lão xinh đẹp nổi tiếng của Thanh Long tông, Tô Thấm.

Tô Thấm này là người đứng đầu, cô gia nhập Thanh Long tông năm mười tuổi, trở thành đệ tử nội môn năm mười hai tuổi, trở thành đệ tử cốt cán năm mười lăm tuổi.

Nhưng ngay khi mọi người đang mong đợi cô sẽ trở thành đệ tử đứng đầu Thanh Long tông, thì cô ta đột nhiên trở thành một trưởng lão.

Đối với sự thay đổi này, không ai biết được câu chuyện bên trong, và nó vẫn là một bí ẩn được mọi người bàn tán.

"Oa, hoá ra là Tô trưởng lão. Cô ấy không phải là trưởng lão của nội môn sao? Tại sao lại đến ngoại môn."

Ngay khi Tô Thấm xuất hiện, tất cả nam đệ tử đều há to mồm, đệ tử ngoại môn đều còn trẻ, đối với tuổi của bọn họ, một nữ nhân trưởng thành như Tô Thấm là hấp dẫn nhất.

Tô Thấm không tỏ ra mình là trưởng lão, mỉm cười duyên dáng với mọi người và nhẹ nhàng nói:

"Các quy tắc đánh giá rất đơn giản. Hãy đi qua cánh cổng ở phía sau và đi tiếp về một cổng khác để vượt qua khảo hạch."

"Chỉ khác là, người đứng đầu khảo hạch có thể nhận được võ kỹ tứ giai, vào nội môn tu luyện. Điều đáng nói là đứng nhất năm nay sẽ nhận được thêm một giải đặc biệt khác."

"Nói cách khác, giải thưởng này còn quý hơn hai giải trước đó ~." Tô Thấm cố ý kéo dài giọng khi nói đến điều này, và luồng không khí hấp dẫn tràn ngập khắp hội trường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net