Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Trường Trung học Hoàng Đạo, phòng giáo viên*
Trong căn phòng tràn ngập mùi tức giận, pha thêm cái lò sưởi đang hoạt động làm cho con người ta nóng bực thêm. Một cô gái tầm chừng ngoài hai lăm với khuôn mặt tối sầm không màng nhìn nữ sinh đứng đối diện mình...
- Bạch Dương, riết rồi em quên hết quy tắc trong cái trường này rồi à ?! - Giáo viên chủ nhiệm lớp 11M_N của khu JS_cô Rhonda, lên tiếng sau một lúc để không gian căng thẳng chiếm lấy nơi đây, dòng thời gian chỉ chờ có thế, thở phào nhẹ nhõm rồi nhẹ nhàng lẳng lặng trôi đi.
Bạch Dương, từ lúc nào đã vứt bỏ bộ đồng phục sẫm nước mưa, mái tóc chỉ còn hơi ươn ướt... Cô chẳng để cầu hỏi của Rhonda lọt vào tai, chỉ đáp lại là khuôn mặt ngạo mạn kênh kiệu của đúng chất đàn anh đàn chị...
Rhonda không nói thêm gì, cô thật không dám xử phạt Bạch Dương, nếu có cho ăn mật gấu thì cô cũng chẳng dám chạm vào. Lý do hết sức đơn giản thôi, vì nhà họ Bạch chính là người đứng ra đại diện cho ngôi trường này, đồng nghĩa với việc họ đã đóng góp một khoản tiền rất lớn để thành lập ra ngôi trường danh giá như thế này mà !
- Về đi ! - Cô Rhonda đẩy ghế đứng dậy, bước đi, theo sau là Bạch Dương, hướng về lớp 11M_N, khu JS...
"Điều gì đang chờ đợi cô nhỉ ? Bạch Dương ? " _ Mớ suy nghĩ nham hiểm của lão thần Xung Đột, cùng lúc đó là tiếng cười man rợ lần lượt ồ ra, rồi ngay lập tức bị nhấn chìm vào khung trung, bị lấn át bởi tiếng gọi cuộc sống...
----------o0o----------o0o----------
*Trường Trung học Chòm Sao*
- Nhân Mã ! - Một tiếng nói trong veo không hề vẩn đục ngân lên... Nó nhẹ nhàng, êm dịu như một bản nhạc lướt nhẹ trên phím đàn.
Người vừa được nhắc tên chậm rãi quay đầu lại... Một người con gái dần xuất hiện trước mắt cậu...
- Gì ? - Cái đáp cộc lốc của Nhân Mã làm cho người đối diện có chút giận dỗi. Cô gái xinh đẹp có mái tóc tím huyền nổi bật đó hơi dẩu môi ra :" Cậu không thể hoà đồng một chút được sao ? "

- Liên quan đến cậu ? - Nhân Mã không thèm đếm xỉa tới, không chút từ tốn mà thẳng thừng tưởng chừng chỉ hơn khó nghe, nhưng đối với cô gái này, từng lời từng chữ của cậu như những cây kim nhỏ bé phá tan lớp " áo giáp ", ghim sâu vào trái tim tưởng chừng đã mạnh mẽ...
Thiên Yết lặng lẽ nuốt ngược nỗi đau và chôn sâu chúng vào một cái hố mà chính cô tự tạo ra nơi lồng ngực... Cô cố nặng ra một nụ cười tự nhiên nhất có thể :" Cậu không học nhạc à ? "
- Bây giờ ! - Nói xong, Nhân Mã với lấy cuốn sách trên bàn, một tay cho vào túi quần, hững hờ nhìn Thiên Yết một cái rồi di chân bước đi...
Thiên Yết chạy tới bàn mình lấy ra quyển sách nhạc, rồi lẽo đẽo theo sau Nhân Mã. Vừa đi, cô vừa chìm lý trí của mình trong mớ suy nghĩ hỗn độn. Thật sự là... Nhân Mã... và người bạn mới ấy, rốt cuộc có quan hệ gì ?...
----------o0o----------o0o---------
*Trường Trung học Hoàng Đạo, lớp 11M_N, khu JS*
Ba tiết học đầu tiên đã kết thúc, và đâu là giờ ra chơi...
Cơn mưa đông bất chợt đã ngừng lại, chỉ còn vài giọt nước tí tách nhiễu xuống từ mái hiên nhà, hay vòm cửa, cả trên cành cây... Nắng đã lên cao, nhưng không gay gắt, chỉ dịu nhẹ, ấm áp. Rồi từng sợi nắng hoà mình vào cảnh vật, lấp lánh trên những giọt nước... rồi đi xuyên qua một khung cửa sổ, nhẹ ướm mình trên nền gạch, mặt bàn... và cả một khuôn mặt mỹ miều. Thời gian cũng điểm lại vài chỗ trên mái đầu xoăn xanh, đi sâu vào đôi mắt như hai viên kẹo sôcôla, làm cho nó dường như sáng lên bội phần...
- Hey ! Song Tử ! - Một nữ sinh chạy vỗ vai Song Tử, cô khó hiểu ngẩng đầu lên. Và Song Tử thấy một cô gái khác đang ngồi lên bàn của mình, tựa lưng vào tường, duỗi thẳng một chân ra, cánh tay trái buông thõng đặt lên trên đầu gối được nâng cao, khuôn mặt kiêu ngạo ra dáng dân anh chị...
Song Tử nhếch mép cười khẩy một cái, ẩn chứa trong đó đầy sự khinh bỉ, rồi lách người toan bỏ đi thì một học viên nữ khác đẩy cô xuống ghế một cách mạnh bạo, rồi bọn nó quây quanh cô, trong vòng tròn ấy là hai nữ sinh, thù oán với nhau rất nhiều_Bạch Dương và Song Tử !
Bạch Dương đưa tay xoáy xoáy vài lọn nơi đuôi tóc của mình. Trò chơi mèo vờn chuột, chỉ vừa mới bắt đầu...
- Song Tử, cô bạn của tôi ! - Bạch Dương thôi ngưng đùa giỡn, rồi quay mình lại, thoắt cái đã ngồi cạnh bên Song Tử làm cô nàng lạnh gáy, có cảm giác bất an...
- Tránh ra ! Mấy người đang làm cái gì vậy hả ? - Tiếng hét của một người trai vang lên, thanh âm tức giận nhắm thẳng vào toán nữ sinh đó...
Bọn kia quay người lại, và... mắt kết thành hình trái tim bắn cho chủ nhân của giọng nói đó_là Kim Ngưu, theo sau là ba đại mỹ nam_Song Ngư, Thiên Bình, Cự Giải... Bọn học viên nữ đó máu sôi lên sùng sục, ằng ặc mùi nồng nàng trong đó...
- Này, làm quen bạn mới, không được sao ? - Bạch Dương nhếch cười khinh bỉ, hoá ra Song Tử cùng lắm chỉ là một con hồ ly, dùng nhan sắc để mê hoặc người giống như trong mấy cái thể loại truyện cổ trang mà cô hay đọc thôi...
- Các người làm quen bạn mới mà thế đấy hả ? - Kim Ngưu tức giận đến nổi mặt đỏ bừng bừng, quát tháo cả lên.
- Chúng tôi đã làm gì ? - Bạch Dương ngồi lên trên bàn, chân đặt trên ghế, một tay dùng làm trụ, rồi đẩy mặt mình sát mặt Kim Ngưu, cô khẽ nghiêng đầu qua một bên, chau chau một bên mày, đôi môi anh đào he hé điệu cười... và hình ảnh này của cô, đã thu vào tầm mắt của một ai đó... Tim chàng ta, như muốn nhảy bổ ra khỏi lòng ngực, thật kiêu ngạo... tại sao... đến bây giờ cậu mới thấy vẻ đẹp này ấy nhỉ ?...
- Chứ các người vây quanh Song Tử của tôi làm gì ? - Kim Ngưu vội đẩy Bạch Dương ra... Mà khoan, cái gì ? Cái gì ? Song Tử, Song Tử... " của tôi " cơ á ? Cả thảy mọi người đều há hốc mồm... Riêng Bạch Dương, cô chỉ giật giật khoé miệng một cách yêu dị... Còn Song Tử, thì cứ đơ như tượng đá...
- Wow... Song Tử... của cậu à ? - Bạch Dương lên tiếng... và câu nói đó đánh một đòn tâm lý vào Kim Ngưu, anh chàng mới biết mình bị hớ lời... Và câu nói đó làm lửa giận sôi sùng sục, hàng lớp sát khí của cả chục nữ sinh chĩa về phía Song Tử... nhưng chỉ trong e dè...
- Song Tử ? - Bạch Dương chuyển đổi hướng nhìn sang cô gái kia...
- Đừng có mà xằng bậy ! - Song Tử mặt đỏ như quả gấc, đứng dậy chạy ù ra ngoài, vô tình va phải vào ai đó_là Cự Giải... Cô cũng chẳng để tâm đến nữa, cứ thế mà chạy ù đi... Đôi mắt pha sắc buồn bị cuốn theo những hình ảnh lúc sáng... Thú thật là, cô đã có một chút, chỉ một chút thôi, một chút cảm tình với cậu bạn kia...
----------o0o----------o0o----------
* Trường Trung học Chòm Sao, ngay khuôn viên trường*
Ngọn gió bất quất mình vào cảnh vật... đau lắm... Cả gió lẫn cả vạn vật... Và trừng phạt một thân ảnh nhó bé, có mái tóc kiểu tai mèo vàng chói nổi bật còn ươn ướt, khẽ phất phơ_là Sư Tử... Cô đang nấp mình dưới một tán cây, lệ đã lưng tròng, nhưng cô vẫn cố gắng ngước nhìn hai bóng người đang ôm ấp nhau, mặt dù mọi hình ảnh đã bị nhoè mờ gần hết... Cô mím nhẹ môi, ngăn cho tiếng nấc không trào ra... Hai kẻ đó là học sinh mới_Ma Kết và Bảo... Bình... Cô ước gì, nếu mình không theo dõi hai người họ, thì đâu thấy cảnh tượng này ?!...
----------Flashback---------
Trong hai tiết học sau giờ nhạc, không khí đều im ắng, nhưng ở nơi nào đó ttong lớp, vẫn có tiếng xì xầm, rất nhỏ và khẽ khàng...
- Này, Ma Kết ! - Cậu bạn trai bàn dưới giật giật chiếc khăn choàng của chủ nhân tên Ma Kết, khẽ gọi tên...
- Gì ? - Ma Kết lạnh lùng trả lời... Cô hơi khó chịu... vì tên Bảo Bình này... hết chuyện rồi sao mà đi kéo cổ người ta ! ( T/g : -_-" =.= * Thì thầm với độc giả * các nàng các chàng tìm thêm giúp ta mấy cái biểu tượng này đi ạ, nhiêu đây chưa đủ ! )
- Ra chơi gặp ở khuôn viên trường nhé ! - Bảo Bình.
- Tại sao ? - Ma Kết nhăn mặt, ra chiều khó hiểu.
- Tớ có việc rất gấp, chỉ có cậu mới giúp được tớ thôi ! - Bảo Bình điều âm lại cho nhẹ nhàng, cậu quả thực muốn xác minh đây có phải là sự thật không...
Ma Kết không đáp lại, im lặng ngồi nghe giảng, mặc cho tên Bảo Bình cứ phá phách phía sau nhằm đánh động mình...
Sư Tử ngồi cạnh bên, hiển nhiên cũng nghe được câu chuyện của hai người bọn họ. Cô lại thấy giận nữa rồi... Hết Thiên Yết, giờ lại đến Ma Kết... Sao không lần nào Bảo Bình đối xử ân cần với cô như hai người đó chứ ?... Mà chuyện gì nhỉ ? Cô nhất định phải theo xem sao...
Tiếng chuông rung hẹn giờ ra chơi bắt đầu điểm ba lần... Học sinh ồ ra như ong vỡ tổ... Bảo Bình cũng chẳng ngoại lệ, nhanh chóng chạy ra nơi cậu hẹn Ma Kết... Còn về phần Ma Kết... cô tính không đi nhưng dường như có một thứ gì đó lôi kéo, một con người vô hình kéo cô đi, một lực mạnh thúc cô đi ngày càng nhanh, đôi chân rảo bước không hề ngừng nghỉ...
Còn Sư Tử, kể từ lúc Ma Kết đi cô đã toan mò theo nhưng khổ nỗi cô bạn Xà Phu vì chạy nhảy mà ngoặc đầu về phía sau nên đã vô tình đâm trúng Thiên Yết, làm khay đồ ăn trên tay cô nàng này bị hất văng ra, bay thẳng tới chỗ Sư Tử đang hậm hực đi, không màn đến những điều xung quanh... Và " bẹp ", " keeng "_ tiếng khay sắt, dao nĩa rơi loạng xạ trên nền gạch, toàn bộ thức ăn nước uống dính vào người Sư Tử không chừa chỗ nào ( nói quá ạ ), còn vươn vãi trên nền và cả tường, vài bộ bàn ghế gần đó... Sư Tử mặt tối sầm... toan mở miệng chửi nhưng sực nhớ đến chuyện cần làm, tạm gác lại chuyện này rồi vội vàng lấy bộ đồng phục " sơ cua " mà thay... Xong, cô chạy vội đến nơi đó, nấp vào một thân cây, và chứng kiến cảnh hai người họ, ôm ấp nhau...
----------End flashback----------
----------End chap----------
Xin lỗi các nàng các chàng vì ta ra chap trễ nhá^^ Hìhì^°
Các nàng các chàng thấy chap này như thế nào ? Góp ý giúp ta nhe^^
Cám ơn các nàng các chàng vì đã theo dõi truyện đến tận chap này nhé^^ Đọc truyện vui vẻ nha~~^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net