Sau tất cả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dừng hợp đồng với bệnh viện, đồng nghĩa với việc cô rời khỏi Minh Triệu

Cô tìm công việc mới, để nơi đó không có sự có mặt của chị.....

Nhưng càng tránh mặt lại càng nhớ, một cái tên, một câu nói, bài hát hình ảnh liên quan đến chị cũng làm Kỳ Duyên chạnh lòng, khóc đến không thở được

Cô thừa biết như cát trong lòng bàn tay, cố nắm chặt thì cát sẽ rơi càng nhanh.

Cô đã cố trân trọng rồi, cố hàn gắn rồi nhưng người ta có quay lại được đâu

Chân thành và thật lòng chưa chắc đã tốt, nhưng chân thành và thật lòng để sau không phải nuối tiếc

Sau tất cả chỉ có Kỳ Duyên mới nghĩ cô bạn thân của chị và chị chỉ là vị khách qua đường bước ngang cuộc đời cô, cuối cùng cũng chỉ là áng mây trôi cuối ngày

-Kỳ Duyên chua sót viết vài vòng nhật ký

Em xin lỗi vì đã làm phiền chị, chị không sai gì cả, là do em trẻ con, hy vọng vào chị quá nhiều rồi cố áp đặt suy nghĩ của em vào chị.

Sau này nếu có quen biết với người mới, chị hãy tử tế cho họ biết lý do tại sao chị rời đi, để họ không đau lòng, tự vằng vặc bản thân như em bây giờ.

Mai này mình lỡ có gặp nhau giữa dòng người tấp nập, mình gật đầu chào nhau và mĩm cười thật tươi chị nhé
----------

CHÚNG TA ĐÃ TỪNG LÀ BẠN!!!

Có những tình bạn rất là đẹp, đẹp đến mức sẽ chẳng bao giờ là tan vỡ
Bỗng 1 ngày cả 2 chẳng thể nhìn mặt nhau

Vì sao ư!!!

Vì bản thân của mỗi người đã vội vả với câu chuyện của chính mình mà quên đi cảm xúc của người kìa như thể nào

Nhưng không sao cả, ít ra trong quảng đường tôi trưởng thành bạn đã tạo ra những kỹ niệm đẹp nhất !

Cái này là ĐƯỢC, nó k hề mất ĐI :)

MỎ DẢNH cái biệt danh có thể e không gọi được nữa

Chào nhé người bạn, người chị tôi từng quý mến nhất !!! ☺☺

---------------;
Câu chuyện xin được kết thúc tại đây!!

Cám ơn các bạn đã quan tâm theo dõi truyện của mình, ban đầu mình không định viết, nhưng mình đã vô tình đọc trên wattad câu chuyện "Chúng ta quen biết nhau sao ? Đã trở thành nguồn cảm hứng của mình, mặt khác hồi ức cứ ùa về làm mình không quên được, muốn quên đi tất cả, cất nó vào dĩ vãng chỉ còn cách hãy đối mặt với chính nó. Và đó cũng chính là lý do viết lại câu chuyện này.

----------
Các bạn có thắc mắc gì tình huống trong chuyện, comment bên dưới mình sẽ giải đáp nhé





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net