Chap 3: nhà mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10p sau, tất cả tập Trung trước căn biệt thự quá lộng lẫy, tất cả mắt chữ A mồm chữ O. Họ chưa bao giờ được sống trong căn biệt thự như thế cả, mắt sáng Long lanh, chạy ùa vào trong, ông quản gia định cuối chào các cô/ cậu chủ mới thì bị té do lực đẩy của họ quá mạnh. Nhân Mã và Thiên Yết chậm rãi bước vào, Mã đưa tay cho ông quản gia và nói:


- Ông không sao chứ ?
- vâng, không sao thưa cô chủ
- Cô chủ ? đừng gọi cháu như thế, cứ gọi cháu là nhân Mã
- à vâng - ông quản gia cúi đầu
- Còn cháu là Thiên Yết, ông tên là... - Yết hỏi
- tôi là Paul, tôi sẽ là quản gia trong nhà này
- Ukm chào mừng ông
Sau đó họ tiến về phía phòng khách, giới thiệu ông Paul với tất cả mọi người, rồi lần lượt giới thiệu tên mình, sau đó ông Paul đưa chìa khoá 12 phòng cho họ, ngay lập tức họ phóng lên liền làm ông có chút sợ hãi. Biệt thự này chỉ có một tầng và sân thượng thôi, nhưng rất rộng rãi, ngoài sân thì có một hồ bơi và một cây cổ thụ to lớn nằm sát nhau. Trong nhà để xe thì có sẵn 11 chiếc moto ( lí do rất đơn giản, vì chị Sư ăn chơi hết rồi nên không đủ tiền mua xe í ). Quay lại với các sao nào, trên tầng đó có đủ 12 phòng đối diện nhau, có ghi sẵn tên nên họ không thể chọn phòng theo vị trí mình thích. Ai nấy đều vào phòng nghỉ ngơi, riêng Kim Ngưu thì dìu Cự Giải về phòng anh rồi lấy khăn ướt lau tay chân cho cô. Nhìn kĩ thì sao mà đẹp thế nhỉ, làm sát thủ thì phải chịu một điều là sẽ không ai yêu mến hết, thật uổng mà. Sau đó anh cẩn thận đắp chăn cho cô rồi ra sofa ngủ. Nhân Mã mới bước vào phòng thì nhận ra chân mình đang nhói lên, máu chảy thấm ướt quần jean của cô " Chết tiệt ! " cô thì thầm và đi lấy băng bó lại chân. Mới bó xong thì có ai đó gõ cửa, cô kéo ống quần xuống và ra mở:

- Là anh sao ? Tới làm gì ? - Mã ngoảnh mặt đi

- Tôi đến để xem chân cô có sao không thôi - Yết dựa vào cửa, khoanh tay nói, sao mà cái tư thế ấy khiến Nhân Mã loạn nhịp thế

- Tôi không sao, không cần anh quan tâm - Mã cuối xuống che đi khuôn mặt đang đỏ dần của mình

- Thật chứ ? - Yết nâng cằm Mã lên

- T-tất nhiên rồi - Mã lắp bắp, rồi Yết cuối xuống bóp nhẹ vào chân phải của cô, cô khẽ nhăn mặt

- Thế mà không đau à ? - Yết ngước lên

- Ừ thì có chút chút - Mã chu mỏ lên, Yết loạn nhịp vì cô dễ thương quá, nhưng sau đó anh đứng dậy và nói

- Băng bó cẩn thận, không bị nhiễm trùng mệt lắm đấy

- Ukm, ngủ ngon - Không để Yết nói xong thì cô đóng sầm cửa lại và tắm rửa, sau đó ngủ đến sáng

====================================

xin lỗi mem nhé, au bận học lắm nên nó chỉ ngắn như thế, lần sau au sẽ ráng viết thật dài và hay hơn cho mn nhé, gomen ><


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net