NHÀ MINATOZAKI CÓ NUÔI MỘT CON CÚN (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minatozaki Sana vươn vai ngồi dậy, đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy cún nhỏ Du Du đang ngước mắt nhìn mình, nàng bế thốc Du Du lên rồi thơm lên đầu cún nhỏ một cái. Chu Tử Du âm thầm rủa, con người kia lấy tư cách gì mà dám hôn tôi, dù gì tôi cũng là sói bộ! Trời ơi tôi là sói đó thấy răng nanh không nè!
Minatozaki Sana nhìn xuống cún Du đang há mồm khoe răng thì liền trơ mắt ra hỏi.

"Em muốn ăn sao? Du à hôm qua ăn khuya rồi còn ăn nữa là sẽ béo lên đó!"

Nàng là một người chủ có tâm nha, Minatozaki Sana không muốn lại bị Yoo Jungyeon chỉ vào mặt mắng nữa đâu, nhớ lần đó họ Yoo kia sau khi nghe tin sóc chuột nàng nuôi bị cho ăn no tới lăn quay ra rồi tắt thở thì lập tức dùng bản mặt khó ở rồi mở miệng mắng nàng. Bây giờ Minatozaki nàng hạ quyết tâm rồi, phải cho Du Du một vóc dáng thon gọn nha!

Chu Tử Du nằm trong lòng nàng phẫn nộ không tả, mắt trừng lên. Bà chị à tôi không ăn thì làm sao mà sống chứ, cũng đừng sợ tôi mập, thân hình tôi còn gầy hơn của chị đó!
Tuy nhiên dù Chu Tử Du có nhe răng trợn mắt căm phẫn đến đâu thì trong mắt của Minatozaki Sana chỉ thấy một em cún đang làm nũng thôi, nàng cảm thán một câu rồi đem cún nhỏ ôm chặt vào lòng. Trong vòng tay nàng, Chu Tử Du là đang chết dần chết mòn, chị hai à đừng có dúi mặt tôi vô hai quả tạ trước ngực chị chứ! Ngộp chết tôi rồi! Chu Tử Du đỉnh đỉnh đại danh chết vì bị ngực làm ngộp thở, danh tiếng của tôi sẽ một bước rớt thẳng xuống vực đó. Chu Tử Du ngộp quá làm liều mở miệng cắn Minatozaki một cái làm nàng giật nảy mình, vội kéo cún nhỏ ra chăm chú quan sát cuối cùng chốt một câu.

"Chó con háo sắc!"

Chu Tử Du là đang gửi cho Minatozaki Sana ngàn cái phẫn nộ. Háo sắc cái rắm! Đây là tình huống sống chết đó bà chị!

Nàng mặc kệ cún Du đang nhe răng ra nhìn mình mà đi vào phòng tắm, trước khi đóng cửa còn quay ra nháy mắt với cún con đang ngồi trơ mắt ra nhìn nàng.

"Chị đi tắm, không có được vào đâu đó nha. Nghe chưa con cún cơ hội kia!"

TÔI MÀ THÈM VÀO À!
Chu Tử Du trong đầu hét một tiếng thật lớn đồng thời ánh mắt nổi lửa nhìn cửa phòng tắm đang đóng chặt. Cún Du quyết định quay mông đi chỗ khác, vừa đi được ba bước thì từ cửa sổ thỏ Im nhảy vào trong phòng, tình cờ làm sao nhảy thẳng lên lưng Chu Tử Du mà ngồi lên đó. Cún Du Du đang bước đi chợt cảm nhận được trên lưng có cục bông đang ngồi lên thì phũ phàng rũ người hất thỏ Im xuống, dùng răng cắn nhẹ tai thỏ đang dựng đứng lên rồi kéo thẳng xuống dưới nhà, thỏ Im ăn đau vừa xuống tới nhà bếp liền lắc mình một cái hoá thành người mắt oán hận nhìn con người có hai tai cún đang dựng lên, đuôi đằng sau khẽ nhịp khoanh tay mở miệng hỏi.

"Lâm Nhã Nghiên chị còn tới đây làm gì?"

Im Nayeon phủi tai thỏ của mình rồi dẩu môi hướng Chu Tử Du mà nói.

"Lang Vương bảo chị xuống quản lý em đó nha, đừng có hở cái là cắn tai chị lôi đi chứ chó sói nửa vời!"

Chu Tử Du nheo mắt nghĩ trong đầu, có phải cha nhầm lẫn gì không lại cử con thỏ này xuống đây, con quản chị ta không chạy lung tung thì thôi chứ.

"Đúng như những gì cậu đang nghĩ đó Tử Du, con người này bị Nữ Hoàng đày xuống đây vì ở Bách Mộc hở cái lại chạy đi phá phách, cậu đừng có nghĩ xấu cho cha cậu. Người ngài cử xuống là tớ nè."

Hamster Son Chaeyoung miệng còn nhai thức ăn trong tủ lạnh nhà Minatozaki hướng Chu Tử Du mà lật mặt Im Nayeon. Chu Tử Du bị Son Chaeyoung hù tới giật mình, Son Chaeyoung vốn nhỏ con lại còn đi không phát ra tiếng động hở cái lại nghe tiếng cậu ta vang bên tai, thật là đáng sợ mà! Quay lại nhìn Im Nayeon đang cười tươi như mấy mùa xuân, Chu Tử Du lại cảm thấy sống lưng chợt lạnh, không phải lại muốn ăn bám chứ?

"Em đừng có dùng ánh mắt cảnh giác đó mà nhìn chị chứ! Không thèm ăn nhờ ở đậu em đâu. Chị được người kế bên nhà em nhận nuôi rồi."

Im Nayeon mặt hất lên tận trời nhìn Chu Tử Du còn đang nhíu mày mà suy nghĩ.

"Chị mà ngoan ngoãn để cho người khác nuôi sao? Chắc chắn một là người ta nắm được điều gì đó bí mật của chị hai là người kia chăm chị tới mức chị không muốn đi thôi. Ai lại chịu nổi mức độ tàn phá của Lâm Nhã Nghiên chứ?"

Im Nayeon nghe vậy thì mặt lập tức đen lại đang xắn tay áo lên định cãi lại người kia thì tiếng của Minatozaki Sana đột nhiên vang lên từ trên lầu.

"Du Du em đâu rồi?"

Im Nayeon một cái cũng không nhìn Chu Tử Du mà hoá thỏ ngoảnh mông một bước nhảy ra cửa sổ nhà bếp rồi chạy biến còn Son Chaeyoung đã đi mất dạng từ lúc nào. Chu Tử Du thở hắt ra một hơi, ai ngờ lại gặp nhiều người quen tới vậy chứ, vừa hoá cún lại thì Minatozaki Sana bước tới nhà bếp, vội vàng chạy tới tủ lạnh mà Son Chaeyoung mở sẵn dùng răng kéo bị cá ra khỏi tủ rồi đi tới chân nàng. Sana nhìn xuống cún con không thèm nhìn nàng chỉ để lại bị cá rồi ngoảnh mông đi ra chỗ bàn ăn thì há hốc mồm. Du Du của nàng ừm thì nó không có giống mấy con cún khác nha!
Nàng bắt tay vào làm thức ăn sáng cho mình với cún nhỏ, Chu Tử Du ngồi trên ghế ăn mà nuốt nước bọt bao nhiêu lần, ít ra cũng tìm trúng người nấu ăn ngon! Coi như con người này cũng tốt đi.
Minatozaki Sana tay bưng đĩa cá ra để trước mặt cún Du thì bắt gặp ánh mắt cún nhỏ ngước lên nhìn mình như muốn đòi hỏi thứ gì đó. Nàng tròn mắt, đồ ăn cũng đã đem lên sao còn không ăn? Chu Tử Du bây giờ là đang thầm cảm thán trong lòng, con người kia muỗng đâu nĩa đâu cơ? Còn tính kéo áo người kia lại thì bắt gặp Hamster Son ở bên ngoài cửa sổ nhà bếp hai tay giơ lên tờ giấy.

"Chu Tử Du, nhập gia tuỳ tục!"

Son Chaeyoung cậu là muốn tôi cắm mặt xuống ăn như cún thật đó hả? Dù gì tôi cũng từng là Lang Thần Tướng Chu Tử Du soái khí ngời ngời mà ...
Son Chaeyoung làm xong nhiệm vụ lập tức biến mất để lại Chu Tử Du méo mặt nhìn dĩa cá xong lại quay ra nhìn ánh mắt mong chờ của con người kia.

Miếng ăn là miếng nhục mà Chu Tử Du! Không ăn sẽ nằm bẹp một chỗ đó!

Cún nhỏ Du Du vừa nghĩ thế xong thì cắm thẳng mặt vào dĩa đồ ăn rồi ăn như thể không có ngày mai làm Minatozaki Sana đứng gần đó ôm mặt hạnh phúc, cuối cùng đồ mình nấu cũng có người ăn. Ừm thì không phải người nhưng mà nàng vẫn thấy hạnh phúc nha.

Chu Tử Du ăn xong thì no căng bụng nằm ngửa lên không di chuyển doạ Minatozaki một phen hú vía, còn tưởng lại giống sóc chuột khi trước nàng nuôi, ngồi xuống thở phào một cái rồi vươn tay xoa bụng cún nhỏ. Chu Tử Du đang nằm ngửa lim dim mắt chợt cảm thấy ai đó xoa bụng mình thì bị nhột giật người dậy chạy ra xa để lại một Minatozaki Sana tròn mắt nhìn con cún đang trong chế độ phòng thủ che bụng đi mà thắc mắc.

"Du Du em không thích xoa bụng sao? Chẳng phải cún thích được xoa bụng à?"

Cô hai à tôi là chó sói nha! Là CHÓ SÓI đó!!!!!

Chu Tử Du không thèm nhìn người kia nữa, vội vàng chạy đi chỗ khác thì bị người kia tròng dây xích vào cổ. Cái này quá đáng rồi nha! Mắt long lên, dùng răng cắn đứt sợi xích rồi trừng mắt nhìn Minatozaki Sana đang ngồi phịch xuống vì sợ.

"Chỉ là muốn dắt em đi dạo thôi mà ... "

Chu Tử Du thấy sắc mặt người kia xấu đi thì trong đầu đấu tranh tư tưởng cuối cùng chạy tới gần dụi đầu vào người kia một cái. Đi dạo thì đi dạo chỉ cần không tròng cái gì vào cổ tôi là được. Minatozaki nhìn ra cún nhỏ nhà mình thật sự không thích bị đeo xích nên đành để cún Du Du tự do bay nhảy.

Một người một chó tung tăng đi trên đường, lúc đi ngang qua nhà hàng xóm của Minatozaki Sana thì nàng dứng bước gọi vọng vào.

"Yoo Jungyeon chị là đang cho thỏ ăn đó hả? Chị thích nuôi thú từ khi nào vậy?"

"Thú hoang thôi!"

Chu Tử Du nheo mắt nhìn kĩ lại lần nữa, rõ ràng kia là Im Nayeon mà! À hoá ra là ăn nhờ ở đậu sân nhà người ta nhưng sao lại bị gọi là thú hoang đây? Trời ơi cười chết Chu Tử Du rồi, lúc nãy còn dám vênh mặt lên nói được nhận nuôi. Im Nayeon là đã đạt tới cảnh giới mới của nhục nhã rồi nha.
Yoo Jungyeon vừa trả lời Minatozaki Sana thì phủi tay đứng dậy đi thẳng vào nhà để lại thỏ Im tức đến dậm chân, hôm qua còn dám ôm tôi nói nuôi tôi bây giờ đã trở mặt. Được lắm Yoo Jungyen hai cái răng thỏ này sẽ gặm hết cà rốt nhà cô!

Chu Tử Du coi xong màn kịch vừa rồi thì lắc đuôi mà đi trước còn Minatozaki Sana vẫn ngơ ngẩn theo sau. Được một lúc lâu, Tử Du còn đang hít thở không khí trong lành thì đột nhiên khứu giác nhận ra một mùi hương quen thuộc, vội ngoảnh đầu chạy về phía Minatozaki Sana đang theo sau. Nàng thấy cún nhỏ chạy về phía mình thì bế thốc lên rồi nhìn chó con đang rúc đầu vào lòng mình  hỏi.

"Du Du, có gì làm em sợ hả?"

Chu Tử Du trong lòng gật đầu liên tục. Cái mùi đó chỉ có thể là người kia thôi, Lâm Nhã Nghiên cà chớn có tiếng cũng sợ người kia một phép nếu hôm nay thấy mình chắc chắn thân phận sẽ bị lộ tẩy, vội vàng rúc đầu vào hai quả tạ mà mình thầm rủa trước đó Chu Tử Du là đang cố gắng hết sức cư xử như một con cún bình thường nha, Lang Thần Lang Tướng cái gì dẹp đi!!

Minatozaki ôm cún nhỏ vào lòng tiếp tục đi về phía trước thì bắt gặp bóng người quen thuộc, tiến lại gần muốn chào hỏi thì Du Du trong lòng vùng vẫy không thôi. Bà chị mau thả tôi ra, đừng có nói bà chị muốn gặp con người đáng sợ kia chứ!

Minatozaki Sana mặc kệ cún nhỏ vùng vẫy mà lại gần vẫy tay chào người phụ nữ tóc bạch kim dài xoã thẳng đang đứng gần đó.

"Phó Giám Đốc! Chị làm gì ở đây vậy?"

Con người ưu tú đang đứng trước mặt nàng là Phó Giám Đốc Lee Sunmi một thân soái khí đó! Trời ơi con tim bé nhỏ của thiếu nữ Minatozaki Sana muốn ngưng đập tới nơi rồi.
Người kia tiến lại gần cúi mặt xuống đối diện cún nhỏ đang rúc mặt vào lòng nàng mà nói.

"Thú cưng của em à? Nhìn lạ quá nhỉ?"

Minatozaki mắt không rời gương mặt sắc nét của người kia mà thơ thẩn, lúc cún nhỏ trong lòng mình cựa quậy mới giật mình trả lời.

"Em mới nhặt được Du Du hôm qua thôi, nhìn bề ngoài lạ tính cách càng lạ hơn đó Phó Tổng."

Lee Sunmi nhướng mày vươn tay xoa lưng cún con rồi hướng nàng mà nói.

"Du Du sao? Hmm ... Tên nghe quen quá."

Chu Tử Du nằm trong lòng nàng  khẽ than. Thôi xong lộ tẩy rồi!
Cún con Du Du còn đang khóc thầm thì chợt cảm thấy mình được bế thốc lên sau đó quanh mũi chỉ toàn là thứ mùi hương nguy hiểm lúc nãy, Lee Sunmi nhìn thẳng vào mắt cún Du mà nói.

"Du Du, rất vui được gặp em."

Chu Tử Du không được chạy! Phải tỉnh táo lên! Không thể để con người kia hù cho mất mật được. Chu Tử Du kiên cường bất khuất trừng mắt nhìn người phụ nữ đang bế mình, Lee Sunmi nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Chu Tử Du rồi phá ra cười đem trả cún nhỏ lại cho Minatozaki Sana rồi dùng nội kình mà truyền vào tai Chu Tử Du.

"Lang Thần Tướng đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy, lớn quá rồi nhỉ?"

Chu Tử Du nuốt khan một cái vội chui rúc vào lòng Minatozaki Sana, nàng thấy cún nhỏ như vậy thì vội chào tạm biệt Phó Tổng rồi rảo bước về nhà. Cún Du vừa về tới cửa thì lập tức nhảy lên giường Minatozaki Sana mà nằm lẫn lộn với đống chăn gối ngửa bụng lên ngủ thẳng. Nàng thấy chó con tuỳ tiện như vậy cũng không chấp nhất, đi dạo với cún Du cả một ngày trời như vậy nàng cũng mệt lả đi rồi, vào vệ sinh cá nhân rồi nằm thẳng lên giường ôm chó con vào lòng mà thiếp đi.

Một giờ khuya, Chu Tử Du từ trong lòng Minatozaki Sana trườn ra hoá thành người rồi lấy chăn phủ lên con người còn đang mơ ngủ kia xong xoay bước đi xuống dưới bếp. Hamster Son đang ngồi khoang chân trên ghế thấy Chu Tử Du vừa ngáp vừa đi xuống thì hỏi.

"Hôm nay cậu gặp chị ta à? Còn bị bế lên nữa?"

Chu Tử Du nghe xong lập tức lưng cảm thấy rét, lắc đầu xua đi chuyện vừa nãy rồi hướng So Chaeyoung gật đầu.

"Ừ hôm nay gặp chị ta, Nguyệt Thần Tuyên Mỹ. "

Son Chaeyoung thở ra một hơi rồi ngồi dậy cầm hũ đựng hạt hướng dương hướng Chu Tử Du mà nói.

"Lang Vương cử chị ta xuống đây giúp cậu. Chu Tử Du đừng quên sức mạnh của chó sói là nhờ vào ánh trăng tròn."

"Họ Son, tớ không có quên chị ta là thần hộ mệnh cho tớ nhưng mà vẫn còn ám ảnh lắm đó! Đừng nói cậu quên lần chị ta nổi nóng giáng một đòn Nguyệt Triệt làm nửa
rừng cây của Bách Mộc trơ trọi nhé!"

"Là tại tên lười em không chịu tập luyện chỉ lo đi săn thú!"

Im Nayeon từ cửa sổ nhảy vào hướng Chu Tử Du mà nói, họ Chu nhớ lại kỉ niệm đó lại một lần nữa cảm thấy sống lưng phát lạnh.
Im Nayeon còn đang muốn đâm chọt Chu Tử Du kia thêm mấy câu nữa thì chợt giọng tắc mũi quen thuộc của người nào đó lại vang lên.

"Oa đông đủ quá nè! Hoá ra cún cưng của Minatozaki lại là Lang Thần Tướng nha! Còn tưởng là chó sói hoang dám cải trang hãm hại gái nhà lành, xin lỗi nha ~."

Chu Tử Du đen mặt quay qua nhìn Im Nayeon chất vấn, chị đi qua đây còn đem cả bạn theo à?
Họ Im ra sức lắc đầu thanh minh thì bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói khác.

"Momoring không được chọc giận người ta!"

Son Chaeyoung nhướng mày nhìn hai người kia tình tứ mà phát ngán, Chu Tử Du tròn mắt hỏi Im Nayeon.

"Vì sao Song Miêu lại ở đây? Chị  đã gây thù gì với Nguyệt Lăng Cung hả Lâm Nhã Nghiên?"

Lúc này Myoui Mina mới lên tiếng giải đáp cho họ Chu kia.

"Là do Nguyệt Thần xuống đây nên chúng tôi đi theo người, Lang Vương còn dặn cậu khi nào học tập hết những gì tốt đẹp ở thế giới này thì hãy trở về!"

Chu Tử Du mặt đần ra đưa mắt nhìn Son Chaeyoung đang gật đầu, họ Chu còn chưa kịp nói gì thêm thì bỗng nhiên trời đổ mưa thật lớn. Hirai Momo cùng Myoui Mina vội chào tạm biệt rồi hoá mèo chạy đi mất, Im Nayeon nhảy qua cửa sổ phòng bếp cùng với Son Chaeyoung chạy về vườn nhà Yoo Jungyeon. Chu Tử Du đưa tay bóp trán, nghĩ không ra tại sao cha lại đưa ra cái điều kiện đó cho cô chứ, còn đang suy nghĩ thì ầm một cái sét đánh ngang trời làm Chu Tử Du giật mình nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa xối xả làm lạnh cả người. Họ Chu đang định hoá lại thành cún thì chợt nghe tiếng thút thít trên tầng trên, vội vàng chạy lên thì thấy Minatozaki Sana đang rúc trong chăn nước mắt ướt một mảng gối, vừa khóc vừa gọi mẹ. Chu Tử Du lần đầu thấy phụ nữ khóc liền cuống lên không biết phải làm gì cuối cùng chui vào chăn ôm người kia vào lòng xoa nhẹ lưng gầy rồi thì thầm bên tai Minatozaki còn đang nấc lên.

"Ngoan, ngủ nào. Dù không biết chuyện gì xảy ra với cô nhưng bây giờ có tôi ở đây chắc chắn sẽ không sao đâu."

Chu Tử Du nói điều đó ra trong đầu hoàn toàn không nghĩ gì nhiều, còn Minatozaki Sana sau khi nghe Chu Tử Du nói thì nín khóc vùi mặt vào lồng ngực của người kia, vòng tay ôm chặt lấy eo nhỏ. Chu Tử Du một ngày mệt mỏi được người trong lòng ôm dễ chịu đến ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau, Minatozaki Sana giật mình tỉnh dậy liền cảm thấy người bị ôm chặt, quanh mũi đều là mùi gỗ thông ấm áp làm cho nàng muốn thiếp đi lần nữa. Không được! Tỉnh táo lên Minatozaki. Hé mắt nhìn lên con người đang ôm lấy mình thì thiếu nữ Minatozaki thấy điều rất lạ nha. Tại sao người kia lại có tai cún trên đầu chứ?

Nàng khó hiểu nhìn người kia hồi lâu rồi lại nhận ra mình vẫn còn đang nằm trong lòng ai đó, liền giơ chân đạp thẳng người đang nằm rớt thẳng xuống sàn nhà, vội vàng lấy chăn quấn lên người hướng người còn đang xoa mông than đau mà hỏi.

"Cô là ai? Sao lại vào được nhà tôi? Cướp sắc sao? Tôi báo cảnh sát bây giờ! Sao cô lại mọc tai chó trên đầu hả? Cô rớt từ trên trời xuống nhà tôi sao?"

Chu Tử Du nhìn người đang ngồi trùm chăn kín mít trên giường lòng khẽ rủa thầm, hôm qua còn ôm tôi chặt cứng như vậy hôm nay đã đạp tôi xuống giường đúng là làm ơn mắc oán mà! Nhưng mà lúc này không lo chuyện đó được, Chu Tử Du, bị lộ thân phận rồi kìa!

Họ Chu ôm đầu đứng dậy trong lòng thầm nghĩ, đã vậy tôi nói thật luôn cho cô biết.

"Minatozaki Sana, chị có tin vào nhân thú không?"

Góc giao lưu =)))))
SaTzu có mmt rồi nha, dù 3s sau Chu Tử Du bỏ Tiểu Hạ đi theo hội maknae thì cũng tính là mmt đi :)))) mình sẽ triển HE cho mấy bạn :))))
Cái fic nhân thú này thiệt tình k biết đặt tên là gì hết, tên này nghe củ chuối quá =))))) các bạn có ý kiến gì thì cứ cmt nha, thấy cấn hay sượng chỗ nào cmt cho mình biết nha.

Cảm ơn đã đọc !!!!!
Chài ai hơn 3000 từ đó :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net