Sheeps & Foxes

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: Có OOC một tí, trong đây hình tượng hai bạn không đẹp đẽ như ngoài đời đâu nên là ... yeah đọc giải trí thôi nhé. Nếu các bạn cảm thấy không thoải mái hãy click-back.

Mọi người đọc vui ~

Sana và Tzuyu có một chuyện tình. Ba năm dài dăng dẳng, những cái ôm lỏng vòng tay từ một phía, hai ba câu chào hỏi xã giao, đôi khi là im lặng chẳng nói gì với nhau cả tuần, và cả hai gọi đấy là yêu.

Chou Tzuyu hờ hững nắm lấy bàn tay người đặt trên bàn, miệng nhai miếng bít tết nhạt thết, mắt híp lại ra chiều mệt mỏi. Minatozaki Sana và những cuộc hẹn của cô ả luôn làm em đuối sức theo một cách nào đó. Chou Tzuyu ghét việc phung phí tiền của cho những điều phù phiếm vô nghĩa, tỉ dụ như nửa tháng lương cho một cuộc hẹn ở nhà hàng Pháp của giới thượng lưu mà Sana luôn muốn đến. Ngu ngốc, em rủa thầm khi nuốt trôi miếng thịt bò trong miệng. Đưa mắt nhìn lên, Minatozaki Sana trong bộ váy liền thân xanh sẫm, vai trần, tóc vàng đất để xoã, tay đong đưa ly rượu hoa hồng ngọt đầu lưỡi. Chou Tzuyu không biết cũng chẳng muốn biết cô ả học được cái thói ăn uống của kẻ bề trên ấy từ đâu.

"Dạo này chị thế nào?"

"Vẫn tốt. Không bận rộn quá, không rảnh rỗi quá."

Đủ để đi hẹn hò với em, ả thầm nghĩ.

"Vậy về thôi, chúng ta ăn xong rồi."- Chou Tzuyu đứng dậy khoác lại áo choàng màu rêu sẫm, để lại tiền tip trên bàn rồi lững thững chực bước ra ngoài.

Minatozaki Sana từ tốn tô lại son môi bị lem, nhón một mẩu bánh mỳ bơ cho vào miệng rồi theo bước Chou Tzuyu. Ả ngoảnh đầu lại nhìn quầy bánh ngọt đầy tiếc nuối, thôi để lần sau vậy.

Ngày kia, Tzuyu thức giấc với tiếng chuông báo tin nhắn inh ỏi khắp căn phòng nhỏ. Lại là Sana và những cuộc hẹn phiền phức. Em không muốn ra khỏi nhà vào một buổi chiều mưa tầm tã chỉ để uống một tách cà phê nóng, hơn nữa Chou Tzuyu luôn ghét cay ghét đắng những cơn mưa.

Mặc kệ cốc cà phê vớ vẩn, mặc kệ cơn mưa phiền phức, mặc kệ buổi hẹn bất chợt, mặc kệ cả Minatozaki Sana.

Cứ thế, Chou Tzuyu giấu mặt vào lớp chăn bông ngủ vùi. Tiếng mưa rơi không làm em dễ ngủ hơn chút nào. Tzuyu xoay người, ngửa mặt lên nhìn trần nhà phủ sơn trắng và cánh quạt trần quay đều. Nếu không ngủ đủ một tiếng vào giấc trưa, em sẽ cáu kỉnh cả ngày mất.

Đúng lúc Chou Tzuyu suýt phát tiết vì những cơn mưa thì điện thoại lại báo tin nhắn mới.

"Em đang ngủ à?"

Chou Tzuyu thả điện thoại xuống giường, nằm giang tay để mình trơ trọi giữa cái se lạnh trời mưa cuối thu. Giờ em có hai lựa chọn, một là nằm ở đây trên chiếc giường êm ái tự dỗ mình vào giấc ngủ và để ả chờ đợi, hai là ngồi dậy rửa mặt thay đồ rồi đi ra quán cà phê cuối phố, làm một cô "bạn gái" tốt. Chou Tzuyu chống tay dậy, vò rối tóc, tròng cái áo thun quá cỡ vào người, vớ lấy chìa khoá xe rồi đóng sầm cửa ra vào. Ngày mai ngủ bù cũng chẳng chết ai.

Mẹ nó. Chou Tzuyu rủa thầm. Hộp đêm và ánh đèn mờ ảo làm cơn giận trong em sôi sục, ả làm gì ở đây vào lúc hai giờ sáng?

Lần mò trong đám đông người nhảy nhót theo tiếng nhạc, cuối cùng em cũng thấy Minatozaki Sana giữa sàn nhảy. Lộng lẫy. Buông thả. Lôi cuốn. Tuyệt diệu. Đầy cám dỗ.

Đám đàn ông say mê ả, phụ nữ xiêu lòng vì ả. Còn em, Chou Tzuyu, cảm thấy thớ cơ nơi lồng ngực trái giật nảy từng hồi mạnh mẽ. Em siết chặt nắm tay, nghiến răng lại rồi lắc đầu, là do tiếng nhạc quá lớn của cái hộp đêm chết tiệt này mà thôi.

Thế nhưng cô ả xinh đẹp Minatozaki lại chứng minh em sai một lần nữa khi Chou Tzuyu cảm thấy mặt mình nóng lên, khoé miệng co giật, móng tay bấm chặt vào lòng bàn tay và em không còn cảm nhận được đau đớn là gì nữa. Ả vòng tay quanh cổ một gã trai có vẻ bảnh bao, cười khúc khích khi gã trai thì thầm điều gì đó vào tai mình, ánh mắt ả khoá chặt vào em, người đang đứng như trời trồng cách ả chừng mười bước chân. Ả như muốn chất vấn em, rằng liệu em có cần ả và liệu em có bước đến đem ả về lại bên em không?

Chou Tzuyu xốc lại áo khoác ngoài, vớ lấy ly Gin Tonic của mình, một hơi uống sạch rồi tiến từng bước về phía ả. Minatozaki Sana quá giỏi trong việc khiêu khích Chou Tzuyu và cái tính chiếm hữu có phần trẻ con của em. Ả hiểu em, hiểu em rõ đến đáng sợ.

Đứng đối diện với ả trong con hẻm nhỏ hẹp gần hộp đêm, tiếng bước chân xa dần của đám người vừa rời khỏi vang bên tai em và ánh trăng bạc hắt lên nửa mặt Minatozaki Sana xinh đẹp. Ả khoanh tay trước ngực, cúi đầu kiên nhẫn chờ em nói gì đó. Chou Tzuyu vò rối tóc, một tay chống lên bức tường mà ả đang tựa người lên, từng hơi thở như khói trắng thoát khỏi khuôn miệng và đôi môi màu anh đào có phần nứt nẻ.

"Chị ... đang làm gì vậy?"- Em thì thầm trong từng tiếng thở.

Minatozaki Sana xoay mặt nhìn về ngõ cụt phía trước với bức tường tróc từng mảng sơn và những tấm áp phích sờn góc. Ả lắc đầu, vẫn không nhìn lên Chou Tzuyu, còn em thì sao? Em làm sao thế?

Tzuyu gục mặt lên vai ả, dụi đầu vào hõm cổ và bờ vai trần. Hôm nay là Black Opium của Yves Saint Laurent. Em có chút ngạc nhiên đấy, vì thường thì Minatozaki Sana hiếm khi nào dùng mùi này. Ả thích những mùi nhẹ nhàng, ngọt ngào và quyến rũ; lúc ở bên em, trên cổ tay và xương quai xanh của ả sẽ nồng mùi Trésor của Lancome. Chou Tzuyu đã từng thử nó rồi chỉ để nhận ra người duy nhất phù hợp với mùi hương này là Minatozaki Sana. Trộn lẫn giữa tử đinh hương, hoa mơ, đào, hoa hồng và cam bergamot là một thứ gì đó rất riêng của ả mà em chẳng tài nào biết được. Tất cả hợp lại thành một bản giao hưởng nhuần nhuyễn về mùi hương làm Chou Tzuyu mê đắm. Lúc ả vòng tay qua cổ em kéo em lại gần và đặt lên môi em một cái hôn phớt đầy trêu ngươi, Minatozaki Sana luôn cố ý để mặt trong cổ tay mình miết lên cổ áo của em và lưu lại mùi hương mình nơi Chou Tzuyu. Đến cuối ngày, ngay cả khi ả không còn bên em nữa, cổ áo của Chou Tzuyu sẽ luôn phảng phất lớp hương cuối cùng của Trésor với mùi gỗ đàn hương, hổ phách và lại là thứ gì đó rất riêng của ả mà em chẳng tài nào biết được. Em yêu nó, mùi hương ấy. Và như lẽ đương nhiên, em mê đắm ả.

Thế nhưng bây giờ thì sao?

Chou Tzuyu vòng tay qua eo Minatozaki Sana, kéo ả lại gần rồi nhẹ nhàng hít sâu vào buồng phổi một hơi Black Opium vương vấn trên vai ả. Cứ như vừa uống một ly adrenaline đầy vậy. Cái dịu ngọt của vani len vào từng thớ cơ xoa dịu cơn co rút đầy nhức nhối, tiếp theo là hương hoa nhài nữ tính êm ái tràn ngập buồng phổi, cuối cùng hạt cà phê nồng nàn và đầy thức tỉnh đánh vào năm giác quan. Chou Tzuyu nhắm nghiền mắt hồi lâu, chuyện Minatozaki Sana đổi mùi nước hoa làm em có chút hụt hẫng. Ấy thế nhưng bây giờ em lại thấy nó hợp với ả một cách lạ kì.

(*Trésor có nghĩa là kho báu, Black Opium là thuốc phiện đen.*)

Minatozaki Sana đối với em vẫn mãi là một bí ẩn.

Mối quan hệ của cả hai tưởng cứ như toà lâu đài Chateau de Lanscome sụp đổ với những bụi hồng dại bao quanh xơ xác nhưng đầy kiêu hãnh. Ấy thế mà tại tàn lịch của toà lâu đài ấy, Chou Tzuyu tìm thấy kho báu của mình. Minatozaki Sana, chiếc hộp Pandora đầy mê hoặc của riêng em. Chou Tzuyu và cái tò mò của tuổi trẻ đã mở toang chiếc hộp ma thuật ra và không sớm thì muộn ả dần dà ngấm vào trong từng mạch máu của em như thứ thuốc phiện đen của Thế Chiến thứ nhất. Em nhanh chóng sa vào ả, và dù em biết việc này không đúng, nhưng có Chúa mới biết em đã cố gắng chống lại nó như thế nào để rồi cuối cùng Chou Tzuyu vẫn yên vị gối đầu lên đùi ả và gật gà ngủ thiếp đi theo từng cái vuốt ve của Minatozaki Sana.

Em yêu nó, em ghét nó.

Em yêu ả, em ghét ả.

Chou Tzuyu ngẩng mặt lên khỏi hõm cổ Minatozaki Sana, một tay đặt lên má ả, ngón tay khẽ xoa lên gò má hồng lựng vì men rượu. Em nhìn sâu vào đôi đồng tử màu trà nơi ả giờ đây chỉ phản chiếu mỗi gương mặt em, Chou Tzuyu không thể phủ nhận điều đó. Dù em có cố gắng phớt lờ ả và sự xinh đẹp của ả, dù em có đối xử với ả một cách hờ hững, dù em có ngắm nhìn và ép buộc mình quan tâm đến một cô nàng nào khác thì tất cả, tất cả mọi thứ đều đánh lên từng tiếng chuông vang vọng trong đầu em nói rằng:

Em cần ả.

Còn ả? Liệu ả có cần em?

Minatozaki Sana nắm lấy cổ áo em kéo xuống, thô bạo dập môi ả lên đôi môi còn mở hé của Chou Tzuyu. Hàm trên nghiến lấy môi dưới của em đến sưng tấy, đây là cho những ngày tháng Chou Tzuyu dám bỏ quên ả. Sana cảm thấy vòng tay em gấp gáp ôm chầm lấy ả, mùi nước xả vải nơi em len vào cánh mũi làm ả khẽ run rẩy, Chou Tzuyu chẳng thể biết được em đã ảnh hưởng đến ả nhiều như thế nào. Từ lúc gặp Chou Tzuyu ả đã bỏ thói ra vào những quán rượu lúc hai ba giờ sáng. Thế nhưng hôm nay, sau những ngày Chou Tzuyu chỉ đem đến cho ả sự hờ hững và im lặng, Minatozaki Sana cuối cùng cũng chẳng thể chịu đựng nổi nữa.

"Chou Tzuyu. Chou Tzuyu. Chou Tzuyu."- Ả nỉ non giữa những cái hôn nóng bỏng ngắn ngủi. Minatozaki Sana biết rằng em sẽ đến nếu ả gọi, rằng em sẽ đến nắm lấy tay ả kéo ả ra khỏi vũng bùn mà ả đã sa vào, rằng em sẽ ở đây vì ả mặc kệ ngày mai có ra sao. Minatozaki Sana cảm thấy cổ họng mình nghẹn ứ, môi run lên và cả người vô lực bấu víu lấy Chou Tzuyu. Em có thay đổi không? Biết đâu chừng Chou Tzuyu đã thay đổi rồi ấy chứ.

Em siết chặt lấy vòng tay ôm trọn người trong lòng, Chou Tzuyu không dám hướng mắt nhìn xuống, nếu em thấy được bộ dạng của ả lúc này biết đâu chừng Chou Tzuyu sau này sẽ chẳng còn đường lui nữa. Em nhắm nghiền mắt, cúi đầu vùi mặt vào hõm cổ còn vương vấn mùi Black Opium của ả, thì thầm.

"Sana, chúng ta nên dừng lại thôi."

Chou Tzuyu buông lỏng cái ôm, lùi ra một bước nhìn Minatozaki Sana lúc này đang dựa vào bức tường gạch sau lưng. Ả xoay mặt về phía ngõ cụt cuối con hẻm, tránh để ánh trăng hay luồng sáng của đèn đường hắt lên mặt mình. Chỉ trong chớp mắt ả đã không còn run bần bật lên trong lòng em nữa, tiếng thở gấp khi nãy cũng chẳng còn, trông ả lúc này xa cách đến lạ kì.

Chou Tzuyu biết, ả không yếu đuối, ả chưa bao giờ yếu đuối cả, ít nhất là trong mắt em. Cho đến tận bây giờ khi Minatozaki Sana vòng tay tự ôm lấy mình, chóp mũi đỏ lựng, vô lực dựa vào bức tường phía sau, ánh trăng vẫn chẳng thể chạm tới sườn mặt ả, Chou Tzuyu không dám nhìn thẳng vào ả một giây nào nữa. Mối quan hệ này đang dần dần rút hết sinh lực của em và em biết nó độc hại đến dường nào. Chou Tzuyu hít một hơi sâu, đầu em nặng trĩu những suy nghĩ về trước đây.

Có lẽ Minatozaki Sana là ngụm whiskey em lỡ uống nhầm. Hoặc ả là con cáo ranh mãnh giăng cái bẫy ngọt ngào nhất để chờ em. Sao cũng vậy, chỉ dẫn đến một kết quả mà thôi. Em sống vì điều gì có lẽ chính bản thân em còn mơ hồ. Thế nhưng Chou Tzuyu luôn muốn hỏi rằng ả thì sao? Ả sống vì ai, vì cái gì? Vì cái gì mà Minatozaki Sana lại ngả ngớn quanh những gã kệch cỡm vào lần đầu tiên em thấy ả? Vì cái gì ả lại có quá nhiều tình một đêm và người cũ đến vậy? Vì cái gì ả lại chọn em?

"Tzuyu, em ... có bao giờ, dù chỉ một chút, nghĩ rằng em thật sự yêu chị không?"

Chou Tzuyu chết lặng trong giây lát, em không nghĩ ả sẽ nói ra từ đó. Lúc mối quan hệ của cả hai bắt đầu và kéo dài cùng những lần ngắt quãng đến tận bây giờ, Minatozaki Sana chưa từng nói ra từ đó. Em cũng vậy. Cả hai đều ngấm ngầm hiểu được sức nặng của nó và chẳng ai trong hai người muốn dùng nó để ghìm chân kẻ còn lại.

Giữa họ không có lời thổ lộ chính thức, mà thật ra, giữa Chou Tzuyu và Minatozaki Sana chẳng có cái gì gọi là chính thức cả. Cả hai gặp gỡ, quen biết, rồi sự quen biết này kéo dài được ba năm. Ả gọi đùa nó là "chuyện tình tạm được." Tàm tạm mà trôi qua, nghe có vẻ nhàm chán nhỉ? Dù có những lần ả như đốt cháy em với khát khao và dục vọng, và em trao cho ả tất cả trên chiếc đi văng cũ nơi căn hộ chật hẹp của mình. Ả cũng thế. Ả chẳng giữ lại một chút gì cho mình cả, cứ thế mà phóng khoáng trao trọn cho em. Chou Tzuyu đã có đôi lần ôm siết ả trong vòng tay và thầm mong em là người đầu tiên của ả. Trong vài phút ngắn ngủi, Chou Tzuyu không muốn ả thuộc về một ai khác.

Thế nhưng, quay lại với câu hỏi của ả bây giờ, liệu em có bao giờ, dù chỉ một chút, nghĩ rằng em thật sự yêu Minatozaki Sana không?

"Em không biết."

Tuổi trẻ băn khoăn, mà Chou Tzuyu suy cho cùng, còn quá trẻ để hiểu được từ yêu của ả. Nếu Minatozaki Sana của năm hai mươi ba tuổi đã đem tiếng yêu ra nói với Chou Tzuyu của năm hai mươi tuổi, cả em và ả đều biết mối quan hệ của cả hai chẳng còn là "chuyện tình tạm được" nữa.

Minatozaki Sana thật sự muốn đấm Chou Tzuyu một cái, mà Chou Tzuyu cũng đã nhắm mắt lại sẵn sàng đón nhận nó. Thế nhưng cuối cùng, ả chỉ siết lấy cổ áo Chou Tzuyu rồi dùng sức cắn vào cánh môi mỏng hờ hững của em. Mùi sắt trong máu len lỏi vào không khí, phần nào hoà với hương nước hoa của nàng làm đầu óc em mụ mị đi.

"Đau đấy."

Thế là Minatozaki Sana lại nghiến răng mạnh hơn một chút. Ả lúc này vừa muốn cười thật to vừa muốn khóc một trận. Thế nhưng ả sẽ không làm thế, vì lúc đó chẳng còn ai dỗ dành ả nữa cả. Nhất là khi Chou Tzuyu đã khẳng định nói ra câu không biết kia. Cuống họng Minatozaki Sana nghẹn đắng, ả đã dành ba năm tuổi trẻ cho một con nhóc đôi mươi. Mà không, lúc đấy Chou Tzuyu chỉ mới mười bảy tuổi. Mười bảy tuổi mà đã quá lý trí.

Những người càng lý trí càng có nhiều nỗi lo. Chou Tzuyu cũng không ngoại lệ, ả chắc chắn.

Vậy em và ả nên làm như thế nào mới phải? Minatozaki Sana lơ đễnh lướt qua cánh môi sưng tấy, lau đi vết máu lem trên khoé miệng Chou Tzuyu rồi ả thì thầm bên tai em.

"Em không biết thật sao?"

"Em thật sự không biết, nói đúng hơn, là không dám chắc."

"Vậy à?"

Minatozaki Sana cười khẽ, vuốt lại mái tóc rối bù. Đã có ai nói với ả rằng, khi con tim ả tan vỡ, ả trông thật xinh đẹp chưa?

Chou Tzuyu nhắm nghiền mắt, cúi xuống đặt đầu lên vai ả, cả người như muốn chui tọt vào lòng ả, những lúc thế này em ghét chiều cao của mình ghê gớm. Minatozaki Sana vén tóc mai của em ra sau tai, khe khẽ vuốt lưng Chou Tzuyu trong im lặng. Ả tự tin mình có thể đọc vị mấy gã trai trong quán bar, những đối tác làm ăn với bộ vest mới cóng, các cô nàng xúng xính diện bộ trong khu mua sắm, kể cả những người già cả cô độc trong viện dưỡng lão. Thế rồi Chou Tzuyu xuất hiện và đem đến thế giới của ả vô vàn câu hỏi. Minatozaki Sana có thể tảng lờ chúng, nhưng Chou Tzuyu lại quá đặc biệt để bỏ qua. Và như bao lần, ả, nghe theo thứ đang dần nổ tung trong lồng ngực trái, đến bên em.

Mãi đến tận bây giờ, sau ba năm và một "chuyện tình tạm được," ả biết chắc chắn rằng mình chẳng hiểu Chou Tzuyu được tới đâu cả.

Như lúc này đây khi em dụi đầu vào hõm cổ của ả hít hà từng hơi sâu, lấp đầy buồng phổi bằng mùi hương của riêng ả.

"Lúc ở bên em đừng đổi mùi nước hoa nhé." — Vì Chou Tzuyu ghét cái hương thuốc phiện đen này.

Chou Tzuyu cứ nói đi nói lại, lải nhải khiến ả bực mình đến mức mau chóng lôi kéo em về căn hộ chật hẹp của em (và đôi khi của ả nữa). Trên chiếc đi văng màu đỏ sậm, Chou Tzuyu cảm thấy mình như bị thiêu đốt một lần nữa. Em rong ruổi trên cơ thể hoàn hảo của ả, rải từng nụ hôn đầy khắc khoải ghi nhớ những thứ rất riêng chỉ có ở Minatozaki Sana, chiếm lấy ả mạnh mẽ và trọn vẹn. Hình như có đôi lần em hoa mắt, ả sẽ chẳng khóc vì em đâu, thế là Chou Tzuyu sẽ nhẹ nhàng quệt đi vệt mồ hôi chảy dọc má ả. Khi Minatozaki Sana thở gấp từng hơi, ôm siết lấy em và nhấm chìm tiếng hét vì khoái cảm trong khoang miệng em, Chou Tzuyu cười khẽ. Lời cuối cùng ả nói với em trước khi buổi ban mai đến và gần như tất cả mọi thứ thuộc về ả biến mất khỏi cuộc đời em làm Chou Tzuyu thấy nhẹ hẫng.

"Hứa với chị. Trước khi em biết được em có bao giờ, dù chỉ một chút, thật sự yêu chị hay không, đừng yêu một ai khác."

Chou Tzuyu đáp lời ả bằng một cái hôn sâu. Môi dưới, nơi ả cắn lúc ở trong con hẻm nhỏ, chưa lành lặn được bao lâu lại ứa ra từng tia máu li ti. Minatozaki Sana nếm được vị sắt nơi đầu lưỡi, ả mỉm cười, vì lần này nó thật ngọt ngào.

TBC?

Quà mừng 100k views cho Bốn Mùa đây TvT Các mẹ có ý kiến hay nhận xét gì thì cứ thoải mái nha! Lần đầu viết kiểu này nên bản thân tôi cũng có chút lo TvT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net