Chao 0: Quảng cáo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Chúng ta như thế nào quen nhau?

-Hôm đó ở sân trường, dưới gốc gây cách chỗ chúng ta đang ngồi 5 mét, anh chạy thế nào mà đụng phải một người cao to đẹp trai như em vậy? Trong số sách anh làm rơi có một quyển đam mỹ...sau đó em cầm lên nhìn qua nhìn lại rồi anh ngại ngùng giật về. Kì thực khi nhìn thấy vẻ ngại ngùng đấy của anh em đã rất thích! Nhờ có quyển đam mỹ mới nghi ngờ anh thích con trai không ngờ anh thực sự như vậy! Nếu hôm đấy người anh đụng không phải em thì làm sao bây giờ?!

-Oaaa~ Oh Sehun hôm nay em nói thật nhiều, chính vì em nói nhiều như vậy anh liền cho em biết một bí mật!

-Bí mật?

-Haha hôm đó chính là anh cố tình đụng phải em nha :">~ Phải canh chừng rất lâu đó!

-Vậy anh thích em lâu rồi?

-Ừ ý~

-Từ khi nào? ... Chẳng nhẽ hôm khai giảng lúc mắt chúng ta chạm nhau lúc anh lên phát biểu?

-Ơ ơ ơ sao em biết? Oh Sehun em biết đọc ý nghĩ?!

-Không có! ...Em chính là đã từ lúc đó cũng thích anh!

-Vậy...vậy chúng ta là nhất kiến chung tình sao?! Oaaa thật lãng mạn muốn chết! Còn hay hơn quyển đam mỹ anh đang đọc nha!

-Hừ, cuộc tình của chúng ta làm sao lại so với quyển đam mỹ chẳng đáng bao nhiêu tiền kia?! Nhưng nếu anh thích, em sẽ cùng anh tạo nên một quyển đam mỹ ngọt ngào nhất!

-Thực...thực vậy sao? Em hứa đi?

-Hứa, hứa với anh. Luhan, em thật sự sẽ cho anh những thứ tốt đẹp nhất~

.

.

.

"Oh Sehun, em nhất định không nghĩ tới, em chỉ là một người hứa xuông! Nhìn mà xem, hiện tại anh đang cô độc một mình ở nơi cách em mấy ngàn cây số...chúng ta nhảy nhầm vào ngược văn sao? Có lối thoát nào không? Ít nhất hãy cho anh biết câu chuyện của chúng ta có kết thúc tốt đẹp không? Nếu là một cái bad ending thì phải làm sao? Rốt cuộc cho tới bao giờ mới được thấy ba chữ -Toàn.văn.hoàn- vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net