0.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mười giờ đêm ở thành phố Seoul phồn hoa đô hội. Thời điểm quá sớm cho những cuộc chơi thác loạn trụy lạc, nhưng lại là quá muộn cho những tinh túy tốt đẹp đơn thuần.

Chàng trai trẻ nện từng bước vội vã trong một con hẻm nhỏ. Bốn bề xung quanh có thể nghe được tiếng huyên náo từ đâu đó vọng về, hai bên tường còn có âm thanh của đám mèo hoang đang gây gỗ vì tranh giành thức ăn, chúng gầm gừ kêu thét những tiếng rỉ rít đáng sợ.

"Aa, lại muộn nữa rồi".

Chàng trai trẻ cúi đầu nhìn đồng hồ báo giờ trên màn hình điện thoại của mình, có lẽ cậu sẽ bỏ lỡ chuyến tàu và phải đợi thêm mười phút nữa.

Dáng người mảnh khảnh băng nhanh qua các con đường đá nham nhám nhấp nhô, thành phố Seoul được xây dựng trên lớp đồi trùng điệp vòng trong vòng ngoài, đường đi do vậy cũng có nhiều dốc và bậc cao hơn những nơi khác.

Bước chân của chàng trai trẻ đột nhiên chậm lại, bởi vì phía trước cậu đã bị chặn bởi ba tên thanh niên ăn mặc bất cần và buông thả.

Trên miệng bọn chúng đang phì phèo điếu thuốc lá, làn khói trắng dưới ánh đèn đường hiu quạnh chậm rãi bay lên tạo ra các hình thù vô định. Cả bọn đang trò chuyện liền dừng lại khi nhìn thấy người con trai đang hướng về phía nọ.

"Này nhóc, sắp giữa đêm rồi còn đi đâu thế, lại đây anh hỏi chuyện chút nào".

Tên đàn ông đang dựa người vào cây cột điện, vừa nhay đầu lọc thuốc lá trong miệng vừa vẫy tay với người con trai, nụ cười đáng khinh biểu lộ trên khóe miệng nham nhở rõ ràng không chỉ là "đến hỏi chuyện".

"Thằng kia, anh Jungo bảo mày lại đây mày điếc à?"

Tên áo vàng đứng bên cạnh có vẻ không được kiên nhẫn cho lắm, hắn rút điếu thuốc ra khỏi miệng rồi quát về phía người con trai.

Cậu trai trẻ từ từ đi đến gần nơi ba người họ đang đứng, ánh mắt lặng lẽ quan sát đám người như đang thật sự chờ bọn họ hỏi chuyện.

"Nè em trai, trông cũng sạch sẽ đàng hoàng nhỉ?". 

Gã rít một hơi thuốc rồi trưng ra vẻ mặt đầy bởn cợt.

"Cũng không có gì, chỉ là bọn anh đây muốn đi uống vài ly rượu nhưng lại quên mang theo tiền, cậu em có lòng thì đưa bọn anh một ít, ok?".

Hóa ra là muốn chặn đường trấn lột. Cũng dễ hiểu thôi, đêm đen ngõ vắng, rất thích hợp để làm mấy chuyện phạm pháp mà.

"Tôi không mang theo nhiều tiền".

Người con trai trả lời, chất giọng ngoài ý muốn có vẻ trầm hơn so với dáng vẻ mỏng manh điềm đạm của cậu.

Tên vừa rồi quát lớn tiếng nghe người con trai nói như vậy liền nổi máu điên lên, gã tức giận ném đầu thuốc lá xuống đất, sắc mặt nhăn nhúm giận dữ nhìn cậu.

"Mẹ nó mày chán sống à, khôn hồn thì moi hết tiền ra đưa đây, nếu không ngày mai người nhà phải đến nhặt xác mày đó!".

Gã ta lớn giọng đe dọa, cùng tên bên cạnh xắn tay áo đi đến chỗ người con trai.

"Thằng nhóc láo lếu".

Gã áo vàng vung tay tính đấm cho người đối diện một cú để thị uy, nào ngờ cậu lại nhẹ nhàng tránh được, lùi lại đứng cách một quảng không xa nhìn gã.

Tên áo vàng giống như bị chọc tức, hắn ngửa đầu cười gằn một tiếng sau đó lại lao tới.

"Shhss!! Cái thằng nhãi ranh..".

Nhìn gã ta như chó dại mà nhào tới cậu trai trẻ cũng không hoảng loạn, một lần nữa linh hoạt né tránh nắm đấm của gã.

"Tôi trễ tàu rồi, đừng làm phiền tôi".

"Mày nói cái gì hả, shss!! thằng chó này!!".

Tên áo xanh bên cạnh cũng bị chọc giận, gã cùng tên áo vàng xông lên muốn đánh hội đồng đối phương, cả hai chửi thề một tiếng rồi lao vào người con trai nọ.

"Đúng là nhà dột còn gặp trời mưa".

Chàng trai nhỏ giọng lầm bầm sau đó tháo chiếc túi xách đang đeo trên vai xuống, dùng nó quấn quanh cổ gã áo xanh đang lao tới, siết mạnh rồi dùng chính cổ gã làm bàn đỡ nhảy lên đá mạnh vào ngực tên áo vàng phía sau, rồi cậu trở tay nắm lấy dây túi xách lôi tên áo xanh ra trước mặt, đấm một cú thật mạnh vào bụng gã, tên đó theo quán tính té xuống đè lên trên người gã áo vàng đang nằm bẹp trên đất.

Cả hai đau đớn kêu la không dậy nổi, tên đại ca đang đứng đó nhàn nhã xem bị một màn này làm cho mất hồn, vốn nghĩ chỉ là một tên sinh viên yếu đuối, nào ngờ lại ra tay chớp nhoáng linh hoạt như vậy, gã tức giận phun điếu thuốc ra khỏi miệng rồi hùng hổ lao tới.

"Thằng oắc con mày chết đi!!"

Chàng trai thoải mái lách người sang bên trái né cú đấm rồi chụp lấy cánh tay gã, bẻ ngoặc ra sau rồi lôi đầu gã nện vào vách tường bên cạnh, sau cùng đem gã ném xuống cùng với đồng đội.

Ba tên vừa rồi còn hùng hổ giờ bị vứt nằm lăn thành một đống trên mặt đất thấp giọng rên rỉ.

Chàng trai phủi phủi túi xách của mình, cậu đâu ngờ rằng ba tên cọp giấy này lại dễ xử lý đến như vậy, còn chưa tới ba phút nữa.

"Đúng là thứ giòi bọ".

Chàng trai nhặt lên mấy đầu lọc thuốc lá mà ba gã vừa rồi đã ném trên đất, sau đó quay lại từ từ ngồi xổm xuống bên cạnh bọn chúng. Gương mặt nhỏ nhắn bị che kín bởi nón áo hoodie và chiếc khẩu trang màu đen bí ẩn, chỉ để lộ một đôi mắt hạnh xinh đẹp cùng một nốt ruồi yêu dị bên dưới khóe mắt.

Cậu chậm rãi mỉm cười, ba tên nằm trên mặt đất bỗng chốc cảm thấy hoảng sợ. 

Rõ ràng..rõ ràng là một thanh niên trông yếu đuối mỏng manh như vậy, khí tức trên cơ thể thoáng chốc lại bộc phát ra cảm giác như sát thần giết chóc, hai tay dính đầy máu vô cùng khủng khiếp, ba tên trong một khắc mặt mày xanh lét như tàu lá.

Không quan tâm tới nổi sợ của ba tên đàn ông, chàng trai chăm chú nhìn họ, nhỏ giọng cất lời.

"Trả lại cho các người nè, lần sau nhớ bỏ rác đúng chỗ, biết chưa?".

Sau đó là một tiếng hét đau đớn thảm thiết vang vọng khắp con ngõ nhỏ. 

Chàng trai đặt ba mẫu đầu lọc thuốc lá vẫn còn đang cháy vào lòng bàn tay gã đầu xỏ rồi ép lên mấy ngón tay gã , chầm chậm siết lại. Cơn đau vì bị đốt cháy da thịt khiến gã đau đớn vặn vẹo.

Chàng trai đứng dậy lau sạch tay mình rồi lấy điện thoại ra nhìn, còn bốn phút nữa là tàu chạy, cậu hốt hoảng vội vã tiếp tục lên đường, bỏ mặc đám côn đồ đang nằm bò lăn trên đất với chuột cống.


.

.




.

.


--


Mình lại muốn thử sức với một thể loại mới nữa nè, hi vọng là không tắt nắng giữa chừng =)))

Mn thấy Jeonghanie của chúng ta ngầu hơm, làm thân vàng ngọc yếu đuối riết rồi, phải ooc cho gây cấn chút chứ hì :D

Motif cũ xì cũ lắc Mafia x Sát thủ nha mn, rất mong được ủng hộ nè~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net