[Ngoại Truyện] Verkwan - Em đã lỡ thích anh hơi nhìu quá rùi nà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Trong lòng bỗng dấy lên một loại xúc cảm hạnh phúc nhẹ nhàng đơn thuần, anh khẽ thủ thỉ như sợ đánh thức con vật nhỏ kia dậy.

"Seungkwan ngủ ngoan ghê."

Nói xong anh nhắm mắt chuẩn bị ngủ lại. Nhưng hình như có gì đấy không đúng? Đêm qua trong phòng anh làm gì có con vật nào như thế? Seungkwan cũng mới chỉ là một cái tên mà anh đặt để đó thôi chứ đã gán lên ai đâu? Chính thức giật thót mình choàng tỉnh dậy, anh lao như bay xuống giường, với tay bật hết tất cả các công tắc đèn lên. Lúc này cục lông tròn ủm kia mới lười biếng hơi cựa mình, nó chớp chớp đôi mắt ngái ngủ nhìn theo anh như muốn trách tại sao lại phá giấc ngủ ngon của nó vậy.

"Cái... Cái gì đây? Sao lại có con chuột to thế này ở trong phòng em hả anh Seungcheol ơi!!!"

Hansol gào tướng lên váng nhà. Chỉ một lúc sau ngoài hành lang đã có tiếng lục đục bước chân đi tới. Cánh cửa phòng bật mở, Seungcheol thò cái mặt ngái ngủ vào, việc đầu tiên mà hắn làm là đạp cho thằng em trời đánh một cái bắn vào tường, sau đó mới làu bàu khó chịu.

"Mới có ba rưỡi sáng thôi thằng quỷ, mày không cho ai ngủ hả? Còn cái đứa kia nó là linh vật của mày đấy. Jun mới đem nó qua lúc hai giờ, anh xuống đón nó lên nhưng thấy mày ngủ say rồi nên anh cứ thả nó vào phòng thôi, chưa kịp bảo."

"Seungkwan của em đây á?"

Hansol mở lớn mắt nhìn cái cục lông trắng vẫn đang ngồi im trên giường nãy giờ giương mắt nhìn anh như thể nhìn một thằng hề diễn lố trong rạp xiếc.

"Ờ. Jun bảo nó là sóc, không phải chuột đâu. Hai bây có làm quen thì khe khẽ thôi cho anh ngủ nghe chưa? Mẹ, có một đêm thôi mà bị hết thằng này đến thằng kia lôi dậy hai ba lần, tao cọc lắm rồi đó nha!"

Seungcheol rời đi. Trong phòng bây giờ chỉ còn lại anh và cậu. Giờ anh mới nghiệm ra, nói cậu là sóc thì nghe có vẻ đúng hơn, bởi chẳng có con chuột nào mà béo múp míp được đến thế này đâu. Anh từ từ đi đến giường, vừa đặt mông ngồi xuống là cậu đã lập tức sán đến gần, chủ động chui tọt vào trong lòng anh như thể nơi đó sinh ra vốn đã dành cho cậu vậy. Người cậu to chưa bằng quả bóng đá nhưng mềm và ấm lắm. Anh cũng đưa tay vuốt ve bộ lông trắng của cậu, cậu được đà dụi hẳn vào lòng bàn tay rộng của anh nũng nịu khiến anh phá lên cười thích thú.

"Mình gọi cậu là Seungkwan nhé cậu có chịu không?"

"Seungkwan à."

"Seungkwan ơi."

Cứ mỗi lần anh gọi đến tên cậu là lại nghe cậu rít lên một tiếng cao vút, sau đó càng dụi vào nguời anh tợn, dính sát rạt đến mức tưởng như gắn keo luôn rồi ấy chứ. Cứ thế Hansol mải chơi đùa với bạn sóc nhỏ Seungkwan cho tới khi ông mặt trời đã thức dậy từ lúc nào chẳng hay.



Hansol mượn máy tính của Seungcheol tra thông tin về Seungkwan thì mới rõ cậu là giống sóc chinchilla. Nhìn mấy tấm hình trên mạng tuy con nào con nấy đều tròn tròn như nhau nhưng anh thấy Seungkwan vẫn đặc biệt dễ thương nhất. Không nhịn được, anh phải nâng cậu bạn nhỏ trong lòng mình lên cọ cọ mũi một cái bày tỏ sự yêu thích. Mới ở với nhau có mấy tiếng đồng hồ mà anh và cậu đã như thân thiết cả mười năm rồi. Seungkwan bện anh lắm! Sáng anh đi đánh răng cũng phải kê thêm cái ghế cho cậu ngồi cạnh chầu chực mới được. Chỉ hơi bất tiện một chút lúc anh cần giải quyết nỗi buồn, anh phải bắt cậu nhắm mắt vào thì mới dám hành sự, thế mà cậu cũng nghe theo thật, cậu lấy hai cái tay ngắn cũn úp lên mắt, còn cẩn thận xoay lưng lại chổng đít lên cho anh được an tâm hơn nữa chứ.

"Khi mình nói Bang là cậu phải nằm ngửa ra như thế này này nhé."

"Hai đứa bây làm cái gì thế?"

Seungcheol hỏi thế sau khi đi xuống nhà và thấy Hansol đang nằm bò ra đất làm mẫu trò gì đó cho con chinchilla xem. Nhóc con đó cũng chăm chú theo dõi từng động tác của Hansol rồi bắt chước nằm lăn quay ra trông giống nhau y đúc. Hai cái đứa này thật biết biến cái phòng khách đơn thuần trở thành sàn nhảy b-boy.

"Em dạy Seungkwan làm trò giả chết đó. Cậu ấy học nhanh không tưởng được luôn."

"Nó còn có thể học thành bà nội mày nữa đấy. Ngạc nhiên khỉ gì? Thì bản chất nó cũng là con người mà, mày nói cái gì mà nó không hiểu?"

"Ồ..."

Thế mà nãy giờ Seungkwan vẫn kiên trì làm trò cùng anh, hẳn là cậu nhóc muốn cười vào mặt anh lắm đấy nhỉ? Nhìn cậu với ánh mắt e ngại, anh giấu giếm sự xấu hổ của mình bằng cách xoa nhẹ lên cái đầu nhỏ của cậu khiến cậu nheo nheo đôi mắt tròn lại vui vẻ hưởng thụ.

"Nào thế mình đi ăn sáng nhé? Cậu có thích ăn ngũ cốc không?"

Seungkwan không trả lời nhưng Hansol đoán là cậu khá thích ngũ cốc. Bởi vì cậu đã nhai tì tì nãy giờ gần hết một gói lớn bánh ngũ cốc vị socola rồi. Seungkwan là loài gặm nhấm, lúc ăn cậu cứ mài răng lên mấy cái bánh giòn giòn phát ra âm thanh rạo rạo rất vui tai. Anh ăn hết phần của mình xong thì ngồi chống cằm nhìn cậu nhai ngon lành, còn tiện tay nâng ly sữa nhỏ lên giúp cậu dễ uống hơn nữa. Ăn uống no nê xong, cậu liếm miệng một vòng khiến lông xung quanh ướt nhem hết cả, định đưa tay lên quệt đi thì bị anh nhíu mày ngăn lại. Anh rút mẩu giấy khô ra vừa lau miệng cho cậu vừa dặn.

"Từ nay ăn xong phải lấy giấy lau chứ không được quệt ngang như vậy biết chưa? Cậu có thể lấy giấy từ cái hộp này nè."

Seungkwan nãy giờ được đặt ngồi trên bàn ăn, thấy anh chỉ cái hộp giấy bằng kim loại sáng lấp lánh thì lạch bạch chạy tới, ngó nghiêng nó một hồi rồi quay sang gật đầu với anh. Hansol cười hềnh hệch, lại đưa tay lên xoa đầu cậu thay một lời khen thưởng. Seungkwan vừa đáng yêu vừa thông minh, anh thích lắm, thích Seungkwan của anh lắm rồi. Ấy thế mà Hansol vừa quay đi để dọn mấy cái bát ra bồn rửa, quay lại đã thấy Seungkwan lấy ở đâu cái dĩa ăn hoa quả đang hì hục cào cào lên chùm lông đuôi của mình.

"Ấy này, cái đó không phải dùng để chải lông đâu. Xem ra cậu còn phải học nhiều thứ đấy..."



Bữa nay Seungcheol dắt Jeonghan cùng đi làm, vậy là ở nhà chỉ còn mỗi anh và cậu thôi. Thực ra Seungcheol cũng phải dỗ mãi Jeonghan mới chịu đi cùng, bởi anh thỏ cứ mải nựng má Seungkwan, còn liên mồm hỏi "Sóc Seungkwan là em bé của ai nào?" nữa. Đương nhiên là em bé cục kẹo của Hanssol rồi, quá rõ ràng. Biết là sẽ có cái cảnh này nên Seungcheol mới ôm thỏ đi làm cùng mà. Phải thế thì Hansol mới có không gian riêng với Seungkwan, đôi bên mới có cơ hội tìm hiểu nhau chứ.

"Seungkwan thích xem phim hay là thích chơi game hơn?"

"Ở bên cạnh cậu khiến mình thèm một ly Ice Americano quá đi mất."

"Seungkwan có biết nước Mỹ không? Quê ngoại của mình đó."

Hansol cứ ngồi thủ thỉ nói chuyện một mình mà chẳng có ai đáp lại, bé sóc Seungkwan nằm cạnh nghe giọng anh trầm ấm bên tai đã dần thiu thiu buồn ngủ rồi. Bỗng dưng nhìn anh có vẻ hơi khựng lại. Jun có nhắn cho anh dặn là thời khắc mà linh vật gặp được người chủ đích thực thì nó mới biến thành dạng người. Vậy sao từ khi gặp anh Seungkwan vẫn chưa hoá thành người nhỉ? Có lẽ nào vì anh chân tay vụng về nên cậu không ưng ý chăng? Cậu đang muốn tìm một người chủ khác đúng chứ?

"Cậu mà là người chắc phải dễ thương lắm nhỉ? Có thể nào biến cho mình xem một lần được không?"

"Seungkwan à, biến thành người rồi nói chuyện với mình đi mà."

"Cậu đúng là không thích mình sao sóc nhỏ?"

Hansol giãy đành đạch trên giường khiến cái đệm rung bần bật. Seungkwan bị anh nháo một trận nên cũng tỉnh ngủ luôn. Cậu có vẻ không hài lòng, giương đôi mắt tròn đen láy lên nhìn tên đẹp trai mà bị ngáo kia rồi quyết định làm một việc hết sức táo bạo. Cậu túm gấu áo của Hansol cố gắng kéo theo cái mông nặng trèo lên ngồi chễm chệ trên bụng anh. Và sự việc sau đó sẽ lẽ Chwe Hansol cả đời cũng không thể nào quên. Chú chinchilla tròn ủm trước mắt từ từ biến lớn lên, tai và đuôi bị thu nhỏ lại rồi cuối cùng hoá thành một cậu con trai có đôi má phính, trắng trẻo nõn nà. Đặc biệt là cậu ta hoàn toàn khoả thân. Cậu ta hoàn toàn khoả thân và còn đang ngồi đè lên bụng anh nữa!

"Ai nói chớ? Em thích Hansol hơi bị nhìu đó!"

"Goodness..."



Quần áo của anh đối với cậu có hơi dài rộng một chút, nhưng cậu bảo mặc vậy thì dù cậu có ăn no đến phưỡn cả bụng cũng chẳng ai biết được đâu, vậy nên cậu thích mặc chúng lắm. Hansol đoán không sai, Seungkwan khi biến thành người là một cậu trai dễ thương vô cùng, thậm chí còn vượt ngoài cả sự tưởng tượng của anh. Cậu có gương mặt rất dễ gần, tính cách lại chan hoà ấm áp khiến ai nhìn cũng quý, ai nhìn cũng yêu. Seungkwan trông hiền vậy chứ ồn ào lắm. Lúc dưới hình dạng bé sóc thì chẳng thấy nói năng gì, thế nhưng một khi đã biến thành người thì cậu nói nhiều tợn. Chuyện này cũng chẳng có gì to tát, nói càng nhiều thì nhà càng vui, nhưng khổ một nỗi, bạn sóc Seungkwan không hiểu sao lại có cái tật nói bập bẹ ngọng líu ngọng lô.

"Các anh ui cái bánh này nếu có thêm tý chô na nữa thì on nhể?"

Seungkwan lại ngốn một miếng bánh kem lớn. Cậu ăn ngon miệng đến mức những đứa biếng ăn như Myungho cũng phải thò cái thìa vào xúc một miếng ăn thử.

"Nó nói cái gì vậy bây?"

"Anh nghe nó nói mỗi ngày anh phải rành hơn em chứ."

"Anh chịu, ở nhà toàn Hansol phải phiên dịch cho đấy."

Jeonghan nhún vai bất lực với Jihoon. Dạo này căn biệt thự của Seungcheol cứ như có thêm đứa trẻ lên ba vậy, Seungkwan líu la líu lo mỗi ngày, nhưng mà thế cũng vui.

"Chô na ấy, em nói là chô na. Các anh hong biết chô na hả?"

Seungkwan gân cổ lên trình bày. Cậu càng nói thì mấy ông anh lại càng nhìn nhau đỡ trán. Không biết cái lão già thầy bùa kia luyện cậu thành tinh năm cậu mấy tuổi mà đến nói còn chưa sõi thế này.

"Seungkwan bảo là cái bánh này nếu có thêm socola thì sẽ ngon hơn đó mà."

Hansol đi tới vừa xoa đầu cậu vừa cười. Dù Seungkwan có nói ngọng đến cỡ nào thì anh chỉ cần nghe qua cũng có thể hiểu được hết. Anh cũng không biết nữa, chỉ đơn giản nếu đó là Seungkwan thì anh chắc chắn sẽ luôn hiểu rõ. Cảm giác giống như deja vu vậy.

Seungkwan tặng anh một ngón tay cái, sau đó giơ giơ muỗng bánh tiếp theo lên ý hỏi anh có muốn ăn không? Đợi anh lắc đầu thì cậu mới lại tống vào mồm. Myungho cũng đã ăn tới thìa bánh thứ bốn, năm rồi. Mấy đứa linh vật khác đang nhìn anh hết tám phần ngưỡng mộ. Seungkwan chọn chủ đúng chuẩn hết ý.

Như nhớ ra gì đó, Wonwoo ngẩng lên hỏi anh kèm theo chút biểu cảm hờn dỗi.

"Đã một tuần Chwenotchew không ra video mới rồi. Nhiều người mong Hansol lắm đó, mình cũng mong nữa."

"Thì em cũng đang định tổ chức một buổi livestream xin lỗi mọi người đây. Mặc kệ ba em có phản đối đến thế nào, em cũng không thể làm việc tắc trách như vậy được."

Anh đã suy nghĩ mấy hôm nay rồi, dù ba có muốn anh bỏ sở thích bỏ công việc hiện tại thì cũng phải cho anh được nói với những người từ trước đến nay luôn ủng hộ anh một tiếng đàng hoàng chứ. Giải quyết theo kiểu cấm đoán như của ba anh đúng là vô lương tâm mà.

"Gì chim chim gì đấy cậu?"

Seungkwan giật giật tay anh đang đặt trên vai mình. Nhìn mặt anh buồn so cậu lại càng thắc mắc.

"Seungkwan, là livestream, kiểu phát sóng trực tiếp đó, tối nay mình lên máy cậu nhìn là sẽ biết thôi."

"Vậy tối nay em sẽ được xem chim chim cậu hả?"

Lạy Chúa, Hansol phải bịt mồm Seungkwan lại ngay lập tức. Bậy, cậu hết sức bậy rồi. Lỡ ai người ngoài mà nghe thấy được thì chắc anh phải lôi cậu độn thổ theo mất thôi. May là quán caffee Doul lúc này còn ít khách. Mấy đứa linh vật xung quanh cũng đang ôm bụng cười nắc nẻ.

Seungkwan không hiểu sao lại có cái kiểu xưng hô hết sức lạ đời, "em - cậu". Hansol đã cố gắng sửa cho Seungkwan rồi nhưng cậu cứ giãy lên nhất định không chịu. Cậu bảo xưng hô như vậy vì cậu thấy anh rất đẹp trai. Anh biết cái lý do này nó sai hết sức, thế nhưng nghe cậu líu lo gọi mình như vậy mỗi ngày riết cũng quen tai, dần dần anh lại thấy thích. Hình như Seungkwan làm gì anh cũng thích hết.



Hansol mượn được cái dàn máy pc của Jeonghan cho buổi livestream tối nay. Anh đang ngồi set up lại một chút, kiểm tra ánh sáng rồi chuẩn bị sẵn sàng cho những gì mình định nói sắp tới đây, anh quyết định sẽ tạm nghỉ làm Youtube một thời gian để lo ổn thoả chuyện gia đình trước, dù gì thì anh cũng đã hai mươi tư tuổi rồi, lại còn là nam nhi đại trượng phu, nên nghiêm túc tạo cho mình một mục đích sống đúng đắn. Nếu có quay lại kênh thì cũng không nên làm cho vui nữa, phải sắp xếp kế hoạch tỉ mỉ rồi đặt mục tiêu rõ ràng mới được. Hơn hết, bây giờ bên cạnh anh còn có cả Seungkwan rồi, anh phải tính đường dài để còn lo cho cậu nữa chứ.

Cậu nãy giờ vẫn ngồi ngoan ngoãn một chỗ vừa quan sát anh vừa gặm cái thanh socola mà Jisoo cho trước khi đi về. Tới lúc đã xong xuôi hết và anh bắt đầu bấm máy, cậu mới hiểu chim chim tức là anh sẽ ngồi nói chuyện với rất nhiều người thông qua cái màn hình máy tính. Mới có mấy phút thôi mà số người xem đã lên tới hơn một nghìn rồi.

"Đợi mọi người vào đông chút nữa rồi mình sẽ bắt đầu ha?"

Ở khung chat chữ nhật bên cạnh cái màn hình stream, một loạt những bình luận nhảy lên tanh tách liên tục khiến cậu đọc theo không xuể, nhìn một hồi là mắt đã đảo ngược hết cả lên. Khiếp thật. Toàn là mấy câu từ hoa mỹ cũng có, hờn dỗi cũng có, quan tâm cũng có mà xỉa xói kháy đểu gì cũng có hết. Seungkwan chỉ ngồi im đó đợi Hansol lên tiếng thôi.

Khi con số người xem hiện tại đã lên tới hơn hai nghìn, lượt bình luận cũng đã tới hàng chục nghìn thì Hansol bắt đầu câu nói quen thuộc mà anh luôn sử dụng ở mỗi đầu video.

"Hey what up guys, mình là Chwe Hansol đây. Đã để mọi người phải chờ lâu rồi, mình thực sự xin lỗi..."

Người dùng 1: Anh đã đi đâu thế ạ?

Người dùng 2: Em thi học kỳ xong chỉ đợi để xem video của anh mà anh mất tích cả tuần lun.

Người dùng 3: Uhuhu anh đây rồiiiiii.

Người dùng 2: Anh còn không cập nhật Instagram lun.

Người dùng 4: Có gì mà xin lỗi anh ưi, người đẹp trai thì không có lỗi.

Người dùng 5: Rồi xin lỗi luôn :)) nó sắp thừa nhận hết mấy cái tin đồn trốn nợ rồi đấy.

Người dùng 6: Tiền nhà ảnh đủ để đè chết tám chục đứa như mày đấy chứ ở đó mà trốn nợ nha con lầu trên.

everyone_woo: [sticker con cáo bắn pháo bông]

"Lý do mình vắng mặt thời gian qua là bởi gặp phải một số chuyện cá nhân. Mình thì cũng đã hai mươi tư tuổi rồi, ba muốn mình đi theo con đường kinh doanh..."

Người dùng 7: Anh ơi đừng bỏ kênh màaaaaa.

Người dùng 8: Chuyện thường thấy ở các nhà tài phiệt đây ư?

Người dùng 9: Anh mà làm kinh doanh thì sẽ là doanh nhân đẹp trai nhất luôn đó.

Người dùng 10: Nhưng mà căn bản là em có thích dzạy không?

Người dùng 11: Vừa kinh doanh vừa làm Youtube được mà, đừng bỏ kênh nha cậu bé ơi.

Người dùng 12: Thôi lý do lý trấu mẹ gì.

Người dùng 13: Biến mịa đi lũ anti trá hình, không thích mà còn vào tận đây cào phím giật ngược lên nữa ủa ủa?

everyone_woo: [sticker con cáo thảng thốt]

"Các bạn hỏi mình có thích kinh doanh không hả? Không mình không thích chút nào. TMI của ngày hôm nay là thực ra mình dốt toán lắm đó."

Người dùng 14: Chời ơi đúng là chồng iêm rồi.

Người dùng 15: Cái mặt này sinh ra chỉ để đi làm người của công chúng thôi.

Người dùng 16: Không vấn đề gì anh ơi, em học khối A nè, về bên em chúng mình bù đắp cho nhau.

Người dùng 17: Mí người dạt ra ổng là của tuiiiiii.

everyone_woo: [sticker con cáo mắc cười]

"Làm kinh doanh rồi thì sẽ không đủ thời gian để có thể hoạt động Youtube được nữa, tuy là rất buồn nhưng..."

"Nè đừng bùn cậu ăn miếng chô na này của em đi."

Seungkwan nhanh tay bẻ một miếng socola rồi vươn sang đưa đến miệng Hansol. Anh cũng há ra đớp lấy miếng socola của cậu ngon lành. Môi anh chạm nhẹ vào ngón tay cậu thon thon, nhìn trên màn hình stream thì đó chính là cảnh tượng yêu chiều hết mực của một đôi tình nhân.

Người dùng 18: Anh cứ làm những gì mà anh cho là tốt nhất thôi, em luôn ủng hộ anh...

Người dùng 18: Ể???

Người dùng 19: Ụa who?

Người dùng 20: Tay con gái hả các mày?

Người dùng 21: Giọng con trai mà bay ơi.

Người dùng 22: Chời thì ra là anh đã có người má ấp môi kề...

Người dùng 23: Ai thế ạ anh ơi? Xin đừng làm em đau T T

Người dùng 24: Mạnh dạn đoán Hansol kèo trên :))

everyone_woo: [sticker con cáo bắn tim]

"Mình đang nói đến đâu rồi nhỉ? À, tuy là rất buồn nhưng chắc mình phải..."

Nhãn hàng quảng cáo 1: Ơn trời cậu Hansol đây rồi, nếu cậu thấy bình luận này xin hãy check tin nhắn của chúng tôi nhé!

Nhãn hàng quảng cáo 2: Phiền bạn check tin nhắn bên mình với nha, bên mình muốn trao đổi công việc với bạn ạ.

Người dùng 25: Úi hãng mỹ phẩm muốn mời Hansol PR á?

Người dùng 26: Mình thích hãng đó lắm!!! Hansol xin hãy nhận lời đi nhé mình sẽ mua sập tiệm lun.

Nhãn hàng quảng cáo 3: Xin chào, công ty mình có gửi tin nhắn, mong sẽ sớm nhận được phản hồi của bạn.

Người dùng 27: Toàn là nhãn hàng lớn @@ lại còn có cả công ty du lịch.

Người dùng 28: Đúng là từ trước đến nay không thấy Hansol PR quảng cáo cho bất cứ cái gì hết nhỉ?

ho5hi_kwon: Chwe Hansol chú check tin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net