Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10
Nói đến đây Fany bỗng cúi xuống, mái tóc dài xõa ngang bờ vai của cô tạo nên 1 đường cong đau buồn trong không gian. Tuy cô cố gắng kìm nén tâm trạng xao động trong lòng nhưng giọng nói vẫn run lên như mất kiểm soát
"Hôm qua trong tiết học trên lớp Chan nói rằng anh ấy thích cậu. Hơn nữa tối hôm qua anh ấy đột nhiên gọi điện cho mình quyết định hủy bỏ cuộc thi tuyển người múa ba lê, dù thế nào cũng phải để cậu là người múa ba lê cho anh ấy"
"Sao? Việc này tớ... Fany, là anh Chan nói sẽ cho mình múa ba lê ư? Chẳng phải cậu nói đó là quyết định của ban văn nghệ sao?"
Na kinh ngạc nhìn Fany nhưng Fany dường như đã mất kiên nhẫn. Fany ngẩng mặt lên nhìn trân trân vào cô, trong đôi mắt u buồn kia ánh lên tia sáng khó hiểu
"Ban nãy tôi đã nói dối. Tối qua anh Chan nói với tôi rằng việc để cậu là người múa ba lê là thỏa thuận giữa cậu, anh ấy; ngoài cậu ra anh ấy không chấp nhận ai khác. Nhưng nếu như vậy thì tại sao các người không nói cho rõ ngay từ đầu lại để tôi ôm biết bao ảo tưởng nực cười như thế? Làm bao nhiêu việc nực cười như thế?! Lẽ nào 2 người đã cấu kết với nhau để đùa bỡn với tôi?"
"Không! Không phải thế đâu, Fany à! Cậu hãy nghe tớ giải thích. Có lẽ việc thích tớ anh ấy chỉ nói đùa thôi. Còn thỏa thuận ư? Đó cũng chỉ là lời hứa hồi còn nhỏ" Cô ngây ra như tượng gỗ, trước ánh mắt của Fany đầu óc cô bỗng dưng rối tung lên như mớ bòng bong. Bản thân cô cũng không biết mình đã nói những gì nữa
"Nói đùa ư? Nhưng tôi không hề cảm thấy giọng điệu của anh ấy lúc gọi điện cho tôi tối qua chỉ là nói đùa. Tôi cũng tin rằng anh ấy quyết định dùng hình thức thi đấu để lựa chọn người múa ba lê cũng không phải là trò đùa. Chỉ có điều..." Nói tới đây Fany khẽ cắn môi, cúi đầu trầm tư giây lát
"Tại sao thái độ của anh Chan lại đột ngột thay đổi nhiều đến vậy chứ?"
Nghe Fany hỏi, Na cảm thấy sống lưng mình lạnh toát
Không ngờ Fany đã cảm thấy sự bất thường trong chuyện này. Thế nhưng mình phải giải thích sao đây?
Lẽ nào mình sẽ nói với bạn ấy rằng: tớ có 1 chiếc gương thần có thể điều khiển người khác thích mình. Bỗng dưng tớ đã chiếu gương về phía anh Chan. Liệu giải thích như vậy Fany có chấp nhận không?
Cô vắt óc suy nghĩ, đầu óc cô như chiếc máy tính sắp treo máy. Đột nhiên 1 dòng điện chạy xuyên qua khiến cô rùng mình, giọng nói như lời nguyền ác quỷ lại 1 lần nữa xuất hiện trong tâm trí cô

"Hãy để cô ta biến đi, kẻ thù gây trở ngại cho cuộc sống vui vẻ của công chúa và hoàng tử..."
Cô như thấy phía dưới chân mình rung lắc 1 hồi, cô vội vàng đưa tay lên day huyệt thái dương đang căng nhức đau đớn
"Na. Cậu nói gì đi chứ? Tôi đã nỗ lực tập luyện múa ba lê như thế, đã giúp anh Chan lập kế hoạch cho cuộc thi. Tôi không muốn nhận lấy 1 kết quả không minh bạch như thế này. Giải thích gì cũng được. Hãy nói cho tôi biết vì sao?!"
Fany thấy cô vẫn cúi đầu im lặng không trả lời thì càng trở lên nôn nóng. Dường như không thể chịu nổi nữa Fany liền đưa tay định giữ lấy vai cô
Nhưng đúng vào giây phút Fany đặt tay lên vai cô, Fany kinh ngạc trông thấy đôi mắt sáng trong veo của Na lúc này tràn ngập 1 màu tím u mê, cả đôi môi hờn dỗi đáng yêu kia cũng đang nhếch lên nụ cười nham hiểm đến kinh ngạc.
"Na?" Fany sửng sốt nhìn cô - người bạn thân của mình như biến thành 1 người hoàn toàn khác. Fany gọi to tên bạn với vẻ ngờ vực
Thế này là thế nào? Na sao lại thể hiện thái độ đáng sợ như thế?
"Fany" hồi lâu sau, Na hơi khẽ mấp máy đôi môi, từ cổ họng thốt ra 1 giọng nói xa xôi, xa đến nỗi dường như đến từ phía chân trời lại như tiếng thì thầm khe khẽ của làn gió đêm xuyên qua khu rừng
Nghe thấy giọng nói đó, Fany bỗng cứng đờ người toàn thân cô đứng yên bất động. Na thốt lên 1 tiếng hứ đắc ý rồi chậm rãi giơ cánh tay pải lên; đặt lên vai Fany đẩy mạnh về phía trước
"á!"
Fany thét lên 1 tiếng kêu thảm thiết. Không kịp giữ thăng bằng, cô ngã lộn nhào xuống dưới cầu thang
Bịch
Sau 1 loạt những tiếng va đập nặng nề, Fany nằm dưới bậc thang thứ 9 nhắm nghiền mắt lại
Cổ tay, đầu gối, mắt cá chân của cô. Khắp mọi nơi trên cơ thể đều có vết bầm tím. Những giọt máu tươi từ từ rỉ ra nhuộm đẫm cả bộ đồng phục học sinh trắng tinh
~하나~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net