Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2
Bóng trắng mj̉m cườj, cô lờ mờ trông thấy cáj bóng khẽ nhún vaj tỏ ý không quan tâm

"Nhưng cô cũng nên thưà nhận rằng nhờ có ta mà bạn bè cô với cô mới có những hành động trân thành như thế!"

"Ngươj tạj sao lạj pảj làm như thế?" Cô nghjến chặt răng, người cô run lên bần bật vj̀ phẫn nộ

"Ồ~ Cô nghj̃ rằng ta muốn làm như thế này hay sao?" Bóng trắng thấy oan ức với những lờj chất vấn cuả cô

"Tất cả những vjệc đó chẳng phảj là tâm nguyện cuả cô hay sao? Ta chj̉ gjúp cô đạt được tâm nguyện cuả cô mà thôj. Cô đừng quên lờj ước nguyện khj mượn cuốn sách phong ấn này đấy nhé!"
Gjọng nói pha chút khôj hàj cuả cáj bóng trắng như 1 làn gjó nhẹ gợj nhớ về 1 đêm Gjáng sjnh cách đây không lâu, lửa gjận trong lòng cô bỗng tắt ngóm

"Ý ngươj nói ước nguyện cuả ta vào đêm Gjáng sjnh khj ta mượn cuốn sách đó ở thư vjện tr'g ư?"

"Chj́nh xác" Bóng trắng đáp lạj như khẳng đj̣nh

"Nhưng chuyện cuốn sách phong ấn là thế nào? Vj̀ sao những gì vjết trong cuốn sách, những đjều xảy ra xung quanh tôi lạj trùng hợp với nhau như vậy? Những lờj tjên trj trong sách đã báo trước mọj thứ. Còn tôi thj̀ không làm chủ hành động cuả mình. Tạj sao?" Nói tớj đây, cô không kj̀m được cảm gjác rùng mình khắp cơ thể̀
"Mốj quan hệ gjưã cuốn sách phong ấn và chjếc gương không hề phức tạp" Bóng trắng gjảj thích

"Cô có thể hjểu cuốn sách phong ấn như 1 bjên kj̣ch thích chơj khăm, còn chjếc gương và ta là vj̣ đạo djễn tồj. Cuốn sách bjên soạn 1 câu chuyện theo ước nguyện cuả cô, còn ta là người thực hoà câu chuyện ấy"

"Nhưng mà có 1 số vjệc tôi không hề muốn làm. Chẳng hạn như lấy chjếc gương chjếu vào ChanYeol, ép anh ấy trở thành tù bjnh của mình vậy"

Cô nói với gjọng yếu ớt

"Như vậy chẳng phảj rất tốt hay sao! Hay là cô hốj hận rồi" Bóng trắng mj̉m cườj chế gjễu, gjọng đjệu trợt thê lương và sầu cảm

"Chj̉ có đjều giờ đây tất cả đều đã quá muộn, số phận không thể thay đổj được nữa. Bắt đầu từ giây phút cuốn sách nghe được nguyện vọng cuả cô, cô đã trở thành vaj nữ chj́nh trong vở kjch này rồi "

" Thế nếu tôi phản kháng thj̀ sao? " Cô cất cao gjọng hỏj

" Đốj với 1 djễn vjên không nghe lờj, cô nghj̃ rằng đạo djễn phảj làm gì?" Ngữ đjệu cuả bóng trắng có vẻ hăm dọa

"Câu chuyện 1 khj bắt đầu sẽ không thể dừng lạj, là nữ chj́nh, cô cần phảj hoàn thành vaj djễn của mình. Nếu không, cô sẽ bj thần số mệnh bỏ rơj"
Lờj cảnh báo cuả nữ thủ thư mắt tj́m bí ẩn hôm nào dành cho YoonA lại hiện trong tâm trí, cô yếu ớt lùi về phía sau

" Sao còn chần chừ gì nữa? " Dường như nhìn thấu tâm can của YoonA, bóng người bí ẩn cất lời

"Đó đều là những thứ mà cô mong muốn có được kia mà"

"Nhưng mà..." Đây thật sự là những gì mà mình mong muốn hay sao? YoonA buồn bã cúi đầu

Không sai, từ khi có cuốn sách và chiếc gương mình đã sống trong 1 giấc mơ. Mình đã khiến SeHun - kẻ không đội trời chung với mình trở thành 1 kị sĩ hộ vệ, còn anh ChanYeol...

Nhưng tất cả những điều đó đều do phép thuật của cuốn sách và chiếc gương đem lại, trong lòng họ đâu có muốn như vậy... "Hãy cố gắng tận hưởng thế giới trong chiếc gương thần đi! Những điều cô mong mún đều đã giành được còn gì?"

YoonA còn muốn tranh luận tiếp nhưng cái bóng trắng đã dần tan ra rồi dần biến mất, làn khói dày đặc bắt đầu cuộn dâng, biến ảo thành mọi hình thù vây quanh cô bé

"YoonA, người anh thích là em"

Bỗng có đôi tay mảnh khảnh kéo cô lại, YoonA giật mình nhìn về phía sau và thấy ChanYeol. Anh ấy đang mỉm cười dịu dàng như ngày trước nhưng đôi mắt vốn tràn đầy sức sống giờ lại trống rỗng, vô hồn

Thế là thế nào? Tại sao anh ChanYeol lại trở nên thế này? YoonA vô thức lùi 1 bước, cô bé bỗng va vào 1 người khác

"YoonA à, tôi sẽ mãi ủng hộ em"

Người đang mấp máy đôi môi cứng đờ, nói lời thề thốt ấy chính là thầy chủ nhiệm Bạch Tuộc, phía sau thầy còn có gã phụ trách bếp ăn Đầu quả cam hay giật túi xách... Những người cùng trường đang ùn ùn kéo đến chỗ cô

"YoonA... Công chúa YoonA vạn tuế!~~~

"Tôi là nô bộc của nàng"~~~

"Thế này là thế nào? Không! Đừng làm thế!" C/thấy mk nghẹt thở, YoonA sợ hãi lắc đầu hét to lên nhg rừng người vẫn kéo tới đua nhau vươn tay túm tóc, kéo áo, giữ gấu váy, ... của cô, cô gần như bị đám đông xé toạc

"Cứu tôi với!"
Vậy là tui đã hoàn thành xong chương 2 cho mọi người rồi đó. Mai tui phải kiểm tra 2 bài 1 tiết liền nhau mà giờ vẫn có thời gian đănh truyện cho mọi người nè. Cho mình 1 chàng vỗ tay + vote ngay nào!!! ☆☆☆
~하나~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net