Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 36

"j cơ? K có tiền? Hãy xem cú Tiễn Đao cước sấm chớp vô địch của ta đây"

"Á!"

k đúng! Cô lắc đầu thật mạnh, mình đâu có đáng sợ như thế. Hơn nữa mình còn là nữ hiệp chính nghĩa, sao có thể đi làm chuyện vô liêm sỉ này

hoặc thế này

Trong hẻm núi lúc hoàng hôn

Cát bụi bay ngập trời, cơn cuồng phong dữ dội khiến ta k nhìn rõ đc mọi thứ xung quanh

2 kiếm khách nhí đứng đối lưng với nhau, nắm chặt chuôi kiếm trong tay, k ai nói 1 lời

C bé nói đầy ngán ngẩm

"Cô k nên đến"

Cô bé đứng bên cạnh cười lạnh nhạt

"Nhưng t đã đến r"

C chậm rãi rút kiếm ra, vuốt nhẹ thân kiếm nói

"Vậy thì chúng ta hãy sống mái 1 trận để cắt đứt mọi ân oán từ kiếp trước đi"

"Hây da! Tiếp chiêu đi!"

Cắt!!! Sao có chuyện đó đc. Cô lau mồ hôi trên trán, gia đình mình k thể có mối quan hệ với gia đình giàu có của Hun đc Hãy cứ trách c có trí tưởng tượng phong phú quá :v

Trong đêm giá lạnh đầy gió tuyết, ngay cả ánh đèn điện trên đường cũng tàn lụi

Cô bé nép người bên tủ kính của cửa hàng thèm thuồng nhìn con vịt quay béo ngậy bóng láng, chiếc bánh gato đc điểm thêm những trái sơ ri máu đỏ tươi khiến bụng cô réo lên từng hồi

Trú chân dưới 1 mái  hiên nhỏ, cô nhăn nhó ôm bụng, bàn tay lạnh cóng đỏ lựng đag bật hết que diêm này đến que diêm khác

Cuối cùng sau khi đã thử rất nhiều lần, 1 que diêm đã bùng cháy. Cô vội vàng chắp 2 tay cầu nguyện

"Con muốn đc ăn..."

"Hừ" Đột nhiên 1 tên lưu manh cướp lấy que diêm của cô. cô hoảng hốt mở mắt ra nhìn, trông thấy c đag mặc chiếc áo choàng da báo màu đen, miệng ngậm tẩu thuốc nở nụ cười ranh mãnh nói vs cô

"Lại có tiền mua diêm cơ đấy! 500 vạn đồng còn nợ tôi, cô có định trả k?"

"Chưa. Xin hãy gia hạn cho t thêm mấy ngày!" Cô nước mắt lưng tròng ôm lấy đôi giày da của c

"K có tiền? Thế thì đem thân chịu trận đi!"

"Đừng" Đây là Phần 2 Cô bé bán diêm của An đéc sen nhé:)))

Nầy, dừng ngay! cô gõ nhẹ vào đầu mình

Trời đất! Càng ngĩ lại càng thấy k thể chấp nhận đc

Mặt trời dần lặng xuống, sắc trời trở nên ảm đảm, những đám mây mầu xám như che phủ lên mặt trăng tấm màn ảm đạm, bầu k khí ngày càng lạnh giá như băng

Cô cất bước nặng nề đi về hướng nhà mình. Đột nhiên chiếc di động trong túi áo reo lên hồi chuông báo thức

"TÍt"

Cô mở ra Lúc đấy là điện thoại gấp  biểu tượng mỉm cười, 1 hàng chữ hiện lên trên đó k ngừng nhấp nháy: LỄ HÔI PHÁO HOA MÙA ĐÔNG

"Bụp" 1 chùm pháo hoa nho nhỏ chợt loé lên r lan toả ra thành hình bông hoa sặc sỡ. Đúng r, mình đã hẹn vs Hun từ lâu. Nhưng lòng cô bỗng chùng  lại chỉ còn ngọn gió cô đơn thổi trong ngõ vắng

Lễ hội pháo hoa cũng đâu còn ý ngĩa j nữa. Mình vs c ấy còn k thể nói chuyện vs nhau như những người bạn bình thường đc

Cô hồi tưởng lại điệu bộ nôn nóng của c khi giải thích vs cô hôm đó, ánh mắt khẩn thiết, nôn nóng ấy lẽ nào cũng là nguỵ trang?

Rốt cuộc c ấy đag ngĩ j? Vậy ai là thật, ai là giả?

Vừa ngĩ ngợi lung tung vừa bước đi, cô đã tới cổng nhà mình tự lúc nào. Lúc này, trời đã tối hẳn, những ánh sao lung linh nhấp nháy trên bầu trời

1 bóng đên bí ẩn xuất hiện ngay trong tầm mắt cô. Cô chỉ thấy người đó lén lút lôi ra 1 xấp giấy từ trong ba lô r dán lên tường nhà cô

Người kia đag làm j vậy?

Cô rón rén bước nhanh về phía đó r bất chợt vỗ bộp lên vai bóng đen đag quay lưng về phía mình

"Này tên kia, ngươi đag làm j vậy?"

Bị cô làm cho giật mình, nam sinh nhát gan liền ngã bịch xuống đất, toàn thân run lên bần bật

Hừ! Cô đag định xé tờ poster xuống nhưng cô chợt sững người lại

Trên tờ giấy trắng nổi bật dòng chữ:  Na - kẻ bắt cá 2 tay vs nhiều mối quan hệ bất chính

Xem tờ giấy khác, cô lại thấy 1 dòng chữ lớn màu đỏ nhức mắt hơn: Để có đc người mình yêu, cô ta đã k từ mọi thủ đoạn cố ý đẩy bạn thân xuống cầu thang

Cô xé phăng, toàn thân run lên vì tức giận. Cùng 1 kiểu lời lẽ, thủ đoạn y hệt trước. Những tờ poster ở trường chắc chắn là do những người này dán lên. Bây h bọn họ còn đến tận nhà cô để dán nữa. Cô ngoái lại nhìn nam sinh vẫn nằm dưới đất chưa bò dậy nổi

"Đồ tồi! Ai sai ngươi làm chuyện này hả?"

Thế nhưng nam sinh kia chỉ lắc đầu nguầy nguậy, nhắc đi nhắc lại như 1 cái máy

"T k thể nói đc"

Thấy thái độ khác thường, cô chợt túm lấy cổ áo c ta nhưng cô chợt phát hiện ra đôi mắt của c hoàn toàn mờ đục gần như k có chút thần thái nào, giống như đag bị thứ j đó khống chế

Ánh mắt này cô đã quá quen thuộc r

~하나~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net