Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đã một năm rưỡi kể từ khi Haruno Sakura đề xuất và thành lập trung tâm trị liệu dành cho trẻ em, bọn họ đã ghi nhận được những kết quả nhất định. Vì vậy tôi cho rằng họ nên được nhận thêm một phần ngân sách cho kỳ tới."

Trước câu nói này của Kakashi, vị daimyo ngồi đầu bàn trầm ngâm vuốt cằm. Khuôn mặt ông ấy thể hiện rằng ông ta đang suy nghĩ, nhưng Kakashi biết rằng ông ấy đang không thực sự tập trung vào bất kỳ chủ đề nào. Suy nghĩ duy nhất của ông ta bây giờ có lẽ là cầu cho buổi họp buồn tẻ này sẽ sớm kết thúc.

Buổi họp đặc biệt nhàm chán này diễn ra tại dinh thự của daimyo, chủ yếu là để thảo luận về việc phân bổ ngân sách cho kỳ tới. Tham dự buổi họp này gồm daimyo, các vị quan chức cấp cao của vùng, Hokage đệ lục Kakashi, cố vấn Homura và Koharu, cùng các thành viên cấp cao của Anbu. Shizune cũng có mặt với tư cách là thành viên cấp cao của đội y tế.

"Tôi muốn nghe thêm một vài chi tiết về vấn đề này từ Haruno Sakura, nhưng cô ấy hiện không ở trong làng, phải không?" Koharu nói.

Kakashi gật đầu. "Cô ấy đã đến Suna cùng với Yamanaka Ino. Haruno muốn báo cáo tình hình hiện tại của trung tâm trị liệu dành cho trẻ em với đội ngũ y tế của Suna và trao đổi ý kiến ​​với họ."

"Nếu một hệ thống tương tự được thành lập ở Suna hoay một số làng khác, chúng tôi có thể thực hiện các dự án hợp tác nghiên cứu," Shizune ngồi cạnh Kakashi nói thêm. "Nếu có thể, chúng tôi tin rằng dự án này sẽ có thể cung cấp dịch vụ chăm sóc toàn diện hơn nữa cho trẻ em."

"Vậy còn ngân sách cho Anbu thì sao, các ông định như thế nào?" một giọng nói thẳng thừng xen vào từ một người đàn ông ngồi đối diện với Kakashi – Tsumiki Kido, thành viên cấp cao của Anbu và là thủ lĩnh của khá nhiều đội. Người này trạc tuổi Kakashi. Ông ta có một khuôn mặt đặc biệt, với chiếc mũi khoằm như diều hâu và đôi mắt sắc lẹm. Bên cạnh ông ta là một người đàn ông phụ tá tên là Magire.

"Trung tâm trị liệu đã được hỗ trợ nhiều hơn mức cần thiết." – Kido tiếp tục. "Nếu họ thực sự đã đạt được kết quả, thì tôi cho rằng, họ không nhất định phải được cấp thêm ngân sách chứ, hmmmm?"

Cách ông ta kéo dài khiến câu hỏi cuối càng trở nên khó nghe.

"Họ cần tiền để duy trì hệ thống và phát triển nó hơn nữa," Shizune sắc bén đáp.

"Vậy thì, tôi sẽ rất cảm kích nếu chúng ta cũng có thể xem xét việc duy trì và phát triển Anbu," Kido nói và hướng ánh mắt về phía Kakashi. Đôi mắt anh lạnh lùng. "Kakashi — thứ lỗi cho tôi, ngài Hokage. Ngân sách phân bổ cho Anbu đã có chiều hướng giảm dần trong hai năm qua. Tôi tự hỏi đây rốt cuộc có thực sự là một lựa chọn đúng đắn không."

"Ít nhất đối với tôi, điều này là hợp lí," Kakashi trả lời.

"Ha ha ha!" Kido bật cười một cách khoa trương. "Tôi sẽ không nghĩ đây là những lời thốt ra từ ngài Hokage đây, hmm? Anbu nằm dưới sự kiểm soát trực tiếp của Hokage. Và ngài Hokage đang cố gắng cắt giảm ngân khố của bọn họ! Đừng quên rằng ngài cũng từng là một cựu thành viên Anbu, đúng chứ?"

"Tôi cho rằng chúng ta cần phải có sự ưu tiên."

"Vậy có nghĩa là chăm sóc trẻ em quan trọng hơn Anbu? Tôi thực sự không thể hiểu điều đó. Tôi không đồng ý. Ngay từ đầu," Kido lớn giọng. "Phương pháp giúp trẻ em phục hồi sau chấn thương tinh thần thông qua liệu pháp trò chuyện này rất dài dòng và không thể dứt điểm. Chẳng phải các người đều là các chuyên gia được đào tạo bài bản sao? Việc này đơn giản thôi. Nếu người định điều trị cho bọn trẻ, chỉ cần cho chúng một ít thuốc và giải thoát cho bọn nó khỏi các triệu chứng của căn bệnh là xong"

"Tôi hiểu, sử dụng thuốc là một cách khác có thể được áp dụng điều trị. Nhưng vấn đề ở đây không phải là chọn cái này hay cái kia", Kakashi lưu ý.

"Magire." Shizune nói với người đàn ông ngồi bên cạnh Kido. "Anh cũng là một y nhẫn phải không? Anh có đồng quan điểm với cách suy nghĩ của Kido không?"

Magire quay mặt về phía người đang hỏi của mình. Với màu da nhạt và chiếc kính một mắt, anh ta tạo ấn tượng là kiểu người tri thức. "Tôi không có ý định phủ nhận sự thật rằng các bạn đang giải tỏa những lo lắng của bọn trẻ thông qua liệu pháp riêng, nhưng xét về hiệu quả và độ chắc chắn, tôi kết luận rằng điều trị bằng cách cấp phát thuốc là hợp lý hơn. Xin hết."

Anh quay mặt về phía trước một lần nữa.

"Hiệu quả. Hợp lý." Kido tiếp tục lời mà người phụ tá của anh ấy đã bỏ dở. "Ý kiến hay đấy. Đó là tất cả những gì về phương pháp điều trị y tế và ngân sách phải chủ trương. Ngân sách luôn có giới hạn, và tôi tin rằng nó nên được phân bổ cho những thứ thực sự vì lợi ích của làng, hmm? "

"Chúng ta đang ở trong thời kỳ hòa bình. Thế giới đang không ở trong bất kỳ tình trạng khẩn cấp nào", Kakashi lưu ý. "Cá nhân tôi cảm thấy không cần thiết phải dành một số tiền lớn như vậy cho Anbu trong những ngày này."

"'Trong thời kỳ hòa bình, hãy chuẩn bị cho chiến tranh'" các vị tiền bối đã nói. Chính vì chúng ta đang ở trong thời kỳ hòa bình nên chúng ta buộc phải đề phòng rằng sớm muộn gì cũng sẽ có sự bất ổn trở lại trên thế giới. Và -" Kido tự ngắt lời, như thể chuẩn bị cho một bầu không khí quan trọng trong lời nói của mình. Sau đó ông tiếp tục với một nụ cười lạnh lùng. "Liệu chúng ta có thể thực sự cho rằng chúng ta đang an toàn tại thời điểm này không? Mọi người ở đây đều biết rằng ngài daimyo và ngài Homura đã bị tấn công vào ngày hôm trước. Đương nhiên, Anbu sẽ phải gánh chịu trách nhiệm cho điều đó, vì chúng ta đã không thể hoàn thành nhiệm vụ là bảo vệ ngài daimyo. Theo đó, chẳng phải đây chính là lý do tại sao việc củng cố Anbu là một vấn đề vô cùng cấp bách? Các ông thấy vậy có phải không? "

Lập luận chặt chẽ như thế này này. Kakashi hơi nản lòng. Nhưng trên thực tế, Kido đã đúng; Kakashi không thể tìm ra kẽ hở nào để phản đối.

"Chà, tôi nghĩ Kido đang đưa ra một yêu cầu hợp lý ..." Vị daimyo dừng lại và hướng ánh nhìn về phía Homura. "Ông quyết định đi" được thể hiện rõ trên khuôn mặt.

Hai tay bắt chéo trước ngực, vẻ mặt do dự, Homura thở ra một hơi dài. "Tôi cũng có lỗi khi để những tên thích khách đó dễ dàng tấn công tôi. Tôi sợ nói điều này sẽ nghe như đang viện cớ, nhưng những người kẻ đã tấn công tôi khá có năng lực. Tôi phải thừa nhận rằng một dự báo chẳng lành đã và sắp xảy ra ngôi làng này. "

Homura nhìn Kido đầu tiên, sau đó là Kakashi, trước khi tiếp tục. "Chúng ta sẽ tập hợp ngân sách cho nhiệm kỳ tới với ưu tiên tăng cường hệ thống Anbu. Quyết định như vậy được chứ?"

Cuộc họp kết thúc, Kakashi vừa trở lại văn phòng Hokage thì Sai bước vào.

Trời đã xế chiều. Một ánh chiều vàng tràn vào trong phòng.

"Tôi vừa bị tấn công" Sai nói khi Kakashi đã ngồi vào bàn của mình.

"Gì cơ?" Những lời nói của Sai đã xóa tan sự mệt mỏi của anh sau cuộc họp.

Sai báo cáo với Hokage rằng lúc trên đường trở về sau khi nói chuyện với người cung cấp thông tin của cậu và yêu cầu anh ta tìm những người khả nghi nhất mà Sai đã chọn từ Bingo Book, cậu đã bị tấn công bởi hai người đàn ông đeo mặt nạ.

"Bọn chúng rất mạnh. Tôi đã cố gắng bắt sống ít nhất một tên trong số họ, nhưng ..."

Một tên đã chạy trốn, còn kia đã tự phát nổ.

"Tự kết liễu..."

Sai khẳng định: "Nhưng đó không phải là kết thúc mà anh ấy đã lựa chọn."

Kakashi trố mắt nhìn anh.

"Lúc đó, tôi đã tóm được tên đó và cố gắng tra hỏi. Tôi cố nhử rằng: nếu anh nói khai ra, tôi sẽ cân nhắc sự hợp tác của anh ta nếu phải xử lý sau này. Nhưng khi kẻ tấn bắt đầu nói điều gì đó ..."

Có điều gì đó bất thường với cơ thể người này và anh ta đã phát nổ.

"Có thứ gì đó giống như một dấu nguyền ấn trên gáy người này. Tôi nghĩ đó là thứ đã kích hoạt vụ nổ."

Kakashi đưa tay lên cằm. Xem nào, có thể tạo và kích hoạt nguyền ấn – nó khiến anh nhớ đến một người.

"Nghe có vẻ giống Danzo đúng không? Tất cả những thứ này," Kakashi nói.

Sai gật đầu. "Nó thực sự rất giống với phương pháp mà ông ta đã từng áp dụng để ràng buộc chúng tôi."

Shimura Danzo đã từng điều hành Anbu từ phía sau hậu trường. Ông ta đã đối đầu với Sarutobi Hiruzen để giành lấy chiếc ghế Hokage đệ tam và thua cuộc. Sau đó, lão thành lập một tổ chức độc lập bên trong Anbu có tên là Root và lên kế hoạch thống trị ngôi làng. Sai đã từng là thành viên của Root.

Danzo đã đặt nguyền ấn trên lưỡi của Sai và những người khác trong Root. Hệ quả là ngay khi ai đó cố gắng tiết lộ bất cứ thông tin gì về Root hoặc Danzo, người đó sẽ bị tê liệt và không thể nói được.

"Có thể những người đã tấn công tôi cũng bị ràng buộc bởi lợi ích ông chủ họ. Tuy nhiên mức độ của hậu quả thì khác nhau. Ý tôi là, tự kết liễu so với tê liệt."

"Và còn một điều nữa," Sai nói. "Ở giữa trận chiến, những kẻ tấn công của tôi đột nhiên được bao trùm lên mình chakra Vĩ thú."

"Vĩ thú -" Kakashi mở to mắt. "Có thật không?"

"Đúng vậy. Bản thân những kẻ đó đó không biến thành Vĩ thú, nhưng chakra của chúng tăng mạnh tạo thành một lớp áo choàng chakra bao phủ cơ thể họ. Và trên lớp chakra đó – dù nhỏ, xuất hiện hình hài của một cái đuôi."

Kakashi hoài nghi. "Làm thế nào mà một người không phải jinchuriki lại có được sức mạnh của Vĩ thú?"

"Và cả hai bọn họ."

"Nếu chúng tôi có thể khám nghiệm thi thể, chúng tôi có thể đã thu được một vài thông tin gì đó, nhưng cơ thể anh ta đã không còn toàn vẹn."

"Điều đó cũng có nghĩa là ai đó không muốn chúng tôi có thể điều tra bọn họ, cho nên kẻ đứng đầu đằng sau đã đặt nguyền ấn cho một cái chết không toàn thây."

Kakashi nhắm mắt và động não. Cách làm việc của Danzo, thời điểm tấn công Sai, và cuộc gặp trước đó — trực giác của Kakashi đang mách bảo anh điều gì đó.

"Sai, cậu có nói chuyện với ai về việc cậu đang điều tra không?"- Anh ấy hỏi.

"Không, không ai cả. Tại sao ngài lại hỏi vậy?"

"Nếu cậu không kể chuyện này với ai, tại sao cậu lại bị tấn công?"

"Ý ngài là?"

"Kẻ thù phát hiện ra cậu đang điều tra vụ này và tấn công cậu nhằm gián đoạn quá trình. Vậy thì, họ lấy thông tin đó ở đâu? Họ không thể tình cờ nghe được cuộc đối thoại giữa cậu với người cung cấp thông tin và quyết định tấn công cậu một cách tự phát. "

"Điều đó sẽ không thể nào. Tôi rất thận trọng khi liên hệ với một người cung cấp thông tin."

"Vậy điều đó có nghĩa là kẻ thù đã biết cậu đang điều tra họ trước khi cậu đến gặp người cung cấp thông tin."

Sai im lặng trước lời nói của Kakashi. Cuối cùng, một tiếng "ồ" nho nhỏ xuất phát từ phía Sai. "Sau khi ngài ra lệnh cho tôi tại đây, tôi đã đến phòng tư liệu Anbu để xem xét sự việc."

"Phòng tư liệu Anbu?"

"Vâng. Có ghi nhận về việc tôi đã đến địa điểm này. Ai đó có thể biết được từ ghi nhận đó và hiểu rằng tôi đã chú ý đến những sự cố vừa rồi."

"Thật vậy, họ có thể làm được," Kakashi đồng ý.

"Nhưng, Chủ nhân." Sai hạ giọng. "Vậy thì điều đó có nghĩa là hung thủ là một người nào đó ở Anbu."

Mắt họ chạm nhau.

"Thực ra," Kakashi nói, "Tôi vừa về từ một cuộc họp phân chia ngân sách với chính quyền làng, và có vẻ như Anbu sẽ được hưởng một phần ngân sách lớn hơn trong nhiệm kỳ tới."

"Là Anbu à..."

"Mm-hmm. Tsumiki Kido từ Anbu đã đề cập đến những cuộc tấn công gần đây trong buổi họp. Anh ta nhấn mạnh việc cần phải tăng cường sức mạnh cho Anbu lúc này là cấp thiết. Cả daimyo và ngài Homura đều có mặt tại cuộc họp, vì vậy anh ấy đã cố gắng chuẩn bị tốt để giành lấy một phần ngân sách dồi dào cho đội Anbu của anh ta. Cậu cảm nhận những gì tôi đang nói chứ, Sai? "

"Thưa ngài, đó là ..." Sai nuốt khan. Rõ ràng, cậu lờ mờ đoán ra âm mưu tiềm ẩn mà Kakashi đang suy đoán.

"Anbu đã gây ra vụ tấn công đó, rồi Anbu được tăng ngân sách bằng cách vin vào những sự cố để tạo một luận điểm đầy thuyết phục. Chung quy, họ đang biểu diễn một vở kịch cho kế hoạch riêng của họ."

Sai không nói nên lời.

"Nghĩ thử đi," Kakashi tiếp tục, "Bức màn đang dần vén lên đấy. Đó là lý do tại sao daimyo và ngài cố vấn là mục tiêu. Nếu họ muốn tạo sự khủng hoảng an ninh với các nhân vật cấp cao, thì tấn công nhắm thẳng đến chính những người này là cách đơn giản nhất để làm điều đó. Và lộ trình của daimyo và kế hoạch canh gác ngày hôm đó là tuyệt mật; chỉ có Anbu mới biết. Sẽ khó có ai bên ngoài biết được chi tiết kế hoạch. Nhưng nếu chúng ta giả định là hung thủ đã ở trong Anbu, sau đó tất cả những điều này có thể được giải quyết gọn gàng.

"Phương pháp này rất hợp lý. Một thanh kunai được phóng ra. Và cả đòn chém nữa —nông, chỉ với một thanh kiếm dài duy nhất. Nếu họ làm nhiều hơn thế, cả làng có thể điều động thêm để truy lùng hung thủ. Họ cần phải giữ cho các cuộc tấn công đủ nhỏ để điều đó không xảy ra. "

"Và Kido đã làm tất cả những điều đó ..."

"Chúng ta chưa thể chắc chắn điều đó," Kakashi cảnh báo. "Nhưng tôi tin rằng anh ta đã nhúng chàm rồi."

"Kido luôn được biết đến là người nắm giữ hầu bao của Danzo. Tôi nghe nói rằng bất cứ khi nào một trong những kế hoạch của ngài Danzo được thực hiện, số tiền cần thiết về cơ bản đều do Kido huy động từ sau hậu trường."

"Tôi cũng đã từng nghe về điều đó."

Tất cả những âm mưu và kế hoạch của Danzo – chống lại gia tộc Uchiha, chống lại Akatsuki – đương nhiên sẽ cần một khoản tiền khá lớn. Họ có thể đã mua thông tin từ những người mật thám trong các hoạt động tình báo, và bất kỳ hình thức di chuyển lâu dài hoặc xâm nhập quy mô lớn nào cũng đều đòi hỏi một cam kết tài chính lớn.

Kakashi không biết có bao nhiêu ngân sách Anbu hợp pháp đã được chuyển cho Root, nhưng ngay cả không cần tới ngân sách Anbu, Root cũng phải có cách gây quỹ tài trợ cho chỉ riêng Root. Kido đã chịu trách nhiệm cho một số hoặc có thể tất cả những hoạt động. Anh ta từng đã sát cánh cùng Danzo, vì vậy không có gì khó để tưởng tượng hai người đàn ông cùng có ý tưởng trói buộc cấp dưới của họ bằng một nguyền ấn.

"Vậy là người đàn ông cầm cương tài chính cho Root đã dần lộ diện kể từ khi Root đã bị sụp đổ" Kakashi lầm bầm, quay lại nhìn Sai. "Từ giờ cậu tập trung vào Kido nhé? Hiện giờ, anh ta là nghi phạm hàng đầu của chúng ta rồi. "

"Đã hiểu."

"Nhưng nếu cậu cảm thấy mình đang có đấu hiệu gặp nguy hiểm dù là nhỏ nhất, lập tức rút lui ngay. Họ đã thất bại tấn công cậu một lần rồi. Nhất định lần tấn công sau sẽ còn nghiêm trọng hơn."

"Vâng." Sai gật đầu và ngay lập tức biến mất trước bàn làm việc.

Khi Sai đã rời khỏi văn phòng của mình, Kakashi dựa lưng vào ghế và nhìn chằm chằm lên trần nhà. "Có rất nhiều việc đang xảy ra vì một lý do nào đó," anh lẩm bẩm một mình, trước khi một ninja truyền tin chạy đến.

"Ngài Hokage."

Anh mở cuộn giấy.

Nội dung: Uchiha Sasuke đã xuất hiện ở Sunagakure, đã liên lạc với những kẻ khủng bố. Sau khi thương lượng, anh ta đã giết luôn một tên trong đám khủng bố.

"Ôi không." Kakashi lắc đầu. "Sao lại nhiều việc xảy ra thế này."

"Chờ?" Ino lặp lại.

"Chính xác" Kakashi từ phía sau bàn của Hokage nói. "Về cơ bản, không làm gì cả."

"Không làm gì cả? Một Sasuke giả mạo ở ngoài đó, ngài biết mà? Chúng ta sẽ để mọi chuyện như vậy được sao?" Ino không còn giấu nổi sự phẫn nộ.

"Vậy thì em nghĩ chúng ta nên làm gì?" Kakashi vặn lại. "Đi quanh làng, hoặc thậm chí có thể là những ngôi làng khác, nói rằng có một Sasuke giả mạo và hỏi mọi người liệu họ có tình cờ biết điều gì về chuyện này không?"

"Nhưng, điều đó ..." Ino lầm bầm.

Sakura và Ino vừa mới trở về từ Sunagakure. Họ đã đi qua cổng A-un và đi thẳng đến chỗ Kakashi.

Con chim ưng phóng thích từ Sunagakure đã đến hai ngày trước, vì vậy Kakashi biết tổng quan tình hình. Khi Sakura và Ino báo cáo cho ngài đệ lục về những gì họ đã nghe trực tiếp từ Gaara, Kakashi đã thông báo rằng cả hai chỉ đơn giản là chờ đi.

"Tốt nhất là không nên thực hiện bất kì hành độn bất cẩn nào ngay lúc này," anh nói. "Hơn nữa, chúng ta có quá ít thông tin để hành động tiếp."

"Nhưng-"

"Chúng ta," Kakashi ngắt lời Ino. "Chúng ta biết rất rõ rằng Sasuke sẽ không làm bất cứ điều gì như vậy. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu một người không biết Sasuke là người như thế nào nghe được chuyện này? Mọi người có thể bắt đầu lan truyền thông tin sai lệch – Sasuke đã thay đổi, Sasuke là tội phạm, đại loại như vậy. Việc Gaara quyết định chỉ nói với hai người về điều này và giữ thông tin ấy nội bộ trong làng là một quyết định đúng đắn. "

Đó là lý do tại sao Konoha không nên thực hiện bất kỳ động thái nào vào lúc đó, anh ấy lặp lại.

"Em cũng vậy, Sakura. Hiểu chưa?"

"Ơ," Sakura giật mình. "Em từng nghe nói rằng có một ninja trong Anbu có thể bắt chước chakra đúng không ạ? Emi có thể nghi ngờ rằng anh ta có thể liên quan được không ạ ?"

Đó là khả năng mà chính Sakura đã từ chối khi họ gặp Gaara ở Sunagakure, nhưng cô muốn hỏi về điều đó ngay bây giờ vì cô ấy muốn xác nhận trực tiếp từ Kakashi.

"Không, không có mối liên hệ nào cả. Anh ta thực sự sở hữu nhẫn thuật theo dấu chakra của mục tiêu của mình, nhưng hiện tại anh ta đang thực hiện một nhiệm vụ dài hạn. Cho nên, anh ta có bằng chứng ngoại phạm. Vì vậy anh ta trong sạch. "Kakashi khẳng dịnh chắc nịch.

"Chúng ta có thể tự mình liên hệ với Sasuke không?" Ino hỏi.

"Hmm. Nếu chúng ta có thể, đó là điều tốt nhất ở đây, nhưng việc đấy thật sự rất khó khăn. Cậu ta có xu hướng di chuyển tuỳ theo ý muốn của mình, có thể nói như vậy. Chúng ta không biết khi nào trò ấy sẽ dừng lại ở bất kỳ điểm liên lạc nhất định nào, và Sasuke không có nghĩa vụ phải tường trình thường xuyên với Konoha. "

"Em cứ tưởng." Mặt Ino sa sầm.

Sakura nhìn xuống đất.

Họ không thể liên lạc với anh. Nếu họ bắt đầu điều tra thig tin tức về chuyện này sẽ lan rộng. Điều đó có nghĩa là tất cả những gì họ có thể làm là theo dõi cẩn thận, như Kakashi đã nói.

"Tất nhiên, nếu tình hình thay đổi, thầy sẽ để hai đứa tham gia giải quyết", Kakashi nói, rồi lại nói thêm, "Ồ, còn một điều nữa. Thầy có một tin không vui nữa. Việc này đã nằm ngoài quyền hạn của thầy. Có một cuộc họp cấp cao ngày hôm qua, và cuối cùng họ đã quyết định cắt giảm ngân sách dành cho trung tâm trị liệu dành cho trẻ em. Lãnh đạo đang chuyển một phần ngân sách lớn hơn cho Anbu cho nhiệm kỳ tiếp theo. "

"Cho Anbu?" Ino hỏi. "Tại sao họ lại làm vậy?"

"Nghe này, daimyo đã bị tấn công. Và, ... đã có một số chuyện đáng ngờ khác xảy ra trong làng. Vì vậy, lãnh đạo cấp cao nghĩ rằng chúng ta nên củng cố Anbu."

"Những chuyện đáng ngờ gì ạ?" Ino cau mày.

"Xin lỗi, hiện giờ có chút không tiện ... Khi thời điểm đã chín muồi, thầy nhất định sẽ kể cho các em mọi chuyện."

Kakashi đưa tay lên như để cầu xin sự cảm thông.

"Chờ đợi, thời điểm chín muồi — Ngài hokage, ngài đang che giấu chúng em chuyện gì mờ ám à?" Ino cau mày.

Kakashi nở một nụ cười cay đắng, chán nản bằng cách nào đó để đáp lại. "Đừng để bụng thầy. Ở vị trí Hokage này rồi em sẽ hiểu."

Khi Kakashi đuổi họ đi và bảo họ về nhà nghỉ ngơi, Sakura và Ino rời khỏi dinh thự của Hokage.

"Trông cậu nhợt nhạt quá. Cậu không sao chứ?" Ino hỏi, khi họ rẽ lối.

Sakura nói rằng cô ấy vẫn ổn, nhưng khi cô về nhà và nhìn vào trong gương, Sakura quả thực nhìn thấy một khuôn mặt đầy mệt mỏi trong đó. Một phần là do kiệt sức sau chuyến đi không ngừng nghỉ tới Suna, nhưng hơn tất cả, đó là phản ứng với những gì Gaara đã nói với họ về Sasuke.

Xem nào. Cậu đang làm gì vậy, Sasuke ...

Nhưng ngay cả khi cô ấy cố gắng phản đối, Sasuke vẫn ở đâu đó mà giọng nói của cô ấy không thể chạm tới. Những lời cô muốn nói nhưng không thể, những điều cô muốn làm cho anh nhưng không thể, đọng lại trong cô, một nỗi khao khát.

Cô nằm dài trên giường. Cảm giác mát lạnh của tấm khăn trải giường mơn trớn trên má cô trước khi cô xoay ngửa người.

Cô chạm vào trán mình bằng ngón trỏ và ngón giữa.

Tôi sẽ gặp lại cậu sớm.

Cảm ơn...

Lời nói của anh sống dậy trong tâm trí cô.

"Nhưng sớm là khi nào, Sasuke?" – cô tự thì thầm với chính mình.

Ở phía bên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sakura