Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 11

Đừng chơi trốn tìm với em... tướng quân !... - Jihyun khẽ gọi Hyomin trước khi cô quay lại phòng thử đồ một lần nữa

Nhưng Hyomin vẫn không có ở đó và Jihyun bắt đầu hoảng sợ... thông báo được phát trên loa lần cuối và họ sắp đóng cửa trung tâm mua sắm nhưng Hyomin vẫn còn mất tích...

◾Lẽ nào là chỗ đó...

Jihyun đột nhiên nhớ tới một nơi mà Hyomin có lẽ đang ở đó.... Jihyun nhanh chóng bắt một chiếc taxi và đi tới hồ một lần nữa...

.... Đúng như những gì Jihyun nghĩ.. Hyomin đang có mặt ở đó và phải đối với một đám sát thủ... Jihyun bước xuống xe đi tới đó và núp sau một cái cây lớn...

◾Cuộc sống của ngươi sắp phải kết thúc, nhưng ngươi vẫn trung thành và bảo vệ công chúa sao ?... nhưng cô ta không bao giờ nhìn thấy những gì trong trái tim của ngươi... - Một trong số các sát thủ đang nói chuyện với Hyomin

◾Đó không phải chuyện của ngươi... - Hyomin rút kiếm ra và nhanh chóng đánh trả lại bọn sát thủ

◾Đừng có ngu ngốc.... tốt hơn hết ngươi nên giết chết cô ta... - Sát thủ vừa đỡ đòn vừa nói

◾Câm miệng !!!... giờ đến lượt ngươi !....

Hyomin nhanh chóng dùng kiếm tấn công lại các sát thủ trước khi có một sát thủ khác chém vào tay trái của cô... Cô rên rỉ trong đau đớn, và khụy gối xuống nền dất trong khi bàn tay phải đang cố gắng chận máu chảy ra từ cánh tay trái... Nhìn Hyomin có vẻ đang yếu dần do sức mạnh suy giảm càng làm cho các sát thủ dễ dàng tấn công cô hơn... sau một hồi chống trả bọn chúng tập hợp lại và chĩa toàn bộ mũi kiếm vào cổ của Hyomin... kết liễu cô...

◾Ngươi nên nhập bọn với chúng ta, nếu không sẽ phải chết...

◾... - Hyomin chỉ mỉm cười

◾Ngươi có thể làm ta bị thương... nhưng ngươi không thể giết ta... - Hyomin lại cười

◾Ta sẽ không bao giờ nhập bọn với các ngươi... ta sẽ không bao giờ để các ngươi giết chết người ta yêu quý lần thứ hai...

◾... - Jihyun nấp đằng sau cái cây lớn bên cạnh nơi mà họ chiến đấu... cô vô cùng xúc động khi nghe Hyomin nói mình là người mà cô ấy yêu quý

◾Ngươi đúng là một kẻ ngu ngốc... - Một trong số những tên sát thủ khác tiếp tục tiến tới và chĩa mũi kiếm trên cổ Hyomin một lần nữa

◾... - Jihyun hoảng loạn khi thấy Hyomin bị thương và không ngừng lo lắng cho Hyomin khi đứng đằng sau gốc cây

◾Ta không quan tâm khi là một kẻ ngốc của công chúa !!...

◾Ngươi và cả vua của ngươi quả là một lũ ngu xuẩn !!...

◾Đừng bao giờ nói vua của ta như vậy !!...

◾Được , được lắm !!!... một tên vua ngu xuẩn cử một tên tướng quân ngu xuẩn tới đây chỉ để phục vụ và bảo vệ một công chúa ngu xuẩn... những gì các ngươi làm hoàn toàn là một việc của những kẻ ngu xuẩn...

◾... - Hyomin cố gắng gượng dậy và đánh bật những thanh kiếm ra khỏi người mình

◾Vua của ngươi cũng vậy... quá ngu xuẩn... công chúa của ta không phải là quá xinh đẹp, cô ấy vẫn luôn như vậy... nhưng... tên vua già ngu xuẩn của các ngươi luôn cứ đuổi theo cô ấy cho đến tận bây giờ và ở tận nơi đây... và cô ấy không hề có ý định muốn ở cạnh hắn, hắn đã đưa tất cả những kẻ ngu xuẩn như các ngươi tới đây chỉ để giết chết nàng và ta... đó còn là một điều nực cười và ngu xuẩn hơn so với câu chuyện của ta...

◾Ta sẽ giết chết ngươi !!!... - Tên sát thủ nghiến răng tức giận

Trong lúc hắn chuẩn bị hạ thủ thì cánh cửa ánh dột nhiên xuất hiện trước mặt hồ.... Tất cả đều bị đóng băng, Jihyun cũng vậy...

◾Nhanh lên !!!... quay trở về quá khứ !... - Một tên sát thủ dí kiếm vào cổ áo của Hyomin và nắm lấy cánh tay bị thương của cô lôi đi

◾Ta sẽ không đi !!!!!!... - Hyomin vùng vẫy từ chối

◾Ngươi phải đi !!!... - Tên sát thủ nắm lấy tay của Hyomin một lần nữa và lôi cô qua cánh cửa ánh sáng sắp đóng lại...

◾Đừng ép ta !!!... nếu ta quyết định quay trở lại đó một lần nữa, đó cũng sẽ là ngày công chúa chính thức trở lại...

◾Và nếu như đó là ngày cuối cùng ta còn sống... ta nhất định vẫn sẽ ở bên cạnh nàng... ta sẽ bảo vệ công chúa !!!...

Trong khi đó Jihyun không ngừng suy ghĩ về những gì mà Hyomin đã nói... những cô vẫn không hiểu gì... Cô chỉ dám đứng sau gốc cây nhìn toàn bộ sự việc diễn ra trước mắt mình và cô sợ hãi nếu giúp Hyomin... và Hyomin cũng đã từng nói với cô trước đây nếu thấy các sát thủ thì hẫy tránh xa bọn chúng ra nếu không cô sẽ gặp nguy hiểm...

.... Tất cả mọi thứ biến mất, bóng tối quau trở lại lần nữa.. các sát thủ và những thanh kiếm cũng đã biến mất và Jihyun vẫn còn thẫn thờ suy nghĩ...

◾Công chúa !!!...

◾... - Jihyun gần như nghẹn ngào không nói được khi Hyomin đang thì thầm và đứng đằng sau lưng cô

... Jihyun nhìn về phía ánh sáng kia nó đã biến mất và không còn nữa hai mắt đẫm lệ nhìn Hyomin đang cố nhấc bước tới chỗ mình cánh tay không ngừng chảy máu... Jihyun nhanh chóng cởi chiếc khăn của mình và băng miệng vết thương trên cánh tay trái của Hyomin....

◾Unnie vẫn ổn chứ ?.... bọn chúng làm unnie bị thương !... - Jihyun hoảng sợ khi máu vẫn tiếp tục chảy ra từ vết thương

◾Unnie không sao chứ ?...

◾Tôi không sao đâu... nhưng mà... chỗ này thì... nó đau... rất nhiều....

◾... - Jihyun trở nên lo lắng hơn khi nghe Hyomin nói

◾Tôi bị tổn thương ở đây !... rất nhiều... nó làm tôi đau... - Hyomin nói và đưa tay lên gõ vào ngực của mình

◾Em xin lỗi !!!... em khổng thể giúp được gì cho unnie... - Jihyun bĩu môi và cúi thấp mặt mình xuống một chút

◾Công chúa !!!... tôi thích em...

◾... - Jihyun mở to mắt và ngước lên nhìn Hyomin

◾Tôi thực sự thích em...

◾Em đang mơ có phải không ??... - Jihyun ngớ người đưa tay lên day thái dương của mình trước khi Hyomin đến gần cô và đặt tay cánh tay quanh eo của Jihyun

◾Tôi thích em !!!.... công chúa...

Hyomin mỉm cười và cô cuối xuống hướng mặt của mình đối diện với Jihyun cho đến khi cô có thể cảm nhận được nhiệt khí nóng đang tỏa từ Jihyun... Cả hai dường như đều rất hồi hộp trong khoảnh khắc này, Jihyun gần như đứng hình vì hành động đột ngột của Hyomin... trong khi đó Hyomin cũng không khác gì Jihyun... và còn một điều nữa Hyomin sợ rằng mình không thể đi khỏi nơi này được nữa... Những nỗi sợ hãi nhanh chóng tan biến khi Jihyun đang ôm chặt lấy cô và hôn lên môi của cô.... Hyomin cũng chìm dần vào nụ hôn đầy ngọt ngào đó môi lưỡi không ngừng trêu đùa nhau, dẫn dắt nhau rồi hòa quyện cùng nhau một cách nồng nhiệt nhất có thể... cho đến lá phổi của cả hai đã bị rút sạch khí oxi thì mới luyến tiếc buông nhau ra.... Nhưng cả hai vẫn còn ôm nhau khi đã dừng hôn và hai người đang cảm nhận hơi thở và nhịp đập con tim của nhau qua cái ôm ấp áp kia... có thể cảm nhận được nhiệt khí và nhịp đập trên người mình yêu thật sự rất hạnh phúc...

... Jihyun nở nụ cười... một cảm giác hạnh phúc bắt đầu phát triển khi có Hyomin bên cạnh cô....

---- ~~~.o.~~~ ----

Ngày qua ngày...

... cơ thể của Hyomin yếu dần, mất đi năng lực đặc biệt, ngoại trừ còn một thực tế là cô vẫn có thể sử dụng tốt thanh kiếm của mình. Cô sống với nó chỉ để bảo vệ công chúa trong tên của cái gọi là công chúa thực sự... và công chúa của trái tim cô...

◾Công chúa ssi !!!... chào buổi sáng... - Hyomin tinh nghịch chọc vào má của Jihyun, trong khi cô nàng kia mới vừa ngái ngủ dậy vươn vai hết cỡ ưỡn người cười ngố với Hyomin

◾Tướng quân nim !!!... chào buổi sáng... - Một nụ cười xuất hiện trên mặt cô khi nhìn thấy Hyomin mặc cái tạp dề của mình trông thật là dễ thương

◾Tôi đã nấu bữa sáng cho chúng ta...

◾Bây giờ là mấy giờ ???... - Jihyun ngáp

◾5:00 ...

◾Uh ~... vẫn còn sớm mà...

... như mọi khi Hyomin luôn thức dậy sớm và đôi khi thậm chí cô còn không hề ngủ.. chỉ để chăm sóc thật tốt cho nàng công chúa của mình

◾Đi ngủ thôi !... aooooaoooa ~... - Jihyun ngáp thêm cái nữa và chui vô phòng quấn chăn ngủ tiếp

◾... - Trong khi đó Hyomin vẫn còn hoang mang với cái tạp dề và bữa sáng của mình nhìn cô nàng kia tí tởn đi ngủ

◾... - Hyomin không nói gì chỉ ngồi im lặng ở cuối giường nhìn Jihyun đang say ngủ một lúc... sau đó đứng lên và đi ra khỏi phòng...

◾...

---- ~~~.o.~~~ ----

2 tiếng sau...

... Jihyun ngủ nướng cũng chịu thức dậy và đi ra khỏi cái giường êm ái còn hơi ấm kia để tìm Hyomin... vào phòng ăn, nhà bếp nhưng... vẫn không nhìn thấy Hyomin ở đó...

◾Tướng quân nim !!?!... unnie đang ở đâu ??... tướng quân nim !!?!

Jihyun không ngừng gọi Hyomin và bước ra khỏi nhà mình... tiếng gọi bỗng chốc dừng lại khi cô đang đứng trước sân nhà mình vẻ mặt không khỏi ngạc nhiên với những cãnh tượng mà mình đang thấy... ví nó thật đẹp và dường như Hyomin đã làm nó... một người đẹp đứng đằng sau và ôm lưng của công chúa... cô ấy không phải là khó xử với người con gái này trước mặt cô...

◾Unnie đã làm gì vậy ??

◾Chỉ là luyện tập với thanh kiếm của tôi...

◾Sau đó ???...

◾Tôi đã cắt cỏ với thanh kiếm này... và cảm ơn nó vì trông có vẻ tốt hơn trước...

◾Em có một giấc mơ xấu...

◾Giấc mơ gì ?... - Hyomin quay người Jihyun lại đối diện với mình

◾Nó cho em thấy unnie sẽ bỏ lại em một mình, unnie chỉ có khoảng 3 lần để có thể quay về quá khứ một lần nữa.... và unnie sẽ chết vì em... và...

◾...

Hyomin cắt lời Jihyun và đưa ngón tay lên môi của Jihyun... Những giấc mơ của Jihyun hoàn toàn là sự thật... nhưng làm thế nào cô có thể giải thích tất cả mọi thứ bây giờ... và nếu cô biến mất hoặc trở về quá khứ, mọi thứ sẽ trở lại bình thường...

◾Nó chỉ là giấc mơ...

◾Tuy nhiên !!~... em vẫn thấy sợ...

◾Thôi được rồi !!... em có muốn một món mới cho bữa sáng hay là bữa ăn unnie vừa nấu 2 tiếng trước ?... - Hyomin nhanh chóng thay đổi chủ đề

◾... - Jihyun mở to mắt

◾Em muốn ~............ unnie ee ~ ~ ~... - Jihyun nhẹ giọng thì thầm vào tai của Hyomin một cách xesy

◾Unnie ?... Curry ?... hay súp ?... - Hyomin nghệch mặt hỏi

◾... - Jihyun chết lặng tụt hết cảm xúc

◾Vì vậy, unnie đã phải cắt giảm phần ăn của mình và nhường hết cho em sao ?...

◾Cắt trái tim của unnie cho em luôn đi ...

◾... - Hyomin gật đầu và lấy thanh kiếm của mình, giả vờ cắt mình trước khi có người bấm chuông

◾Hyeri ?... sao cậu này lại tới đây ?...

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net