chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hyeri ?... sao cậu này lại tới đây ?... - Jihyun hỏi với một nụ cười trên mặt của cô sau khi Hyomin trêu chọc cô trước khi cô mở cửa và Hyeri liếc nhìn Hyomin bên trong nhà của họ

Mình sẽ cắm trại với một vài người bạn của mình tối nay... mình muốn mời cậu đến đó với tụi mình được chứ ?... - Hyeri nóng lòng chờ đợi câu trả lời của Jihyun trong lòng không ngừng kêu gào..

Hyeri Pov's : Làm ơn !!~... làm ơn !... làm ơn nói có dùm cái đi !...

... Hyeri không ngừng đấu tranh tâm lý cho đến khi Jihyun gật đầu và cô nàng nhẹ nhàng thở dài một cái

Vậy ở đó chờ tụi này đi !!!... đi xe của cậu nha ~... - Jihyun hí hửng đề nghị

... - Hyeri gật đầu và để lại với một người nào đó với chiếc xe của mình

Đi thôi !!!... - Jihyun nhanh chóng đóng cửa lại và nhảy lên người Hyomin

Đi đâu ???... - Hyomin ôm chặt Jihyun hỏi

... - Jihyun chỉ cười sau đó rời khỏi người của Hyomin bỏ qua cô một lúc...

Jihyun nhanh chóng sắp xếp đồ đạc của mình.. và không có gì cho Hyomin kể từ khi mọi thứ của Hyomin thuộc về cô.... Và Hyomin chỉ mượn nó...

Đi thôi !!!... - Jihyun nắm tay của Hyomin lôi đi giống như umma nắm tay con mình lôi đi khỏi quầy đồ chơi trong siêu thị

... - Hyomin chỉ biết vô thức đi theo mà không hề biết là họ đang đi đâu

Jihyun khóa cửa nhà lại và dắt Hyomin ra xe của Hyeri... Ở đó có một vài người nam và nữ đang nói chuyện với Hyeri ... và có một người quen mặt mà họ từng gặp trước đây... Siwan...

Công chúa ssi... chúng ta đi đâu ?...

Cắm trại !!...

Đó là cái gì ??... - Hyomin hỏi Jihyun trước khi cả hai leo lên xe ngồi và Jihyun chỉ mỉm cười với Hyomin và Hyeri cũng vậy...

Hyomin trông thật đẹp với mái tóc dài của cô... lại một lần nữa làm cho hai tên kia nhìn ngất ngây hồn mây... Jihyun lập tức lấy lại bình tĩnh và nhìn sang hai kẻ đáng ghét còn lại là Hyeri và Siwan cứ ngồi đó nhìn Hyomin của mình mà máu ghen nổi lên phừng phừng... Jihyun nhanh chóng giữ chặt lấy bàn tay của Hyomin ngay khoảnh khắc đó như là đánh dấu chủ quyền cô ấy là của tôi ... >''<...

Jihyun Pov's : Tại sao Hyeri cứ nhìn chằm chằm tướng quân của mình một cách thèm khát quá vậy !!???... tức !! ... tức !!!... và còn cái tên kia sao lại xuất hiện ở đây chứ ???... hứ !!!...

Jihyun mãi nghĩ ngợi cho đến khi Hyeri tiến lại chỗ hai người đang đứng...

Vậy !... cậu này sẵn sàng chưa ?... - Hyeri hỏi Jihyun trong khi ánh mắt rạo rực cứ một mực nhìn về phía Hyomin... làm cho Jihyun khó chịu chỉ biết thở dài

Xin lỗi !!... - Jihyun kéo Hyomin ra hàng ghế sau xe và đẩy cô ngố vào trong đó ngồi...

Hyomin lại bắt đầu cảm thấy chóng mặt một lần nữa, giống như những gì từng xảy ra trước đó, bất cứ khi nào cô nàng ngồi trên cái thứ dược gọi là xe hơi này thì... cô đột nhiên cảm thấy rất chóng mặt.... trong khi đó Jihyun giúp Hyomin cài dây an toàn vào cho cô , và Hyeri nhìn thấy toàn bộ, cô thở dài và nhìn vào gương mặt của ai đó trên kính chiếu hậu... Hyeri ngồi trên nghế trước, Siwan ngồi ở ghế lái, và một cô gái... Jeon Boram ngồi bên trái của Hyomin, và cô ngồi giữa Jihyun và Boram...

Chúng ta đang đi đâu ?... và tại sao lâu quá vậy ?... - Hyomin phá vỡ sự im lặng sau 3 tiếng ngồi trên xe và bên ngoài bầu trời từ từ tối dần

Hyomin ssi... chúng ta sẽ đi vào rừng... - Siwan vừa nói vừa tập trung lái xe trên đường

Làm sao anh biết tên tôi ?.. - Hyomin nghi ngờ hỏi

Em đã từng nói cho anh biết mà... em còn nhớ anh ở quán cafe lần trước đó chứ ?...

Đây là đồng tính... - Jihyun ngắt lời khi không thể cứ đứng nhìn cả hai người nói chuyện với nhau như không có người..

Jihyun chán nản thở dài nghĩ rằng tham gia sự kiện cắm trại này thực sự là một lựa chọn sai lầm... Jihyun lại thở dài nặng nề và tựa đầu vào vai của Hyomin.... Hyomin hạnh phúc đặt đầu của mình trên đầu của Jihyun và ngủ trên đó.... ...............

................ Cho đến khi Jihyun đánh thức Hyomin dậy khi tất cả đã đến nơi...

Tớ cần một người giúp tớ đi tìm củi cho lửa trại... Hyomin ssi.... Unnie đi với em nha !???... - Hyeri nói

... - Jihyun liếc nhìn Hyomin và Hyeri nhưng.... Sau đó........ cô đã để cho hai người đi chung với nhau với suy nghĩ Hyeri là bạn thân của mình và Hyeri cần sự giúp đỡ của Hyomin....

Hyeri và Hyomin bước đi trong rừng nhưng họ không dám đi xa vì Hyomin biết làm thế nào để ngăn chặn bon chúng và không bị lạc trong khu rừng mà cộng với cô ấy không muốn đi quá xa Jihyun...

Em có thể hỏi unnie được chứ ???... - Hyeri bẽn lẽn hỏi

... - Hyomin chỉ gật đầu và cô ấy đang bận rộn nhặt củi và gom chúng lại một chỗ

Unnie tới từ năm bao nhiêu ??...

... - Hyomin im lặng

Unnie nhìn rất xinh đẹp ...

... - Hyomin vẫn không phản ứng

Unnie có nghe em nói không vậy ?... - Hyeri mất kiên nhẫn và đống củi xuống tập trung nhìn Hyomin đang lượm củi một mình

Em thích tôi sao ???... - Hyomin bất ngờ hỏi

Huh ???... - Hyeri ngơ người

Em cũng rất đẹp... - Hyomin dừng lại và nói với Hyeri

Uh !... cám ơn unnie... nếu vậy.. những gì em nói... em...

Nhưng tôi thích công chúa của tôi... - Hyomin ngắt lời của Hyeri và thú nhận lòng mình với cô ấy

Em có nên bỏ cuộc ???... - Hyeri thất vọng

Em nên bỏ cuộc... - Hyomin cười nói

Vậy sau này hãy là một người bạn tốt... - Hyeri vươn tay ra, Hyomin đưa củi sang một bên và trả lời với cái bắt tay... cả hai cùng mỉm cười...

Em là Chingu ( người bạn ) của tôi... Chingu đầu tiên của tôi...

... - Hyeri cười khúc khích một cách dễ thương và tiếp tục lượm củi sau đó cột lại thành một bó với nhau

Vì vậy, em và Jihyun ssi... là bạn với nhau khi nào vậy ?...

Kể từ 10 năm trước... cậu ấy sống chung với em suốt 3 năm vì ba mẹ ly hôn... cậu ấy là một người trung thực và nhanh nhẹn và cậu ấy rất thương những đứa trẻ mồ côi... em có tất cả mọi thứ trong cuộc sống của em trong khi Jihyun.... Cậu ấy 15 đã phải làm thêm công việc bán thời gian... không có gì quan trọng hơn với cậu ấy là việc học nhưng... cậu ấy không thể tiếp tục học nữa vì cuộc sống khó khăn của mình...

◾Xin lỗi, tôi không thể hiểu được toàn bộ câu chuyện, nhưng tôi biết, cô ấy rất là tốt với tôi, từ lần đầu tiên tôi gặp cô ấy, tôi biết rằng cô ấy sẽ đối xử tốt với tôi... Đó là lí do tại sao tôi...

◾Đó là lí do tại sao unnie thích câu ấy... đúng không ?...

◾... - Hyomin bĩu môi và gật đầu. Cô thở dài một lần nữa và sau đó mỉm cười

◾Nhưng bây giờ ... cậu ấy có unnie... em biết cậu ấy thực sự thích unnie... - Hyomin nhìn chằm chằm Hyeri

◾Nếu... nếu một ngày nào đó, tôi phải để lại cô ấy một mình, em có thể làm ơn giúp tôi nói với cô ấy rằng tình yêu của tôi sẽ mãi ở lại trong trái tim này thậm chí nếu phải mất 300 năm tới để có thể đáp ứng chủ sở hữu của mình...

◾... - Hyeri bối rối

◾Có phải unnie sắp đi ?...

◾Không bao lâu nữa... tất cả mọi thứ sẽ trở lại bình thường...

◾Cậu ấy có biết việc này không ?

◾... - Hyomin lắc đầu và tập trung nhặt củi

◾Omo !!!... sau đó em phải nói gì với cậu ấy bây giờ ?...

◾Em không nên...

◾Vậy tại sao unnie lại nói với em ?

◾Bởi vì em là bạn của tôi và tôi đọc được những điều đó từ những cuốn sách.... Chúng ta có thể chia sẻ bí mật của chính mình với bạn của mình.... Và chúng ta....

◾.... - Hyeri cười khúc khích khi vẻ ngốc ngêch của Hyomin đang trả lời mình, nhìn cô nàng thật dễ thương khi trở thành con mọt sách.. và tướng quân đã làm theo những gì sách dạy...

◾Unnie thật dễ thương... không có gì lạ khi... - Hyeri dừng lại lời hứa của mình và nhìn vào Hyomin, sau đó mỉm cười một lần nữa

◾Giá như mọi người cũng giống như unnie thì tốt biết mấy, rất là dễ thương....

◾Huh ???...

Cả hai hoàn thành việc đem củi về và Hyomin là người mang vác củi về khu cắm trại... Cô thấy Jihyun cũng đã ngủ trong lều và anh ta... Siwan cứ nhìn cô không rời mắt điều đó làm cho Hyomin cảm thấy không thoải mái.... Hyomin chui vào lều và đóng cửa lều lại, nằm bên cạnh Jihyun hai mắt nhìn khuôn mặt đang say ngủ kia và đưa tay lên vuốt ve mái tóc của Jihyun với tình yêu ấm áp của mình... Jihyun từ từ mở mắt...

◾Unnie đã quay lại ?...

◾... - Hyomin mỉm cười và gật đầu, Jihyun sắp thức dậy từ giấc ngủ của cô và Hyomin đã ngăn cô lại

◾Tôi cảm thấy rất thoải mái với tất cả mọi người ở đây...

◾Có chuyện gì sao ???

◾Không có gì... - Jihyun nhìn Hyomin bối rối

◾Công chúa ssi... chúng ta có thể quay về được không ?... tôi có một cảm giác rất xấu nếu cứ ở lại đây...

◾Có chuyện gì vậy ?... nói cho em biết đi... sau đó, em sẽ nghĩ lại... - Thấy Hyomin vỗ vào ngực của cô ấy làm cho Jihyun càng thêm lo lắng về cô ấy

◾Tướng quân !!!... thật ra có chuyện gì vậy ?...

◾... - Hyomin biến mất khỏi đó trong một phút và sau đó lại quay trở lại

◾Bọn chúng đang đến lần nữa...

◾... - Jihyun hoảng sợ và giữ chặt tay của Hyomin

◾Chúng ta nên quay lại hồ ngay bây giờ... nếu không bọn chúng sẽ giết chết hết tất cả mọi người ở đây...

Jihyun nghe Hyomin nói thì nhanh chóng đứng dậy và giúp Hyomin đứng lên, cả hai âm thầm bước ra khỏi lều... nhưng ở đó vẫn có một người chưa ngủ... Siwan ... anh ta đang ngồi trong lều và thưởng thức âm nhạc một cách say mê và có lẽ anh ta không hề nhìn thấy Hyomin và Jihyun.... Cả hai nhanh chân bước ra khỏi khu cắm trại và Hyomin bắt đầu đối phó với bọn chúng...

◾Tướng quân !!!... - Jihyun hoảng loạn nhìn xung quanh rơi nước mắt khi không nhìn thấy Hyomin.. cô ấy lại vô hình một lần nữa... nhưng sau đó Hyomin lại xuất hiện với một khuôn mặt nhợt nhạt...

◾Nắm lấy tay tôi và nhắm mắt lại...

Khi Hyomin vừa xuất hiện thì Jiyeon nhanh chóng làm theo những gì mà cô ấy nói... nắm tay Hyomin thật chặt và tay còn lại để trên eo của cô ấy....
Trong một phút Jihyun không thể cảm nhận được Hyomin đang ở trước mặt mình... Jihyun nhanh chóng mở mắt và cô đang sốc khi nhìn thấy tất cả bọn họ đang ở trên mặt hồ một lần nữa, trong khi Hyomin vẫn đang không ngừng đối phó với kẻ thù bằng thanh kiếm của mình...

◾Tướng quân !!!...

Jihyun hét lên khi vừa nhìn thấy một tên sát thủ đang di chuyển tới từ phía sau và đâm một kiếm vào lưng của Hyomin.... Hyomin vẫn gắng gượng cố giữ nỗi đau và đứng im với thanh kiếm vẫn còn trên lưng, một nhát giết chết tên đó và đẩy hắn rơi xuống hồ... Hyomin ngã xuống đất và nhìn thấy một tên sát thủ khác đang tiến tới chỗ của Jihyun...

◾Công chúa ssi... trốn đi ngay bây giờ... - Hyomin la lên khi thấy Jihyun đạng chạy về phía những tên sát thủ với một cây gậy trên tay cô...

.... Và.......... Có một người nào đó đã ngăn cô lại và đẩy cô ra đằng sau... Hyomin và Jihyun ngơ ngác nhìn vào người đó...

◾Anh .... - Jihyun đã bị sốc khi nhìn thấy người đó và anh ta đang giúp Hyomin đứng dậy di chuyển sang một bên và máu vẫn đang chảy ra từ lưng của Hyomin

.... Trong khi người đó vẫn đang giết chết từng kẻ thù một... Jihyun không ngừng khóc khi nhìn thấy Hyomin đang lịm dần và sắp chết trên tay cô... sau khi xong việc anh ta dừng lại và đứng trước mặt hai người cởi áo của mình đắp lên cho Hyomin... và đưa nước cho cô ấy....

◾Anh thực sự là ai ?... - Giọng nói yếu ớt của Hyomin làm cho người đó động cứng vì ngạc nhiên

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net